Tập 25: CHO HỎI, CÁC CẬU CÓ BIẾT NHÀ KAMADO Ở ĐÂU KHÔNG?

Tôi là Agatsuma Yoshiteru. Bây giờ tôi đang khóc nức nở bởi vì cuộc chiến của ông cha tôi

– Mọi người đã chiến đấu thật anh dũng với tên chúa quỷ kia và họ đã dành chiến thắng. Nhưng bỏ qua một bên, thật sự Ảnh Trụ là một người bí ẩn, mọi người không hề tả về người này. Và chỉ biết cô ấy là người rất mạnh. À đúng rồi, hình như có một cuốn phong thư và một bức hình từ cô ấy, mẹ còn không cho mình động vào. Nhà Kanata cũng có, có họ Uzui nữa. Ah~… Mái tóc màu xanh lấp lánh giữa bầu trời, đôi mắt màu vàng như chứa đựng những ngôi sao, dáng người mảnh khả- Oww!! Chị không thấy em đang đọc sience hào hùng của ông bà ta sao. Chị hãy thôi ngay việc cứ đá em được không?

Từ đằng sau chị của tôi-Agatsuma Touko đá tôi

– Em có bị điên không? Thi cử không lo..! Chúng ta sắp đến kì thi cuối cấp kia kìa…! Đừng có bỏ phí thời gian nữa..!

– Không..! Em đang nói với chị rằng họ tuyệt vời như thế nào… Rằng họ hi sinh cả tính mạng và cuộc sống của họ!!

– Vậy tại sao em không học hành chăm chỉ để họ tự hào về em đi!

Rồi chị ấy véo tai tôi làm tôi đau nhức tai. Thế là tôi phải bỏ dở cuốn sách và đến trường. Tất cả phụ nữ trong nhà chúng tôi đều cư xử rất tốt. Tại sao chỉ có bà chị của tôi lại như bà chằn lửa thế này.!!

——–Tua nào các bạn trẻ

Khi tôi đang đi đến trường cùng bà chị và đám bạn thì gặp một cô gái, cổ thật xinh đẹp và mang theo nét dễ thương. Đôi đồng tử màu vàng. Mái tóc màu xanh như đang lấp lánh vậy làm tôi nhớ tới ai đó. Dáng người mảnh khảnh, cô ấy đang kéo theo một cái vali và cầm một cái bản đồ. Nếu cô ấy mặc váy vào thì sẽ còn đẹp hơn nữa.

Cô ấy từ từ tiến đến chỗ chúng tôi nở một nụ cười tỏa nắng làm tôi mê mẩn, tôi đã trúng tiếng sét ái tình rồi

– Xin lỗi.. Cho tôi hỏi có ai biết nhà Kamado ở đâu không?

——————-tua lại nào, khi mà Rimuru về thì đã xảy ra chuyện gì

Sau khi tôi về Tempest thì bọn họ liền tổ chức tiệc luôn. Sau đó thì….thì ai cũng biết rồi phải không đó chính là LÀM VIỆC. Đúng thế, tôi đã bỏ dở công việc của mình hơn mấy tháng trời.

Tôi đã phải làm việc xuyên ngày đêm, có thêm sự giúp sức của Ciel và một phần nhỏ của Diablo thì cuối cùng sau 1 tuần tôi cũng xong. Làm việc 24/24 mà 1 tuần mới xong thì mấy bợn cũng biết nó nhiều cỡ nào rồi đúng không.

Tối nay tôi đã trốn Shion và Shuna cùng anh em người lùn đến quán bar ở vương quốc người lùn. Bọn họ đã đến trước và bảo sẽ đợi tôi ở đó.

Và bây giờ nhờ có vài thủ thuật thì tôi cũng đã trốn được đến đây, à tất nhiên là với hình dạng slime rồi. Vừa mới mở cửa thì đã thấy anh em người lùn ngồi chễm chệ ở đây rồi. Tôi nhảy lên chỗ tiếp tân và chào hỏi với chủ quán vài câu. Rồi cổ nói

– Hôm trước có hai anh em mặc những bộ đồ khá lạ, hình như thứ gọi là kimono mà ở Tempest sản xuất ấy. Một người đẹp, một người khá xấu.

Tả như vậy thì hơi giống với anh em Daiki nhỉ. Cặp anh em mà tôi đã biến lại thành người lúc suýt soát chết ấy.

– Thế cái người xâu xấu đấy thì cô làm gì, và người còn lại?

– À nếu là người anh thì tôi cho làm bồi bàn, chỉ cần cho cậu ta mặc bộ quần áo chỉnh tề, trang điểm lại một chút là giống người thường thôi mà, còn người em thì cô ấy tự nguyện làm ở đây.

– Hể vậy sao, tôi đi đây xíu.

– Ừm

Tôi đi ra ngoài và vào một góc khuất rồi nhả ra một con mắt đỏ lòm

– Muzan, có biết Thượng Lục của ngươi đi đâu không.

– Những kẻ thất bại thì không còn liên quan tới ta nữa.

– Hể, vậy thì

Tôi dùng…. (Tự nghĩ), bằng cách kỳ diệu nào đó mà tôi cũng có thể phục hồi cho Muzan nhưng vẫn giữ được sức mạnh của quỷ. Cậu ta vẫn mặc bộ đồ âu phục đó cùng với cái mũ màu đen. Rồi tôi nhảy lên đầu cậu ta

– Đi vào quán bar đó đi

– Hả sao ta phải nghe lệnh ngươi chứ

– Nhanh lên, không mai ta cho cậu gặp Diablo đấy

Không hiểu làm sao mà khi Rimuru nói ra cái tên “Diablo” lại khiến cho Muzan thấy lạnh sống lưng. Vậy là đành phải để con slime lên đầu và đi vào trong quán đó.

—-

[adrotate banner=”8″]

– Ồ, Rimuru danna, ai đấy?

– À đây là người quen đó, vừa ra ngoài thì thấy cậu ta đi ngang qua nên bảo vào cùng.

– Vậy vào đi, chàng trai trẻ

– Đừng nói thế, cậu ta nhìn thế thôi chứ già lắm rồi đấy

– Vậy sao! Thôi cứ vào đi

Khi mà Muzan và tôi vừa đặt mông xuống ghế thì cí một cô gái ăn mặc giống các kĩ nữ, trông rất đơn giản mà quyến rũ. Mái tóc màu trắng, đôi mắt sắc sảo… À tất nhiên là Daiki rồi, nhưng mà sao tự nhiên hai anh em nhà đó lại ở đây, tự nhiên xuất hiện trước của quán sao…

<<Hai anh em nhà đó hẳn là cũng như ngài, cũng bị cuốn vào vết nứt thời – không>>

À, là như vậy sao. Sao mà lắm nứt thế.

——–Sau đó thì thế nào (Tui không giỏi nghĩ mấy cái cảnh này nên các cậu lại tự nghĩ nữa đi :)))

Và thế là tôi và Muzan đã lẻn về Tempest, đầu tiên cậu ta còn than rồi lảm nhảm rồi tôi đe dọa cậu ta

– Nếu cậu mà không lẻn về giống tôi thì cả hai sẽ cùng chết đấy, con gái ở chỗ này mạnh lắm đấy, đến tôi còn sợ.

Và thế là cậu ta đi cùng tôi luôn. Khi về đến phòng thì tôi an tọa ở trên ghế và bật mode *nghiêm túc*

– Tiếp tục bản hợp đồng lần trước nào. Điều kiện là cậu phải làm thuộc hạ cho tôi

– H–

Cậu ta vừa nói thì tôi liền bịt mồm y lại

– Đừng có nói to, tốt nhất là dừng nói lại đi. Bây giờ tôi sẽ đưa cậu đến chỗ ở mới, cậu cần thịt người để sống phải không, vậy thì hãy đến nơi cậu có thể giết thoải con gà mái đê

“Alo có đấy không?”

“Rimuru hả. Lâu rồi mới thấy đấy”

“À, chuyện cần giúp, thật ra là tui vừa đến thế giới khác ấy thì lụm được một tên khá mạnh, cậu ta có thể phục hồi lại liên tục luôn đấy, điểm yếu duy nhất là ánh sáng mặt trời. Nên cho cậu ta làm boss tầng 30 đê”

“Hả, à thôi vậy cũng được, nếu hắn ta được cậu công nhận thì được”

Vậy là tôi đã xử lý xong Muzan. Không biết là ở chỗ bọn Tanjiro ra sao rồi.

———1 năm sau (tua hơi nhiều mà lười viết chỉ vậy thui)

Sau 1 năm tôi đã moi được tất cả sự thật đằng sau từ Ciel sensei. Đầu tiên, người tạo ra cái lỗ hổng đó là Ciel, người đưa hai anh em nhà kia đến thế giới này cũng là Ciel. Hai, Ciel đã cùng Yuuki làm một thỏa thuận, nếu cổ thả Yuuki thì cậu ta sẽ làm theo một yêu cầu của Ciel, tôi hỏi yêu cầu đấy là gì thì cổ không nói. Ba, 6 con quỷ đó đều là Yuuki triệu hồi từ thế giới Tensura. Bốn, chính là điều mà tôi ghét nhất, cái lời nguyền suối nước nóng đó thật ra là Ciel tự cho thân thể của tôi thành con gái, cổ còn thông đồng với Kagaya để lừa tôi nữa chứ. Còn tôi thành trẻ con kia thì không phải do cổ đâu mà là do thằng lươn lẹo đó – Yuuki.

Vậy từ bốn điều trên chúng ta có thể suy ra chính Ciel và Yuuki là người đứng sau mọi chuyện, nói theo từ khác là Boss. Tôi không ngờ cô lại xảo quyệt như vậy, đứng sau tất cả mọi chuyện rồi nói như chưa từng có gì xảy ra.Trái tim của tôi đang tan nát.

<<Ngài làm gì có quả tim nào đâu mà tan với chả nát>>

Một câu đơn giản như vậy sao mình thấy đau quá.

<À đúng rồi Ciel giờ ta trở lại đó có được không?>

<<Tất nhiên là ngài có thể rồi, ngài có muốn thay đổi thế giới đó không?>>

<Vậy thì thay đổi thời gian cho ta đi, 1 năm ở đó bằng một ngày ở đây>

<<Xác nhận: Ngài có muốn tiêu giảm mana xuống mức thấp nhất khi sang thế giới Demon Slayer? [YES/NO]>>

<Tất nhiên là [YES]>

Vậy là tôi đi sang thế giới đó. Để xem Tanjiro kun còn sống không, hay là đã thăng thiên và vào kiếp luân hồi rồi. À đúng rồi, bức thư mà lần trước mình gửi cho Tanjiro, Zenitsu, Uzui với Inosuke nội dung của nó là cái gì ý nhỉ?

————

Tôi là Kamado Tanjiro, từ lúc mà Rimuru san rời khỏi thì tôi vẫn chưa xem bức thư mà Rimuru san gửi cho tôi và Zenitsu, Inosuke với Uzui san. Rimuru san cũng đã nói là sẽ quay lại. Nếu lúc tôi chết mà cũng chưa quay lại thì tôi sẽ viết di chúc truyền lại cho con cháu.

“Ta là Kamado Tanjiro, mong muốn trước khi chết của ta là các con hãy sống một cuộc sống hạnh phúc, vui vẻ.

Có một người mà ta rất ngưỡng mộ, mà ngài ấy đã về nơi ngài ấy thuộc về, nhưng ngài nói ‘Ta sẽ trở lại’, đến lúc đó nếu một người có mái tóc màu xanh lấp lánh, đôi mắt màu vàng, dáng người mảnh khảnh, ngũ quan cân đối. Xưng: Rimuru Tempest-Ảnh Trụ. Nếu lúc đó người như thế đến nhà của chúng ta hãy tiếp đón ngài ấy hộ ta. Còn phong thư ngài ấy truyền gửi, khi nào con làm bố,làm mẹ thì hãng xem.

                                 Ký tên
Kamado Tanjiro”

(Sorry, chưa biết di chúc viết như thế nào, nên cứ viết như mấy cái văn thư giống sgk Tiếng Anh nhá.)

Như thế tôi có thể ra đi thanh thản được rồi. Ngay cả 3 người còn lại cũng đã viết trong di chúc có nội dung tiếp đãi Rimuru san.

——–quay lại lời kể Rimuru

Trước khi đến thế giới Demon Slayer tôi đã tạo ra một cái vali, bản đồ. Bộ quần áo đơn giản gồm áo Hoody màu đen, quần màu đen xắn đến đầu gối, tóc thả ra. Tôi phối đồ như thế này cứ như đang trở về tuổi teen vậy.

Vậy là tôi đã trở lại sau 1 năm, ở đây phát triển ghê, tôi vừa đi vừa nhìn xung quanh. Có lẽ đây đã là mấy đời sau của Tanjiro rồi. À đúng rồi có nên thăm Yushirou trước không nhỉ, dù giờ mới có 6h thôi. Mà chắc cậu ta dậy rồi. Nói xong tôi dùng [Dịch Chuyển Tức Thời], tại vì tôi còn không biết cậu ấy ở đâu nên dùng luôn.

Vừ dịch chuyển cái trước mắt tôi là một căn phòng toàn một đống tranh vẽ Tamayo. À nếu là Tamayo thì mình đã đến đúng nơi rồi.

Tôi che dấu sự hiện diện của mình, rón rén đi đến chỗ của Yushirou, và thấy cậu ta đang phác họa một bức tranh. Ồ chăm chú thế nhể. Chắc là không nên làm phiền nữa, giờ mà mình làm cậu ta giật mình rồi bức vẽ bị hỏng thì y sẽ điên lên mất. Vậy là tôi đi xung quanh phòng của cậu ấy.

Hơn mấy tiếng đồng hồ, tôi chỉ nhìn cậu ta loay hoay vẽ mãi một bức tranh nhưng tôi thấy không chán tí nào. Đây là nghệ thuật đó.

Bây giờ chắc là lúc học sinh đến trường nhỉ. Tôi phải đi rồi, mấy bức tranh của Yushirou thực sự rất đẹp. Muốn lấy một bức ghê.

Nói xong là tôi cũng đi luôn. Vậy là tốn mana như vậy vô ích rồi. Sao tôi thấy mình rảnh thế nhở. Lúc này tôi nhìn bản đồ nhue đang tìm một thứ gì đó. Xong tôi ngước mặt lên và thấy có một nhóm đang đi đến trường cùng nhau. Tôi ngạc nhiên vì khuôn mặt của họ giống y hệt những người mình quen.

Nếu không lầm thì đây chắc là luân hồi của của bọn họ đi. Tôi nhìn sang bên phải là nhà trẻ, và trĩnh đó là kiếp sau của Himejima. Sau khi nhìn Yushirou vẽ Tamayo, tôi rời đi rồi tiện thể rẽ vào một nhà hàng. Khắp nơi đều được trang trí giống rắn. Vừa bước vào thì đập thẳng vào mắt tôi là bộ ngực khủng của bà chủ. Rồi chồng cô ấy nhìn tôi với cặp mắt hình viên đạn. Hmm…kiếp trước chưa cưới được, giờ kiếp này liền cưới sao Obanai-Mitsuri.

Quay lại hiện tại nào, tôi đi gần đến chỗ bọn họ và nở một nụ cười thân thiện

– Xin lỗi làm phiên… Cho tôi hỏi, có ai biết nhà Kamado ở hướng nào không?

——————–Hết——————–

Spread the love
Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.