Prev

Chap 7.2- Lịch sử lặp lại

Thám thính được một lúc, không nằm ngoài dự đoán, tôi thấy có một ngôi đền to khủng bố, cổ xưa, rong rêu bám đầy trên những vách tường, dường như đã trải qua hàng trăm thế kỉ nhưng nó không hề sụp đổ mà vẫn đứng sừng sững như thế.

Càng đến gần ngôi đền tôi càng thấy rõ nó hơn. Ngôi đền được chạm khắc với những hình thù kì quái, tinh xảo. Tôi thắc mắc rằng ai có khả năng tạo ra nó, ngay cả kĩ thuật hiện tại ở thế giới này vẫn còn non nớt.

— Ban phước …
Bất giác tôi nói ra, đó không phải lời nói vô căn cứ. Tôi cảm nhận phép hệ thánh ở ngôi đền này. Và ngôi đển này có tên, để xem nào.

— Ve … N…

Nó bị mất vài chữ rồi. Cũng phải thôi hơn trăm thế kỉ rồi mà. Nó còn đó thì cũng là một kì tích rồi nhỉ!?

Đi sâu vào đền, trên những bức tường được khắc những hình ảnh bằng đá. Nếu tôi không lầm thì đó là lịch sử hình thành nơi này.

Quả đúng như tôi dự đoán đúng thật là như vậy. Bức tường đầu tiên được khắc hình một con rồng lớn, quanh người nó tôi có thể cảm nhận uy áp mà nó mang lại uy nghiêm nhưng dung thứ, thứ uy áp đó không hề khó chịu tý nào. Phía dưới là một vài người đang làm động tác như kính chào nó.
Tôi đoán nó là Long thần của nơi này.

[adrotate banner=”8″]

Ngoảnh mặt bước tiếp, tôi nhìn lên bức hình thứ hai. Có thể nói rằng đây là lúc cuộc sống của họ phát triển nhất. Long thần đã ban cho 5 người đại diện nhân loại những sức mạnh khác nhau bao gồm về thể chất, tài năng, trí tuệ, khả năng tâm linh và y dược. Những người đó tạo ra một nơi có thể sống được. Họ lập ra một đền thờ tôn sùng con rồng đối với họ là thần linh.

Nhưng cuộc vui nào cũng phải tàn, phồn thịnh rồi lại sụp đổ. Một con quái vật từ địa ngục tới nó mang theo tai họa, gieo rắc nỗi sợ hãi, bệnh tật, lời nguyền lên những nơi nó đi qua. Tôi tạm gọi là Hắc tà long. Bọn họ cố gắng chống lại nó nhưng vô vọng. Thế giới cùng dần sụp đổ bởi sức mạnh hắc ám chết chóc mà nó gây ra.

Trước lời kêu cứu một kì tích đã xuất hiện. Long thần, kẻ được mọi người tôn thờ đến cứu nguy. Tôi cũng không biết mọi chuyện diễn ra như thế nào nhưng cuối cùng mọi chuyện cũng kết thúc. Con Tà long đó bị phong ấn vào trong một quả trứng và được đặt một kết giới khá chặt chẽ. Tôi khá bất ngờ tại sao họ không giết nó đi, nhỡ như một ngày nào đó nó thoát ra thì sao và chuyện gì xảy ra nếu như không có Long thần ở đó.

Xem xong hết toàn bộ bức điêu khắc ở trên vách tường tôi tiếp tục đi sâu vào bên trong ngôi đền. Tôi cũng khá bất ngờ vì câu chuyện vẫn chưa hết. Dựa vào nó thì vài trăm năm sau một thực thể khác xuất hiện. Lần này không phải loại như Tà long nữa mà là một bậc cao hơn thế nhiều. Tôi dường như biết rằng nó có suy nghĩ khác với con trước.

Tôi có để ý người khắc bức hình này khắc dòng chữ rằng: ” Người đã hy sinh để bảo vệ chúng ta, nhưng Người lại không thể cứu chúng ta thoát khỏi sự diệt vong.”

Xem đến bức cuối cùng thì tôi mới hiểu. Toàn bộ con người ở thế giới này trước kia đã bị biến thành tro bụi bởi con rồng cấp cao kia … Đến đây thì bị hết giữa chừng, tôi cũng đi đến đường cụt lúc nào không hay.

— Ciel, Ciel ơi.
<< Vâng, Rimuru-sama. Tôi là Thông tuệ vương Raphael. Ciel-sama có việc bận nên nhờ tôi thay ngài ấy ạ.>>

— Ra là vậy. Mà cô ấy có việc gì vậy.
<< Ciel-sama cấm tôi nói cho ngài ạ.>>

— À ừ. Ta cảm nhận chỗ này rất lạ ngươi có biết tại sao không?
<< Theo thông tin mà tôi quét được ngôi đền này thì sau cánh cửa có một mật thất dẫn thẳng vào một nơi có kết giới khá là cứng ạ.>>

— Hmm nếu vậy chúng ta đi vào bằng cách khác vậy.

Rimuru lấy trong người thanh katana của mình. Cậu truyền vào thanh kiếm nguồn năng lượng vừa đủ, chém một nhát vào hư không.

* Ầm
Cánh cửa bị chém vỡ nát. Nhát kiếm chém thẳng vào kết giới phong ấn. Nó mở thẳng đường xuống nguyệt đạo.

<< Vậy đây là cách đi vào khác của ngài. Quả là chủ nhân của thần, rất ngầu ạ.>>

— Ahaha. Cảm ơn ngươi. – Rimuru gãi đầu, cười một cách gượng gạo.

” Ể mình làm nhẹ tay lắm mà ta.”
__________

Phía dưới cùng của ngôi đền là nơi phong ấn Tà long. Nhưng khi tôi đến, không chỉ một mà là hai thứ đang bị phong ấn.

Hai quả trứng được niêm ấn rất khác nhau.
Một quả trứng màu đen tím toả ra mùi tử khí, hắc khí được trói lại bằng 4 sợi dây xích có khắc phép trên đó.

Quả trứng còn lại được đặt ở trên cao nhất. Nơi gần chạm tới đỉnh mái ngôi đền. Nó phát ra một hào quang rực rỡ, được giữ chặt bởi những sợi dây vàng mỏng. Bên bốn mặt tường là những chòm sao ánh vàng có sức ép lớn. Có thể nó dùng để kiềm hãm con thú trong đó. Họ gọi chúng là chòm sao hoàng đạo, nó gồm 24 chòm khác hẳn với 12 chòm mà tôi hay biết.

Bỗng không khí xung quanh Rimuru nặng nề hơn. Tử khí tăng cao đột ngột. Cảm nhận sự nguy hiểm ở bên cạnh Rimuru né tránh.

* Rầm.
Một bàn móng vuốt sắc nhọn lao đến Rimuru, may cậu né qua kịp thời. Trên móng vuốt có [ Ăn mòn], nếu con người mà trúng phải thì chết chắc.

Rimuru nhìn qua bên quả trứng của Tà long, nó đã vỡ ra bao giờ. Có lẽ nhát chém lúc nãy đã làm đứt một trong các dây xích trói buộc nó nhưng cậu không để ý.

* Grào grào

Con rồng gầm rú lên hung tợn. Trước mắt cậu là con rồng trong câu chuyện đó. Màu đen tím ma mị, huyền ảo toát lên một màu chết chóc.

— Kkhaha cuối cùng ta cũng được tự do. Lũ con người ngu ngốc và tên Long vương dám phong ấn ta dưới hầm ngục hôi thối đó. Hửm, tên con người kia, ngươi là kẻ mở phong ấn cho ta?

— À tôi chỉ vô tình thôi.

— Vô tình? Kkhaha, thú vị thú vị lắm. Ta cảm nhận ngươi rất mạnh, ngươi có muốn làm thuộc hạ của ta không? Ta sẽ ban cho ngươi sức mạnh và sự bất tử vĩnh hằng.

— Câu đó để cho ta nói mới đúng. Ngươi có muốn làm thuôc hạ của ta không, Tà long?

— Con người ngu ngốc, ngươi nghĩ ta sẽ làm con chó cho lũ hạ đẳng các ngươi sao. CHẾT ĐI !!!

Một chùm tia tử vong được bắn ra từ miệng của con rồng. Nó đi đến đâu nơi đấy giống như một bãi tha ma. Thực vật trở thành những cái cây chết. Không một sinh vật nào sống được dưới tia sáng đó.

— Chết rồi à. Kkhaha ngu ngốc, thật là ngu ngốc. Kkhaha.

— Ngươi nên nhớ trong cuộc chiến không nên chủ quan đấy nhé.

[adrotate banner=”8″]

* Ầm
Rimuru từ đâu bay đến đá con rồng xuống đất.
Do quá bất ngờ nên nó nhận hết toàn bộ sát thương.

— Ngươi ngươi dám … Graaaa …
Chưa nói hết câu thì nó cảm nhận có một áp lực đè ép nó sát xuống mặt đất. Vùng đất trong phạm vi ảnh hưởng bị lún xuống, vỡ nát.

Đó là [Thao túng trọng lực] của Rimuru. Cậu đè ép nó xuống không cho nó bay. Tính một chém kết liễu nó nhưng nó phát điên lên. Lượng năng lượng trong cơ thể nó tăng lên bất thường. Vùng vẫy thoát khỏi trọng trường của Rimuru.

Hình dáng cũng đã biến đổi trở thành Ngũ Long U Minh Vương.

— NGƯƠI LÀ CÁI GÌ VẬY HẢ?? ÉP TA SỬ DỤNG ĐẾN SỨC MẠNH THỰC THÌ NGƯƠI CŨNG KHÁ LẮM. THẾ NÊN TA SẼ BAN CHO NGƯƠI MỘT CÁI CHẾT ÊM ÁI.

— Ta chỉ là một người tốt bụng, hiền lành mà thôi. Mà có lẽ ngươi không vui nhỉ. Vậy kết thúc nhanh thôi nào.

Năm cái đầu, năm ý chí, năm sức mạnh khác nhau. Bọn chúng đồng thời dùng [ Ám khúc long nhãn] lên người Rimuru. Một đòn đánh trực tiếp vào tinh thần, hạch tâm của người bị trúng phải. Ngoài ra nội tại ăn mòn và gây mê sẽ làm đối phương có một cái chết lặng lẽ.

Sau đòn công kích đó tưởng chừng Rimuru sẽ chết. Nhưng không, cậu vẫn đứng đó sừng sững nhưng đôi mắt đã đổi màu. Một màu đỏ ngọc, hiện thân của tri thức …

( Đăng:1/9/2022)

Spread the love
Prev
Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.