Chương 57: Nói chuyện với xác chết2

Giờ, Tomoe định giả vời thương lượng với tên Lich như thế nào đây?

“Cám ơn anh. Tên đầu lâu đằng kia, không, hay ta nên gọi ngươi là Lich nhỉ. Ngươi muốn biết về graunt đúng không? Nói tóm lại… điều đó có nghĩa là ngươi biết về thế giới khác?”

!?

Sao?

Tomoe vừa nói cái gì!?

“?!!!”

Lich cho thấy rõ sự xao động khi cụm từ thế giới khác được nhắc đến. Nhưng tôi cũng không ngoại lệ.

“Hô hô~. Trúng tim đen hử. Dù sao ngươi cũng không phải tên nhóc đầu tiên nhúng mũi vào vấn đề graunt. Có hai loại đã vươn tới được thực thể tên graunt đó. Loại đầu tiên là những anh hùng tìm kiếm sức mạnh. Với những tên đó, bọn chúng chất đầy chiến công và được Nữ Thần cùng những tinh linh công nhận, và sau đó được tái sinh dưới chướng của những vị đó.

Vậy ra sau khi trở thành hầu cận của Nữ Thần hay tinh linh, ngươi trở thành tộc nhân tên graunt hử. Tôi trước đây thậm chí còn không biết đến cái từ graunt này nên chắc chắn là tôi sẽ không thể trả lời hắn ta rồi.

Nếu vậy, thế giới khác có liên quan gì…

Sau khi Tomoe nhìn chằm chằm vào gương mặt bồn chồn của Lich cho đến khi thỏa mãn, cô ta một lần nữa tiếp tục những lời mình nói.

“Và loại còn lại, là những kẻ biết rằng đây không phải là thế giới duy nhất. Những kẻ Kiếm tìm (Quester), có lẽ ta sẽ gọi chúng như vậy. Từ những mảnh chắp vá nhỏ của thế giới này cũng như vô số những ghi nhận về các vị khách đã từng đến đây trong quá khứ, có thể nhận thấy, những kẻ đáng lẽ ra không hề biết đến sự tồn tại của thế giới khác không hiểu sao, cuối cùng lại có thể dịch chuyển được đến đó”

“!!”

Lich nhìn chằm chằm vào Tomoe như thể muốn ăn tươi nuốt sống cô ta. Đến mức tôi tự hỏi không biết hắn ta có thể gϊếŧ người chỉ với ánh nhìn không. Một ánh mắt cực kỳ dữ dội, khác hẳn so với vài giây trước.

“Chắc người từng nghĩ như thế này. Graunt là một tộc nhân cấp cao của hân tộc, một vật chứa sức mạnh, cao đến nỗi có thể di chuyển giữa các thế giới.”

“Đúng-đúng thế! Nếu là một graunt, ta chắc chắc có thể đến thế giới khác. Ta dám chắc mình sẽ có thể đến được thế giới mà ta ‘mong muốn’! Đúng không!?”

Những từ ngữ của Lich như thể một con đập bị vỡ, chỉ với một hơi, hắn ta nói ra tất cả như muốn nhấn chìm Tomoe. Dù vậy, dáng vẻ đầy ẩn ý của Tomoe không hề bị ảnh hưởng.

Tôi hiểu mình không có cơ hội tham gia vào cuộc trò chuyện giữa hai con người này.

Tuy nhiên, tôi nghe thấy một từ mà mình không thể bỏ qua.

Di chuyển giữa các thế giới. Đến thế giới mà ta muốn.

Chuyện đó… có thể nào tôi sẽ có thể quay trở lại thế giới nơi tôi từng từ bỏ, thế giới nơi có gia đình, có bạn bè của tôi?

“Sai lầm”

Tomoe, cô biết những gì? Tôi cũng có tâm trạng như hắn ta, tôi muốn biết.

“Ngươi-ngươi nói cái gì cơ?”

“Ngươi chắc hẳn đã nghiên cứu rất nhiều sách vở, tài liệu, và những truyền thuyết rồi nhỉ. Ta không biết ngươi đã sống bao lâu, cũng không biết ngươi đã giành bao nhiêu công sức để có thể thực hiện được điều đó, ngay cả ta cũng khó hình dung ra nổi. Vậy mà sau tất cả, tự ngươi lại định ra cái ý tưởng graunt đó”

“??”

“Như ta mới vừa nói lúc nãy thôi-ja. Graunt là thuộc hạ của Nữ thần, những tên phục tùng bà ta, những kẻ được tái sinh, và những kẻ du hành qua những thế giới… không, phải là những người du hành qua các kẽ hở của thế giới mới phải”

“???”

“Ngươi không hiểu sao? Nói tóm lại, graunt là những tồn tại được làm mới, một từ ám chỉ những ‘thực thể’ siêu phàm. Graunt không phải là một tộc, chúng cũng không có năng lực du hành giữa các thế giới-ja yo” … “Aaaa!?”

“Khi vẫn còn trong cơ thể hân tộc, trong quá khứ, có những kẻ đã tìm ra những phần chắp vá của thế giới của thế giới và tự thân nhiên cứu, vô số những kẻ như vậy đã tự ném bản thân vào đó. Với những tên chỉ chui vào đó một cách nửa vời, một vài trong số chúng trông thấy được mảnh vá của thế giới khác, như thể qua một lăng kính vạn hoa và quay trở về thế giới này. Khi bọn chúng làm vậy, sự tồn tại của chúng biến đổi thành một thực thể tên graunt. Ta không biết bọn chúng đã trông thấy gì, nhưng những tên đó chỉ để lại một đống sách mơ hồ và chết trong khi còn rất trẻ”

“Nếu vậy, còn những tên không quay trở lại thì sao?”

Lich cất tiếng như thể cố gặn mãi mới ra được. Không biết hắn ta có thực sự muốn biết không.

“Nếu có thể sang thế giới khác, chúng sẽ sống như graunt. Trong trường hợp hắn chết trước khi chuyện đó xảy ra, cơ thể của hắn sẽ bị phân rã tan tác khắp nơi. Tiếp tục, cũng với giả thiết nếu chúng có thể chuyển sang một thế giới mới, Nữ thần sẽ biết được nhờ vị thần của thế giới đó, nhưng những điều xảy ra với kẻ sau bị ném vào vùng ranh giới, ngoài các vị thần ra, không một ai có thể biết được. Ngoài ra còn có những trường hợp ngoại lệ nhưng đó là thứ không liên quan đến ngươi.” “…Không thể nào”

“Con người là sinh vật chỉ nhìn những gì chúng muốn-ja. Chúng trông thấy những mảnh thông tin vụn vặt rồi liên kết lại với nhau theo du͙ƈ vọиɠ của bản thân chúng. Điều đó không ai có thể chê trách được. Bao gồm cả việc ngươi tự đi đến kết luận về graunt-“

“Ngoại… lệ. Đúng thế, ngoại lệ thì sao!? Cần gì để nó xảy ra!?”

“……”

Mặc dù những lời của Tomoe bị làm cho dừng lại, cô ta không giận dữ. Chắc cô ấy cảm thấy tội nghiệp cho hắn khi thấy cảnh tượng diễn ra y như mình dự đoán.

“Làm ơn, ta cầu xin cô”

“Ta chỉ biết duy nhất một trường hợp ngoại lệ, chính là có được sự chấp thuận của Nữ thần-ja. Ví dụ, Nữ thần mở cánh cổng đó, thay vì trở thành graunt, có cơ hội hân tộc sau khi được chuyển đi vẫn là hân tộc. Tất nhiên, cho dù nếu ta có nói là cơ hội sẽ cao hơn, nhưng tỉ lệ thành công vẫn thấp hơn một phần trăm-ja na” Nói có cơ hội cao đồng thời lại ít hơn một phần trăm? Không phải như vậy gần như là tự sát sao?

Nghe đến điểm này, tôi hiểu ngay cho dù Lich luôn hằng mong muốn được trở thành một graunt, không có nghĩa hắn vứt bỏ con người hân tộc của mình.

“Nếu vậy cơ thể này… ta đã cố vì cái gì …”

Hốc mắt hắn ta nhìn chăm vào cái bàn như muốn nuốt chửng nó. Tôi có thể cảm nhận sự sự sững sờ tronng đôi mắt vốn đã mất đi ý chí của hắn.

“Ta không biết ngươi cố gắng đến vậy để làm gì. Ta sẽ không hỏi nếu như ngươi không muốn nói”

“…”

“Nhưng ngươi biết không, ngươi là một kẻ may mắn, y hệt như Mio đằng kia.

Mio, không hiểu vì sao đột nhiên được gọi tên, nhìn Tomoe đầy ngạc nhiên.

Tomoe, cô đang nói gì? Chính cô là người đã chấm dứt sự theo đuổi của hắn đầy tuyệt vọng cơ mà. “Mio cũng thế, không khác là bao so với ngươi. Một tồn tại vốn không thể cứu giúp. Nhưng trước mặt ngươi hiện giờ, ai kia?”

“…Makoto-dono đúng không”

“Đúng thế-ja, chủ nhân của ta Makoto-sama-ja. Ngươi nghĩ ta là ai? Hân tộc?”

“…. Không đời nào. Sao lại có thể tồn tại một tên hân tộc sở hữu nhiều kiến thức như vậy được”

Tỏ vẻ không quan tâm. Những từ ngữ của Lich phát ra như thể sẽ biến mất tự lúc nào.

“Vậy ngươi nghĩa ta là gì?”

“Từ những gì ngươi đang tỏa ra… một Nữ thần? Một tinh linh bậc cao? Hay có khi là một long thượng đẳng? Hahaha, làm thế quái nào mà bọn ngươi biến thành hình dáng hân tộc và đến chỗ này chứ”

Tên này ấn tượng thật. Chỉ cần nhìn vào Tomoe và suy nghĩ lại những gì cô ta nói, một trong những câu trả lời hắn ta đưa ra hoàn toàn chính xác.

Là một học sinh cũ, tôi muốn được như thế. “Đây nếu là Lich thì ngươi chắc sẽ có thể đoán ra từ ma lực của ta. Loại phân tích đó là lĩnh vực yêu thích của ngươi đúng không?”

Tôi có thể cảm nhận thấy trạng thái gần như chiến đấu từ cơ thể Tomoe, tràn đầy ma lực.

Lich tỏ vẻ chế nhạo khi nhìn vào trạng thái đó, nhưng đột nhiên giữa chừng, mắt hắn trợn trừng lên. Có thể xác định chủng tộc của một người bằng cách nhìn vào ma lực của họ sao?

“Long tộc. Lại còn rất hùng mạnh. Đừng nói với ta…”

“Tên nhóc này khá đấy. Ta là Shen, tuy vậy hiện giờ tên ta là Tomoe thì đúng hơn”

“Sh-Shen? Sương Long, cái con rồng ‘Bất bại’ đó sao!?”

Này này. Hắn ta thực sự đoán đúng rồi kìa. Hắn thậm chí còn biết cái tên Shen.

Do kiến thức sâu rộng của Lich hay là do danh tiếng của Shen quá ấn tượng?

Tomoe từng lấy một nơi quá nỗi hẻo lánh như vậy làm tổ cơ mà, nên tôi cứ tưởng cô ta không được biết đến nhiều. Việc Lich từng là hân tộc khiến suy nghĩ ấy càng có lý hơn. “Vậy ra ngươi biết hử. Chính là Shen đó đây-ja”

“Không đời nào. Ta sao một Long thượng đẳng lại ở một nơi đông đúc và mờ ám như này”

“Là ta mới thay đổi đức tin đó-ja no. Ngươi thấy đấy, ta đã tìm thấy một người còn đáng phục vụ hơn bà Nữ thần đó. Những gì ta nói với ngươi, ta nghĩ bất kỳ quyển sách nào cũng sẽ có… mà, ngươi cũng chẳng thể sở hữu nổi chúng đâu, nhất là với nội dung của cuộc trò chuyện như này. Nếu thông tin ngươi có thể ra khỏi thế giới này bi lọt ra ngoài, chắc chắn một cơn hỗn loạn kinh khủng sẽ xảy ra. Những người duy nhất biết đến điều này là những người ta mới vừa nói cho ngươi, đồng thời, cấm tiết lộ nhé? Ngươi kiểu gì cũng sẽ trở thành mục tiêu bị săn đuổi”

“Nếu vậy thì tại sao ngươi lại nói cho ta biết?”

“Đơn giản thôi. Ta đã bị ngươi mê hoặc-ja” Mê hoặc, kiểu yêu đấy á? Không, không đời nào. Chắc chắn đó không phải ý của cô ta. Là như thế hử, chắc bởi vì hắn có thể thức tỉnh năng lực của forest oni.

Đúng là cô ta trông có vẻ ngưỡng một thật. Không lẽ đây là kế hoạch nhằm thức tỉnh năng lực đã bị thất truyền của tộc orc và thằn lằn?

“Mê hoặc?”

“Đúng thế-ja. Kia, hỡi tên Lich tội nghiệp đã quên ngay cả tên của bản thân hắn…”

Với gương mặt tự mãn trên mặt, Tomoe chậm rãi nói từng từ một như thế muốn khắc họa rõ ràng chúng.

“Trở thành tùy tùng của Waka”

Và đó là điều cô ta nói.

ーーーーーーー

Spread the love
Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.