[Nối tiếp diễn biến của tập 11. ngay sau khi mọi người bước vào cánh cổng không gian và trở về tempest thì Raphael đã có một cuộc đối thoại ngắn với Veldora về việc Rimuru đang trong trạng thái vô thức. ]
[Ở tempest… Mọi người vẫn vui vẻ và hoạt động năng nổ như bao ngày khác, chỉ là không có sự xuất hiện của rimuru khiến họ buồn hơn một chút… bọn họ vẫn luôn luôn chờ Rimuru trở về.]
[ ở quảng trường Đất Nước bỗng nhiên xuất hiện một không gian… nó gây ra một đợt chấn động nhẹ ở nơi đó…. Người dân xung quanh đó, cũng túm tụm lại và xem… còn những người được rimuru giao nhiệm vụ ở lại coi chừng tempest cũng đã ngay lập tức xuất hiện khi nhận ra sự chấn động này. ]
*** Là… Rimuru sama sao… ngài ấy đã trở về rồi sao… Toàn bộ người dân tempest hò reo trong vui sướng… ***
[ Cả những thuộc hạ còn lại trong thất thủ hộ… cũng đang vui mừng… ai cũng tỏ rõ điều đó ra khuôn mặt… ]
[ nhưng đáp lại họ lại là một điều khác.]
[ Từ trong cổng không gian… bước ra.]
[ Ramiris, Zegion, benimaru, shion, tesstarosa, shu nà và những người khác… chỉ còn mỗi Veldora, Diablo và Rimuru là không xuất hiện cùng họ.]
+Chào mọi người, chúng tôi về rồi đây… Ramiris lên tiếng nói…
[ tưởng chừng như bọn họ rất vui vẻ… nhưng không, bọn họ không hề vui vẻ chút nào cả vì bọn họ không thấy có sự xuất hiện ở đó.]
– Ramiris sama… Rimuru sama, ngài ấy đâu rồi. tại sao chúng tôi không nhìn thấy ngài ấy. Aldaman và albert cùng những người khác lên tiếng.
+ À… ừm… cậu ấy. Ramiris đang định nói thì Benimaru và Zegion cản lại.
– Rimuru sama, veldora sama và Diablo đang bận chút việc… ngài ấy có nói là sẽ quay về tempest trong vài ngày nữa. Benimaru và Zegion đứng ra nói với Thất thủ hộ vương và Người dân tempest.
[ Bọn họ đều biết rằng… nếu bây giờ nói ra sự thật thì mọi người sẽ quá đau lòng và mất hết hy vọng.]
– Ngài ấy có nhắn với bọn ta rằng. sau khi về tempest hãy gửi lời hỏi thăm của ngài ấy đến mọi người. Rimuru sama, ngài ấy hy vọng rằng mọi người sẽ có cuộc sống bình thường khi không có ngài ấy ở đây. và khi ngài ấy quay trở lại, sẽ không muốn nhìn thấy mọi người đau buồn.đó là những Gì Rimuru sama muốn gửi tới mọi người… thế nên mọi người hãy làm tốt các công việc của mình và đợi ngài ấy trở về. có thể coi đó như một món quà dành tặng cho ngài ấy được chứ. Benimaru và Zegion rõng dạc tuyên bố… vì họ luôn luôn có niềm tin là Rimuru sẽ quay trở về.
[ Nghe thấy 2 người họ nói thế… thất thủ hộ vương và người dân tempest đều hết sức vui mừng… mọi người cũng bắt đầu quay lại làm việc của mình… vì họ nghĩ rằng cố gắng làm việc thật tốt đó sẽ làm món quà mà Rimuru sama sẽ thích.]
[ Còn những người vừa mới quay trở về tempest… bọn họ chẳng ai nói với ai câu nào cả, cứ thế mà đi ra ngọn đồi phía sau tempest, nơi mà rimuru ngày nào cũng ở đó và hướng ánh mắt về phía tempest. ]
– Các cậu… Liệu ngài ấy có quay trở lại không… từ đâu Aldaman lên tiếng.
– Là Aldaman hả, cậu biết chuyện rồi sao. Zegion lên tiếng.
– Đúng, tôi biết. từ lúc mọi người quay trở về và 2 người đã nói những lời… nghe thì có như Rimuru sama sắp quay trở về thật… nhưng những người đứng bên cạnh lại tỏ rõ sự đau buồn trên mặt. nhất là shuna. tôi đã cảm thấy nghi ngờ từ lúc đấy và quyết định đi theo mọi người đến đây. Adalman đứng ở một góc rồi lên tiếng nói.
– Ngài ấy… ngài ấy sẽ sớm quay trở về thôi Adalman… chúng tôi tin là như thế. chưa bao giờ chúng tôi mất niềm tin vào ngài ấy cả.
-đừng nói chuyện này với ai được chứ Aldaman. Zegion quay lại và dặn Adalman. được, tôi sẽ không bao giờ nói cho ai biết cả.
[ nói xong thì Adalman tiến về chỗ của mọi người và cùng đứng đó nhìn về hướng tempest.]
***Ở bên Thế giới cũ của Rimuru năm 2030.***
[ có một người đang ngồi trên một ngọn đồi… cậu ấy cứ ngồi như thế từ sáng… rồi lại đến tối. Cậu ta ngồi như thế cũng đã 3 bốn ngày rồi.hôm nay… một buổi tối trăng tròn thật đẹp… nó khiến lòng cậu ta lạnh lại… bỗng nhiên cậu ta đứng dậy và nói vài câu… khiến cậu rơi nước mắt. ]
[ từ trước đến giờ cậu chưa từng rơi những giọt nước mắt nào vì ai cả. nhưng vì chủ nhân của mình… cậu đã…. có những cảm xúc như bao người khác. Cậu ấy quay đầu và rời đi trong màn đêm tĩnh mịch.]
***Ở Trong một khoảng không vũ trụ.***
[ Rimuru vẫn đang trôi nổi đó, giường như cậu vẫn chưa thể trở lại với trạng thái ban đầu của mình.]
R: Raphael… cô… làm được những gì rồi. hình như ta đã ngủ quên khá lâu rồi thì phải.
<< Báo cáo, không phải ngài ngủ quên ạ. tôi đã đẩy ngài vào trạng thái vô thức để có thể tiến hành dung hợp skill một cách nhanh nhất, tuy nhiên đến giờ quá trình phân tích vẫn chưa được… tôi đã thất bại rất nhiều lần rồi ạ. >>
R: Cô đang rất cố gắng nhỉ Raphael.
<< vâng…. bây giờ tôi xin phép ngài cho được được quyền kiểm soát và sử dụng tất cả các chức năng… được không ạ. >>
R: Cô có kế hoạch rồi hả, thế thì cứ làm đi. không cần phải hỏi ý kiến của ta nữa đâu.
<< Vâng… vậy tôi xin phép ạ. >>
[ Raphael nói xong thì cũng là lúc tôi rơi vào trạng thái vô thức. nói là thế nhưng trong lúc đó, tôi vẫn cảm nhận được raphael đang làm gì, tuy nhiên nó không được rõ cho lắm.]
[ trong lúc đấy, tôi có nghe thấy cô ấy tiến hành phân tích và dung hợp 2 ultimate skill của tôi. chẳng biết cô ấy muốn làm gì mà dung hợp nhiều thế. mà thôi kệ đi… tôi hơi mệt rồi, chắc là tôi ngủ một giấc thôi. Nói xong thì tôi để lại tất cả cho Raphael, tôi cho cô ấy dùng quyền kiểm soát cơ thể và tự đẩy mình vào giấc ngủ sâu, để tránh làm phiền Raphael.]
***Ở Bên chỗ của Dark.***
[ hắn ta cùng với Hiras vẫn đang tìm tôi ở tất cả các vũ trụ mà hắn đi đến… tuy nhiên tôi đã đẩy mình vào đa vũ trụ khởi nguyên nên rất khó để tìm được tôi.]
Hiras: Báo cáo… thưa chủ nhân… ở vũ trụ này cũng không có ạ.
Dark: lại nữa hả… chúng ta đã đi hơn 100 vũ trụ khác nhau rồi đó… thế mà vẫn chưa tìm thấy.
[ Đang nói thì bỗng dưng Hiras. lên tiếng tiếp.]
Hiras: Khoan, chúng ta dừng lại ở đây thưa chủ nhân, tôi phát hiện ra có một dòng chảy thời gian khá bất thường.
Dark: dòng chảy thời gian ư… tại sao nó lại xuất hiện nhỉ.
Hiras: Rất có thể do các cuộc va chạm năng lượng tối và sáng nên đã tạo ra một dòng chảy đó. có lẽ chúng ta thử đi vào dòng chảy thời gian… để tìm kiếm thêm thông tin cũng được.
Dark: Vậy được, chúng ta đi thôi.
[ Dark và Hiras bay đến chỗ xuất hiện dòng chảy thời gian và thả người vào trong đó.]
***Một lúc sau…***
Hiras: Báo cáo…. Tôi phát hiện ra một luồng sức mạnh bất thường, nó rất giống của Tên kia, nhưng nó đã tắt ngay rồi ạ, thưa chủ nhân.
Dark: rất giống ấy hả, ở đây còn ai có sức mạnh hư hắn nữa đâu nhỉ, rất có thể là hắn đang nằm trong vũ trụ này đấy hiras. nhanh chóng đi tìm hắn thôi nào.
***Quay trở về Chỗ của Rimuru.***
< Dung hợp ultimate skill … >
Thất bại…
< Dung hợp Ultimate skill … >
Thất bại…
[ Điều này diễn ra vô số lần. cuối cùng vào một khoảnh khắc… mà Raphael đã đợi, màn hình bên trong cô thông báo đã dung hợp thành công ]
< Đa vũ trụ khởi nguyên và sáng tạo vũ trụ thành Ultimate skill >
< Vũ trụ Khải hoàn Arestar. >
< hiệu ứng kỹ năng, xoay chuyển thực tại vũ trụ. >
< Phá bỏ định luật vũ trụ. >
[ chỉ như thế thôi… có thể nói là ultimate skill này của Rimuru rất mạnh, cậu hoàn toàn kiểm soát những gì đang diễn ra ở những vụ trụ mà cậu đang ở đó.]
<< Báo Cáo… quá trình dung hợp đã thành công, tiến hành phân tích lại cơ thể Rimuru tempest. >>
<< Phân tích thành công.>>
<< Phá bỏ xiềng xích đa vũ trụ khởi nguyên.>>
<< Kết nối hành lang linh hồn.>>
<< Giải phóng long Nguyên .>>
<< Phục hồi Đa ngục tù vô tận về trạng thái ban đầu.>>
<< Phục hồi Kết giới không gian.>>
<< Xóa bỏ lao ngục thời không.>>
<< Triệu hồi manas.>> …….
[ Tất cả các kỹ năng đã trở về trạng thái ban đầu…. Cơ thể của tôi cũng đã hoạt động trở lại nhờ ultimate skill vũ trụ khải hoàn mà Raphael dung hợp.]
[ tuy nhiên để tạo ra được skill đó và phá bỏ hiệu ứng đa vũ trụ khởi nguyên trên người tôi thì bắt buộc Raphael phải dung hợp 2 ultimate skill đó hoặc là xóa bỏ vĩnh viễn chúng khỏi bộ kỹ năng của tôi.]
[ Cái tôi quan tâm nhất bây giờ. tại sao lại phục hồi Kỹ năng triệu hồ Manas, đáng lý ra tôi làm gì có cái Skill đó đâu cơ chứ.]
<< Báo cáo, trong quá trình dung hợp tôi phát hiện ra có một thứ gì sức mạnh đang ở bên trong Đa ngục tù thời không của ngài. do đó tôi đã xóa bỏ kỹ năng đó… và ngay lập tức nhận được skill triệu hồi Manas đó ạ. >>
R: vậy có nghĩa là, cái thứ sức mạnh ở trong đó…. chính là Ciel sao. Cảm ơn cô nha Raphael, cô làm tốt lắm.R: Bây giờ thì để quyền kiểm soát cơ thể cho ta.
<< Đã rõ… thưa ngài. >>
[adrotate banner=”8″]
[ Nhận mệnh lệnh xong, Raphael tự động ngắt kết nối và giờ đây tôi có thể thoải mái mà cử động, không phải chịu sự ràng buộc của đa vũ trụ khởi nguyên nữa… nếu thích bây giờ tôi có thể búng tay và tạo ra vài cái vũ trụ cũng được nữa. và giờ thì…
<Ultimate skill… >
< Triệu hồi Manas. >
[ tôi dơ 1 tay ra đằng trước…Tất cả những luồn sức mạnh của Ciel đang phân tán sau khi tôi xóa bỏ kỹ năng ngục tù thời không. thì ngay lập tức bay về tay của tôi.nó dần dần ráp lại với nhau và tạo ra một mảnh tinh thạch màu đỏ. Tôi cầm viên tinh thạch đó trên tay và truyền sức mạnh của mình vào trong đó. nó từ từ sáng lên, tôi càng truyền nhiều sức mạnh thì nó lại càng sáng hơn… và rồi khi nó nhận đủ sức mạnh để thức tỉnh thì nó vỡ ra thành nhiều mảnh… thay vào đó là một người con gái xuất hiện trước mặt của tôi.]
R: Ciel… cuối, cùng thì em cũng đã quay lại rồi.
[ Tôi bay đến và ôm lấy Ciel, còn cô ấy thì cứ đứng im đấy, có vẻ như cô ấy quá xúc động mà thành bất động luôn rồi. ]
R: Ciel… em… em sao vậy, tại sao lại không nói gì chứ, tôi vừa ôm Ciel vưa nói nhưng cô ấy vẫn không trả lời.
[ Bỗng nhiên cô ấy hóa thành những tia sáng và nhập vào bên trong người tôi. ]
<< Báo Cáo… >>
< Thực thể tối Cao Manas Ciel đã Nhận kiềm kiểm soát cơ thể. >
<< Nhiệm vụ của tôi đến đây là kết thúc… Chào ngài Rimuru sama.>>
[ Nói xong Raphael biến mất. ]
<< Rimuru… anh khỏe chứ… >>
[ Bỗng nhiên có một nói quen thuộc vang lên… ]
R: Ciel, là ciel…. cuối cùng thì em cũng đã nói chuyện với anh rồi. anh tưởng em còn giận anh chứ.
<< Em xin lỗi… tại linh thể em mới được Triệu hồi quay lại, nên cơ thể của em bị phong ấn…>>
<< EM đã dùng kết nối hành lang linh hồn và tiến vào bên trong nhờ Raphael hấp thụ em vào đó… thế nên anh mới thấy một luồng sáng nhập vào người đấy. >>
<< tuy em đã quay trở về trạng thái bình thường, nhưng hiện tại em không thể tách ra người anh được nữa. >>
<< Cơ thể của em giờ đã và đang là một trong nhiều những vụ trụ. em cần có thời gian và phân tích để tạo ra một cơ thể có sức mạnh tương đương, thì em mới có thể ra ngoài được. >>
R: Không sao đâu Ciel… em vẫn ở bên cạnh anh là tốt rồi… anh thật sự rất nhớ em đấy.
<< em biết mà… >>
<< mà anh không định triệu hồi Veldora hả, ngài ấy đang kêu gào thảm thiết bên trong đó. >>
R: được rồi…
< Giải Phóng Long Nguyên… Veldora.>
+ Kua ahahahaha. cuối cùng cũng được ra ngoài rồi, tôi rất lo cho cậu đấy Rimuru… tôi cứ tưởng sẽ không được ra ngoài nữa cơ. ( veldora )
– Kua hahahaha.
R: LÀm gì có chuyện đó cơ chứ… tôi nhìn veldora và nói. chúng tôi đứng nói chuyện một lúc thì Ciel lên tiếng.
<< Báo cáo… có một luồng sức mạnh khổng lồ đang hướng tới đây, nó là của tên Dark. >>
R: Đã đến rồi sao, anh còn tưởng bọn chúng đi lạc trong vũ trụ rồi chứ. đã vậy thì
< Khởi nguyên Kiếm Veldora. >
[ Đáp lại lời gọi, veldora ngay lập tức hóa thành một thanh kiếm và nằm trên tay của Rimuru. ]
< Dự đoán tương lai… >
[ Tôi nhắm mắt lại để cảm nhận mọi thứ có thể xảy ra trong thời gian tới thì phát hiện ra tên dark đang lao đến đây với tốc độ khá nhanh. ]
[ Tôi dơ kiếm Lên và chém một nhát vào khoảng không và nhát chém đó đang hướng đến chỗ của tên dark. ]
***Ở bên kia. dark đang bay với tốc độ rất nhanh.***
Hiras: Báo Cáo… Nguy hiểm…
[ Dark đang bay thì khựng lại, theo bản năng. Cùng lúc đó… Hiras đã cưỡng chế và kiểm soát cơ thể của Hiras và nhảy sang một bên, ngay sau đó cô trả lại trạng thái ban đầu cho Dark. ]
[ Một đường kiếm xé toạc không gian vừa bay sượt qua chỗ của Hắn.]
Dark: Cái… cái quái gì thế…
Hiras: Báo Cáo… Sức mạnh đó, chỉ có thể là Tên Rimuru. hãy mau chóng đánh bại hắn. nếu để lâu, ngài có thể sẽ bỏ mạng tại đây.Dark: được rồi… đi nào. phải nhanh lên mới được. …..
R: Hmm, chúng né được rồi sao… bọn chúng mạnh thật đó.
[ Tôi vẫn đang đứng để cảm nhận và dự đoán tương lai. ngay lúc này… chỉ 3 giây nữa là bọn chúng sẽ đến chỗ tôi. ]
< Kết giới Không gian khởi nguyên.>
[ BỌn chúng vừa mới đến thì tôi đã dùng kết giới không gian khởi nguyên và đối đầu với bọn chúng.]
R: Các ngươi đến nhanh thật đấy, ta còn chưa kịp chuẩn bị gì hết cả. tôi nhìn Dark và nói.
Dark: Có vẻ như ngươi đã mạnh lên rồi nhỉ Rimuru. Dark cũng nhìn tôi và nở nụ cười.
R: có lẽ hiện tại ta không bằng sức mạnh của ngươi, nhưng nếu đấu với nhau ngay bây giờ thì ta cũng chưa chắc đã thua đâu. Tôi nhìn Dark với một ánh mắt sắc lạnh… tôi rất căm phẫn vì hắn đã giám bắt ciel.
Dark: Ồ, ngươi cũng tự tin quá nhỉ… hay là để ta cho ngươi biết thế nào là trở về hư không nhé.
R: Cảm ơn, ta cũng đang rất muốn biết nơi đó như thế nào đây. TÔi và Dark nhìn nhau với sát khí khổng lồ.
[ có lẽ đây sẽ là trận chiến cuối cùng của tôi và hắn. ]
******** End Chapter 12 ************
Cảm ơn các bạn đã quan tâm đến truyện <3
chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.
nếu rảnh, mọi người có thể ghé qua kênh YTB của mình và cho mình 1 like và 1 đăng ký nha. cảm ơn mọi người rất nhiều. Youtube: Milim Anime FC