Nối tiếp chap trước, Myura dẫn chúng tôi đến một hẻo lánh nói đúng hơn là một khu rừng, một căn nhà đơn sơ, cũ kĩ, rong rêu bao phủ căn nhà nằm giữa một nơi vắng vẻ cách biệt với thị trấn xầm uất. Một người phụ nữ gọi tôi là sensei, tên cô ấy là Lemiya- Lemiya Santacruz.

Hiện tại chúng tôi đang trò chuyện với nhau sau khi ăn tối.

— Tachi, Rin hai người rất đặc biệt nên từ nay hai đứa sẽ là người học việc của tôi. – Lemiya quyết định.

— Hả ?!! – Hai người ngạc nhiên.

— Không được từ chối, tôi cũng chỉ đảm bảo an toàn cho 2 người thôi.

________ Quay lại 3h trước _______

Sau khi Lemiya thay đổi trang phục nhìn tổng quan thì cô ấy trông rất cá tính, quyến rũ, ờ theo tôi là vậy đấy. Chúng tôi nói chuyện riêng với nhau, ngồi đối diện với Lemiya, cô ấy nhìn tôi nói:

-- 35 năm về trước, tại sao người lại đi biệt tích như vậy ? Người có biết phụ thân con đã tìm người suốt ròng rã 5 năm trời rồi không ? - Lemia mặt đượm buồn, cô muốn khóc

— 35 năm về trước, tại sao người lại đi biệt tích như vậy ? Người có biết phụ thân con đã tìm người suốt ròng rã 5 năm trời rồi không ? – Lemia mặt đượm buồn, cô muốn khóc.

Trong khi đó tôi vẫn bối rối không biết làm gì. Tôi hỏi Ciel:

— Ciel chuyện này là sao vậy em, sao anh không nhớ gì hết vậy?.

<< Đúng thật anh đã đến thế giới này một lần rồi tuy nhiên lúc trở về Tensura, trong không gian anh gặp một vấn đề nhỏ khiến hai chúng ta bị mất ý thức. Em cũng tìm lại mảng kí ức đó rồi. >>

— Mất kí ức sao ?

<< Vâng, có một vật thể nhập và dung hòa vào người anh, nó không gây hại cho cơ thể mặt khác còn làm cho lượng ma tố trong anh tăng 5 lần tuy nhiên theo em biết phần còn lại đã bị phong ấn ? >>

— Phong ấn ?

<< Đúng vậy, vì lượng ma tố trong người anh tăng đột ngột có thể làm cơ thể bị vỡ ra nên ai đó đã phong ấn phần sức mạnh kia để đảm bảo an toàn.>>

— Đó là ai em có biết không ?

<< Một cô gái, em chỉ biết vậy thôi phần này rất mờ nhạt. Nhưng trước tiên anh cần phải thích nghi với lượng sức mạnh mới. Tính toán thích nghi sức mạnh này nhanh nhất cũng mất gần nửa thế kỉ. >>

— À ừ mà để chuyện đó sang một bên đi em có thể kể lại chuyện lúc anh đến nơi này được không ?

<< Dạ được anh, để em đưa anh xem một số hình ảnh cách đây 23 ngày trước ở Tempest (  = 46 năm ở Sprit)… >>

_____ 23 ngày trước tại đất nước ma vật Tempest _____

— Yo, cuối cùng cũng có một ngày đi chơi rồi. – Rimuru thấy thoải mái khi được thoát khỏi căn phòng ác mộng ấy – giấy tờ ấy mà.

<< Anh nghĩ anh nghỉ ngơi dễ dàng vậy sao, anh mau luyện tập để điều khiển thuần thục Ultimate [ Hư không thần Azathoth] đi kìa.>>

— Hể cho anh đi chơi một bữa đi, nha nha Ciel. – Rimuru làm nũng.

<< Hì hì, không là không nha anh.>> 

— Hể !! – Rimuru xụ mặt xuống.

<< Vậy để em nói Shuna nghiêm khắc với anh một chút vậy.>> – Ciel cười gian.

— À à thôi thôi để anh đi tập đây, heh. – Khi nghe Ciel nhắc đến Shuna, Rimuru có cảm giác rùng mình, từng nghĩ đến những ngày như địa ngục ấy.

Đứng trên ngọn đồi cách xa Tempest tôi thi triển [Hư không thần Azathoth], lúc đầu thì rất thuận lợi nhưng đến khi cổng không gian mở hoàn toàn thì…*Crack.. Ầm..

<< Cánh cổng sắp sụp đổ rồi anh tránh ra đi, THÔNG BÁO có một lỗ hổng mới sắp xuất hiện trong 3s nữa.>>

— Cái gì ?!

Cánh cổng đã tan nát do Rimuru chưa điều khiển được hoàn toàn skill ấy.

Chưa kịp chuẩn bị thì một lỗ hổng khác xuất hiện và hút tôi vào trong một chiều không gian khác.

______

Rimuru nằm trên một thảm cỏ xanh mướt, tôi dần dần mở đôi mắt của mình ra, thấy một nơi rất xa lạ. Nơi cậu nằm là một thảm cỏ nhưng phía xa là những vùng đất bị hư hại, hoang tàn đến thảm hại.

Tôi thấy hơi lo lắng nên hỏi Ciel rằng đây là đâu.

Nghe Ciel giải thích về thế giới mới này xong thì tôi cũng hiểu thế giới này dùng tinh linh để sử dụng ma pháp và đất nước tôi đang ở đây trong sắp trong thời kỳ chiến tranh nên hầu như xung quanh đều bị tàn phá bởi các pháp sư luyện tâp ma pháp trên nơi đây. 

Vấn đề ma pháp tôi không lo lắng bởi có vợ tôi lo hết rồi, Ciel là nhất hihi.

<< Hờ em biết em là nhất mà. >> – Ciel phũ phàng.

— Ừm hừm.

Mặt tôi hơi ửng đỏ vì xấu hổ, nói thẳng ra là quê. Tôi tiếp tục khám phá xung quanh xem có người nào đi qua không. Đi được một đoạn thì bị bao vây bởi một nhóm ma thú từ cấp D – C+. Đó là một nhóm sói Fenwolf khoảng hơn 250 con, đầu đàn là một con sói màu đen cấp C+, cao 2m với 2 cái nanh dài gần chạm đất. Các con còn lại chúng có màu xanh đen với 4 cái nanh mọc dài ngắn khác nhau.

Chúng trừng mắt nhìn tôi đe dọa, đặc biệt là con đầu đàn, ánh mắt đỏ rực nhìn tôi * grừ grừ, nó đang canh chừng xem tôi sẽ làm gì và *grú

Chúng trừng mắt nhìn tôi đe dọa, đặc biệt là con đầu đàn, ánh mắt đỏ rực nhìn tôi * grừ grừ, nó đang canh chừng xem tôi sẽ làm gì và *grú. Nó rú lên, trăm con sói nó cũng vậy song nó lao đến như muốn ăn tươi nuốt sống tôi.

— Chà tụi mày muốn chơi sao, đúng là tìm đường chết. – Rimuru lấy thanh veldora sword từ trong hư không, không quên đeo mặt nạ để tránh ai nhận ra tôi.

*Xoẹt xoẹt…

_______Ở gần nơi Rimuru đang giao chiến____

— Himawari em có nghe thấy tiếng gì xung quanh đây không? – Một chàng trai cao, tóc cắt đầu đinh đi cùng với một cô gái tóc xoăn vàng gợn sóng dài đến ngang hông, mái tóc không khác gì ánh mặt trời đang tỏa sáng.

-- Himawari em có nghe thấy tiếng gì xung quanh đây không? - Một chàng trai cao, tóc cắt đầu đinh đi cùng với một cô gái tóc xoăn vàng gợn sóng dài đến ngang hông, mái tóc không khác gì ánh mặt trời đang tỏa sáng

(https://www.pinterest.com/pin/365143482298267153/)

— Dạ có anh Shin. Em nghe có tiếng sói hú, hình như là ở đằng trước.

(https://www

(https://www.youtube.com/watch?v=ZkIXMYNWNOk)

— Chắc có người gặp nạn, mau đến cứu họ thôi.

— Dạ.

Hai người chúng tôi chạy về phía trước thì thấy một cảnh tượng lần đầu anh chứng kiến một cô gái với mái tóc xanh bạc bay trong gió nhẹ, khuôn mặt bị che khuất bởi chiếc mặt nạ, tay phải cầm thanh kiếm đang đứng giữa một vòng vây bởi những con sói háu đói.

— Anh hai chúng ta xuống giúp chị ấy đi. – Hima vừa nói xong quay đầu sang thì thấy anh mình đang ở dưới chỗ chị kia mất rồi, haizz đúng là tính mê gái đầu thai mới hết.

_____Rimuru’s POV______

Từng nhát kiếm của Rimuru chém tới tấp những con sói háu đói kia. Có những con thì lao đến, có những con thì nhảy vồ lên, có con thì đạp lên xác chết những con kia mà lao đến nhưng đều bị tôi hạ gục dễ dàng.

<< Báo cáo, có một cá thể đang lao về phía anh với tốc độ rất nhanh.>>

— Chị gái xinh đẹp gì đó ơi, chị có muốn đi chơi với em không ? – Một chàng trai ôm chầm lấy tôi.

— Hể !?? Cái gì vậy ? Bỏ ra !! – Tôi hoảng hốt với người đang ôm tôi.

— Đi chơi với em … *Bốp.

Một cô gái tóc xoăn vàng như ánh mặt trời, trên miệng còn để lộ ra một chiếc răng nanh nhỏ, cốc đầu người đang ôm tôi một cú rõ đau.

— Anh hai ! Em xin lỗi chị rất nhiều. – Cô gái nhìn anh hai với vẻ mặt tức giận rồi quay sang tôi cúi đầu xin lỗi tôi rối rít.

Tôi ngớ người chả hiểu chuyện gì đang xảy ra, cũng chả hiểu tại sao hai người đó vào được đây trong khi tôi đang bị đàn sói bao vây.

Thôi để chuyện đó sang một bên, tôi nhanh chóng kết thúc cuộc chơi, giết con đầu đàn, những con kia thấy vậy liền như rắn mất đầu chạy đi.

Quay sang nhìn hai người anh em họ.

— Hai người là ai ?

— À em là Himawari. Còn đây là anh hai em tên là … – Cô em giới thiệu mình đang nói thì một giọng nam xen vào.

— Shinnosuke. – Chàng trai tên Shinnosuke lên tiếng.

— Chị có thể gọi em là Hima.

— Gọi em là Shin nha chị.

— Chào tôi tên là Rimuru Tempest, tôi là con trai 100%.

— Hả ??!! – cả hai người ngạc nhiên, riêng Shin thì rất sốc.

— Tôi mới vừa ôm một thằng đàn ông, tôi mới vừa ôm một thằng đàn ông … – Shin ngồi một góc lẩm bẩm một mình.

— Hahah anh đừng để ý anh hai em.

{ Vậy sao tôi không để ý cho được } – Hehh tôi cười gượng.

— À đúng rồi anh sống ở đâu vậy ? – Hima thắc mắc hỏi tôi.

— Anou, anh hiện giờ không có nhà. – Tôi gắng gượng nói.

— Nếu vậy anh có thể đến nhà bọn em cũng được. – Cô em vừa nói vừa nhìn vòng tay mà tôi đeo, mắt em ấy sáng rực lên.

{ Hờ, anh thì mê gái, còn cô em thì mê những thứ lấp lánh không biết có mê trai không đây, hai anh em nhà họ thú vị thật.}

<< Đáp án là có mê trai nha anh, hihi.>>

Tôi thầm than. Đi theo hai người họ về đến nhà.

Tôi ở nhà họ, nói ra là ăn bám á. Suốt 16 năm, một thời gian rất thoải mái đối với tôi. Trong suốt thời gian đó tôi tham gia mạo hiểm giả để vận động tay chân, huấn luyện hai anh em họ những bài tập ” nhẹ nhàng” nhất, tôi trở thành sensei của hai em ấy… Shin sử dụng cả 3 nguyên tố nước, lửa và đất. Còn Hima, cô bé này dùng 2 nguyên tố gió, đất và còn thành thạo cả kiếm thuật nữa. Chà hai người họ đúng là thiên tài mà. Nhờ được huấn luyện đặc biệt mà hai người bọn họ có thể hoàn thành nhiệm vụ một cách xuất sắc.

Chiến tranh đến gần kề nhà vua nước Eristein lệnh triệu tập các pháp sư, thầy phù thủy,… Shin và Hima cũng nằm trong số đó. Hai người họ vào cùng một nhóm với 4 người pháp sư khác gồm Masao, Nene, Kazama, Bo.

(https://www

(https://www.youtube.com/watch?v=ZkIXMYNWNOk)

Lúc đó tôi muốn giúp họ lắm nhưng Ciel thông báo có một lỗ hổng không gian sắp xuất hiện ở nơi tôi. Rất tiếc khi phải chia tay họ ngay lúc này nhưng không còn cách nào khác…

[adrotate banner=”7″]

______Trong không gian____

Khi tôi vừa bước vào không gian.

<< Thông báo, không gian này khác với nhưng không gian khác có một sức mạnh bí ẩn trong không gian này. >> – Ciel nói với chất giọng lo lắng.

Nghe Ciel nói vậy tôi định ra ngoài nhưng không kịp nữa rồi tôi bị rơi vào trong không gian đó.

Tôi lơ lững trong chân không, không còn cách nào khác tôi kêu Ciel phân tích tìm lối ra.

— Em có thể phân tích sức mạnh đó được không ?

<< Tiến hành phân tích … Lỗi… thử lại… Lỗi … Sức mạnh này lớn hơn anh 10 lần… >>

Không gian này tôi cảm thấy nó rất lạ, lượng ma tố rất dày đặc nó đặc hơn ma tố của tôi rất nhiều nhưng nó không gây tổn hại lên cơ thể mà dường như tôi cảm thấy tôi là một phần của nó. Không gian này đường đi vào rất tối hầu như không có ánh sáng nào có thể lọt vào từ đây… *Xẹt xẹt

Không gian bị biến động.

— Ciel, có chuyện gì xảy ra vậy em ?

<< Anh… cẩn… th…!@$^Q#*&^%#…..>>

— Ciel… Ciel…

Tôi mất liên lạc với Ciel song lúc đó một vòng xoáy đa sắc xuất hiện trước mặt tôi.

Tôi mất liên lạc với Ciel song lúc đó một vòng xoáy đa sắc xuất hiện trước mặt tôi

(https://www.facebook.com/vutrukhoahoc204/photos/a.105148840833261/629642731717200/)

Tôi cẩn thận dò xét thì nó dung nhập vào người tôi cùng với lượng lớn ma tố kia. Lượng ma tố lớn làm tôi rơi vào trạng thái mất ý thức, trước khi mất ý thức có một người con gái xuất hiện và nói nhỏ rằng:

— Tạm thời sức mạnh này sẽ bị phong ấn một nửa nhưng vào một ngày nào đó xin hãy dùng chính sức mạnh này mà cứu lấy em ấy… xin cậu Rimuru… tôi tin tưởng cậu…

Cô ấy nói nhỏ đủ để tôi nghe thấy, tôi cảm thấy cô gái đó đang khóc, sau đó tan biến vào hư vô. Tôi cũng chìm vào giấc ngủ.

Lúc tỉnh dậy thì tôi đang ở trong phòng làm việc ở Tòa thị chính mất rồi và cô gái đó là ai, tại sao tin tưởng mình như thế. Bao nhiêu nghi vấn ở trong đầu tôi nhưng bây giờ không phải là lúc….

_____Kết thúc những hình ảnh mà Ciel gửi trong đầu tôi____

— Ra là vậy, cảm ơn em Ciel. Về cô gái đó có lẽ sẽ có lúc thích hợp để tìm hiểu.

<< Vâng anh, hiện tại sức mạnh anh thích nghi được 53,333% rồi. >>

— Ừm, anh cũng cảm nhận được lượng ma tố của anh đang ngày càng dày đặc.

Quay trở lại với vấn đề chính.

–Tôi xin lỗi Lemia vào thời điểm đó tôi cũng không muốn đi nhưng bắt buộc tôi phải quay về.

— Nếu bắt buộc thì con cũng chả trách. À mà con chưa giới thiệu với người, con là Lemia Santancruz là con nuôi của Shinnosuke.

— Không phải là con ruột sao? – tôi hơi bất ngờ.

— Hihi. – Lemia bỏ vẻ mặt buồn bã đi mà thay vào đó là một nụ cười tuy hơi gượng gạo.

–Chuyện nhiều năm trước con cũng không để bụng nữa nó đã là quá khứ rồi. – Lemia nói thêm.

— Ừm vậy sau này cứ gọi tôi là Rimuru- san được rồi, đừng gọi là sensei. Và cũng đừng xưng mình là con xưng vậy tổn thọ tôi mất.

{ Mặc dù là mình bất tử hihi} – tôi cười thầm trong lòng.

–Nếu vậy con xưng em được không, Rimuru- san?

— Được chứ.

— Vâng.

Xong xuôi mọi chuyện tụi tôi cũng đi ra.

Tachi, Rin và Myura đang trò chuyện xả giao với nhau. Thấy tụi tôi ra họ cũng ngưng lại.

–Xin lỗi để hai người đợi. – Lemia lên tiếng .

–À không sao đâu chúng tôi chờ được. – Rin lắc đầu nở một nụ cười.

— Ừm chúng ta bắt đầu thôi. – khác với lúc nãy Lemia giờ rất nghiêm túc ra dáng một sensei chính hiệu.

— Trước tiên thử cái này xem. – Lemia đưa hai người họ hai mảnh gỗ có gắn ngọc xanh trên đó.

 – Lemia đưa hai người họ hai mảnh gỗ có gắn ngọc xanh trên đó

(trích trong anime)

— Đây là? – Rin khó hiểu nhìn nó.

— Nó sẽ đo sức mạnh và năng lực của hai người. tôi làm nó đó. Năng lực là thước đo sức mạnh ma thuật mà con người có thể chứa. – Lemia thuyết giảng để cho Rin và Tachi dễ hiểu hơn

— Đúng như là RPG. – tachi nhìn ngắm nó và nói nhỏ.

— Arr pee gee ? Chưa nghe bao giờ. – Myura khá thắc mắc về RPG nhưng cô không biết nó.

— Argg, Tachi. – Rin trách Tachi.

— Xin lỗi.

Myura, Lemia nhìn hai người đó cư xử mà thắc mắc, trong lòng dấy lên sự hoài nghi về hai người này.

–Nói chung thiết bị này sẽ giúp bạn tìm hiểu xem ly của hai người có thể chứa được bao nhiêu rượu và tựu lượng của hai người như thế nào. – Lemia vừa rót một ly rượu vang vừa nói.

Bỗng chốc cô thi triển phép, liền 2 mảnh gỗ kia sáng lên và hiển thị sức mạnh của hai người bọn họ. Ngồi đối diện tôi thấy sản phẩm này cũng hay thật, đợi khi nào lấy về một cái mà sản xuất đem bán mới được, chắc cũng được bộn tiền rồi đây. Tôi mừng thầm trong lòng.

Trong lúc chìm đắm trong cơn vui sướng thì bị tiếng cười của Lemia dập tắt.

— Haha, cậu đang đùa sao? – cô ấy nhìn Tachi cười lớn.

— Không thể nào những con số này thật vô lý. – Myura bước tới cạnh Tachi mà ngạc nhiên.

— Tachi, lượng ma thuật của em là 120.000 và sức mạnh ma thuật là 40.000 – Lemia nhìn vào mảnh gỗ và nói.

— Rin, lượng ma thuật của em là 37,000 và sức mạnh ma thuật của em là 5.000, mà em còn có thể sử dụng tất cả các nguyên tố nữa chứ.

— Hả tất.. tất cả sao ?

— Ừm tất cả. Những con số này đáng kinh ngạc thật chứ. – Lemia gật đầu chứng tỏ đây là sự thật.

— À cái đó để từ từ chị giải thích nhưng bây giờ ăn tối cái đã chị đói lắm rồi, hihih. – Lemia cười, khuôn mặt hơi ửng đỏ, xấu hổ.

— Huh?! – Cả bọn đều bó tay với Lemia…

Qua một ngày mệt mỏi…

( Đăng tải: 4/12/2021).

Spread the love
Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.