Chương 63: Chuyện phiếm – Trại tập huấn

Ngoại ô Ảo Ảnh Trấn.

Ở đó có thể trông thấy những chiến binh mang trên mình làn da nâu và đôi mắt đỏ đang xếp thành hàng. Tổng cộng có 15 người.

Ai trong số họ cũng là những chiến binh dày dạn kinh nghiệm chiến trận, và sự tự hào về khả năng của bản thân mình được bộc lộ qua đôi mắt của họ. Nói ngắn gọn, bọn họ tràn đầy tự tin.

Đây là 15 Forest Ogres tinh nhuệ nhất được làng cử chọn để đi đến Ảo Ảnh Trấn theo giao kèo hợp tác với Makoto, hay còn được biết đến với tên Raidou. Trong nhóm đó, có thể thấy Akua và Eris là những người mà Makoto đã phát chán cả rồi. Tùy tùng của Makoto, Tomoe, đã tăng cường kết giới cho làng nên không cần lực lượng chiến đấu mạnh mẽ nữa, nên việc chọn lựa những cá nhân như thế được thực hiện mà không chút gò bó nào.

Những Forest Ogres được mời đến để tham quan nơi đây rất ngạc nhiên bởi khung cảnh của Asora và cất khúc hát ca ngợi hết lời. Những người được chọn được phép cư ngụ ở cánh rừng và có quyền tự quản. Và khu rừng không được coi là một phần của khu vực vì nó vẫn còn đang cân nhắc xem ai nên quản lí nơi này.

Hôm nay là ngày đầu tiên của cuộc huấn luyện chiến đấu đã được thông báo trước. Vẫn còn thời gian trước khi bắt đầu, nhưng vì mọi người đều đã có mặt, họ chỉ đang chờ bộ ba những người sẽ giám sát họ hôm nay.

Bộ ba ở đây là ám chỉ đến Raidou, Tomoe và Mio. Bộ ba bá đạo nhất ở Ảo Ảnh Trấn. Họ nghiêm túc nghĩ rằng họ chỉ tới để giám sát cả đám (T/N: ý nói Forest Ogres) và nghĩ “Đừng có ngạc nhiên bởi cuộc huấn luyện của bọn tôi”. Và ở một mặt nào đó, họ như một bọn phởn vậy.

“”Oh~, như mong đợi từ nhóm được chỉ định ha. Mọi người đã tập trung hết rồi.”

Người đầu tiên cất tiếng gọi cái nhóm đã xếp hàng ngay thẳng là Tomoe. Một cô gái với mái tóc xanh và vận trang phục Nhật Bản mà chưa ai thấy bao giờ ở thế giới này. Tất nhiên, đâu có ai biết đó là trang phục của Samurai. Nên đối với họ, nó thật quái gở làm sao.

“…Phải trông nom lũ nhóc tì thế này làm tôi chả muốn động tay động chân hết à…”

Một thím khá nóng tính khiến người khác phải tự hỏi liệu cô có sụt huyết áp hay không chính là Mio. Với mái tóc đen huyền và mặc nhiều loại trang phục Nhật Bản khác nhau. Loại này có thể coi là một bộ Kimono truyền thống. Thoạt nhìn, nó không giống như kiểu trang phục mà một người có thể di chuyển bình thường được. Vẻ ngoài của cô gái cũng không phải là người có thể cùng nhau tập luyện chung.

“Sao tôi cũng phải lết đến đây nữa hả? Tôi thấy Shiki đi là được rồi mà.”

Một chàng trai với vẻ mặt không hài lòng chút nào lại là người sở hửu quyền lực cao nhất tại đây, là Makoto. Trông như cậu ta muốn nhanh chóng quay về thôi. Cậu cảm thấy như mình bị ngăn cản để đi tới Hàn Lâm Trấn và bị kéo vào cái sự kiện vô dụng này vậy. Cậu trai tự hỏi bản thân thế bất nào mà cậu lại ở đây và lại còn khá sớm vào buổi sáng thế này.

Bỏ qua Tomoe, hai người còn lại có vẻ chẳng có chút động lực chút nào cả. Vẻ mặt của những Forest Orges tự dưng biến dạng như nhau.

“Vậy mấy người cũng đến. Ta không ưa mấy kẻ thiếu thốn động lực nhưng, ta nghĩ rằng mấy người đến đây chỉ đến xem cuộc tập luyện độc lập của bọn ta thôi là ổn chứ hả?”

Gã đàn ông đại diện cho Forest Orges vừa xác nhận với ba người vừa mới đến. Nếu tính luôn rằng những Forest Ogres khá là mảnh khảnh ở hai bên hông, vóc dáng của gã lại tập trung vào cơ bắp nhiều hơn và người ta không thể thấy nỗi sợ hãi thể hiện qua mắt gã. Không cần phải nói, gã ta chính là người mà họ gọi là Shishou (T/N: từa tựa sensei) hoặc là một gã biếи ŧɦái.

“Không, chuyện đó sẽ gác lại sau-ja” (Tomoe)

“…Cô vừa nói gì cơ?” (Tên biếи ŧɦái)

Nghe câu trả từ chối thờ ơ từ Tomoe, tên biếи ŧɦái không giấu được sự bất mãn của hắn và đáp lại. “Ngươi vẫn năng động như mọi khi huh. Nếu ta nhớ không nhầm…ngươi là Mondo nhỉ? Mặc dù tên ngươi sang thật đấy, nhưng ngươi lại khá đáng thương hại thật”(Tomoe)

“Cô đang cố gây sự đấy à, Rồng onee-san?”

“Không hề. Hôm nay chúng ta sẽ thay đổi kế hoạch. Ta đã nghĩ mấy người nên tỏa sáng một chút, ngươi biết đấy. Nếu các ngươi vượt qua được một ngưỡng nhất định, những người thành công sẽ được đi vào làng và sống ở đó, nhưng nếu thất bại, chúng ta sẽ huấn luyện cho các người.” (Tomoe)

Tomoe đưa ra lý do nghe có vẻ thuyết phục. Nhưng mặt cô lại cười toe toét. Như Mondo vừa nói, ai cũng nghĩ cô ấy đang cố châm ngòi cho cuộc ẩu đả vậy.

“Ý cô nói rằng cô không hài lòng với chúng tôi à?” (Mondo)

“…Mondo, ta nghĩ đây là việc mà các ngươi mong muốn mà? Từ giờ trở đi, các ngươi sẽ được chia thành từng nhóm và chiến đấu với bọn ta. Bởi lý do đó mà ta đã trải qua khá nhiều rắc rối để sắp xếp thời gian để Makoto-sama và Mio đến đây đó-ja”(Tomoe) “…Heh~” (Mondo)

Mondo làm gương mặt chế giễu. Với Tomoe, gã không phải là mối đe dọa nguy hiểm cho lắm nên cũng không cần phải nhìn với đôi mắt ép buộc làm gì.

“Lập thành một đội 5 người là được. Nhân tiện, Mondo và hai đệ tử của ngươi sẽ cùng một đội hả? Ta đang nghĩ đến việc cho mấy người đấu với Waka đây” (Tomoe)

“Vậy thì…tốt thôi! Bọn tôi cũng đang tự hỏi không biết Makoto-sama thuộc loại bá đến mức nào” (Mondo)

“Được rồi, được rồi. Bây giờ, tiếp theo sẽ nói về tiêu chuẩn nhé” (Tomoe)

Tomoe tiếp tục giải thích với nụ cười rạng rỡ. Cô không chú tâm lắm đến giọng điệu và những lời chửi rủa đang tuôn ra từ họ. Nếu cần phải nói điều gì thì chỉ có thể là Mio đang âm thầm che giấu đôi môi của cô đằng sau cái quạt gấp. Makoto thì không thay đổi gì cả. “Tôi mong chuyện này sẽ kết thúc nhanh…” là những gì mà đôi mắt cậu đang thể hiện. “Tiêu chuẩn? Chẳng phải không có vấn đề gì nếu bọn ta chỉ việc hạ gục các người chứ hả?”(Mondo)

“Tất nhiên-ja. Nếu các ngươi đánh bại chúng ta, các ngươi sẽ được chấp thuận mà không có bất kì phàn nàn nào cả. Nói đúng hơn, nhóm nào có thế buộc ta hoặc Mio phải quỳ gối hay làm chúng ta đứng không nổi là đủ. Còn đối với Makoto-sama…các ngươi sẽ đậu nếu chỉ một đòn xuyên vào. Nếu các ngươi không làm được, thì phải làm theo menu huấn luyện chiều nay okay?”(Tomoe)

Câu chữ Tomoe như đang thì thầm vậy, nhưng lại lan rộng như những gợn sóng.

“Đã rõ. Đã rõ nhưng, mấy người coi bọn ta như lũ ngốc. Bọn ta sẽ sớm chia nhóm thôi. Đừng có mà hối hận đấy” (Mondo)

“Các ngươi cũng vậy, cứ quẫy làm sao mà không hối hận okay? Thời gian kiểm tra sẽ từ giờ đến trưa. Luật sẽ là mọi thứ. Nhưng, bọn ta sẽ không dùng bất cứ đòn đánh chí mạng đâu và thương vong mà các người sẽ nhận sẽ được chăm sóc chu đáo nên đừng lo lắng.”(Tomoe) Thế thì, hãy chuẩn bị đi.

Nói xong, Tomoe vẫy vẫy tay để đuổi bọn Forest Ogres đi. Một cử chỉ có thể coi như “bấm nút… biến”

“Tomoe~ cô thực sự nghiêm túc khi nói từ giờ đến trưa à? Với lại, tự nhiên lại bảo tấn công với một đòn? Không phải cô đặt cho tôi rào cản hơi bị cao sao?”(Makoto)

“Waka, não Forest Ogres có một chút bã đậu bên trong. Chắc là bởi họ hay hấp tấp mà không suy nghĩ. Đó là bản năng của họ và họ không hiểu được những kẻ mạnh. Họ đã bị tác động bởi hân tộc theo chiều hướng xấu. Vậy thì, đừng lo. Có vẻ mấy người này đang dần quên mất là họ không thể tự do rời khỏi đây, hay là, họ không thể trốn thoát. Dạy bảo họ chỗ đứng của họ sẽ phục vụ cho chúng ta trong tương lai và nó cũng sẽ giúp chúng ta đẩy mạnh huấn luyện một cách êm đẹp. Làm ơn, em xin sự trợ giúp của anh. Anh không cần đến trại huấn luyện vào chiều nay đâu nên..”(Tomoe) Có vẻ như không hề có dấu hiệu nào cho thấy suy nghĩ của cô tác động đến cậu cả.

“T-Trại huấn luyện à. Cô lại lấy từ đó từ kí ức vớ vẩn nào nữa hả? Thôi thì, tôi sẽ không đến đây thường xuyên nên tôi sẽ hợp tác nhiều nhất có thể khi tôi còn ở đây” (Makoto)

“Sao tôi cũng phải ở lại đây nữa-desu no? Tôi muốn bên cạnh Waka-sama cơ-desu”(Mio)

“Mio, bởi vì nếu cô ở đây với tôi, bọn họ sẽ còn tuyệt vọng hơn nữa. Không cần biết nếu nó vô dụng, nhưng họ sẽ vẫn cố làm tổn thương Waka đấy, cô biết chứ? Hãy đi với tôi dù chỉ để kỉ luật họ mà thôi.”(Tomoe)

“Cô nhắc mới nhớ…Tôi chưa có trừng trị bọn chúng huh. Nếu là chuyện đó thì…”(Mio)

Mio rút lời khi nghe Tomoe nói. Cô không hề để ý đến dự tính xấu xa của bọn Forest Ogres ngay từ đầu. Sau đó, cô ấy nghe những gì họ đang toan tính để đối phó với Makoto, nên cô không có ấn tượng tốt đẹp gì với họ. Bản thân cô đã bỏ cuộc, nên trong suy nghĩ của cô rằng nếu bọn họ có ích thì cũng sẽ không giúp được gì. Mà dù gì Makoto cũng đã bảo sẽ không mang theo Tomoe hay Mio đến Hàn Lâm Trấn, nên cô có vẻ hơi nghiêng về lời đề nghị của Tomoe. “Thế thì, ở một mức độ mà họ sẽ không thăng thiên thì, tôi sẽ hồi sinh họ với menu huấn luyện của các nhân bản từ cơ thể của tôi. Kufufufufu~~”(Tomoe)

Với bản sao đầu tiên bị phá hủy, Tomoe đã dùng sức mạnh vào bản sao mới như là người quản lý mới ở Asora. Kết quả, cơ thể thứ hai trở thành một cô giá nhỏ nhắn với khả năng chiến đấu cao. Với lại, dù khi cô ấy là bản sao từ chính sức mạnh của cô, cô bé vẫn có chiếc nhẫn màu đỏ hung như lõi của cô, và có nhiều tin đồn rằng bản sao thế hệ II này bí mật đánh với Mio. Tomoe đang run rẫy (một cách suиɠ sướиɠ ) với kì vọng của buổi huấn luyện sẽ được tiết lộ vào ngày mai.

Mặc dù bọn họ trưng ra thái độ thù địch với cậu, Makoto vẫn cảm thấy họ thật đáng thương hại.

____-

Và kết quả trận đấu quá tệ hại. Đối với Forest Ogres, đây có lẽ là lần đầu tiên họ cảm nhận được thế nào là toàn bại.

Mondo có thể là thằng ngốc không não, nhưng gã không hề bất tài trong chiến đấu. Trước trận so tài, hắn đã xác nhận với Tomoe và có sự chấp thuận của cô về việc không nói một câu nào về việc tập luyện của họ nếu chỉ 1 đội vượt qua. Gã đã bỏ qua điều quan trọng nhất, nhưng có thể coi rằng khả năng của Tomoe trong từng câu chữ và kỹ năng khiêu khích của cô là vô đối.

Tất nhiên, Mondo tung nhóm yếu nhất để đấu với Tomoe và 5 người tiếp theo tấn công Mio. Sau đó tung ra 5 người mạnh nhất đối mặt với Makoto. Tính đến xếp hạng nội bộ của họ, hành động của gã không có gì đáng ngạc nhiên. Ngay từ đầu, hắn không hay biết chính vì ma lực của Makoto đã gây ra tai nạn (hay những gì họ đã nói với gã), trong khi Mondo vẫn đang tham quan Asora. Mặc dù họ được cho khá nhiều thời gian sau khi mặt trời đã ở trên đỉnh đầu, nhưng thời gian để đấu với Tomoe và Mio còn không cho mặt trời lên cao đến vậy.

Tomoe còn không thèm rút kiếm. Chỉ cần dùng Làn Sương Đau Đớn, tất cả đều gục xuống đất, miệng sủi bọt mép và bị vô hiệu hóa chỉ trong 15 phút. Cô không hề cho họ cơ hội để chứng tỏ thực lực và khả năng hỗ trợ lẫn nhau với mọi thành viên của nhóm. Những tiếng hét đau đớn dần nhỏ đi và khi chỉ còn lại sự yên tĩnh, cô mới thả ra. Đó là điều duy nhất xảy ra. Sau đó, Tomoe lấy ra vài tài liệu trên 1 tay và bắt đầu suy nghĩ làm thế nào để chế tạo bao kiếm và thiết kế bảo vệ cho thanh Katana. Thật tàn nhẫn.

Ở trường hợp của Mio, ngay từ khi cuộc chiến bắt đầu, một trong số họ tung ra một câu phép, nhưng cô lại không hề tránh, và Mio hứng nó bằng cả cơ thể. Cứ như chẳng có gì xảy ra, cô bắt giữ 4 người đang cố tấn công cô từ mặt đất với ma thuật thời gian và niệm phép với tơ và chỉ nhện. Như một đám bọ bị dính chặt bởi tơ nhện, họ chỉ đành để mọi sức lực của mình bị hút cạn và thế là xong phim. Kể cả khi đã giữa trưa, trong năm người, người mạnh nhất là người vẫn còn động đậy được, nhưng lại cử động như một con hươu non mới sinh vậy. Với lại, Mio còn không thèm động đậy dù chỉ một li. Sau khi mọi người đã bất tỉnh, cô ấy tìm một hòn đá ngẫu nhiên nào đó và ngồi xuống. Cô chỉ xác nhận vẻ trang điểm mà cô vừa mới học. Mắm này cũng quá ư tàn nhẫn. Sau đó, nếu ta nhắc đến Makoto..

Cậu đối đầu với năm người ưu tú mà họ không hề che giấu sát khí trong khi nghĩ cách để vứt bỏ chúng. Nhưng Mondo đưa ra một đề xuất. Để thử liên kết trong 1 hit. Vì họ không rõ cậu mạnh đến mức nào, họ không biết họ phải cầm lại sức mạnh đến bao nhiêu nên Mondo đi lên phía trước và bảo Makoto thử tấn công gã một lần.

Makoto bắt đầu khoái tên ngốc đáng yêu này. Gã chắc chắn là một trong những nhân vật trong truyện hét lên trong ngạc nhiên “Cái gi?!” hay “Thế bất nào mà lại như thế?!” là những gì Makoto nghĩ trong khi cậu cười nhạt. Bởi vì kể cả Mondo không nói ra điều kiện như “tấn công thử một lần”, bản thân cậu cũng đã đề nghị điều tương tự.

Đó là tại sao Makoto tung một đòn thẳng vào bản mặt của Mondo. Nhìn thấy Mondo bay đến Neverland, những người còn lại sững sờ. 4 người còn lại chết đứng, không thể đuổi theo gã và chỉ có thể nhìn sư phụ mình không cánh mà bay, chỉ sau một lúc họ mới ý thức trở lại và chạy đến nơi mà gã đã hạ cánh, nhưng như dự kiến, đôi mắt của Mondo yếu đuối quay vòng vòng sau khi bị thổi bay tựa lông hồng như thế. “Đúng là khoác lác thật…”(Makoto)

Không ai nghe câu thì thầm vừa rồi của Makoto và cứ thế mà trôi đi mất. Sau một hồi không làm gì ngoài nhìn trân trân những đám mây, bọn forest ogres cũng trở lại. Họ có vẻ đang chữa trị. Có vẻ bây giờ Mondo vẫn ổn.

Sau đó, vì lý do gì đó mà họ vu khống Makoto đã lừa dối họ và bắt đầu tấn công. Makoto chỉ việc tạo nên kết giới ở mọi phương hướng, gấp đôi nó lên với [Sakai] và mặc kệ họ. Kể cả họ có công kích từ nhiều hướng hay tập trung vào một điểm, có cảm giác như chẳng hiệu quả một chút nào. Phép thuật, kiếm, mũi tên; mọi thứ đều bị đánh bật ra. Với bọn Forest Ogres, cứ như là họ đang liên tục tấn công một hòn đá mà việc phá hủy nó là bất khả thi.

Ở một mặt, cậu đã có thể đánh bại họ, nhưng cậu để họ kiệt sức và sau nhiều lần công kích bất thành, buổi trưa đã đến và họ đã kiệt quỵ. Lúc đó, Tomoe thấy Makoto đang bắt đầu bồn chồn, nên cô lấy cây cung và đặt nó bên cạnh cậu. Sau 5 phát, không còn ai có thể đứng vững kể cả quỳ trên đầu gối nữa. Họ không còn sức lực để đứng và hơi thở họ rất nặng nề. Sau khi Makoto hỏi Tomoe nếu để vậy có ổn hay không, cậu bỏ mặc họ như thế. Những người còn lại là 15 forest ogres dù cho vết thương của họ đã lành, vẫn đã bị “phá hủy” từ bên trong. Không còn bất kì dấu hiệu cho thấy thái độ ban đầu như khi vừa mới đến. Tomoe gật đầu trước tình hình như dự đoán.

“Giờ thì, tất cả các ngươi đều đã thua, mọi người phải làm theo huấn luyện của ta” (Tomoe)

“…Đã rõ”

Câu trả lời có một chút ẩn ý lẫn bên trong. Đó có lẽ là sự mệt mỏi, nhưng vẫn có một vài phản đối. Tuy nhiên, Tomoe chỉ cười mỉm

“Tomoe, chẳng phải cô đang để họ cầm đèn chạy trước ô tô à? Nếu vậy, không phải sẽ tốt hơn nếu để họ bên trong sương mù của cô chừng nửa ngày và bắt họ học lấy vị trí của mình hiện giờ? Nó có thể giúp họ có động lực hơn đấy.”(Mio)

Nghe những lời từ Mio, bọn forest ogres đã đấu với Tomoe tái nhợt và cúi đầu xuống. Họ sủi bọt mép trong 15 phút. Nếu mà họ ở trong đó nửa ngày linh hồn họ chắc tiêu luôn quá. Trong khu vực này, những người có thể sẽ dễ mất đi ý thức nhất có lẽ là họ đấy. “Thôi, thôi, Mio. Đừng có bắt nạt họ. Hãy để hình phạt cho những kẻ thất bại để sau đi” (Tomoe)

“Những người này hứng đòn tấn công của chúng ta quá buồn cười, có thật là họ có ích gì không? Ở trường hợp của Waka-sama, họ còn được để cho tấn công toàn trận và họ vẫn kết thúc như thế” (Mio)

“Họ có đủ năng lực-ja. Nếu ta huấn luyện họ từ số không, ta có thể khiến cho họ hữu dụng.”(Tomoe)

“Kể cả ở Asora, họ sẽ được coi là thấp nhất của thấp nhất đấy” (Mio)

Không biết được những gì mà Tomoe đang mong đợi từ họ, Mio nghiêng đầu thắc mắc. Dĩ nhiên, nhưng không hề có một chút quan tâm nào dành cho forest ogres trong câu nói của họ.

“Tôi không phủ định nó. Họ như những đứa trẻ hỉ mũi chưa sạch mà nghĩ rằng họ trên cao tất thảy mọi thứ. Waka có vẻ cũng đã nhận ra điều đó khi đấu với bọn họ.(Tomoe) “…Thay vì trừng phạt, cứ như là trở thành bảo mẫu giữa chừng vậy-desu wa”(Mio)

Yareyare. Chắc chắn rằng trong tương lai điều này sẽ xảy ra, Mio lo rằng chuyện gì sẽ xảy ra kể từ giờ. Với một người sớm bị suy sụp nếu bị bắt nạt dù chỉ một chút, cô cảm giác điều này sẽ tạo thêm stress thì đúng hơn.

Không quan trọng họ nói gì, những forest ogres đã bị đánh bại hoàn toàn không có quyền để phản đối. Họ làm theo menu huấn luyện mà Tomoe yêu cầu.

Cuộc huấn luyện kéo dài đến tận tối khá khắc nghiệt cho Mondo và những người khác mà không thể trốn được dưới sự giám sát của Tomoe và Mio, nhưng có những khu vực mà xét đến giới hạn của cơ thể họ làm họ cảm thấy nghi ngờ điều đó. Từ mai trở đi, không hề có một lịch tập luyện nào. Họ chỉ ở trong khu rừng đợi thời gian trôi qua. Không biết Tomoe mong đợi gì từ điều này? Là những gì họ đang nghĩ nhưng không dám nói lên. “Được rồi, hôm nay thế là đủ!” (Tomoe)

Với câu vừa rồi, một số trong bọn họ cảm thấy an tâm khi không bị quăng vào Sương Mù Đau Đớn. Nhưng địa ngục thật sự bắt đầu từ đây.

Tomoe tuyên bố mà không có bất kì giải thích gì với 15 người đã xép thành nhóm và thành hàng.

“Và, cuộc huấn luyện sẽ tiếp tục nguyên ngày mai. Các ngươi chuẩn bị đi” (Tomoe)

Đó là những gì cô ấy nói.

“?!!Đừng đùa với chúng tôi! Cuộc khảo sát huấn luyện sẽ là 15 ngày kế cơ mà!”(Mondo)

Mondo quăng những câu chữ phản đối đến Tomoe mà không hề sợ hãi. Bởi vì câu nói ấy đi ngược lại với thỏa thuận sẽ để họ tập luyện độc lập và sẽ được họ quan sát bây giờ lẫn mai sau.

“Ngươi nói gì vậy? Chẳng phải ta nói từ ban đầu rằng thứ như thế là là bế tắc sao?(Tomoe)

“Đó là…!Không phải vì nó nên chúng tôi sẽ không dừng cô lại kể cả khi cô không quan sát sao?” “Thứ như thế chỉ là lời ngụy biện cho bản thân thôi. Nhân tiện, ta có nói là ta sẽ chú trọng về kĩ năng. Nếu mấy người ở dưới mức tiêu chuẩn, ta sẽ bắt các ngươi huấn luyện, là những gì ta đã nói”(Tomoe)

“Bây giờ, ngay lúc này, cuộc tập luyện đã kết thúc rồi đúng không?!” (Mondo)

“…Forest ogres thật sự ngu ngốc huh. Ta có nói chúng ta sẽ bắt đầu huấn luyện vào buổi tôi, nhưng ta không nhớ là có nói “lúc nào” nó sẽ kết thúc. Nhân tiện, theo kế hoạch của ta, con đường ngắn nhất sẽ tốn ít nhất một tháng đấy” (Tomoe)

1 tháng là nhanh nhất. Những lời nói đó làm một số forest ogres suy sụp tại chỗ. Để bị giám sát bởi một người ở mức độ hoàn toàn khác hẳn và không biết được họ sẽ được huấn luyện theo kiểu nào, thì cũng chả khác gì tra tấn. Họ chắc chắn sẽ từ chối điều đó. Nhưng họ không thể từ chối bằng vũ lực được. Cách duy nhất còn lại là té càng nhanh càng tốt. “Người ngụy biện là cô mới đúng! Không phải cuộc huấn luyện nên kết thúc vào ngày nó đã xong rồi là quá rõ ràng sao?!(Mondo)

“Yeah, ta không quan tâm nếu đó là ngụy biện. Chân lý và lý luận của kẻ yếu không thể nào bì được với kẻ mạnh đâu”(Tomoe)

Lời nói của Mondo trở nên cay đắng. Kể cả gã có tung ra hết sức, gã đã hiểu rõ sức mạnh của hai người là như thế nào, cuộc huấn luyện sẽ không đời nào kết thúc với những gì họ đã làm hôm nay. Mondo biết chắc rằng dù cả 15 người họ cố tấn công hai người trong lúc đang say hay đang ngủ, họ sẽ vẫn bị đánh bại hoàn toàn. Mặt khác, họ có thể sẽ “vô ý” không kiềm chế lại và tiêu diệt họ trong tức khắc. Cả cơ thể lẫn tâm trí họ hiểu rõ hai người cô gái tóc xanh và đen đó, là bá đạo trên từng hạt gạo. Và họ còn không thể đụng 1 ngón tay lên Makoto. Họ đã tấn công rào chắn của cậu và vẫn không thể nào xuyên thủng được cả. Kể cả khi cậu có thể quyết định quét sạch họ bất cứ khi nào cậu muốn. Họ hiểu rằng với Makoto, họ chỉ là bọn nhóc tì đang giỡn mặt với cậu mà thôi. “Ara ara, trước trận đấu ngươi còn có gan nói gì đó về việc “Nếu bọn ta đáp ứng một trong những điều kiện đó” gì mà, nhưng giờ các ngươi lại bám víu vào mấy thứ nhỏ nhặt như vậy. Ta sẽ không nói mấy thứ phức tạp làm chi, nhưng ngươi nghĩ kẻ yếu có quyền gì để chống lại kẻ mạnh à?” (Mio)

“…..”

Akua và Eris khá là dễ bảo. Họ còn không đáng để là đối thủ của Makoto, và sau khi huấn luyện, họ cứ như muốn phát bệnh luôn rồi. Với lại, bởi vì họ nhiều lần cảm thấy rằng họ sắp thành công, nhưng lại thất bại, cho nên tâm trí lẫn cơ thể đang trong tình trạng hỗn loạn cả lên. Thật sự mà nói thì, hai cô gái và hai người khác đã đấu với Makoto đã cảm thấy như thay vì lo lắng cho kế hoạch ngày mai, họ chỉ muốn quay về và đi ngủ. 10 người còn lại thì hoàn toàn nản luôn rồi. Những người không thể nghĩ gì nữa (theo nghĩa đen) là nhóm năm người đã đấu với Tomoe. Còn những người đã nghĩ đến việc trốn thoát là những người đã đấu với Mio. Tomoe tạm thôi không ngắt lời Mondo nữa và nhìn những thành viên khác.

“Quả đúng là một lũ dễ đoán. Các ngươi đã đuối chỉ với mức độ luyện tập như thế này thôi à. Cá rằng phân nửa trong số các ngươi đang nghĩ đến việc trốn thoát huh”

“?!”

“Nhưng…suy nghĩ kĩ với bằng cái não phẳng của các ngươi đi. Chúng ta đang ở đâu? Làm thế nào các ngươi đến được đây? Đừng nói với ta rằng nơi này lân cận với làng các ngươi đấy? Các ngươi thật ngây thơ, quá ngây thơ”

“…Ý cô là sao?” (Mondo)

Mondo thốt ra thành lời. Gã cũng đã có dự tính trốn thoát ở một góc ở tâm trí gã rồi. Thay vì chịu đựng sự khắc nghiệt, cứ như là nỗi sợ cái chết có thể diễn ra bất cứ lúc nào.

“Không có cách nào khác để diễn đạt được. Nơi đây được bao bọc bởi kết giới tạo ra bởi Waka. Nó hoàn toàn ở một cấp độ khác so với kết giới mà Waka đã tạo ra lúc nãy. Nếu các ngươi muốn luồn ra và trốn thoát…các ngươi phải có đủ sức mạnh để phá hủy kết giới của Waka chỉ bằng một đầu ngón tay.”(Tomoe) Lời nói của cô hoàn toàn là chém gió. Có quá nhiều thứ tại Asora mà họ vẫn chưa biết đến. Tất nhiên, không thể nào mà forest ogres có cơ hội để trở về bằng đường đất liền, nên sự thật là việc đó vẫn bất khả thi.

“Với 1 ngón tay? Không thể nào, có điên mới làm thế”

Cũng bởi vì họ thậm chí không thể phá hủy kết giới của Makoto, những forest ogres đang trong tình trạng tuyệt vọng. Akua và Eris chết lặng khi họ biết kết giới đó chỉ là một phép đơn giản. “Giờ mới mình mới để ý, anh ta còn không niệm phép nữa mà” là những gì họ đang nghĩ đến.

“Bây giờ các ngươi đã hiểu tình hình chưa? Không có nơi nào cho các ngươi chạy đâu. Và trong khi đó, làng forest ogres cũng nằm dưới sự bảo hộ của ta. Ngay lúc các ngươi thấp hơn tiêu chuẩn thì, tất cả các đường thoát ra ngoài sẽ ngưng tồn tại trong thế giới này. Nếu các ngươi không cố gắng hơn nữa, ta sẽ bỏ mặc làng các ngươi đấy biết không?”(Tomoe) Tomoe nói đi nói lại rằng cô là luật và đe dọa họ liên tiếp.

“Chà, các ngươi sẽ không thăng đâu,cho nên giờ các ngươi sẽ quay lại làng như đồ bỏ hay là sẽ trở thành những kẻ xứng đáng đây. Nếu các ngươi có tinh thần thì hãy cho ta thấy đi.”(Mio)

Mio tiếp nối Tomoe. Những lời đó là những gì Tomoe đã bảo cô ấy nói và ghi nhớ trước khi huấn luyện. Cô được nhờ đóng vai huấn luyện viên ác quỷ và cô chấp nhận. Mio không được hộ tống Makoto đến Hàn Lâm Trấn, nên dù sao cô cũng có thời gian rảnh rỗi. Thế thì, sao lại không xem họ huấn luyện chứ? Là những gì cô ấy đang suy nghĩ.

Lời đe dọa từ Tomoe và lời hùa theo từ Mio. Cả hai người họ chỉ đang che giấu động cơ thật sự của mình. Có vẻ ổn nếu như họ đưa ra quyết định của mình và cho ra kết quả tốt, nên Tomoe không quan tâm họ có đang thương như thế nào. Đúng hơn là vì cô đã nắm sơ sơ thực lực của bọn họ, nên cuộc tập huấn thật sự bắt đầu từ ngày mai. Đó là kiểu huấn luyện, sử dụng hiểu lầm và xuyên tạc sự thật, được phỏng theo từ thế giới trong kí ức của Makoto,

Tomoe đặt tên cho nó y chang như thông tin trong dữ liệu mà cô đã thu thập được, gọi là trại huấn luyện. Cô đã lên kế hoạch trong tâm trí cô và cô dùng kí ức của Makoto để tham khảo nên cô lấy chữ T (trong Tomoe) và M(trong Makoto) và biến thành trại huấn luyện TM.

“Ku fu, với điều này, kế hoạch tương lai cho kinh doanh dược liệu đã tiến thêm một bước nữa rồi. Ý tưởng tuyệt vời này sẽ quảng bá tên tuổi của thương đoàn chúng ta và cho phép chúng ta thu thập thêm nhiều thông tin khác. Mình đã thu được hạt giống sẽ làm Makoto-sama bất ngờ rồi”(Tomoe) Tomoe thì thầm khe khẽ. Kể cả nếu Mio có nghe được nội dung mà Tomoe vừa nói, dù sao cô cũng không hiểu được chút nào đâu, nên cô quan sát những forest ogres trở về trong lảo đảo. Đúng thật là Mio, cô còn không thèm đưa tay ra giúp đỡ mà.

“Khách hàng là thượng đế mà!”

“Tôi sẽ tính toán toàn bộ lợi nhuận!”

“Làm ơn hãy bảo trợ cho kinh doanh dược liệu của thương đoàn Kuzunoha!”

“Khi nào bạn gặp rắc rối gì thì tôi sẽ đến giúp cho!”

Là những lời mà những forest ogres hét lên khi họ cố gắng trong việc huấn luyện của họ. Kiểu huấn luyện của họ diễn ra ở ngoại ô ngày hôm sau. Những tiếng la hét đinh tai hòa lẫn vào nhau.

Giọng ngươi thấp quá, ngươi cười quá nhạt, nhận thức của ngươi chưa đủ, quá yếu, ngươi chẳng buồn cười gì cả. Đôi lúc họ phải đối mặt với bạo lực với lý do vớ vẩn trong khi luyện tập thân thể, kĩ năng chiến đấu, di chuyển lén lút và thu thập tin tức. Họ còn được nhồi vào tâm trí và cơ thể họ những thông tin của hân tộc nữa. (Trans: Hai mẹ trẻ ác ôn vl :v) Trại huấn luyện của Tomoe tẩy não bọn họ qua sự sợ hãi vẫn tiếp tục cho đến bây giờ.

ーーーーー

Spread the love
Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.