Chapter 12: Nỗi Ám Ảnh Từ Quá Khứ!!!

   Bên  trong quả cầu năng lượng của con Cữu vĩ hồ, Rimuru đang dùng tất cả sức mạnh của mình để tạo ra lớp  kết giới phòng thủ để tránh những tia năng lượng bên trong đó tấn công vao linh hồn của mình.

 Chết tiệt, Nó vẫn chưa chịu dừng lại… những lớp kết giới phòng thủ của mình sắp vỡ ra hết rồi.

Nguy hiểm đã đến rimuru vẫn chưa thể nghĩ ra cách nào để Thoát khỏi nơi này thì trong vô thức, cậu đã gọi tên ciel.

 Ciel, em có cách nào không, anh sắp chịu hết nổi rồi.

sau câu hỏi đó, rimuru mới nhận ra rằng, ngay bây giờ, ngay lúc này ciel không có ở  bên cạnh mình.

Khốn khiếp, mình lại như thế nữa rồi, tại sao mình lại không chịu động não mà cứ nhất thiết phải dựa dẫm vào ciel như vậy chứ, mình đúng là đồ thất bại. Rimuru tự trách bản thân, cậu ấy tự trách chính bản thân của mình, vì lúc nào cũng dựa vào ciel.

Ở tempest. ciel đang đi dạo cùng  với shion và shuna, bọn họ đang tiến đến những khu vực mà người dân tempest đang tích cực làm việc để động viên bọn họ.

đang đi bỗng nhiên ciel dừng lại vì cô vừa Cảm thấy có gì đó vừa  vang lên trong đầu.

Rimuru, anh gặp phải rắc rối gì sao.

 CIel cố gắng đi vào hành lang linh hồn và bước vào bên trong linh hồn của rimuru.  nhưng cô có cố đến mấy cũng không thể, hành lang linh hồn giữa cô và rimuru đã bị đứt.

 Tại sao, tại sao… anh lại cắt đứt hành lang linh hồn giữa chúng ta, tại sao vậy chứ. giờ đây ciel không biết phải làm gì cả, cô đã cố gắng phân tích, tìm mọi cách để tra ra vị trí của rimuru nhưng không thể.

 Ciel sama, có chuyện gì thế. shion và shuna lên tiếng hỏi vì  người họ cảm thấy ciel có điều gì đó bất thường.

 Không, ta không sao đâu. các cô cứ đi tiếp đi, ta phải đi nơi này có chút chuyện. nói xong ciel dùng dịch chuyển và rời đi trong ánh mắt cuae shion và shuna.

[adrotate banner=”8″]

 Quay trở lại với Rimuru.

Nghĩ đi nào, nghĩ đi nào… Rimuru, mày làm được mà… đúng không. Hiện tại,  rimuru đang dùng sự thông minh của mình và kết hợp với Gia tốc tư duy Và Thông tuệ vương Raphael để tìm ra phương án tốt nhất và nhanh nhất có thể, vì ngay lúc này… Lớp kết giới của  cậu ấy đỡ vỡ ra gần hết và hiện giờ rimuru chỉ còn đúng một lớp kết giới duy nhất. điều này càng khiến cậu phải thúc đẩy bản thân suy nghĩ nhanh hơn nữa.

 Ngay trước khi  lớp kết giới phòng thủ bị vỡ ra thì Rimuru đã tìm ra được  Phương án mà cậu cho rằng là thích hợp nhất.

 Không Gian Cô lập. Rimuru ở trong quả cầu năng lượng của con cửu vĩ hồ tạo ra một không gian cô lập  những  dòng năng lượng đen từ người cậu  phân tán ra xung quang và bao chọn lấy Không gian bên trong của quả cầu năng lượng đó.

 Hắc Hỏa.

Rimuru tạo ra quả cầu lửa màu đen và ném vào trong không gian cô lập, nó nhiều đến nỗi tạo ra cả  biển lửa, sức nóng bên trong không gian cô lập đó đang tăng lên rất cao, tuy nhiên Rimuru đã có kháng  dao động nhiệt độ nên cậu khổng cảm thấy gì cả.

Hắc Lôi.

Những tia sét đen từ trong không gian cô lập  đánh xuống một cách dữ dội.

Nhiệt độ của mỗi tia sét khi đánh xuống  có thể lên đến 27.760 độ C. nó nóng hơn gấp 5 lần so với nhiệt độ bề mặt của Mặt Trời.

Theo như những gì Raphael  phân tích, Mức năng lượng ở cầu năng lượng của Cửu vĩ hồ chỉ có thể chịu được sự dao động nhiệt độ ở khoảng 23.745 độ C đến 25.398  độ C.

cũng theo phân tích thì, nhiệt độ của Hắc Lôi có thể dao động từ  27.760 độ C đến 29.726 °C.

 Đủ sức để Làm cho quả cầu năng lượng của con Cửu vĩ hồ  vỡ ra.

không những thế, để cho chắc chắn rimuru đã dùng thêm cả Hắc hỏa để làm cho  không gian cô lập nóng lên để Có thể điều khiển sức nóng thông qua tao túng quán tính và có thể hấp thụ và giải phóng sức nóng tùy ý.

 Sau khi nhận thấy Nhiệt độ và sức Nóng đã Đủ, Rimuru nén không gian cô lập lại một chút và Dùng sức đẩy nó ra, cũng cùng lúc đấy… cậu phá bỏ không gian cô lập để  cho Nhiệt độ  bên trong không gian cô lập có thể chạm đến Quả cầu năng lượng kia.

 Và đúng như những gì Rimuru đã nghĩ, phương án cậu lựa chọn  đã thành công.

Nhiệt độ do cậu tạo ra từ hắc hỏa và hắc lôi khi chạm đến quả cầu năng lượng của cửu vĩ thì quả cầu đó đã ngay lập tức xuất hiện, hiện nứt vỡ và chưa đầy 5 giây sau… toàn bộ quả cầu đó đã vỡ ra thanh nhiều mảnh và bị thiêu rụi bởi nhiệt độ của hắc hỏa và hắc lôi.

 Ây da, cuối cùng thì cũng  thành công. Rimuru thở dài nhẹ nhõm.

Cái con Thú vật này,  ngươi định giết ta luôn đấy hả.  Rimuru nhìn vào con cửu vĩ và nói, cậu cũng không quên rút kiếm ra và lao đến chỗ của nó.

 Vì mới  tích tụ quả cầu năng lượng lúc nãy nên giờ đây có vẻ nó đã chậm và yếu đi hơn phân nửa.

Ngươi chậm đi rất nhiều rồi ha, nếu vậy thì ta có thể giết ngươi được rồii. Rimuru nở một nụ cười trên môi và nói.

Rimuru lao đến và chém vào  con cửu vĩ, nhưng nó đã dùng đuôi đỡ lại những nhát chém đó, không những thế nó còn dũng những chiếc đuôi khác tấn công rimuru một cách dồn dập khiến  cậu phải nhảy lùi ra xa để tránh khỏi tầm của những chiếc đuôi của nó.

Đã yếu hơn  lúc nãy  rất nhiều mà  vẫn khiến mình phải vất vả như thế này… đúng là khó chơi thật đấy. ha… haa Rimuru vừa nói vừa thở dốc.

Tiếp tục chiến thôi nào.

Rimuru lại lao đến chỗ con cửu vĩ hồ, nhưng lần này cậu đã có kế hoạch cụ thể.

ngay trước khi rơi vào tầm hoạt động của những chiếc đuôi của nó, Rimuru đã dừng lại… trên tay  tạo ra  rất nhiều những quả cầu lửa và  cậu dùng nó để ném  vào người của con cửu vĩ, nó liền dùng đuôi của mình để đánh bay quả cầu đó.

Và đấy là tất cả những gì Rimuru cần lúc này… cậu đã lợi dụng sơ hở của nó và vòng ra phía sau con cửu vĩ hồ với tốc độ rất nhanh.

 Điểm yếu của ngươi nằm ở đây đúng chứ. rimuru dơ kiếm lên và chém một nhát vào cái đuôi của con cửu vĩ khiến nó  bị đứt lìa ra.

 Đau đớn  vì một chiếc đuôi vừa bị chém đứt, con cửu vĩ nhảy ra phía xa.

Nó cứ đi qua đi lại và nhìn vào Rimuru rồi gầm Gừ.

Grao …

Gruu …

Ồ, Tiếp tục nhé, hiện giờ ta đã biết điểm yếu của ngươi rồi thế nên bây giờ giết ngươi  chỉ là sớm hay muộn thôi. Rimuru nở một nụ cười khoái chí rồi tiếp tục sử dụng cách lúc nãy để tấn công.

 Cứ như thế, cho đến khi rimuru chém đứt đến cái đuôi thứ 8 thì nó mới  hiểu ra… Nó quay đầu chạy rất nhanh, nhưng rimuru cũng nhanh không kém, chẳng mấy chốc thì cậu đã đuổi kịp nó.

Kết thúc thôi nào, ta chán phải ở nơi này lắm rồi. Rimuru định dơ kiếm lên chém nốt cái Chiếc đuôi cuối cùng của con cửu vĩ hồ thì đột nhiên nó vẫy chiếc đuôi của mình và tạo ra làn khói mờ ảo, khiến rimuru không nhìn thấy gì và phải dừng lại.

Cảm tri vạn năng.

Rimuru cảm nhận những  luồng sức mạnh, tia năng lượng ở xung quanh, sau khi xác định được vị trí của cửu vĩ hồ thì cậu lại ngay lập tức lao đến, nhưng khi vừa mới  tiến ra khỏi màn khói thì có một điều bất ngờ xuất hiện trước mắt Rimuru khiến cậu phải dừng lại.

  Satoru… con định giết cả người mẹ này sao… tại sao vậy chứ, mẹ đã làm gì có lỗi với con sao.

 Không… Không phải, con không  định giết ai cả. Rimuru hét lên.

Vậy tại sao con lại cây kiếm đó, con cầm nó để làm gì.

 con, con… chẳng biết mình đang làm gì nữa, con chăng muốn giết ai cả. Cơ thể của rimuru run lên.

Satoru,   ta thấy rất hối hận khi đã sinh ra một đứa con bất hiếu như vậy.

Satoru San… em thật thất vọng về  anh, anh đã hứa với em những gì… anh  vẫn chưa thực hiện được lời hứa của mình mà đã bỏ em lại nơi đó một mình sao.

 Không, con… con không phải một đứa  bất hiếu, con không bao giờ như thế cả, tại sao bố lại nói với con như thế.

hina, Anh… Anh thật sự không muốn thất hứa với em… anh không muốn chút nào cả.

 Một kẻ như satoru, tại sao không chết đi cơ chứ… không giúp được ai thì sống trên  cõi đời này làm gì.

 Không, mọi người hãy nghe con giải thích… xin hãy nghe con giải thích, dù chỉ một lần thôi cũng được. Rimuru ôm đầu la hét.

 chết đi… chết đi… chết đi.

Những câu nói đó cứ vang lên trong tâm trí khiến rimuru  đau đớn đến tột cùng,

[adrotate banner=”8″]

Không, con không muốn như vậy đâu… tha lỗi cho con… con xin mọi người đấy, con đã quá mệt mỏi rồi.

rimuru, rimuru… anh đang làm gì thế… tại sao lại đau khổ đến như vậy.

Ciel… là giọng Ciel.

Ciel giúp anh với… Anh  đã làm gì sai sao… Anh đâu có muốn mọi thứ xảy ra như thế.

 Rimuru ôm đầu la hét.

Đúng, anh không làm gì sai cả… Anh phải đứng dậy… chẳng phải anh đã hứa với em là sẽ trở nên mạnh mẽ hơn sao.  ấy thế mà bây giờ… anh nhìn lại bản thân mình xem.

   Rimuru… Anh phải đối diện với họ… đừng trốn tránh nữa… liệu anh sẽ trốn tránh được bao nhiêu lâu đây.

 Hãy dùng linh hồn của mình để cảm nhận… để làm dịu đi những cảm xúc đang hỗn loạn Của Anh.

Nghe em đi, dù chỉ một lần thôi cũng được. Đứng dậy đi, Rimuru.

 Ciel, Anh… Anh… Hiểu… Rồi. Rimuru cố nén lại những nỗi đau, những dòng cảm xúc hỗn loạn của mình và từ từ đứng dậy. Cậu nhắm chặt đôi mắt của mình và dùng chính linh hồn để cảm nhận, để làm dịu đi những cảm xúc đó.

  Mọi chuyện xảy ra… không phải do mình… Đúng vậy nó không phải do mình gây ra.

Bố mẹ và Hina cũng không bao giờ nới ra những lời như thế với mình cả… Bọn họ rất yêu quý  Mình.

 Rimuru đang dần lấy lại được bình tĩnh… Những âm thanh vang lên trong tâm trí của cậu cũng đã biến mất.

 Được rồi Rimuru… mở  đôi mắt ra nào. Hai hàng mi của rimuru  từ từ mở ra, những hình ảnh  lúc nãy cũng đã biến mất… trước mắt của cậu giờ đây là  Hình dáng của con cửu Vĩ Hồ… nó đang bỏ chạy.

  Ngươi… ngươi  phải chết. Rimuru cầm thanh kiếm trên tay cậu dốc toàn bộ sức mạnh còn sót lại của mình và tụ vào thanh kiếm rồi đuổi theo con cửu vĩ.

 Cùng với sự phẫn nộ Tột cùng… tốc độ của rimuru đã tăng lên rất nhiều… chỉ mất vài giây… rimuru đã đuổi kịp nó. Cậu nhảy lên Cao và đâm thanh kiếm của mình vào lưng nó.

 Chết đi… Đồ  Khốn…

  Phân Dã.

Từ  thanh kiếm của rimuru xuất hiện những tia năng lượng đen… nó đang lan  ra và ăn mòn  cơ thể của con Cửu vĩ Hồ.

 Sau  khi Toàn bộ cơ thể của  cửu vĩ hồ bị phân dã thì Rimuru cũng Ngã xuống.

 Kết Thúc Rồi. Cảm ơn Em… Ciel.

Đôi mắt của rimuru dần khép lại và Ngất đi.

Ở Một Khoảng không.

Universe đang ở đó và quan sát trận chiến vừa rồi của Rimuru.

 CHiến thắng rồi sao… Rimuru. Cậu làm tốt lắm.

Universe nở một nụ cười dịu dàng  rồi rời khỏi khoảng không đó và trở về lãnh giới.

***************** hết *****************

Youtube: Milim Anime FC.

Spread the love
Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.