Next

Chương 1: bắt đầu cuộc hành trình mới!!!

Haizz, nhức đầu quá đi mất, dù rằng slime không cảm thấy đau đớn gì cả. Đã 25 năm kể từ lúc tôi đặt dấu chấm hết cho trận thiên ma đại chiến và 15 năm kể từ lúc tôi hồi sinh bản thân bằng cách đưa đa song tồn tại vào thể xác ở thế giới cũ.

Cứ ngỡ là giờ mình có thể hưởng thụ khoảng thời gian yên bình, nào ngờ đâu ra thêm mấy cái quốc gia chết tiệt muốn xâm lược chúng tôi. Chỉ vì lòng tham, sự đố kỵ, cộng thêm mấy cái lý do lý trấu nhảm nhí mà bọn chúng tấn công bọn tôi. Nhưng cuối cùng thì các quốc gia đó bị san phẳng hoàn toàn.

Sau khi xóa sổ các quốc gia đó thì các thuộc hạ của tôi ai cũng thầm biết ơn bọn chúng vì đã giúp họ vận động chân tay.

Một số còn hùng hồn tuyên bố rằng các quốc gia đó giờ đây sẽ là lãnh thổ của tôi. “Sao mấy người tự tiện thế!?” Tôi muốn hét lên như vậy lắm nhưng đành phải kìm nén trong lòng.

Ngay sau đó tôi phải chia sẻ bớt các lãnh thổ ấy với các quốc gia đồng minh, tất nhiên là cả với các quỷ vương khác, lúc đó họ đã rất biết ơn tôi.

Nhờ việc san phẳng các quốc gia đó các thuộc hạ của tôi lại tiến hóa tiếp. Hiện giờ lính của tôi thấp nhất là rank C+ còn cao nhất là rank A+. Về hắc sắc quân đoàn thì tất cả đã tiến hóa thành hiệp sĩ quỷ hết rồi, nhưng cũng có vài cá nhân đã tiến hóa lên thành tổng lãnh quỷ. Về nhóm quý tộc quỷ thì giờ đây họ đã mang trong mình sức mạnh ngang với tầm quỷ vương thức tỉnh. Nhưng cái làm tôi sốc nhất là các đầu lĩnh bây giờ. Hiện giờ những người từng là tinh linh thánh ma trung cấp giờ đã là tinh linh thánh ma thượng cấp, còn những người từng là tinh linh thánh ma thượng cấp thì đã là tinh linh thánh ma tối thượng. Nếu vậy thì bây giờ sức mạnh quân sự của nước giờ đây đã là mạnh nhất, giờ thách bố con thằng nào dám can đảm đứng ra để gây sự với chúng tôi đấy. Có lần các ma vương khác, 2 cô chị của Veldora đến hỏi tôi về chuyện này thì Ramiris và Veldora đã trả lời giúp tôi là:”Nếu là Rimuru thì không có gì là không thể.”

Cuối cùng thì tôi cũng có thể thở, hưởng thụ khoảng thời gian yên bình.

Nhưng rồi trong khoảng thời gian yên bình ấy tôi đã nằm mơ thấy những giấc mơ kỳ lạ chưa bao giờ thấy. Chuyện này xảy ra bất cứ lúc nào tôi đang trong trạng thái ngủ dù ở dạng slime hay dạng người.

Ở trong giấc mơ tôi thấy mình đang trong hình dạng con người của mình. Ban đầu tôi đang đứng ở một nơi nào đó không rõ. Tầm nhìn của tôi đã bị che khuất bởi làn sương dày đặc.

Tôi thử đi qua đi lại để xem, nhưng sau khi đi được vài tiếng thì tôi biết không gian xung quanh mình rộng lớn như thế nào.

Một lúc sau, một cơn gió mạnh thổi qua. Cơn gió ấy mạnh đến mức thổi bay phất phới bộ tóc của tôi khiến cho chúng che luôn khuôn mặt của tôi. Điều này cũng phải khiến cho tôi phải đưa tay mình lên để che mặt lại.

Sau khi cơn gió dịu đi, trước mặt tôi, một thứ to hùng vĩ, tuyệt đẹp, có thể gọi là tuyệt tác của tự nhiên xuất hiện. Một cây cổ thụ lớn đến mức che gần hết bầu trời.

Dù vẫn còn sương mù xung quanh nhưng vẻ đẹp của nó vẫn có thể thấy rõ nhờ vào ánh sáng trên cây cổ thụ ấy.

Tôi đã bị choáng ngợp bởi sự xuất hiện đột ngột của cây cổ thụ ấy. Tôi gần như không thể rời mắt khỏi nó.

Bỗng dưng không hiểu sao trong giấc mơ miệng của tôi đã tự cử động. Nó đã nói ra một từ hay một cái tên gì đấy tôi chưa từng nghe bao giờ.

“……….Mi….ner…..va…..”

Sau đó tôi đột nhiên bừng tỉnh khỏi giấc mơ ấy.

“Minerva? Đó là tên của cái cây ư?”

Cứ thế, mỗi lần tôi ngủ tôi đều lại nằm mơ thấy cùng một giấc mơ kỳ lạ ấy. Mỗi lần như vậy tôi đều cảm giác như ai đó đang cố gắng gửi một thông điệp ẩn cho riêng tôi vậy.

” ……..Mi……ner……va…..

…………. Ngôi nhà……………

……….. hãy………..c………nh……..l……..

…………quay…………..l…………..

………… cứu……………

…………gia đình………….

…………. lời thề………………..

……………. First worlds………….”

Thế nhưng thông điệp ẩn ấy quá mờ nhạt. Nó quá khó để cho tôi hiểu được.

Trong giấc mơ ấy tôi đã từng thử đi ngược lại hướng của cây cổ thụ ấy một quãng đường dài.

Sau khi đi được nửa tiếng thì tôi thấy được một tàn tích cổ xưa rất lớn. Tôi có thể thấy nó rất rõ từ trên vực cao.

(Rimuru đứng trên cao nhìn xuống.)

Chỗ bờ vực tôi đang đứng rất cao nhưng khi tôi thử nhìn lại thì thấy nơi tôi đang đứng thực chất là là một hòn đảo lớn trôi nổi trên trời với cái cây cổ thụ này nằm ở giữa.

Có lần tôi mơ thấy mình đứng trên đảo ấy nhìn xuống thấy bóng dáng của một người phụ nữ. Người ấy tôi thấy rất chi là quen thuộc dù rằng tôi không thể nhớ cô ấy là ai. Toàn thân cô ấy diện một bộ váy màu đen cùng với bộ tóc màu đen dài tới gót chân. Tôi không thể nhìn thấy rõ khuôn mặt của cô ấy. Khi cô ấy nhìn thấy tôi, cô ấy lẩm bẩm gì đó tôi không thể nào nghe hay nhìn rõ được. Cuối cùng tôi bừng tỉnh một lần nữa khỏi giấc mơ ấy.

‘ Giấc mơ này là sao? ‘ Tôi đã từng tự hỏi như vậy sau khi tỉnh dậy.

Tôi đã thử hỏi Ciel về giấc mơ của tôi nhưng cô ấy bảo rằng cô ấy không thấy giấc mơ nào khi tôi ngủ cả. Điều đó đã làm tôi rất sốc.

Tôi đã mơ thấy nó rất rõ ràng nhưng Ciel lại nói rằng cô ấy không tìm thấy bất kỳ giấc mơ nào giống vậy cả.

Cứ thế tôi băn khoăn rằng liệu đó có phải là giấc mơ hay là ai đó đang cố gắng kết nối với tôi để kêu cầu cứu hay gì đó.

Về việc kêu cầu cứu Ciel đã bác bỏ vì cô ấy vốn là một phần của tôi nên cô ấy luôn trông chừng tôi 24/24.

Cứ thế giấc mơ ấy cứ lẩn quẩn trong đầu tôi. Tôi không ngừng nghĩ về nó.

Sau những lần tôi thức dậy khỏi giấc mơ ấy thì tôi thường đi làm việc. Có điều tôi không hề biết rằng tôi luôn chìm trong suy nghĩ của mình về cái giấc mơ kỳ lạ ấy đến mức tôi đã và đang làm công việc của mình trong vô thức, và toàn bộ công việc của tôi đã xong hết từ lúc nào.

Không chỉ ở phần công việc làm, thực chất là những việc khác luôn.

Theo như tôi nhớ, có lần khi tôi chìm trong suy nghĩ về giấc mơ ấy tôi đã vô thức đồng ý rất nhiều yêu cầu từ phía mọi người như là luyện kiếm với Hakurou, Albert, Carrera, Chloe, Kenya, Shion và cả Benimaru. Kết quả thì nó đã khiến cho tôi… Không, ngoài tôi ra còn có những người khác cũng phải bất ngờ. Lúc ấy tôi đã một mình đánh lại hết bảy người họ mà không nhận lấy dù chỉ là một vết thương nhỏ.

Lúc đó rất nhiều thuộc hạ và một vài ma vương đã chứng kiến điều này, họ đều cảm thấy rất sốc.

Sau vụ luyện kiếm ấy, Ramiris bỗng dưng bô bô cái mồm kiểu gì khiến Dino thách thức tôi đấu kiếm với cậu ấy trong mê cung. Thực sự mà nói lúc đó tôi đã xuýt thua Dino khi cậu ấy nghiêm túc. Lúc ấy tôi cũng chìm trong suy nghĩ nên cũng không biết gì. Đợi đến khi tôi bị dính một nhát chém thì tôi mới bừng tỉnh. Thế là tôi cũng đã chơi kiếm thuật của bản thân hết mình với cậu ấy. Kết quả cũng sốc đến tận nóc nhà, tôi đã thắng toàn tập trước cậu ấy. Nói ra tôi chỉ chơi đơn kiếm chống lại song kiếm của cậu ta trong hình dạng Seraphim thôi vậy mà tôi lại thắng dễ dàng như vậy.

<<Đó là bởi vì master đã phát triển mạnh hơn trước đây.>>

Đó là những gì Ciel nói và tôi gần như không đồng ý với câu trả lời đó của cô ấy.

Cứ thế tôi lờ đi và đi tra khảo Ramiris. Ramiris đã thú nhận rằng cô ấy chỉ đang trêu đùa với Dino như bình thường nhưng ai ngờ cả hai lại lôi luôn chuyện của tôi vào. Ramiris cứ thế nói rằng giờ chắc tôi có thể đã là kiếm sĩ vượt xa Dino luôn rồi. Điều đó đã khiến cho lòng tự trọng về kiếm sĩ của Dino bị bôi nhọ. Thế là cậu ấy mới đi tìm tôi để thách thức.

Có điều sau này tôi mới biết là Ciel đã ghi nhớ phân tích lại hết kiếm kĩ của những người tôi đã đánh bại để làm thông tin cho tôi.

Ngoài vụ kiếm thuật đó ra thì còn có cả vụ việc tôi đấu tập tay không cận chiến với Veldora vì cậu ấy muốn thử nghiệm những chiêu thức mới của cậu ấy. Tôi đã đồng ý luôn từ khi nào mình cũng không biết. Cũng y hệt, tôi xuýt ăn hành ngập mồm bởi Veldora. Cậu ta thực sự đã mạnh hơn trước rất nhiều, cũng rất chi là vô lý. Theo Ciel báo cáo thì cậu ta đã rất cay cú khi xuýt chết sau vụ chị gái của mình cho lên bờ xuống ruộng nhiều lần với ultimate skill mới họ có sau trận đại chiến nên cậu ta đã cày hơi nhiều không biết mệt là gì. Tất nhiên là cậu ta cũng đã đồng ý trở thành vật thí nghiệm cho Ciel trong việc tạo ra mấy cái skill và năng lực mới nữa nên mới vậy.

<<Vì cá nhân Veldora đã đồng ý làm bất cứ yêu cầu gì của tôi nên tôi đã đồng ý giúp cậu ta. Cứ thế tôi đã bí mật giúp cậu ấy luyện tập (biến cậu ta thành chuột bạch của mình) trong không gian ảo. Tất nhiên là tất cả đều nằm trong dự đoán của tôi. Cá nhân Veldora đã thực sự phát triển mạnh mẽ hơn.

Ban đầu cậu ta nhận được hai Unique skill [ thiên tài vũ khí ] và [ bùng cháy ].

[ Thiên tài vũ khí ] là do tôi (biến cậu ta thành vật thí nghiệm) luyện tập nhiều kiểu loại vũ khí khác nhau. Đa phần các loại vũ khí tôi và cậu ấy sử dụng đều ở cấp độ thần hết nên ban đầu cậu ta có chút bất đồng. Nhưng ngay sau khi hứa sẽ cho đọc những cuốn manga tập mới thì cậu ta mới ngậm miệng lại. Nhờ bị thử nghiệm…. *Khụ khụ!*….. Luyện tập không ngừng nghỉ với những vũ khí cấp thần cậu ấy dần quen và thông thạo vũ khí nên đã có được [ thiên tài vũ khí ].

Còn [ bùng cháy ] thì do tôi đã động viên cậu ấy bằng manga, cậu ấy thực sự đã hừng hực khí thế tiếp tục luyện tập đến mức bùng cháy (theo nghĩa đen :))) ).

Sau khi nhận được hai Unique skill ấy tôi đã ngay lập tức kết hợp chúng lại, nâng cấp lên thành Ultimate skill [ vua chiến tranh Hercules ].

Chưa hết tôi đã kết hợp ultimate skill mới ấy với [ hỗn độn chi vương Nyarlathotep ] và nó đã thành công tiến hóa lên thành Ultimate skill [ hỗn độn chi thần Nyarlathotep ]>>

Như tui đã nói, trở thành chuột bạch cho Ciel đúng nghĩa đen.

Chính vì sức mạnh mới đó tôi đã thoát khỏi cái suy nghĩ về giấc mơ để đối phó với Veldora.

Tôi đã nghĩ chỉ có vậy thôi nhưng rồi tôi lại thấy kỹ năng chiến đấu của cậu ta còn kinh khủng hơn trước kia nhiều thì Ciel đã thả thêm một quả bom nữa.

<<Tất nhiên là vì cá nhân Veldora đã thực hiện xong thỏa thuận với tôi nên tôi cũng đã cho cậu ta luyện tập thêm với những kẻ thù mà chủ nhân đã từng đấu thông qua ký ức được lưu trữ lại. Không chỉ có vậy tôi còn lén lút trộm luôn cả bên cá nhân Velgrynd, Velzard ( tôi nhớ hình như trong ln Rimuru đã hấp thụ lõi chân long của nhỏ nên lấy trộm được ký ức của nhỏ nhỉ) và Chloe (vì Rimuru từng một lần kết nối hành lang linh hồn).

Có thể nói là cậu ta giờ đây có thể tự tin đối đầu với các cá nhân như Velgrynd, Velzard, Guy và Chloe.>>

Nghe xong điều đó tôi muốn lộn gan ruột ra ngoài.

(Cô đùa với tôi đấy ư, Ciel!?)

<<Không sao cả thưa chủ nhân, cậu ta dù mạnh đến đâu cũng vẫn không thể đánh bại ngài!>> Cô ấy tự tin tuyên bố.

Cứ thế tôi đối đầu với một Veldora khủng bố hơn trước.

Thực sự mà nói, cậu ta mạnh kinh khủng, ngay cả mấy cái chiêu trong manga cũng không còn gọi là trò đùa được nữa. Mấy cái đó giờ đây đủ sức phá hủy mấy cái đất nước luôn rồi đấy!

Thế là tôi đối đầu với Veldora hết nguyên một ngày mà vẫn chưa phân định rõ thắng thua khi không có sự trợ giúp của Ciel, dù rằng đây chỉ là một cuộc thử nghiệm năng lực mới của Veldora.

Thực ra những gì nêu trên vẫn chưa phải tất cả, vẫn còn nhiều nữa. Nhưng các bạn biết thế thôi thì chắc cũng hiểu những chuyện khác ntn rồi nhỉ.

________________________

Mọi chuyện cứ thế xảy ra đột ngột khi tôi chìm trong suy nghĩ về giấc mơ đó.

Tôi nghĩ rằng do mình bị sao sau trận thiên ma đại chiến ấy. Có lẽ vậy nên tôi bắt đầu suy nghĩ mình nên giành ra thời gian cho một chuyến phiêu lưu nghỉ mát dài.

(Này Ciel.)

<<Vâng thưa chủ nhân?>>

(Tôi nghĩ mình sẽ giành ra một chuyến phiêu lưu nghỉ mát dài rồi.)

<<Điều gì khiến ngài nghĩ vậy ạ?>

(Chỉ là tôi vẫn thấy cái giấc mơ ấy vào mỗi đêm. Cứ mỗi lần tôi thấy cái giấc mơ ấy là ngày hôm sau tôi lại trở nên lơ là mất cảnh giác, không để ý xung quanh mình. Và tôi cũng nghĩ rằng mình cũng trở nên stress quá rồi.)

<<Tôi hiểu thưa chủ nhân.>>

(Cảm ơn cô,Ciel!)

<<Nếu vậy tôi có một đề xuất!>>

(Umm?)

<<Gần đây tôi vừa mới kiểm tra lại hệ thống của thế giới, làm chủ hết nó và tôi đã tìm ra được một con đường hầm dài kì lạ chưa từng thấy bao giờ.>>

(Cô nghĩ nó là gì?)

<<Theo như những gì Veldanava ghi chép và để lại thì đường hầm ấy là một con đường dẫn đến một vũ trụ tồn tại song song với vũ trụ của chúng ta, và tại đó tồn tại 50 thế giới.>>

(Vũ trụ song song à?)

<<Vâng ạ!>>

(Vậy đề xuất của cô là…….)

<<Là chúng ta sẽ đi phiêu lưu và nghỉ mát tại đó!>>

(Ey! Khoan đã! Khoan đã Ciel! Cô không nhớ rằng chúng ta đã cam kết và đặt ra điều luật là không được can thiệp vào thế giới khác rồi ư!?)

<<Cái điều luật ấy gần như vô dụng thưa chủ nhân!>>

(QUÁC (WHAT)!!!)

<<Chắc là ngài đã quên. Vậy thì để tôi gợi lại cho ngài nhớ.

Đầu tiên là vụ cá nhân Velgrynd đã du hành xuyên không thời gian để tìm lại tất cả các mảnh vỡ lõi linh hồn của cá nhân Rudra. Cô ấy gần như đã can thiệp rất nhiều thế giới và rất nhiều dòng thời gian khác nhau chỉ để được gặp lại thằng người yêu ngu ngốc và rắc rối của cô ấy!>>

______________________

*Hắt xì!* X2

Ở đâu đó vang lên tiếng hắt hơi của một cặp đôi xinh đẹp.

______________________

Nghe được cái đó tôi gần như đơ luôn không nói được gì.

<<Thứ hai là vụ việc hai cá nhân Veldora và Ramiris đã lén lút sau lưng ngài đi du hành qua một thế giới và xuýt hủy diệt cái thế giới đó!>>

Nghe thấy cái thứ hai tôi mới nhớ lại. Đúng thiệt là cái vụ việc ấy tôi thực sự quên mất. Nói ra cái thế giới ấy ban đầu vốn đang chết từ từ thì bỗng Veldora với Ramiris từ đâu ra nhảy vào khiến cho tận thế của thế giới đến còn nhanh hơn nữa.

<<Và chắc ngài cũng chưa biết.>>

(Gì nữa đây?)

<<Sau khi ngài và nhóm Veldora cứu thế giới đó họ đã lập nên một tôn giáo thờ ngài và nhóm Veldora luôn rồi!>>

*DING––––––!*

(NANI–––––––!!!!!!!!!!)

Tôi thực sự cảm thấy rất sốc! Họ đã lập nên một tôn giáo thờ bọn tôi ư?

<<Hậu quả mà ngài muốn né tránh đấy! Nhưng mà đã quá trễ rồi!

Thế nên như tôi đã nói cái điều luật ấy vô dụng thôi, thưa chủ nhân!>>

(Tôi hiểu rồi! Cảm ơn vì đã nói cho tôi biết, Ciel!)

<<Fufu! Không có gì thưa chủ nhân!>>

Cứ thế tôi cắt gia tốc tư duy và quyết định đi phiêu lưu và nghỉ mát tại vũ trụ song song ấy.

Mà hình như gần đây Ciel bắt đầu ứng xử như một cô gái đúng nghĩa vậy. Thôi kệ, quyết định vậy đi. Nhưng mình cần phải xử lý vấn đề trước mắt đã.

Hiện tại tôi đang bị Shion Shuna và Chloe chơi trò kéo co. Lý do là họ đang tranh giành nhau ai sẽ là người chăm sóc tôi sau khi tôi nói rằng có thể tôi đang bị stress sau mấy năm đầy vấn đề nhức óc trước đây. Vì vậy nên mới dẫn đến cảnh này đây.

“Mấy người nên biết rằng tôi là thư ký độc nhất của Rimuru-sama nên việc chăm sóc ngài ấy phải để cho tui mới đúng!”(Shion)

“Cô đang nói gì vậy Shion, hiện giờ tôi mới là thư ký nên cứ để Rimuru-sama cho tui đi!”(Shuna)

“Không! Mấy cô sai hết rồi việc chăm sóc cho Rimuru-san phải để cho tôi- vợ của thầy ấy mới đúng!”(Chloe)

Hình như bị kéo co nhiều quá nên tôi nghe lầm thì phải. Mà thôi kệ

“Ahem! Ah, liệu 3 người có thể thả tôi ra được không?”

“Ah! Vâng ạ!” Cả ba đồng thanh

*Bạch*

Ngay sau khi cả ba cô gái thả tôi ra, những phần cơ thể của tôi đập vào nhau tạo nên một tiếng như là đập ai đó bằng khăn ướt vậy. Sau đó cơ thể tôi rơi xuống sàn mà không tạo ra một tiếng gì.

“Sao vậy Rimuru-sama? Ngài thấy khó chịu ư?” Shuna lo lắng hỏi tôi.

“Không có gì đâu Shuna. Chỉ là ta mới nghĩ ra một thứ.” Tôi đáp lại để trấn an cô ấy.

Ngay lập tức tôi sử dụng thần giao cách cảm kết nối với toàn bộ những quan chức cấp cao của Tempest.

“Gửi đến toàn bộ các quan chức cấp cao, toàn bộ các thành viên của thập nhị thủ hộ vương cũng như những thành viên cấp cao của mê cung. Ta có một chuyện muốn thông báo với mọi người trong ngày hôm nay. Nếu mọi người có thời gian thì hãy đến phòng hội nghị trong vòng hai tiếng nữa để bắt đầu cuộc họp. Thế thôi!” Xong rồi tôi ngắt thần giao cách cảm.

“Có chuyện gì quan trọng ư Rimuru-sama?!” Shion hỏi tôi.

“Có thể nói vậy. Nhưng nó cũng không hẳn là có gì nguy hiểm đang xảy ra đâu.” Tôi đáp lại.

Nói xong tôi đi ra chỗ cửa, ngước lên nhìn bầu trời một tí rồi thở dài.

(Dù nói là không có gì nguy hiểm nhưng mình cũng không chắc nữa.

Mà thôi kệ!)

“Giờ thì mình nên chuẩn bị và chỉnh đốn lại tác phong đi nhỉ?” Tôi lẩm bẩm.

“Xin đừng lo lắng về việc này, cứ để cho chúng em lo thưa Rimuru-sama!”

Nghe xong, tôi cảm thấy lạnh sống lưng rồi quay lại thì thấy ba cô gái đang nhìn tôi với ánh mắt lấp lánh và khuôn mặt như thèm khát muốn thịt tôi vậy.

Thôi chết rồi, đáng lẽ ra mình không nên nói ra câu đó.

Thế là họ mang tôi đi đến cửa tiệm thời trang hạng nhất đứng đầu Tempest. Cửa tiệm ấy được biết đến với những mẫu hàng độc nhất, đẹp nhất, mắc tiền nhất, khó có thể tìm ở đâu trên thế giới. Ngoài ra nó còn được chính Shuna làm chủ, tại đó nhiều mẫu hàng mới thường được làm ra nhanh chóng với mục đích là cho tôi mặc thử. Gần như tất cả mẫu hàng đều làm cho tôi hết. Có thể nói là tôi độc quyền nơi đó luôn. (Nơi đó trở thành nhà trưng bày quần áo cho main luôn 😁😁😁😁)

Trên đường đi thì tôi gặp nhóm Velgrynd và nhóm Guy. Hiện tại là nhóm Velgrynd đang chọn Tempest làm nơi nghỉ dưỡng sau những công việc nặng nhọc ở đế quốc, còn về Venom thì ngay sau khi đế quốc đã ổn định thì cậu ta đã quay trở lại với hắc sắc đoàn huấn luyện lại những cấp dưới của mình. Còn nhóm Guy thì hay đến Tempest để thưởng thức những món ăn ngon ở đây.

Lần trước Guy đến đây và nhờ tôi chỉ giúp người hầu của anh ấy cách làm những món ăn ngon khác nhưng tôi lại từ chối. Vẫn không tha cho tôi, anh ấy tiếp tục nài nỉ tôi.

Cuối cùng thì thành một cuộc cãi vã và thế là anh ấy xách cổ tôi xuống mê cung để tẩn nhau. Hai người bọn tôi cá cược rằng nếu anh ta thắng thì tôi phải nói ra hết công thức bí mật còn không thì khỏi. Nhưng cuối cùng thì tôi thắng thế nên mới có cảnh này đây.

Thấy tôi họ lên tiếng hỏi.

“Ah! Rimuru-san, lâu rồi không gặp. Anh vẫn khỏe chứ?”(Masayuki)

“Yo, Rimuru! Cậu đi đâu vậy?” (Guy)

Chưa kịp trả lời câu hỏi của họ thì Shion đã trả lời trước

“Rất vui được gặp các ngài, hiện tại chúng tôi đang đưa Rimuru-sama đi thử đồ mặc để chuẩn bị cho cuộc hội nghị sẽ diễn ra sắp tới”

“Hmm, thử đồ mặc cho Rimuru ư!?”(Velgrynd)

“Vâng, đúng vậy ạ!”(Shuna)

“Pfftt!!!” Nghe xong cả nhóm Masayuki (Bonnie, Jill, Masayuki và Velgrynd) đều bịt miệng lại cố gắng nhịn cười.

À~~~! Đúng rồi nhỉ! Sau khi trận thiên ma đại chiến kết thúc, dù phải trở thành những người chăm sóc Milim nhưng mà tên trẩu tre Dino vẫn chưa vứt được cái tính xấu là hay đi thó trộm mấy bức ảnh do Flamaire (tensei shitara slime datta ken: the ways of strolling in the demon country) chụp, đem bán để kiếm tiền.

Tôi chắc chắn rằng lúc ấy tên đó đã đổi từ việc bán mấy bức ảnh đó ở Tempest thì hắn đã bán sang bên đế quốc phương đông. Cứ thế mà không những là mấy bức ảnh về Shion và Shuna, mà cả về tôi cũng đã bị rò rỉ ra hết rồi. Nếu không thì làm sao mà có chuyện Masayuki và Velgrynd cầm thẳng mấy bức ảnh ấy vào văn phòng tôi để trả trong khi đeo trên mình mấy cái bộ mặt cố gắng nhịn cười giống như hiện tại đây.

Tôi cũng đã kêu Souei cử một vài thuộc hạ qua bên đó kiểm tra tình hình mấy bức ảnh thì nghe được tin động trời. Một số cựu lính đế quốc hiện đang tôn thờ tôi đã rất vui mừng một cách lố bịch khi mua được những bức ảnh về tôi. Không chỉ có vậy ngay cả những người không biết nhân dạng của tôi ở đế quốc cũng mua những bức ảnh với mức giá rất cao, ngay cả những tên quý tộc cũng vậy. Ngoài đế quốc ra thì mấy cái bức ảnh ấy chúng cũng đã bị bán sang mấy cái quốc gia khác luôn rồi. Có thể nói là những bức ảnh đó đã lan rộng đến mức vượt quá kiểm soát rồi.

Cho đến bây giờ tôi vẫn thấy điên đầu về vấn đề đó. Ngoài ra chỉ vì vấn đề ấy nó cũng sinh ra những hậu quả khôn lường. Trong số những quốc gia từng cố gắng gây sự với chúng tôi cũng có vài ba cái quốc gia nhận được bức ảnh ấy về tôi luôn thì phải.

Nói ra thì tất cả là tại tên khốn Dino ấy hết.

“Đi thử đồ ấy hả?” Velzard đưa một tay lên má rồi nghiêng đầu hỏi tôi.

“Đúng vậy ạ!” Shuna đáp thay tôi.

“Cái đó thì có gì buồn cười vậy?” Guy băn khoăn quay sang hỏi nhóm Masayuki.

Thấy Guy hỏi vậy thì Velgrynd trong khi dùng quạt che miệng đang nhịn cười trả lời.

“Nếu anh muốn biết thì sao tất cả chúng ta cùng đi xem thử?”

Song, Guy khoanh tay và nhắm mắt lại suy nghĩ rồi mới đáp

“Được thôi!”

‘ Thiệt luôn đấy à!? ‘ tôi thốt lên trong đầu. Sao anh ta có thể đồng ý dễ dàng với vấn đề này vậy!

“Phiền không nếu bọn ta tham gia cùng?”

‘ Có đấy! ‘ Tôi định đáp lại như vậy nhưng mà cả ba cô gái đều không cho và tự tiện quyết định thay tôi.

“Tất nhiên là được ạ!” Cả ba đồng thanh.

“Này! Sao các cô lại có thể…..” Chưa kịp nói xong thì

“Rimuru-sama, thần đã quay trở về nhanh nhất có thể dự cuộc họp của ngài.”

Ngay sau đó từ hư không Diablo xuất hiện cùng với bộ ba cô gái quỷ vương cuối đầu cung kính trước tôi.

Nhóm Diablo trước đây được tôi cử đi xử lý mấy cái vấn đề về mấy cái lãnh thổ do thuộc hạ của tôi tự tiện tuyên bố chiếm lấy nên gần đây mới không thấy họ. Việc họ cố gắng về nhanh nhất có thể cho thấy họ đã rất nóng lòng muốn quay về để phục vụ gần tôi. Tôi cá rằng những phần công việc còn lại họ đã vứt cho những cấp dưới của mình làm hết rồi.

“Oh-ya? Rimuru-sama, ngài đang làm gì vậy ạ?”(Diablo)

“Hỏi thừa thãi làm sao, tất nhiên là ngài ấy đang đi thử đồ rồi!”(Shion)

“Gì cơ!? Rimuru-sama đang đi thử đồ ư?! Cho em theo với! Em đã luôn muốn được thấy vẻ đẹp của ngài ấy khi mặc những bộ đồ khác nhau!”(Ultima)

“Kufufu, nếu vậy thì ta cũng thế. Rimuru-sama đang chuẩn bị thử đồ mặc nên cần phải có người trông ngài ấy mới được.”(Diablo)

“Fufu. Cứ thành thật là vừa rồi đấy, tôi biết anh cũng có chung suy nghĩ với Ultima mà.”(Testarossa)

“Đúng vậy đấy. Tôi đây cũng muốn được thấy ngài ấy mặc thử những bộ đồ khác.”(Carrera)

“Đồng tình.”(Testarossa)

“Tại sao đời tôi lại như sh*t vậy!?” Không kìm được tôi đã la lên _________

Bên trong cửa tiệm thời trang, hiện tại tôi đang bị Shion, Shuna, Chloe bắt làm con búp bê thử đủ loại quần áo khác nhau do chính tay họ chọn.

Bộ tứ hắc sắc quân đoàn thì chỉ đứng bên ngoài nhìn tôi với ánh mắt nóng bỏng mê hoặc. Chưa hết, tôi còn thấy rất chi là rõ, Diablo đang chảy máu như suối vậy. Tôi cứ nghĩ là ác ma không thể nào bị như vậy được. Nhưng mà Ciel đã trả lời cho tôi biết.

<<Ác ma sau khi có được cơ thể vật lý thì tất nhiên là có thể bị như vậy rồi!

Cơ thể mà họ có được đâu phải là để trưng đâu chủ nhân!>>

Tôi cho là vậy.

Về phía Guy và Velzard thì sau khi thấy tôi như vậy và hiểu ý nhóm Masayuki thì họ bắt đầu cười khúc khích.

“Tôi cứ tưởng cậu chọn giới tính nam là vì kiếp trước của cậu là như vậy nhưng có lẽ là giờ cậu chỉ nói vậy là để trưng thôi nhỉ.” Guy chọc tôi.

Nghe xong câu đó tôi quát lớn “KHÔNG HỀ!”

Lờ đi những gì Guy và tôi đang nói, Velzard chỉ ngó qua ngó lại một cách choáng ngợp trước sự sang trọng và giàu có của cửa tiệm.

“Tôi không thể nào ngờ được rằng ở đất nước của cậu có những cửa tiệm như thế này đấy Rimuru-kun, dù tôi hay đến đây chơi thường xuyên.”

“Ah~~~! Cũng phải thôi bởi vì những người ở đây thường hay thích làm ra những bộ đồ đặc biệt độc nhất cho riêng tôi nên ít khi mở tiệm và buôn bán cho mọi người đấy.” Tôi trả lời Velzard.

“Vậy à?” Velzard.

“Đúng vậy!” Rimuru.

“Nếu vậy thì cho tôi tham gia chọn đồ để cậu mặc thử được không?” Velzard

“Hả?” Rimuru.

“Tôi có thể tham gia chọn đồ để cậu mặc thử không?” Velzard.

“Cô đùa đấy à, Velzard-san?” Rimuru.

“Tôi nghiêm túc đấy!” Velzard.

<<Cô ấy hoàn toàn nghiêm túc về việc này thưa chủ nhân.>> Ciel đáp lại tôi.

“Được thôi!” Lại một lần nữa ba cô gái lại tự quyết định thay tôi.

“Nếu vậy thì ta cũng sẽ tham gia nhé?” Guy lên tiếng hỏi tham gia.

“Không thể nào!” Tôi thốt lên.

Thấy những gì đang diễn ra từ đầu đến giờ cũng như thấy những gì tôi đã mặc, nhóm Masayuki nãy giờ nhịn cười đã bật cười thành tiếng rồi cứ thế thành kiểu cười sặc sụa: Bonnie thì quay mặt vào tường cười trong khi ôm bụng; Jill thì một tay ôm bụng một tay bịt miệng sau cười sặc sụa; Velgrynd thì cười sảng khoái xong thì lấy tay che miệng lại, tay còn lại thì cầm quạt che một nửa khuôn mặt; còn về Masayuki thì cậu ta vẫn hai tay ôm bụng bụng cười sặc sụa trên sàn nhà.

“Ahahahahahahahahah–––––––!!!!

Oho ohoho!!!! Ôi! Cái bụng của tôi!” Masayuki.

“Này! Chuyện này chẳng đáng cười tí nào cả! Có thôi ngay đi được không!?” Tôi quát họ.

(Tch! Tất cả là tại tên khốn Dino ấy!) Tôi nghĩ.

Hiện tại cơn giận của tôi đã lên đến đỉnh điểm. Thế rồi tôi quyết định.

(CIEL!)

<<VÂNG THƯA CHỦ NHÂN!>> Ciel nghiêm túc đáp lại tôi.

(GHI NHỚ VÀ GHI CHÚ LẠI DÙM TÔI ĐỂ NHỚ SAU NÀY NHẮC TÔI PHẢI CHO TÊN DINO ẤY MỘT TRẢI NGHIỆM KINH KHỦNG NHỚ ĐỜI!)

<<ĐÃ RÕ! ĐÃ GHI NHỚ VÀ ĐÃ GHI CHÚ LẠI!>>

Chắc chắn sau này tên đó sẽ phải hối hận.

_________________________

*Gehihi!*

Tại một căn phòng lớn ở thiên không thành có bốn người trong đó: ba người thì hiện tại đang bàn về vấn đề kinh tế của đất nước; người còn lại thì thì nằm dài trên ghế dài.

Bỗng dưng người nằm dài trên ghế dài ấy bật dậy ôm lấy người với bộ mặt tái mét.

“Sao vậy, Dino?” Carrion hỏi.

“C-c-cảm…. Cảm giác…. N-n-như là ai đó…đ-đ-đang nhắc đến….. T-tôi vậy.” Dino lắp bắp trả lời.

Có lẽ sau này sắp có một tương lai không tươi sáng đang đợi Dino.

_____________________

Quay trở lại với Rimuru, main nhà ta vẫn tiếp tục thử đồ

Và việc này cứ thế kéo dài hơn một tiếng đồng hồ.

Sau đó…

*Bình*

“RIMURU!!!” Cánh cửa phòng bật tung ra và Veldora chạy vào khóc với tôi.

Khi nhìn thì tôi thấy trên người cậu ta bị khắc rất nhiều vết nguyền. Có lẽ lần này cậu lại lỡ chọc điên Ruminas nữa rồi.

“Uuuaaawwhhh!!! C-c-chị hai, chị ba, hai người đang làm gì ở đây vậy?!”

“Nhìn thôi cũng đủ hiểu rồi còn gì. Còn chú thì sao, đột nhiên là xuất hiện rồi lại chạy vào đây la toáng lên và khóc thét với tên slime này?” (Velgrynd)

“Đây rồi con thằn lằn rác rưởi kia, ngươi nghĩ rằng ngươi đã thoát được khỏi tay ta ư!? Ara?”

Biết ngay cơ mà. Đúng là Veldora. Cho dù cậu có mạnh lên như thế nào đi chăng nữa thì cậu vẫn chỉ là một tên chơi ngu thích chọc gái điên lên mà thôi.

Ngay sau đó, bước vào phòng là Ruminas và Hinata.

“Ah! Cậu đây rồi Rimuru, tìm cậu mãi. Cậu đang làm gì vậy. Thấy vui quá, cho tớ tham gia với.”

Theo đó là Milim và Frey bước vào.

Và thế là lại thêm mấy người nữa bị Shion Shuna và Chloe tẩy não.

“Heh, thú vị nhỉ! Cho ta tham gia với!”(Ruminas)

“Cả tớ nữa!” Theo đó là Milim.

Thế là lại thêm một tiếng đồng hồ trôi qua với sự tham gia của Ruminas và Milim.

Sau đó thì tôi kêu họ ngừng lại.

“Như tôi đã nói, cuộc họp sắp bắt đầu rồi nên cuộc vui phải kết thúc ngay bây giờ!” Tôi kéo rèm cửa ra ngay sau khi mặc lên bộ đồ phù hợp nhất cho cuộc họp.

“Vâng ạ….” Các cô gái đều đáp lại một cách buồn bã.

Ngay sau khi tôi chọn xong, lập tức tôi đi đến phòng họp. Tại đó mọi người đều đã có mặt, đang ngồi đợi tôi. Cuộc họp lần này có sự tham gia của các đầu lĩnh của Tempest, 5 thành viên của octagram, 3 chân long và 3 dũng giả. Thế là cuộc họp bắt đầu.

Tôi bắt đầu nói với họ rằng tôi sẽ đi phiêu lưu sang thế giới khác và mọi người đều bất ngờ trước lời nói đó. Nhưng không có ai phản đối, thay vào đó ai cũng đòi được đi theo nhưng tôi từ chối. Họ bắt đầu ủ rũ sau khi bị từ chối. Có lý do để tôi làm thế: các đầu lĩnh phải ở lại để bảo vệ đất nước, các ma vương phải ở lại để bảo vệ thế giới. Ngoài ra tôi cũng không thể chắc chắn trong việc sử dụng skill [dịch chuyển thời không] lên người khác khi đi qua một vũ trụ khác vì vậy nên tôi đành phải đi một mình. Còn Veldora, Milim và Ramiris thì

“Này nếu cậu đi thì tôi lấy mấy cuốn thánh thư ntn đây?” Veldora đại diện cả 3 hỏi

“Cậu quên rồi ư Veldora? Chúng ta kết nối hành lang linh hồn mà nên cậu vẫn có thể nhờ Ciel đưa cho.”(Rimuru)

“À ừ quên béng mất.”(Veldora)

Để an ninh quốc gia của mình được trật tự tôi đã đặt ra nhiều lệnh. Ngoài ra tôi còn ban tặng cho Benimaru, Zegion, Diablo skill nguyên bản [lò phản ứng mana]

<<Xác nhận: các cá nhân Benimaru, Zegion, Diablo đã thành công tiếp nhận original skill [ lò phản ứng mana]>>

Giọng nói thế giới thông báo.

“Ngài ban tặng cho chúng thần một món quà. Chúng thần rất biết ơn ngài, thưa Rimuru-sama.” Zegion đại diện cho cả 3 cung kính với tôi.

Giờ thì với cái đó thì tôi thấy họ giờ đã mạnh lên ntn. Nếu muốn họ có thể đánh chìm luôn vài 3 cái lục địa cùng một lúc đấy. Wow, đáng sợ quá, may là họ theo phe của mình.

Nghe thấy xong các quỷ vương và 2 chị gái của Veldora hỏi tôi

“NANI, the f*ck! AM I A JOKE TO YOU!?!!” Tất cả đều đồng thanh và bắt đầu tra hỏi tôi

Nhưng cuối cùng thì các thuộc hạ của tôi trả lời giúp “Đối với Rimuru-sama, không có gì là không thể.”

À, tôi cũng không quên ban skill ấy cho Veldora và Velgrynd để phòng hờ họ không tiêu tốn lượng mana của tôi một cách phung phí. Nhất là Veldora, cậu ấy thường hay làm thế nhất.

<<Xác nhận: cá nhân Veldora, Velgrynd thành công tiếp nhận original skill [lò phản ứng mana]>>

Nghe xong giọng nói của thế giới, hai người họ không đổi hạnh phúc. Trừ Velzard, cô ấy bắt đầu ôm Guy mà khóc, với tư cách là chị cả trong các chân long mà lại bị hai đứa em thường gặp may mắn nhiều hơn và vượt mặt một cách quá ảo.

Không chịu đựng được nữa cô ấy đứng phắt dậy nói to vào mặt tôi.

“Tôi cũng muốn có! Rimuru-kun, cậu thử tìm cách gì đó đi!”

“Velzard-san, từ khi nào cô trở nên nên giống như trẻ con vậy?” Tôi hỏi cô ấy.

“Tôi không hề trẻ con!” Cô ấy nắm lấy hai vai tôi trong khi nói bằng giọng nói lạnh như băng.

“Thôi được rồi! Tôi hiểu rồi! Để tôi thử!” Tôi hoảng hốt trước giọng nói đáng sợ của cô ấy, cố gắng gỡ tay của cô ta ra khỏi vai.

Nghe thấy vậy cô ấy bắt đầu nhảy tưng tưng trong vui sướng như trẻ con vừa mới nhận được quà.

(Thiệt tình mà! Chẳng hiểu sao sau khi cuộc chiến kết thúc cô ta bỗng dưng trở thành như vậy.

Haiz! Mệt thiệt!)

Sau đó tôi bắt đầu nhờ Ciel.

(Ciel! Một lần nữa nhờ cô xử lý vấn đề này giùm!)

<<Đã rõ!

Bắt đầu kết nối hành lang linh hồn với cá nhân Velzard một cách chính thức!

Yêu cầu của ngài thưa chủ nhân!

Yes/No>>

(Yes!)

<<Đã rõ! Bắt đầu kết nối hành lang linh hồn với cá nhân Velzard một cách chính thức!>>

<<Thông báo cá nhân Velzard đã thành công kết nối hành lang linh hồn với cá nhân Rimuru Tempest!>>

Nghe xong cả Guy và Velzard cùng các thành viên Octagram hiện tại đang tham gia đều tạo vẻ mặt bất ngờ.

“Hành lang linh hồn ư?” Velzard

“Đó là thứ giúp tôi có khả năng trao đổi mana, năng lượng, skill và những thứ khác với những người mình kết nối.”

Sau khi giải thích Ciel một lần nữa hỏi tôi.

<<Báo cáo: liệu chủ nhân đồng ý trao cho cá nhân Velzard Original skill  [ lò phản ứng mana ]?

Yes/no?>>

(Yes!) Tôi đáp lại.

<<Báo cáo: cá nhân Velzard đã thành công tiếp nhận được Original skill [ lò phản ứng mana ].

Nghe xong Velzard rất bất ngờ nhưng cũng rất vui.

Còn về Guy thì anh ta và các thành viên Octagram đều lòi mắt nhìn tôi. Thế nhưng tôi không quan tâm. Cứ như vậy tôi lờ họ luôn.

Thế là cuộc họp kết thúc như vậy. ___________

Ngày hôm sau, tại trung tâm thủ đô toàn bộ con dân đều tấp nập đổ xuống đường phố để tiễn đưa vị vua của họ đi phiêu lưu. Rất nhiều người gửi lời chúc may mắn, và cũng không ít người khóc.

°°° Hiện giờ gần như tất cả mọi người đều đến để tiễn tôi đi. Thật hạnh phúc làm sao

Với tất cả những gì tôi đã chuẩn bị, tôi có thể đi mà không cần phải lo lắng gì. Ngoài ra, nếu có chuyện cấp bách, Ciel sẽ thông báo cho tôi biết. Bây giờ Ciel đã tạo ra nhiều nhân bản của mình chia cho các đầu lĩnh để họ có thể lãnh đạo đất nước một cách đúng đắn mà không phải gặp vấn đề gì.

“Vậy thì ta trông cậy vào các ngươi nhé?”(Rimuru)

“Xin người hãy tin tưởng vào chúng thần Rimuru-sama! Chúng thần xin thề bằng cả mạng sống này sẽ hoàn thành nhiệm vụ ngài đã ban cho!” Benimaru đại diện tất cả trả lời tôi.

“Được rồi, vậy thì ta đi đây.”

Và thế là tôi vừa vẫy tay chào họ vừa bước qua cánh cổng dịch chuyển sang thế giới khác.”

Thế là cuộc phiêu lưu sang thế giới khác của Rimuru Tempest bắt đầu.

Spread the love
Next
Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.