Chương 2: Chúng tôi Nếu.

Sau khi nhảy vào một lỗ đen không gian do những vụ va chạm năng lượng của cuộc chiến lúc nãy. Rimuru và cô gái lúc nãy hiện đang lơ lửng trong một khoảng không gian. Bọn họ chẳng biết mình đang nơi nào nữa.

Đồ khốn này, buông ta ra, ta phải đi giúp anh ấy. Cô gái dùng sức mạnh của mình và hất rimuru bay ra một đoạn khá xa.

Tôi biết là cô rất mạnh, nhưng tôi không thể để cô đi vào chỗ nguy hiểm được.

Anh của cô, chắc chắn sẽ….

Rimuru chưa nói hết câu thì cậu cảm nhận thấy có một nguồn năng lượng đang dần biến mất.

Không, không thể nào… Anh Heryus…

Cô gái kia lao nhanh về chỗ lỗ đen đó, nhưng nó đã đóng      lại ngay trước khi cô định bước vào bên trong.

Heryus … Ồ … ồ.

Cô gái khóc nấc lên, tiếng khóc của cô càng ngày càng lớn.

Tôi… tôi biết bây giờ có nói gì đi nữa thì cũng chẳng thể làm cô vơi được nỗi buồn… nhưng.

Rimuru bay đến cạnh và an ủi cô gái.

Tránh ra, tránh xa ta ra. Cô ấy hất tay một phát thật mạnh tạo ra một luồng sóng xung kích thổi bay rimuru ra một đoạn rất xa, không những thế, mức năng lượng trong người của cô đang dần trở nên mất kiểm soát.

Những tia năng lượng từ người của cô gái ấy càng lúc càng tỏa ra nhiều hơn nữa, nó làm nhiễu loạn không gian ở đây…

Thứ, thứ sức mạnh này thật khủng khiếp.

Rimuru tạo ra một lớp kết giới xung quanh cơ thể của mình và cố gắng chống đỡ những tia năng lượng  bay về chỗ của cậu.

Dừng lại… dừng lại đi….

Rimuru hét lớn, nhưng giường như cô gái kia đã mất đi lý trí của mình.

Không được, không thể để việc này tiếp diễn nữa.

Rimuru dùng sức đẩy những tia năng lượng đó sang một bên và tiến lại gần chỗ cô gái ấy… nói là thế nhưng cậu cũng phải mất một lúc để  có thể chạm vào cô gái. Nhưng vừa chạm đến thì cậu ngay lập tức bị đánh bay ra phía xa.

Cô gái ấy đã hoàn toàn mất kiểm soát, hiện tại cô ấy có thể được coi là một con quái vật vì với mức năng lượng này, cho dù có cả Ciel ở đây thì sức mạnh của Rimuru và Ciel cũng không đủ để chống lại cô gái ấy.

Những tia năng lượng đó cứ làm tỏa khắp mọi người, những nơi mà tia năng lượng ấy chạm đến đều bị cắt ra làm hai.

Đang loay hay không biết phải làm cách nào thì đột nhiên cô gái kia lao về phía Rimuru.

[adrotate banner=”8″]

Bụp…
Một cú đạp như trời giáng vào bụng của rimuru khiến cậu văng đi khá xa.

Aaa… aaa. Nhanh quá, mình không thể nhìn thấy gì.

Bụp… bụp.

Liên tiếp là hai cú đạp nữa vào bụng và vào lưng của Rimuru khiến cậu ấy đau đớn và rơi vào trạng thái hôn mê tạm thời.

Tưởng trừng như cô ấy sẽ dừng lại sau khi rimuru ngất đi, nhưng không phải, cô ấy vẫn tiếp tục chà đạp cái thân thể mong manh yếu đuối kia của rimuru, rất nhiều những vết thương cũng đã xuất hiện trên người của cậu… may thay, cái cơ thể là slime nên tốc độ hồi phục của nó cũng khá nhanh.
Ồ, ở đây có chuyện gì thế này.

Từ đằng xa, một cô gái tóc dài ngang hông, đôi mắt đen với đồng tử màu đỏ, trên tay thì cầm Một chiếc lưỡi hái xuất hiện.

Lại là cậu sao, ta đã nói rồi…

Rất may cho cậu là ta đang đi dạo gần đây đấy.

Còn ngươi là sao đây hả, tính phá hoại nơi này à. Cô ấy nhìn vào cô gái đang bị mất kiểm soát do nỗi đau mất đi người anh trai yêu quý mình.
Thấy có một sức mạnh mới xuất hiện tại đây, cô gái kia lại càng mất kiểm soát, lý trí của cô ấy đã bị thao túng hoàn toàn, cô ấy lao đến và tấn công cô gái đang cầm lưỡi hái đang ở cạnh Rimuru.

Oh My universe, cô ta định tấn công con kìa.

Cô gái đưa tay lên che miệng và cười khoái chí.

Xí hụt… xí hụt…

Hụt tiếp nè.

Rất nhiều những đòn đánh từ phía cô gái đang bị mất kiểm soát hướng vào cô gái cầm lưỡi hái , nhưng lại không thể trúng nổi lấy một lần.
Còn gì nữa nào, thể hiện ra hết đi chứ, ta đang có một chút hứng thú đây. Ahahaha. Cô gái cầm lưỡi hái cười lớn.

Sau bao nhiêu đòn đánh mà không thể chạm vào mục tiêu, cô gái này lại càng điên cuồng hơn nữa… trên tay cô ta xuất hiện rất nhiều những tia năng lượng đen, bọn chúng đang đứng hợp lại với nhau tạo thành một quả cầu năng lượng lớn.

Cô ấy phóng quả cầu năng lượng đó về hướng của cô gái cầm lưỡi hái.

Hmm, để xem nào… nên né hay là đứng đỡ đòn đây nhỉ.

Thôi đỡ luôn đi, chứ né nhiều mệt lắm.

Chưa đầy 1 giây cô gái ấy đã đưa ra quyết định của mình… và quyết định của cô ấy là đứng đỡ lại quả cầu năng lượng kia.

Quả cầu năng lượng kia bay đến… còn cô gái thì dịch chuyển đến gần nó và đưa một tay ra phía trước chặn lại.

Rẹt… rẹt…

Xung quanh quả cậu năng lượng xuất hiện những tia sét… do sự xung đột của hai nguồn sức mạnh tạo thành.

Ồ, nó vẫn không chịu lùi lại… đã thế thì sử dụng nốt tay còn lại.

Phá…

Cầm lưỡi hái trên tay, cô chém một nhát thật mạnh vào quả cầu năng lượng.

Quả cầu đó bị cắt ra làm 2, nhân cơ hội đó, cô tiếp tục chém nhất nhiều nhát vào những phần bị cắt ra, khiến chúng nát vụn.

Xong… giờ ta sẽ xử lý cô, liệu cô muốn chọn hình phạt như nào… à quên, hiện tại cô đâu có nói được đâu kia chứ… một khi lý trí, tinh thần đã bị thao túng thì… như này nè.

Xích Không Gian.

Trong không gian xuất hiện rất nhiều những vết nứt, cũng từ đó những sợi xích không gian được phóng ra và trói lấy cô gái kia.

Và bây giờ thì…

Lồng Giam Không gian.

Từ đằng sau cô gái kia, xuất hiện một lỗ không gian nó từ từ kéo lấy cô ấy, cô cũng đã cố gắng dãy dụa nhưng không thể nào thoát ra được khỏi những sợi xích và lực hút của lỗ không gian đó.

Phù phù…. Thế là được rồi.

Cô gái cầm lưỡi hái sau khi xử lý xong việc ở đây thì ngay lập tức bay lại chỗ của rimuru.

Này, dậy đi… ngủ nãy giờ rồi đấy.

Cô ấy lay nhẹ người của rimuru.

Hả… hả…

Rimuru giật mình tỉnh dậy…

Làm gì mà hoảng hốt vậy chứ.

Nghe thấy giọng nói, Rimuru quay mặt sang thì lại hoảng hốt hơn nữa.

Cô… cô, tại sao cô lại ở đây. Vẫn cái vẻ mặt ngơ ngác, ngạc nhiên ấy… Rimuru cất tiếng hỏi.

Nói sao bây giờ nhỉ… ta chỉ đang dạo chơi quanh đây, thì vô tình gặp cảnh tượng này thôi. Ahahaha.

Vô tình, hay là cô cố ý… ai mà biết được cơ chứ.

Hả, cậu nói như thế là có ý gì… cô gái kia giận đến đỏ mặt.

Ha… ha… tôi đùa thôi, nếu đã có duyên gặp nhau thì chúng ta kết bạn đi.

Tôi là Rimuru… Rimuru tempest.

Còn cô.

Tại sao ta lại phải cho cậu biết tên, tại sao thế nhỉ???

Thì tôi chỉ muốn làm quen, nếu cô không chịu thì thôi vậy, dù gì tôi cũng cảm ơn vì cô đã giúp đỡ. Rimuru cúi đầu cảm ơn cô gái.

Thấy cậu cũng có lòng, nên thôi ta làm phước cho cậu biết tên cũng không sao.

Ta tên là JiKan, Kami Jikan. Ahahaha. Jikan vừa nói vừa cười lớn.

cái tên nghe nam tính ghê.

nam hay nữ mặc kệ ta, mượn cậu quan tâm à… jikan nói với vẻ mặt khó chịu.

Tiện đây cho tôi hỏi điều này được không, cô gái lúc nãy đâu rồi. Rimuru thắc mắc.

Cô ta bị ta nhốt ở lồng giam không gian rồi. khi nào cô ta ổn định tinh thần ta sẽ thả cô ta ra ngoài.

Phù, vậy tốt quá rồi… cảm ơn cô một lần nữa nha. Tôi phải đi rồi… tạm biệt cô, Jikan.

ủa ủa, tính đi luôn hả, mà cậu định đi đâu… ngoài này rất nguy hiểm đấy biết không hả.

tôi biết, nhưng tôi vẫn phải đi… Rimuru nói với sự quyết tâm rất cao.

Vậy để ta đi với cậu một đoạn… lâu lắm rồi mới có người chịu trò truyện với ta.

được, nếu điều đó làm cô thấy vui.

nói xong Rimuru và Jikan cứ thế bay trong khoảng không,vừa bay vừa bay vừa nói chuyện với nhau.

[adrotate banner=”8″]

Ở Một Khoảng không gian Trắng, có 2 người đang đứng ở đó, bọn họ chăm chú theo dõi những hình ảnh của rất nhiều người, rất nhiều những khung cảnh khác nhau.

Kantoku San, sao anh cứ chăm chú nhìn vào cái cậu tóc xanh kia thế. Cô gái đứng bên cạnh quay sang hỏi Kantoku.

Sora, em không thấy hắn ta thú vị sao.

Thú vị ấy hả, em chẳng thấy gì hết ngoài cái vẻ đẹp hoàn Mỹ của hắn cả. Sora quay qua nhìn Kantoku và cười.

Một kẻ yếu như hắn ta mà dám bước chân đến vùng Không gian Ngoại Giới. Hắn có biết mức độ nguy hiểm của vùng không gian này là gì không.

Thật ngu ngốc. Kantoku đang chăm chú nhìn bỗng quay qua chỗ Sora và nói với vẻ mặt nghiêm túc.

Thôi này Kantoku san, có thể đây là điều hắn muốn thì sao, cái thứ sức mạnh ngoại giới nó quá thần bí, có rất nhiều kẻ cũng muốn có thứ sức mạnh đấy mà, không phải sao. Sora vẫn nói với vẻ mặt vô tư, hồn nhiên.

Anh biết, nhưng Jikan cô ta đang làm gì ở đấy, chẳng phải cô ta đang đi tuần tra không gian sao… Kantoku nhìn vào màn hình thắc mắc nói.

Hey… hey… các cậu làm gì đấy. Từ đằng xa, có một người đeo mặt nạ và bước đến chỗ của Kantoku và Sora.

Lại là hắn nữa, sao em chẳng có cảm tình với hắn một chút nào vậy. Sora làm vẻ mặt khó chịu khi người kia vừa xuất hiện.

Em thấy anh có khác gì em không Sora. Kantoku cũng giống như Sora vậy, cậu ấy đang làm bộ mặt khóc chịu khi người đeo mặt nạ kia vừa xuất hiện.

Làm gì mà khó chịu thế, tôi là gì sai à. Người đeo mặt nạ kia tỏ vẻ khó hiểu.

Không, cậu không làm gì sai, chỉ là chúng tôi tự nhiên thấy không thích cậu xuất hiện ở đây thôi. Kantoku lên tiếng nói.

Ồ, thế hả, nếu vậy thì tôi rời đi là được chứ gì.

Mà quên nữa. Sora, trông em hôm nay đẹp lắm. Nói hết câu người đeo mặt nạ quay đầu rời đi.

Các ngươi, các ngươi sẽ không yên với ta đâu. Hahahaha. Đột nhiên người đeo mặt nạ kia cười lớn, khiến Kantoku và Sora khó hiểu.

Thôi kệ tên ngốc đó đi, chúng ta tiếp tục làm nhiệm vụ thôi, có gì còn báo cáo với Mẹ Universe nữa.

Nói xong, cả Kantoku và Sora đều quay trở lại làm công việc của mình.

Cái thứ công việc mà bọn họ đang làm, chỉ là theo dõi những sự việc diễn ra rồi báo cạo lại cho Universe… còn về vấn đề trong các khoảng không đó có xảy ra các cuộc chiến của những kẻ đi tìm kiếm sức mạnh hay như nào đi nữa thì họ cũng không hề quan tâm.

Và Điều Họ lo sợ nhất là có kẻ sẽ tìm ra được những mảnh vỡ Hư Vô, nếu nó rơi vào tay những kẻ xấu xa thì rất có thể sẽ là mối họa cho Toàn Bộ nơi này.
******* End Chapter 2 *******
Đọc thấy hay thì mọi người cho tớ xin 1 vote và một cmt nha.
Có góp ý gì thì mọi người cũng cmt luôn, mình sẽ dựa vào những góp ý đó để thay đổi <3
Cảm ơn các bạn đã ủng hộ!!!

 Youtube: Milim Anime FC.

Spread the love
Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.