Chương 98: Tiết học dự kiến và thử thách đầu tiên

Có tổng cộng là 8 người.

Không phải, tôi thực sự chẳng có chút tự tin nào về việc 5 người lúc đầu sẽ ở lại đâu.

Lần sau chúng ta sẽ làm gì đó thú zị hơn. Dù gì thì đó là những lời tôi đã nói vào tuần trước.

Việc có thêm 3 người nữa chắc là nhờ vào tốc độ mà các nhân viên đã xử lí giấy tờ một cách có lẽ khá là bất thường đấy. Bỏ qua cấp độ của học sinh, thì hệ thống tại Rotsgard khá là ấn tượng đấy. Tôi nghĩ rằng không chỉ cấp độ của học sinh mà của cả hân tộc nói chung đều khá là rõ ràng.

Nhưng vì ở vị trí cao nhất là Sofia, thì họ có lẽ cũng ấn tượng đấy. Ừ thì, những người ở mức trung bình thì có lẽ không nhỉ.

[Từ ngày hôm nay, chúng ta sẽ có thêm 3 người tham gia lớp học]

Tôi viết thật đơn giản và nhìn cả ba người. Hiện tại, Shiki và tôi đang đối mặt với 8 học sinh, nhưng tôi vẫy tay ra hiệu ba người đó đến bên cạnh tôi. Hai chị em nhà Rembrandt có khuôn mặt khá giống nhau. Đúng như mong đợi từ hai chị em thật. Chỉ riêng kiểu tóc và dáng điệu của họ khác hẳn nhau, nên họ tạo ra những ấn tượng khác nhau. Đã có khoảnh khắc khi chúng tôi trao đổi ánh nhìn và họ đều cười mỉm, nhưng nó chỉ là một khoảnh khắc thôi. Họ liền làm gương mặt nghiêm túc và họp nhóm với 5 học sinh kia. Đối với tôi, họ đâu có vẻ như xấu tính đâu nhỉ. Họ trông có vẻ như hiểu rõ vị trí học sinh của mình mà.

Chỉ từ việc nhìn Jin và Amelia, có lẽ bởi vì họ không thể ngờ đến thái độ từ hai chị em, nên gương mặt họ bộc lộ một chút nghi ngờ. Việc họ không hoàn toàn sốc cho lắm chắc là vì họ đang hồi hộp về tiết học hôm nay. Hai chị em nhà Rembrandt đang thu hút sự chú ý của người khác kể cả khi họ chỉ đứng yên một chỗ thôi, thiệt chả biết họ có danh tiếng trầm trọng đến mức nào nữa.

[Cả ba em, giới thiệu bản thân đi]

Lần lượt, đầu tiên là cặp chị em rồi đến người còn lại. Sau đó tôi sẽ kêu năm học sinh kia cũng giới thiệu bản thân luôn.

“Rất hân hạnh, mình tên là Sif Rembrandt. Mình đã trở lại trường vào hôm nay, nên có lẽ đã có nhiều người đã biết đến mình rồi. Mình phải nghỉ học vì một căn bệnh, nên cho đến khi mình hoàn toàn hồi phục, mình có thể làm phiền các bạn, nhưng làm ơn hãy chăm sóc cho mình. Chủng tộc của mình, như mọi người thấy, là hân tộc. Chuyên môn của mình là công thuật pháp; nguyên tố Hỏa và Thổ. Mình có một Thiên Hộ Thể của tinh linh ở trong Thổ nguyên tố của mình (Trans: bên Eng “Spirit’s Divine protection)

Khi Sif cúi chào lần cuối, mái tóc vàng mượt xõa xuống cùng với cô ấy. Cô gái này có kiểu tóc thẳng nhỉ. Nhìn mái tóc mượt mà của cô, thì thật sự là tuyệt đẹp. Lần cuối tôi gặp cô ấy, thì cô gái hầu như không hề có tóc mà. Cô gần như là một con người hoàn toàn khác. Thiếu nữ là một từ thật sự thích hợp để miêu tả cô bé. Ngược lại, tôi không thể tưởng tượng được cô ấy lại thuộc tuýp chiến đấu. Cô ấy có lẽ không đảm nhận vai trò cận chiến đâu nhỉ.

“Hân hạnh được gặp các bạn! Mình tên là Yuno Rembrandt. Mình là em gái của Sif Rembrandt và giống như chị mình, mình chỉ vừa trở lại vào hôm nay! Lý do cũng giống như vậy, là do căn bệnh quái ác. Mình vẫn chưa có thể di chuyển với 100% sức của mình nhưng mình sẽ cố gắng hết sức! Chủng tộc của mình tất nhiên là hân tộc rồi. Chuyên môn của mình là giao chiến bằng sức mạnh vật lý. Mình khá là nhỏ nhắn nên thay vì là tiên phong, mình thích hợp ở vị trí trung vệ hơn. Vũ khí của mình là giáo và cung; tùy vào tình hình mà mình sẽ chuyển đổi chúng. Ma thuật của mình chủ yếu là cường hóa nhưng nó không phải chuyên môn của mình. Xin hãy quan tâm đến mình nhé!” (Yuno)

Như Yuno vừa nói, cô ấy có vóc dáng nhỏ nhắn. Cô cao khoảng 3m chẻ đôi. Điều đó làm tôi thêm nghi ngờ về việc cô ấy sử dụng giáo và cung nữa. Những cây cung ở thế giới này đa phần đều rất lớn. Nhưng vì cô ấy không chỉ viết nó trong tờ đơn và thật sự nói ra trong màn giới thiệu nữa, nên có lẽ điều đó không phải là chém gió đâu nhỉ…Phải…

Có thể nào cô ấy sẽ sử chúng cùng với tổ đội của mình tùy thuộc vào tình hình à? Nó không phải như là cô có thể đi loanh quanh với hai loại vũ khí đó đâu, nên chắc là vậy rồi. Cô ấy khá là thành thục và trông có vẻ như là một cô gái năng động đấy. Cô cũng sở hữu mái tóc vàng óng ánh như cô chị của mình, nhưng giống như để bộc lộ nhân cách của cô, tóc cô ấy được cắt ngắn nhưng vừa đủ để nó không chạm tới vai. “Hân hạnh được gặp các bạn. Tôi được chuyển đến từ Học Viện Fosk Royal, tên tôi là Karen Frost. Tôi mới chuyển đến gần đây thôi, nên tôi sẽ rất vui nếu mọi người chỉ bảo tôi. Chủng tộc của tôi là hân tộc. Chuyên môn của tôi,… tôi không có cái nào cả. Tôi là một người bá nghệ*. Đối với ma thuật thì Thổ ma pháp là sở trường của tôi, nhưng tôi vẫn có thể sử dụng những nguyên tố khác một cách hợp lý. Xin hãy quan tâm đến tôi. (*Trans: bên Eng: Jack of all trades; kiểu người biết tất cả nhưng không có chuyên môn gì, thành ngữ: Một nghề cho chín còn hơn chín nghề)

Hân tộc huh.

Trong khi nghe phần giới thiệu bản thân của Karen, tôi kiểm tra phản ứng của những học sinh khác. Cũng chả có gì khác lắm so với chị em nhà Rembrandt. Thật ra thì, vào lúc hai chị em giới thiệu, tôi có thể nhận ra rằng cả năm người họ trông có vẻ hơi lo lắng. Nó có lẽ là do danh tiếng trước đây của họ về việc họ có nhân cách thậm tệ nhất. Jin, việc đó có thể gây khó chịu cho cậu, nhưng cái vẻ mặt đó rất thô lỗ trước hai chị em đấy có biết không hả? Kể cả vậy, thì cô gái Karen này…

Cô đang sử dụng ma thuật để biến đổi hình dạng của cô ấy. Đó là vì sao mà cô được chấp nhận bởi những học sinh khác mà không hề khó chịu gì cả. Trong mắt tôi, bề ngoài của cô ấy hoàn toàn khác hẳn so với hân tộc.

Khi tôi nhìn về phía Shiki, anh ta có vẻ như đã để ý sự bối rối của tôi và gật đầu. Shiki và tôi có thể nhận ra, vậy nó có nghĩa là hầu như không còn nghi ngờ gì, đây là một loại ma pháp ảo ảnh. Tôi không biết liệu cô ta đang dùng lên chính bản thân mình hay nó là tác dụng của một loại ma cụ nào đó hay không nữa.

Kể cả khi tôi chất vấn Karen ở đây, nó chỉ tổ làm phí thời gian của lớp học và nó không phải như là tôi sẽ gặp rắc rối bởi điều đó bây giờ đâu. Sau khi tan học hoặc nếu như cô ấy có thể, tôi sẽ chỉ hỏi cô ấy rằng nếu cô có chút thời gian hôm nay sau khi cô ấy đã hoàn thành mọi kế hoạch để có thể nói chuyện một cách chi tiết hơn. Nếu cô ấy thật sự muốn tham gia lớp học của tôi thì chẳng có vấn đề gì cả. Nó có lẽ sẽ là thứ gì đó phiền hà một chút thôi. [Và thế là được rồi, hãy đối xử với họ cho tốt nhé. Với lại, hai chị em nhà Rembrandt, để thầy nói hai em điều này trước, chỉ bởi vì thầy là đồng nghiệp với cha của hai đứa không có nghĩa là thầy sẽ nhẹ tay với hai em đâu, nên hãy nhớ lấy điều đó.]

Sau khi 5 người kia cũng đã xong phần giới thiệu, tôi để ba người họ trở về nhóm. Đấy là vấn đề thời gian để cho họ học được rằng chúng tôi có quan hệ quen biết với nhau (Trans: ý nói main với Mr.Rembrandt), nên tôi sẽ nói thẳng ra luôn. Cả hai người họ đáp lại rõ ràng. Phải, họ là những cô gái ngoan hiền đấy chứ, tôi nghĩ vậy

[Giờ thì, như kế hoạch, trong tiết học hôm nay thầy có một bài học khá thú zị đây. Nhưng, như dự kiến, sự kíƈɦ ŧɦíƈɦ sẽ là quá lớn với ba học sinh mới. Cho nên chúng ta sẽ chia ra làm hai nhóm. Giờ thì, Sif, Yuno và Karen hãy ở đây trong trạng thái sẵn sàng đi. Còn những người khác thì đến đây] Tôi nhường lại việc giải thích cho 3 người họ cho Shiki và tôi dẫn 5 học sinh kia đến một nơi cách hơi xa một chút. Tôi sẽ để Shiki phụ trách ở đấy, nhưng cuối cùng thì tôi cũng phải dẫn lớp thôi.

Nét mặt của năm người họ rất cứng nhắc. Một cách căng thẳng và tập trung.

“Sensei, chúng ta sẽ làm gì hôm nay vậy?”

Đó là Jin. Kể cả khi cậu ta nói rằng mọi thứ đều được định đoạt bởi kĩ năng của người đó, cậu ta có vẻ như sở hữu một nhân cách hấp dẫn người khác và là người luôn hành động như một người chỉ huy thực thụ. Cách ăn nói của cậu ta rất khắt khe nhưng cuối cùng cậu ta vẫn là một người chu đáo. Chúng tôi có độ tuổi như nhau, nên nếu như trong một hoàn cảnh gặp gỡ khác hẳn thì chúng tôi đã trở thành bạn tâm giao rồi.

[Đây sẽ là huấn luyện thực chiến] “Có lẽ nào là đánh với sensei ư?!”

Khuôn mặt của cả năm như bị chuột rút một cách kinh hoàng vậy.

[Không. Thầy sẽ cho mấy đứa đánh với 1 một con thú được triệu hồi. Đừng lo, nếu mấy em xông lên với sát khí thật sự thì mấy em không chết đâu. Cuộc sống nó mất nết như thế đấy. Trong trường hợp xấu nhất thì, Shiki sẽ chữa trị cho tất cả nên cứ xõa đi. Tùy thuộc vào số lần bị đánh bại, hình phạt sẽ tăng lên đấy.

“T-Triệu hồi?”

[Phải, thầy thật sự có thể phát động ma thuật triệu hồi đấy]

Những lời tuyệt vọng như “Không phải đây là hành hạ nhau à? Thứ gì đó như 1 tiết học mà chúng em sẽ bị đánh bại nhiều lần ư” và “Liệu mình sẽ phải cúp hết tất cả tiết học mà mình sẽ có vào lần sau không đây?”. Thô lỗ quá. Làm gì có chuyện tôi sẽ làm gì đó gây phiền hà đến những giáo viên khác cơ chứ. Mọi người sẽ có thể có mặt ở lớp tiếp theo với một cơ thể khỏe mạnh đó! Nhân tiện, câu “Nếu cậu xông lên phía trước với sát khí thật sự, ngạc nhiên thay là cậu sẽ không thể chết được đâu” là lời của sensei của tôi. Câu đấy đã xẹt ngang tâm trí tôi được vài lần rồi. Giờ thì nó lại trở thành một câu chuyện hài hước thật…Dù gì tôi cũng đã sống sót cơ mà.

Và thế là, sau khi tầm xàm vài ba câu, tôi triệu hồi Sương Môn và một bóng mờ xuất hiện từ bên trong làn sương. Một con Ảnh Sương Tích Dịch tộc (Trans: bên Eng là mist lizard) liền lộ diện.

Tôi có thể nhận ra rằng mấy đứa học sinh đang thở lấy từng hơi rất sâu. Ngay cả những Tích Dịch Nhân cấp thấp đã có thể là một mối đe dọa ngay cả khi có tổ đội đi nữa. Nó rõ ràng là có một lớp vảy màu xanh lam đẹp quá mức tiêu chuẩn luôn rồi, và nó được trang bị với một thanh kiếm và khiên cùng với áo giáp hạng nhẹ. Họ chắc là đã để ý rằng con Tích Dịch Nhân này là một đối thủ khó xơi đây. Tôi đã quen với việc nhìn thấy nó rồi, nhưng lớp vảy đó sáng bóng cả lên thì quả là tuyệt đẹp. “Uhm, con Tích Dịch Nhân này, em chưa thấy nó ở đâu cả. Nó mạnh đến thế nào vậy?”

N, cậu bé cầm dao à. Với cậu ta, người đối đầu với kẻ thù bằng kĩ năng cận chiến, thì thông tin của đối thủ chắc chắn làm cậu ta thích thú. Nhưng tôi từ chối.

[Đó là bí mật. Sau khi các em đánh với cậu ta, mỗi em sẽ phải viết một báo cáo về những thông tin mà các em đã nắm bắt được. Thầy cho phép các em bàn bạc với các bạn cùng lớp, nhưng với những đáp án sai thì thầy sẽ cho các em những điểm trừ đấy okay? Đừng quên rằng những câu trả lời mà các em sẽ nộp là trách nhiệm của bản thân mấy em đấy]

“Uhm, ít nhất thì tên của chủng tộc…”

Cô gái dùng cung Amelia. Không đời nào tôi sẽ tiết lộ cho em đúng không? Trong trường này có một thư viện tuyệt vời mà. Có lẽ là chẳng có ai đã từng thấy một con Ảnh Sương Tích Dịch tộc bao giờ, nhưng đó không phải là lý do cho tất cả. [Đó là bí mật. Cậu ta là bạn của thầy, Blue Lizard-kun (Trans: mình sẽ để tên Tiếng Anh). Vậy thì bắt đầu đi. Cho đến khi Shiki trở lại, mấy em không được phép chết hoặc là chẳng có ai có thể cứu mấy em đâu, cho nên hãy cẩn trọng]

“Tôi trông cậy vào cậu hôm nay đấy. Nghiêm cấm dùng lửa. Làm ơn đánh với họ với 1% sức lực thôi. Và cứ vô tư mà xõa đi, không cần kiềm chế ở phần kĩ năng đâu” (Makoto)

Khi tôi đi ngang qua con Ảnh Sương Tích Dịch Nhân, tôi thì thầm vào tai cậu ta. Cậu nhẹ nhàng gật đầu.

Để lại cái âm thanh của sự sống, cái chết và cuộc chiến của các học sinh như BGM, tôi trở về nơi mà Shiki-san và ba người kia đang đứng đợi. (Trans: BGM-background music, aka, nhạc nền)

[Shiki, việc giải thích đến đâu rồi?]

“Tôi đã xong phần giải thích mục tiêu cơ bản của lớp học này cho ba em kia rồi và họ đang trong trạng thái sẵn sàng. Giờ thì, tôi sẽ đi sang phía bên kia nhé” (Shiki) [Tôi sẽ để họ cho anh]

“Nếu tôi không đi ngay thì mấy em ấy có thể bị thương nặng mất, nên tôi sẽ xin phép ạ” (Shiki)

Shiki nở một nụ cười gượng khi anh ta hướng đến nơi của ranh giới sống còn, không, phải là nơi một tiết học thoải mái đang diễn ra mới đúng. Tôi sẽ không làm thế với ba người mới đâu, chỉ là chưa thôi, nên cứ yên tâm đi.

[Giờ thì. Đối với ba em đang tham gia tiết học của thầy từ hôm nay, thầy nghĩ các em đã nghe qua phần giải thích từ trợ lí của thầy, Shiki. Thầy sẽ nói ngắn gọn thôi, nâng cao số lượng nguyên tố mà các em có thể sử dụng. Học cách kích hoạt ma pháp nhanh hơn. Học cách sử dụng những ưu điểm đó một cách hiệu quả và đưa ra quyết định đúng nơi đúng lúc. Đó là mục tiêu của lớp học này]

“Học để thành thạo hơn, đó có phải là những gì thầy muốn nói không ạ?” Karen tóm gọn những gì tôi vừa nói. Ừ thì, túm cái váy lại là thế đấy. Nhưng từ thành thạo thì có hơi chung chung đó.

[Phải đấy. Thầy không bảo các em phải từ bỏ các điểm mạnh của mình và trở nên thành thạo hơn đâu, thầy đang nói vể việc cải thiện điểm yếu của các em cũng như các điểm mạnh nữa. Nếu là Sif: thì Thủy, Phong và Âm nguyên tố là nhiệm vụ hiện tại của em. Đối với Yuno, tìm những nguyên tố dễ sử dụng và tăng cường số lượng ma pháp vô (thuộc tính). Karen, em bảo em là một người bá nghệ, vậy thì, tất cả luôn nhé. Rõ ràng là việc nâng cao khả năng sử dụng tất cả những điểm này một cách hiệu quả.

Có vẻ như cả ba đã hiểu những điều tôi đã nói, họ liền trở nên căng thẳng.

[Hôm nay, cả 3 em sẽ lập một nhóm và đối đầu với thầy. Kể cả khi thầy nói đối đầu thì chỉ có các em tấn công thôi. Các em có thể tự do làm những gì các em muốn. Giữa lúc đó, thầy sẽ đưa ra những lời khuyên và nhiệm vụ cho việc chiến đấu. Như các em thấy, thầy giao tiếp bằng cách sử dùng văn ngôn, nên hãy đảm bảo là đừng có bỏ lỡ đấy. Nếu các em không cải thiện những mặt mà thầy đã chỉ ra, thì thầy sẽ triệt tiêu đòn tấn công của các em ở lần trượt thứ hai đấy. Ghi nhớ trong đầu rằng các em sẽ bị thương nhé. Vậy thì, chúng ta sẽ bắt đầu trong 5 phút nữa. Chuẩn bị đi.] Đây là thứ mà những học sinh khác cũng làm như thế. Cuối cùng, họ trưng ra bản mặt tuyệt vọng. “Sửa những thứ mà thầy đã chỉ ra” không phải là thứ mà người ta có thể làm được một sớm một chiều. Sau một lúc thì họ không còn có thể tung ra đòn tấn công giống như đòn mà họ không thể nào sửa được và dần dần, những lá bài tủ của họ bị giảm đến mức đến con số không luôn. Dự đoán đòn tấn công của những học sinh của tôi, thời gian chiến đấu và tính toán thời gian còn lại của lớp quả là…khó nhằn.

Sau 5 phút.

Ừ thì, đó rõ ràng sẽ là điều sẽ diễn ra. Vị trí của cả ba đúng là như dự đoán. Không hề phòng thủ. Nếu tôi không hề tấn công đi chăng nữa, thì cũng sẽ chả có ai đứng ở tư thế phòng hộ vì chẳng có ai chuyên sâu vào nó cả.

[Đến đây nào] Một cụm từ ngắn được viết ra như một tín hiệu. Từ cả ba, việc niệm chú của Karen và Sif bắt đầu. Giọng họ rất lớn. Tôi có thể dự đoán quy mô ma pháp mà họ sẽ sử dụng. Để đổi lấy sức mạnh, họ thật sự phải hy sinh nhiều thật.

Yuno nhanh chóng tung ra đòn đầu tiên. Cô bắn 1 mũi tên vào tôi. Nên thay vì dùng giáo, thì cô ấy quyết định dùng cung huh. Cô chắc hẳn đã xét đến việc bị trúng đòn ma pháp. Nếu đổi thủ có thể phản công, thì cô có lẽ sẽ chọn giáo để bảo vệ chị của mình.

Cái mũi tên phóng về hướng cổ tôi. Ánh nhìn của cô lại nhìn về phía ngực tôi, nên…cô ấy nhắm cũng chuẩn đấy nhỉ. Nó chỉ bị lệch một tí mà thôi. Nhưng mà, có lẽ bởi vì cô ấy thiếu hụt thể lực, nên sức mạnh thì khá thấp. Với lại, đó là một mũi tên mà, nó không được tăng cường gì nhiều với ma lục cả. Tất nhiên, mũi tên dừng lại bởi kết giới của tôi và nó không hề trúng tôi.

“Eh?!”

[Sức mạnh khá yếu. Không đáng để diễn tả bằng lời nữa. Tăng thêm sức mạnh vào nó đi. Nếu em cố nhắm vào ngực thầy thì đừng bắn hụt ở khoảng cách như thế.]

Ừ thì, đòn công kích của cô ấy là cung tên mà, nên kể cả khi cô ấy có làm lại điều tương tự, nó sẽ chỉ bị chặn lại bởi kết giới của tôi mà thôi. Hãy cùng bùng cháy hết mình nào.

Đòn thứ hai. Lực bắn có tăng lên, nhưng nó vẫn còn thấp quá. Có vẻ như việc tăng cường cơ bắp cho cô ấy là điều cần thiết. Nhìn có vẻ như cô ấy đang tuyệt vọng trong việc đổ đầy ma lực vào mũi tên và nhờ vậy mà sự gia tăng sức mạnh trong cơ thể cô ấy có hơi cẩu thả. Cứ như thế thì nó không tài nào có tác dụng trong hoang mạc đâu. Ừ thì, chỉ bởi vì nhà cô ấy gần với nó đâu có nghĩa là cô công chúa của Rembrandt sẽ phải chiến đấu ở vùng hoang mạc đâu. Cô ấy bắn lần nữa.

“Uh?!”

[Nghĩ đến gia tăng thể lực và đổ đầy ma lực như là một bộ đôi kết hợp với nhau vậy. Lần tiếp theo, thầy sẽ đốt cháy nó đấy.]

Trước khi ma lực được phóng ra, những lá bài tủ của Yuno có lẽ sẽ biến mất hết sạch. Trong trường hợp đó thì cô ấy có lẽ sẽ sử dụng cây giáo nhỉ.

Oh, ma pháp. Sif và Karen huh.

Có vẻ như Karen có thể niệm ma pháp nhanh hơn, nhưng có lẽ cô ấy chỉnh tốc độ cho phù hợp với tốc độ của Sif có mục đích. Những đòn phối hợp thì sẽ khó xử lí hơn mà. Tất nhiên, ma pháp sẽ can thiệp lẫn nhau, nên tôi không thể nói rằng việc đó có ích hoàn toàn.

Nếu cô ấy nhắm đến điều đó khi cô ấy phóng ra nó, cô chắc hẳn phải có đủ tự tin vào kĩ năng của cô ấy lắm nhỉ.

“Tia lửa!”

“Băng Phá!”

Hỏa và Thủy huh. Karen, nếu cô làm thế để hai bên hợp với nhau thì, cô quả là một thử thách lớn đấy. Nhưng mà cả cơ chế lẫn thành phần của ma pháp hầu như đã được xác nhận, nên tôi có thể đoán được họ sẽ sử dụng ma thuật nào.

Ma pháp mà Sif tung ra là một tia lửa nhiệt, tôi nghĩ vậy. Mục đích của ma pháp này có nhiều khả năng dùng để đâm xuyên kẻ thù. Và kể cả khi nó dừng lại, nó có vẻ như nó sẽ nổ tung cả lên.

Ma pháp của Karen có lẽ sẽ đóng băng ở một bán kính nhỏ xung quanh mục tiêu và phá tan hắn. Lần này cô ấy kích hoạt nó sau ma pháp của Sif huh. Thứ bao bọc xung quanh tôi có lẽ là cái lạnh từ ma thuật của Karen.

Tôi hứng chịu ma pháp của Sif bằng kết giới. Tôi có thể nhận ra rằng nó đang tập trung sức mạnh. Và NỔ BÙM. Như dự đoán. Sóng xung kích ở mức độ của một cơn gió nhẹ thoáng qua mặt tôi. Khi cản nó lại một phần bằng kết giới, tôi không tài nào cản được việc tôi sẽ bị trúng đòn bởi những tác dụng phụ. Ma pháp của Karen đã hoàn tất trong một thời gian tuyệt hảo. Xuất sắc. Cứ như đây không phải là lần đầu tiên họ phối hợp ma pháp với nhau vậy. Cô ta có khả năng phán đoán tốt đấy.

Với một âm thanh cao bổng, tôi bị bao bọc bởi một tường băng.

Nói đúng hơn là, tôi bị bọc lại bởi băng sau khi tôi nới rộng khoảng cách khỏi nó. Khi tôi nhìn lại, tôi thấy Yuno đang kéo cánh cung đến hết cỡ và đang cố giữ chặt. Tốt. Cô ấy đang cô nhắm mục tiêu chuẩn nhất có thể để cô ấy không bỏ phí lần bắn này.

[Tốt lắm. Khoảng thời gian này là nhờ có giác quan của Karen huh, ấn tượng đấy. Em lợi dụng vụ nổ của Sif để làm mù đối phương, cách suy nghĩ khá lắm. Về nhiệm vụ cải thiện thì, nó có lẽ là tốc độ của Sif đấy]

Mặc dù tôi đang giải thích, cái lồng băng phản ứng với giọng của Karen và nhanh chóng nứt vỡ ra. [Đối với Sif thì sẽ là tốc độ. Sẽ tốt hơn nếu em có thể nâng cao tốc độ của tia lửa nhiệt hoặc khiến nó truy đuổi kẻ thù. Về Karen, nó sẽ là sự thay đổi ở môi trường xung quanh mà sẽ báo cho kẻ thù biết được sự kích hoạt và sức mạnh của nó. Nếu nó là thứ không được kích hoạt trực tiếp đến mục tiêu nhưng đến một khoảng không gian nơi mà mục tiêu đang đứng thì nó sẽ khó trúng hon. Và kể cả khi có trúng thật thì sức mạnh vẫn còn thấp.

“Không ngờ lại có thể chặn hết tất cả chỉ với kết giới nhỏ bé như vậy!”

“…Kể cả khi mình đã che giấu sự thay đổi xung quanh và sức mạnh cũng khá tốt rồi mà”

[Yuno. Thầy có nói là thấy sẽ triệt tiêu đòn tấn công mà thầy đã chỉ ra ban nãy rồi phải không? Nếu em không thể làm được gì khác thì hãy lấy thanh giáo ra đi. Nếu em đã chuẩn bị một cách đúng đắn thì em cũng có thể tấn công thầy từ phía sau rồi] Tôi đã đốt cháy mũi tên mà Yuno đã bắn ra khi cô nàng tưởng rằng tôi đang sơ hở. Nó không bị chặn bởi kết giới của tôi, nó chỉ bị đốt thành than giữa không trung mà thôi.

“C-Chưa đâu!”

“Lần sau là được!”

“Có lẽ mình nên nghiêm túc thêm một tí”

Có lẽ đây là một trận thảm bại hoàn toàn đối với Sif, Yuno, và Karen. Nhưng tôi nghĩ rằng trải nghiệm thất bại sớm thế này và hồi phục là cách tốt nhất cho họ.

Nếu các em có động lực để thử lại một lần nữa, hãy quay lại vào tuần sau.

Không cần phải kiềm chế, tôi tiếp tục chặn đòn tấn công của cả ba, triệt tiêu chúng và chỉ ra những lỗi sai của họ.

*–*–*–*–*–*–*–*–*–*

Spread the love
Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.