Prev

Chương 10: cơn thịnh nộ của Rimuru

Ngay sau khi thấy những tương lai đó, tôi quyết định sẽ tự tay mình thay đổi.

Ngay lập tức tôi bật ra tiếng cười của Diablo (cho phù hợp tình cảnh 😁😁😁😁)

Kufu, kufufu, kufufufufufu (đúng nghĩa đen là cười y hệt)

Khi nghe thấy tiếng tôi cười, mọi người bắt đầu nhìn về phía tôi.

Một số người cảm thấy kì lạ nên bắt đầu lùi lại.

Khi thấy tôi cười, hầu tước Schmitt bắt đầu lên tiếng.

“Tại sao ngươi dám cười? Ngươi nghĩ chuyện này hài hước lắm à?!!!!”

Nghe thấy vậy, tôi lại cười tiếp.

Thấy vậy, anh ta gào lên.

“Thôi cười đi, tên khốn!!!!”

Có lẽ việc biến mình thành một kẻ phản diện cũng không đến mức tệ.

Dù thấy rất có lỗi đối với mọi người, nhưng đây là trường hợp hy hữu nên hết cách rồi.

“Ừ, đúng vậy đấy, thưa hầu tước Schmitt. Rất chi là hài hước.” Tôi đáp lại trong khi cười bằng bộ mặt ác quỷ trông giống như Diablo vậy.

Khi nhìn thấy vậy, mọi người đều cảm thấy lạnh sống lưng.

Vì đây là lần đầu tiên thấy tôi như vậy, nhóm Kuro đều cảm thấy kì lạ.

“Rimuru-san?” Noira

“Aniki?” Shiroitou

…….

Gia đình của đức vua Arthur khi thấy tôi như vậy lắp bắp hỏi

“Rimuru-dono, lẽ nào cậu…” Arthur

Lisa và Laura thì nhìn tôi một cách đầy sợ hãi

Tôi lờ họ đi trong khi vẫn nói chuyện với Schmitt

“Tên khốn nhà ngươi, sao ngươi lại có thể cười vui vẻ ngay sau khi làm thương người khác chứ?!” Schmitt

“Otto, đừng đổ lỗi cho người khác một cách vô cớ, vô tội vạ thế chứ.” Rimuru

“Cái gì?” Schmitt

“Mà, trước khi nói gì tiếp thì hãy đợi tôi chữa lành cho đức vua Peter cái đã.” Rimuru

Nói xong từ tay trái của tôi phát sáng bảy sắc màu. Ngay sau đó từ luồng sáng ấy thoát ra một lượng mana tinh khiết chạy ra thành một đường cong như con suối đi đến chỗ vua Peter.

Luồng sáng ấy bao chùm lấy cơ thể của đức vua.

Một lúc sau, luồng sáng ấy tan biến thành những hạt ánh sáng tuyệt đẹp như tuyết khiến cho mọi người bị mê hoặc bởi nó.

Ngay sau khi luồng sáng tan biến thì vua Peter ngồi dậy kiểm tra lại cơ thể của mình.

Thấy vị vua của mình ngồi dậy, mọi người đều chạy đến.

“Đức vua! Ngài có sao không?”; “Ngài có thấy đau ở đâu không?”; v.v…m.m…

Thấy mọi người lo cho mình, vua Peter đáp lại “Ta không sao.” Điều đó khiến cho mọi người cảm thấy nhẹ nhõm hơn.

Kì lạ trước việc tôi làm, hầu tước Schmitt hỏi tôi trong khi vẫn dùng tay đỡ vua Peter dậy.

“Tại sao ngươi lại làm thế?”

“Tại sao không chứ? Bởi vì ngay từ đầu tôi đâu phải là người đã hạ độc vua Peter đâu.” Tôi đáp lại

Nghe thấy điều đó, mọi người bắt đầu bàn tán tiếp.

Sau đó tôi lẩm bẩm “Giờ thì…”

Tôi phẩy tay một cái, tất cả cánh cửa phòng tự động đóng hết.

Điều này khiến cho mọi người đều bất ngờ.

“Chúng ta cùng bắt đầu phần chính của bữa tiệc chứ?” Tôi nói lớn.

Nghe thấy vậy ai cũng “Hả?” Với tôi.

“Chẳng phải rõ ràng rồi sao? Ý tôi là bắt tên hung thủ thực sự đấy.” Tôi vừa cười một cách ngây thơ vừa đáp. ______________

Vẫn chưa hiểu những điều tôi nói, mọi người bắt đầu hỏi tôi

“Ý cậu là sao Rimuru-san?” Hana

“Tên thủ phạm vẫn còn ở đây ư?” Golden

“Anh biết đó là ai ư, aniki?” Shiroitou

“Không thể nào, ngay cả khi tôi dùng ma nhãn của mình, tôi vẫn không tìm ra được hắn.” Shizuka

“Nếu ngươi biết đó là ai thì hãy nói cho bọn ta biết và nói luôn lý do ngươi khóa luôn cả cánh cửa.” Schmitt

V.v…m.m…

Mọi người liên tục đặt ra nhiều câu hỏi.

Nhưng ngay sau khi kêu họ bình tĩnh, tôi bắt đầu phá án.

“Lý do tôi khóa hết tất cả các cửa chắc mọi cũng biết rồi nhỉ?”

“Lẽ nào là để hắn không thể chạy trốn được?” Shiroinee

“Không chỉ có vậy, là để biết được rằng nếu ai cố gắng mở thì người đó rất là mờ ám?” Kuro

“Ping pong. Đúng rồi đấy.” Tôi cười đáp.

“Vậy thì Rimuru-dono, lúc nãy cậu nói rằng, chúng ta sẽ bắt hung thủ thực sự. Ý cậu có phải là…”

Lần này đến lượt vua Arthur hỏi tôi, và tôi biết ông sẽ hỏi gì nên tôi đã nhanh chóng đáp

“Đúng vậy thưa bệ hạ, tên hung thủ ấy là một trong số các vị ở đây.”

Ngay lập tức tôi tuyên bố khiến cho mọi người đều sốc. _________________

Hiện giờ mọi người vẫn còn sốc trước lời tuyên bố của tôi.

Để cho mọi người tỉnh lại, tôi bắt đầu hỏi vua Peter

“Thưa đức vua Peter, liệu tôi có thể hỏi người vài điều?”

“Ah, uh, cậu cứ hỏi.” Peter

Nghe thấy tôi hỏi, vua Peter bừng tỉnh lại.

“Vậy thì chuyện gì xảy ra nếu đức vua trước đó qua đời đột ngột?” Rimuru

Trước câu hỏi của tôi, mọi người đều bất ngờ.

Lúc đó Schmitt cũng định chửi tôi nhưng đã bị can ngăn.

Đức vua Peter bắt đầu trả lời

Theo như bộ luật của đất nước Neverland, nếu như vị vua trước đó qua đời đột ngột thì người con đầu lòng hoặc duy nhất phải lên ngôi thay thế, nhưng phải từ độ tuổi 15 trở lên (cái này tôi chế dựa trên cái chuyển sinh cùng smartphone đấy 😁😁😁)

Nếu như người lên ngôi không thể lãnh đạo đất nước tốt, thì phải tìm và chọn ra người hôn thê tốt và phù hợp để lãnh đạo đất nước.

Nhưng nếu không thì phải kết hôn với một người già dặn, có kinh nghiệm nhất trong các quý tộc của đất nước.

Đúng với bộ luật đó, nếu như vua Peter chết thì Lisa phải lên ngôi.

Nhưng hiện tại dù cô ấy đủ tuổi để lên ngôi, cô ấy vẫn còn thiếu quá nhiều kinh nghiệm.

Nếu như cô ấy cưới tôi thì tôi sẽ bị nghi ngờ rằng tôi là hung thủ đã cố gắng ám sát vua Peter.

Thế nhưng tôi lại từ chối hôn ước đó ngay từ đầu nên tôi vẫn có chứng cứ để chứng minh rằng tôi vô tội.

Thế là những người còn lại bị nghi ngờ có thể là kẻ phản bội muốn soán ngôi vua chỉ còn lại các quý tộc mà thôi. ________

Trước lời giải thích của vị vua, mọi người đều bàn tán xôn xao.

Hiện tại nhóm Kuro, gia đình của hai vị vua, gia đình của Laura vẫn tin rằng tôi vô tội.

Thấy tôi hỏi về việc này, vua Peter hỏi tôi

“Rimuru, việc cậu hỏi về luật này lẽ nào cậu tìm ra được manh mối gì à?”

“Đúng vậy thưa bệ hạ.” Tôi đáp lại

Thấy vậy mọi người hỏi tôi dồn dập, nhưng rồi tôi giơ tay lên kêu mọi người bình tĩnh lại.

“Việc tôi hỏi bộ luật đó đều có lý do hết cả.”

Nói điều ấy tôi bắt đầu hỏi tiếp.

“Vậy còn về việc cưới hôn người họ hàng liệu điều đó có thể hay không?”

“Không, điều đó là không thể.” Peter

Đúng như tôi nghĩ.

“Tại sao cậu lại hỏi điều đó Rimuru?

“Bởi vì tôi biết được rằng công tước Laurence, hầu tước Schmitt và ngài đều là họ hàng của nhau.”

Trước câu trả lời của tôi, đức vua Peter sốc.

“L… Làm thế nào mà cậu biết được chuyện này?” Peter

“Màu tóc và màu mắt. Lẽ nào tôi lại đoán sai.”

Khi tôi trả lời như vậy vua Peter đành thở dài.

Đúng như những gì tôi đã đoán, hầu tước Schmitt là cháu của họ.

Mẹ của Schmitt là em gái của vua Peter, nhưng gia đình của cậu lại lấy họ theo họ của bà nội nên bên nước Liberty không hề biết về chuyện này.

Chính vì những lý do này nên Schmitt hoàn toàn vô tội.

Cuối cùng thì chỉ còn lại một người duy nhất mà thôi.

“Vậy Rimuru, cậu còn có câu hỏi gì nữa không?” Peter

“Không, thưa đức vua.”

Tôi đáp lại rồi ngay sau đó nở nụ cười ác quỷ.

“Giờ thì tôi sẽ vạch mặt tên hung thủ ra ngay bây giờ.”

Trước lời tuyên bố, mọi người bắt đầu hồi hộp, lo lắng.

“Hung thủ chính là ngươi!” Rimuru

_________________

Agh, sảng khoái làm sao.

Mình luôn muốn thử làm thám tử một lần.

Cuối cùng thì mình có thể gạch cái này với thử làm kẻ xấu ra khỏi danh sách điều mình muốn làm.

(Này Ciel.)

<<Vâng thưa chủ nhân.>>

(Cô giúp tôi gạch cái làm thám tử và làm kẻ xấu ra khỏi danh sách điều mình muốn làm dùm tôi được không?)

<<Đã rõ

………

Đã gạch làm thám tử và làm kẻ xấu ra khỏi danh sách điều mình muốn làm.>>

(Cảm ơn nha Ciel.)

<<Không có gì thưa chủ nhân.>>

Cảm giác thấy phê làm sao.

<<Thưa chủ nhân.>>

(Gì vậy Ciel?)

<<Tôi có thể nói điều này được không?>>

(Gì thế?)

<<Hiện tại ngài đang ứng xử khá giống với hai cá nhân Veldora và Ramiris đấy ạ.>>

(NANI!!! Thật hả!?)

<<Rất chi là giống luôn!>>

(Không thể nào!)

<<Đó là sự thật!>>

(Một sự thật quá phũ phàng luôn rồi đấy!

Làm sao lại có thể như vậy được!?)

<<Tôi cho là do lần trước ngài đã vô thức đồng ý đi chơi với nhóm Veldora nhiều quá nên mới thành ra như vậy.>>

(Nghe chẳng hợp lý chút nào cả!)

<<Tôi không thấy bất kỳ lý do nào khác phù hợp để giải thích cho trường hợp này cả.>>

(Thôi được rồi! Gì cũng được!>>

Giờ thì tiếp tục nào. _______________

“Hung thủ chính là ngươi!”

Tôi tuyên bố và chỉ vào một người.

Người bị chỉ không ai khác chính là bá tước Bald Redrum.

Khi bị tuyên bố là hung thủ, hắn ta bắt đầu phản đối

“Ngươi đang nói cái xàm xí gì vậy?

Tại sao ta lại giết chính vị vua đáng quý của mình chứ?” Bald

“Chẳng phải rõ ràng rồi sao?

Để cướp lấy ngôi vua, để ép buộc Lisa phải kết hôn với ngươi.

Không chỉ có vậy mà còn ép những cô gái khác, kể cả mẹ của Lisa làm vợ lẻ của ngươi.”

Trước lời tuyên bố của tôi, tất cả đều sốc.

Một số người cảm thấy khó tin về câu trả lời đó bắt đầu hỏi.

“Khoan đã Rimuru, điều này không hợp lý tí nào.

Bá tước Bald đúng thật là người lâu năm có kinh nghiệm nhất sau công tước Laurence nhưng nó không có nghĩa là ông ấy là hung thủ được.” Schmitt

“Đúng vậy Rimuru, vả lại tại sao cậu lại có thể chắc chắn về điều đó?” Peter

Thấy mọi người hỏi về điều này tôi bắt đầu trả lời.

Lý do rất đơn giản, đây vốn được gọi là kế hoạch lâu dài của hắn đã đặt ra để bù lại cho thói xấu và tước vị thấp trong các quý tộc của hắn.

Trong bộ luật mà đất nước này đã đặt, nếu như công chúa Lisa không chọn hay không cưới bất cứ ai thì bộ luật kia sẽ được thi hành bắt buộc Lisa phải cưới hắn.

Ngay từ đầu hắn đã biết về bộ luật này, hắn đã chờ đợi một cách rất kiên nhẫn.

Trong các quý tộc thì hắn là người làm lâu năm nhất nên chắc chắn phải là người được chọn làm ứng cử viên cho luật này.

Tôi cũng hỏi luôn vua Peter về hắn thì những gì tôi nói hoàn toàn là chính xác.

Suốt từ đầu đến giờ bá tước Bald là người già nhất trong các quý tộc và hắn cũng chả còn làm gì nhiều nữa nên chức vị quý tộc của hắn cũng chẳng thay đổi gì.

Khi đức vua nói về điều đó, nó đã khiến cho mọi người cũng cảm thấy kì lạ. Lý do là trước khi thành một quý tộc, hắn đã rất hoạt bát và luôn gây ra nhiều ấn tượng khiến hắn được thăng tiến thành một quý tộc.

Mọi người bắt đầu nhìn hắn bằng ánh mắt nghi ngờ.

Còn về việc tại sao hắn lại có thể chờ đợi lâu đến mức như vậy thì tôi không rõ.

Nhưng việc hắn muốn độc chiếm nhiều phụ nữ đẹp tôi thấy được trong tương lai khiến tôi có một giả thuyết, đó là thỏa mãn mình bằng các thuộc hạ, những người hầu nữ của hắn hoặc của người khác.

Nghe qua giả thuyết của tôi, mọi người đều bắt đầu gật đầu vì cảm thấy hợp lý.

Nhưng tên bá tước Bald lại phản đối kịch liệt

“Những điều đó hoàn toàn phi lý. Ngươi đang vu khống ta một cách mù quáng!”

“Thế à, vậy tí chúng ta thử hỏi các cô hầu gái nhé.

Nếu như họ nói có thì những điều tôi nói đều đúng hết, còn nếu như sai thì có lẽ đúng thiệt là tôi vu khống ông một cách mù quáng.” Rimuru

Tôi vừa nói vừa cười để thách thức hắn ta.

Thấy tôi thách thức hắn, trán hắn bắt đầu nổi gân. Thế nhưng hắn lại cố gắng bình tĩnh vì vẫn còn bằng chứng để trốn thoát.

Thấy được ý chí của hắn, tôi cười thầm bên trong mình.

Được thôi, nếu như ngươi muốn ta sẽ tiếp tục chơi trò chơi vô nghĩa này của ngươi. _____________

Việc chứng minh bá tước Bald là hung thủ vẫn tiếp tục trong sự hồi hộp và gay cấn.

Hiện tại họ vẫn nhìn nhau và đáp trả nhau bằng những lời khác nhau trong vô tận.

Cho đến khi

“Vậy thì bá tước Bald, hãy trả lời cho tôi biết, làm thế nào ông biết được chuyện đám cưới của tôi, công chúa Lisa và tiểu thư Laura?”

Nói tới đó bá tước Bald khựng lại.

Mọi người trong phòng bắt đầu hiện dấu chấm hỏi to lớn trên đầu, còn nhóm tôi,gia đình công tước Laurence, gia đình của vua Arthur và vua Peter đều bất ngờ.

“Chẳng phải chuyện đó vẫn chưa được công bố cho toàn thể hai nước à?” Công tước Laurence không kìm được mà thốt lên

“Chuyện đó hiện tại vẫn được những người trong phòng lúc đó hứa rằng vẫn sẽ giữ là bí mật trừ khi Rimuru-dono đồng ý cơ mà.” Vua Arthur cũng tương tự.

“Vậy thì làm thế nào? Lẽ nào hắn ta đã nghe lén lúc ấy!” Vua Peter

Có lẽ vua Peter để đi đến kết luận.

Không hề sai, lúc ấy tôi đã phát hiện ra một tồn tại gì đó rất mập mờ và kì lạ đang nghe lén cuộc nói chuyện về đám cưới của tôi.

Nó đã bỏ đi ngay sau khi nó nghe được việc đức vua Peter sẽ gả con gái mình cho tôi.

“Không, không phải vậy. Lúc lúc đó tôi chỉ tình cờ đi ngang qua phòng và nghe thấy chuyện đám cưới ấy thôi?”

Tên bá tước bắt đầu biện hộ.

Dù hắn ta có biện hộ ntn thì vẫn vô nghĩa

“Vậy thì ngươi có biết là lúc đó ta đã từ chối hôn ước ấy rồi không?”

Tôi đổi cách xưng hô vì khinh thường hắn và nói chuyện ấy như là một điều hiển nhiên.

Nghe thấy điều đó, hắn sốc và miệng bắt đầu lắp bắp như muốn biện hộ thêm.

Không chỉ có hắn mà cả căn phòng đều sốc.

“Nhưng mà còn việc thuốc độc bỏ trong chai rượu thì sao?!”

Cho đến giờ hắn ta vẫn cố gắng biện hộ.

Tên này cứng đầu quá đi mất thôi, tôi nghĩ. Cho đến bây giờ chưa có tên nào đủ cứng để cãi lại tôi cả, nhưng mà được thôi.

“Ah, về cái đó à.” Rimuru

Tôi đáp như là vừa mới quên về tồn tại của nó.

Song, tôi bắt đầu rảo bước đến chỗ cô hầu gái đang cầm chai rượu của nước Liberty. Cầm lên, tôi uống ực một phát khiến cho mọi người sợ hãi.

“Rimuru-san! Cậu làm gì vậy?!” Hana

“Rimuru-sama!” Lisa và Laura

“Rimuru-san!” Noira

“Pu-hah! Ngon quá, không hổ danh là rượu thượng hạng của nước Liberty.” Tôi nói như không có gì xảy ra

Ngay sau đó tôi kêu thử đứng đợi một hai phút xem coi có chuyện gì xảy ra hay không. Nếu như có chuyện xảy ra thì việc đổ tội cho bá tước Bald là sai. Nếu không thì tôi đã đúng.

1-2 phút sau, không có chuyện gì xảy ra.

Tôi cũng đưa cho Kuro-san và hầu tước Schmitt thử.

Sau vài phút, đã có bằng chứng cho rằng độc không có trong chai.

Tôi quay qua hỏi bá tước Bald với động tác quay người rất ngầu lòi.

“Vậy bá tước Bald, liệu ông có thể nói cho chúng ta biết lý do tại sao ông có thể khẳng định rằng có độc trong chai rượu này được không?”

Tôi nở một nụ cười ác quỷ trên khuôn mặt của mình hỏi hắn.

Hắn không nói gì mà chỉ lùi lại một bước ra sau.

Hắn hết đường để chối rồi, vậy thì…

“Vậy thì bá tước Bald, liệu ngài có thể thử kiểm tra xem nó có độc hay không để chứng minh sự trung thành của mình đối với đức vua Peter kính yêu của mình đi nhá.”

Tôi cười sau đó kêu một người hầu gần đó lấy một cái ly mà đức vua Peter thường dùng rồi đổ rượu vào đó.

Tôi cầm ly rượu khác của vua Peter đến chỗ bá tước Bald.

Thấy tôi đến hắn tiếp tục lùi.

“Sao vậy bá tước Bald, đừng lo, chúng tôi đã thử hết rồi mà.” Tôi nói

Khi tôi đưa ly đến gần hơn hắn cứ tiếp tục lùi.

Cách ứng xử đó khiến cho mọi người nghi ngờ hắn nhiều hơn.

Thấy vậy công tước Laurence bước đến giữ hắn lại rồi nói

“Thôi nào bá tước Bald, làm vì bệ hạ đi chứ.”

Thế là bọn tôi bắt hắn uống, tôi đẩy ly rượu vào miệng khiến hắn phải uống ực ực.

Nốc hết ly rượu, tên Bald bắt đầu ngã xuống quần quại. Hắn ta kêu cầu cứu như thể rất đau đớn.

Trong căn phòng mọi người bắt đầu sợ hãi tưởng như sắp có người chết.

Nhưng rồi… ____________

“Ông làm gì vậy bá tước Bald, trong đó làm gì có độc.”

Khi tôi nói vậy, bá tước Bald đang quần quại bỗng khựng lại.

“Hả vậy là sao? Tại sao?”

Bá tước Bald nhìn lại mình, sờ cơ thể mình khi đang cố gắng hiểu.

“Tại sao lại…. Ta nhớ tất cả ly của vua đều tẩm độc cơ m…”

Chưa nói hết thì hắn đã khựng lại vì biết mình vừa mới lỡ lời nói ra sự thật.

Tôi ném cái ly qua một chỗ, bắt đầu cười hỏi hắn

“Kufufufufufu. Vậy cuối cùng thì ngươi cũng thú nhận rằng mình là quân phản bội giết người rồi nhỉ?”

“Tên khốn, ngươi đã lừa ta!” Tên đầu hói bắt đầu gào vào mặt tôi

“Oh-ya, ta lừa ngươi hồi nào vậy? Ngươi tự mình phun ra là ngươi bôi độc vào những cái ly của vua Peter cơ mà, đúng không mọi người?”

Tôi tạo dáng vẻ của một cô gái khó hiểu, đang suy nghĩ để chọc điên hắn, rồi sau đó hỏi mọi người.

Mọi người đều lên tiếng đồng tình rồi chửi rủa tên đầu trọc vì tội ác của hắn.

Công tước Laurence bước lại gần tên đầu trọc tạo một khuôn mặt không cảm xúc nhưng con mắt thì không.

Hiện tại công tước Laurence đang rất chi là điên tiết vì sự phản bội của một tên rác rưởi mang tên Bald Redrum.

Có lẽ cái tên nó rất phù hợp với kẻ phản bội này lắm đấy. Vừa mới nãy Ciel đã giải thích cái tên của hắn ta giùm tôi

<<Ý nghĩa của cái tên Bald Redrum là

. Bald có nghĩa là hói trong tiếng Anh.

. Redrum nếu như ngài đọc ngược lại thì ngài có là murder theo tiếng Anh có nghĩa là kẻ giết người .>>

Hahahahaha, rất chi là phù hợp đó kẻ giết người đầu hói à.

Hiện tại hắn đang bị mọi người chửi rủa

“Tên khốn phản bội nhà ngươi, sao ngươi dám!!!” Schmitt

Thấy vẻ mặt đáng sợ của Schmitt, tên bá tước đầu hói lê lết lùi lại thì lại đụng phải công tước Laurence

“Mong ngươi đã chuẩn bị tinh thần tên phản bội, bởi vì ngươi phải trả giá đắt cho chuyện này.” Công tước Laurence vừa ấn bẻ từng ngón tay vừa nói.

Thấy sự đáng sợ của công tước Laurence, hắn ta kêu ré lên rồi lùi sang chỗ khác.

Thế nhưng giờ hắn không còn đường thoát.

_______________

Tình hình hiện đang rất xấu cho bá tước Bald.

Hắn ta đang ở giữa một đám đông tức giận vì mình.

Hắn không chấp nhận chuyện này.

“Chuyện này không thể nào xảy ra với ta được. Đáng lẽ ra ta phải trở thành vua mới đúng! Đáng lẽ ra ta phải thống trị được cả hai nước mới đúng! Đáng lẽ ra… Đáng lẽ ra Lisa, Laura, và những cô gái xinh đẹp khác phải trở thành vợ của ta mới đúng!

TA KHÔNG CHẤP NHẬN CHUYỆN NÀY!!!”

Hắn bắt đầu hét lên trong điên loạn.

Ngay sau đó hắn đứng phắt dậy móc ra từ trong áo mình một quả cầu màu đỏ máu to bằng nắm tay trông rất kì lạ.

Khi tôi nhìn vào thứ đó thì tôi thấy… Hả? Cái gì vậy? Tại sao nó lại có sức mạnh tương đương với 10.000 linh hồn vậy?

Vẫn đang còn bất ngờ thì quả cầu đó phát sáng lên một ánh sáng màu đỏ.

Một lúc sau, quả cầu ngừng phát sáng.

Không biết tên đầu trọc đó vừa làm gì, công tước Laurence lên tiếng tra hỏi hắn.

“Tên khốn nhà ngươi vừa làm gì vậy?!”

Hắn ta bắt đầu cười một cách mê sảng

“Kukukukuku, kuhahahaha, ahahahaha!!!!”

Hắn quay lại nhìn bọn tôi với ánh mắt đỏ ngầu và trả lời

“Tất cả các ngươi sẽ phải trả giá vì đã đối đãi với ta như vậy!”

Ngay lập tức một trận động đất nhỏ xuất hiện khiến cho mọi người đều bất ngờ.

Tôi phẩy tay mở tất cả cánh cửa, chạy ra chỗ ban công nhìn ra ngoài thì thấy một khói bụi rất lớn xuất hiện xung quanh bức tường lớn của đất nước Neverland.

Thấy tôi chạy ra ngoài nhìn, công tước Laurence và hầu tước Schmitt chạy ra xem.

Không biết chuyện gì đang diễn ra, Schmitt không kìm mà thốt ra

“Chuyện gì đang diễn ra vậy?”

<<Báo cáo thưa chủ nhân, hiện tại có tận 20.000 con quái vật đang tấn công xung quanh bức tường của nước Neverland.

Đa phần là cấp F đến cấp A.>>

“Cái gì?! 20.000 quái vật cấp F đến cấp A bu xung quanh kinh thành ư?!”

Sốc với chuyện gì đang diễn ra tôi thốt lên.

Nghe thấy điều đó, cả căn phòng trở nên náo loạn. ______________

Căn phòng đang trở nên hỗn loạn.

Bỗng nhiên một người lính chạy vào hét lên

“Bẩm báo thưa bệ hạ, hiện tại chúng ta đang bị tấn công bởi một đoàn quái vật cấp F đến cấp A!”

Vừa mới bước vào phòng thì người lính thấy tình hình căn phòng đang nằm ngoài nhận thức của anh ta.

Trong mắt anh ta hiện giờ là tên bá tước Bald đang cười điên loạn lườm bọn tôi với ánh mắt đỏ ngầu.

Khi hắn thấy người lính ấy, quả cầu đỏ phóng ra một tia sét đen đánh thẳng vào anh lính ấy và tan thành cát bụi.

Thấy vậy mọi người đều gào thét.

Hắn ta bắt đầu cười loạn tiếp, rồi nói

“Các ngươi đã hiểu chưa, ta đây mới là vua! Nếu các ngươi muốn sống thì phải phủ phục trước ta vì không ai trong các ngươi đủ mạnh để có thể chống lại ta cả.”

Song, mọi người đều im lặng trong sợ hãi và khóc

Thấy vậy, hắn gật đầu, nhìn về phía vua Peter và vua Arthur nói tiếp.

“Vua Peter và vua Arthur, nếu hai ngươi muốn cứu tất cả mọi người, các ngươi nên thoái ngôi.

À còn nữa, hãy nhường lại vợ và con gái của các ngươi cho ta, ta sẽ biến chúng thành ái thiếp của ta.

Cả ngươi luôn Laurence.”

Nghe được những điều đó vua Peter và vua Arthur đều trần trừ trong việc lựa chọn.

Nên hy sinh người mình yêu quý vì con dân hay hy sinh con dân vì người mình yêu quý.

Khi họ còn đang lẩn quẩn trong những suy nghĩ đó tên đầu hói quay qua nhìn nhóm Shizuka.

“Cả ngươi nữa Shizuka, con cáo nữ trắng, con tóc vàng và con tóc tím. Đến đây với ta hoặc không thần dân sẽ chết.”

Hắn ta ra lệnh trong khi nhìn các cô gái một cách thèm thuồng, biến thái. _____________

Khi các vị vua còn đang cố gắng nghĩ cách thì bỗng nhiên…

Một cánh tay ấm áp đặt lên vai của vua Peter.

Quay qua nhìn thấy con gái mình đang cố gắng cười trong khi chảy nước mắt

“Không sao đâu cha, mẹ. Chỉ cần con giao nộp mình cho hắn, chắc chắn hắn sẽ tha cho mọi người.”

Thấy con gái mình đang định hy sinh, vua Peter cố gắng giữ con gái mình lại nhưng rồi bị một năng lực bí ẩn nào đó ấn xuống sàn. Đó là năng lực từ quả cầu.

“Tốt lắm, đến đây nào vợ của ta.”

Hắn vừa nói vừa kéo tay Lisa và ôm cô ấy vào lòng hắn

“Biết thế là ngoan. Vì vậy nên ta sẽ thưởng cho nàng…”

Hắn nói xong bắt đầu định hôn Lisa thì—

*Uỳnh*

Một tia sét đánh một tiếng rất to, khiến cho mọi người bị chói mắt.

Khi tia sét đó biến mất, mọi người đều nhìn ra ngoài thì thấy bầu trời đang trở nên âm u đầy mây đen dù hiện tại đang là buổi sáng.

Gió mạnh đang bắt đầu nổi lên làm cho nến, đèn cày và các đèn khác đều vụt tắt.

Tiếp đến từng đợt sấm sét bắt đầu đánh và ngày càng cách xa và tiến đến chỗ những con quái vật đang tấn công ngoài kinh thành.

Nhưng con quái vật nào xui xẻo thì bị đánh chết, hoặc không thì ít nhất là bị trọng thương rất nặng.

Sấm sét cứ thế mà nổi lên khiến mọi người cảm thấy khó hiểu.

Thế nhưng hiện tại họ đang chú ý đến bóng đen đang xuất hiện trên sàn được ánh sáng từ những tia sét đó chiếu lên.

Dọc theo cái bóng đó thì họ thấy Rimuru đang đứng khoanh tay, mắt bị che khuất bởi tóc.

Dù không thể thấy được con mắt nhưng có vài người biết rằng hiện tại Rimuru đang lườm tên đầu hói kia.

Trên vai cậu ấy chính là cún con Ranga đang gầm gừ lườm bằng ánh mắt đỏ ngầu đang phát sáng tên đầu trọc.

Có lẽ mọi người trong phòng này không biết rằng thế giới này sắp được chứng kiến sự phẫn nộ của một vị thần, và vị thần đó không ai khác chính là Rimuru.

Spread the love
Prev
Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.