Sau khi vào túp lều, chúng tôi được yêu cầu ngồi trên một chiếc chiếu trong phòng. Ông già cố gắng mời chúng tôi uống trà, nhưng chúng tôi lịch sự từ chối.
Sau đó, ông già ngồi xuống chiếu đối diện với chúng tôi và chúng tôi bắt đầu hỏi ông những câu hỏi.
“Thưa ngài, ngài có thể cho chúng tôi biết loại quái vật nào đang tấn công ngôi làng của ngài không?”
Dora hỏi ông già trong khi tôi chú ý và lắng nghe những gì người đàn ông sẽ nói.
“Trước đó, cả hai bạn có thể cho tôi biết thứ hạng mạo hiểm giả của bạn không?”
Anh ấy hẳn muốn biết liệu chúng ta có đủ mạnh để đáp ứng yêu cầu của anh ấy không. Chúng tôi không ngần ngại trả lời anh ấy
“Tôi là một mạo hiểm giả hạng A mới vào nghề”
“Và tôi là một nhà thám hiểm hạng B”
Ông già đã bị sốc khi nghe thứ hạng của tôi.
“Chúa ơi! Không ngờ lại có một nhà thám hiểm hạng A đến trợ giúp ngôi làng nhỏ của chúng ta. Tôi phải làm gì đây?”
Phản ứng của anh ấy khi nghe về thứ hạng của tôi khá là lạ. tôi phải hỏi
“Có vấn đề gì khi tôi là một mạo hiểm giả hạng A sao?”
“Ồ không. Không có gì sai cả. Thực ra, tôi rất vui khi có bạn ở đây trong ngôi làng nhỏ của chúng tôi. Chỉ là ngôi làng này không có đủ tiền để trả cho sự phục vụ của một người tầm cỡ như bạn và tôi thôi” đang băn khoăn không biết phải làm gì”
Ông già lo lắng, nhưng tôi hiểu những lo lắng của ông. Về cơ bản, những mạo hiểm giả hạng A được coi như những vị thần nhờ sức mạnh và mức độ hiếm có của họ. Do đó, khoản thanh toán cho dịch vụ của các nhà thám hiểm hạng A thường bằng tiền vàng tùy thuộc vào cấp độ nhiệm vụ của họ.
Điều đó đúng với những mạo hiểm giả bình thường, nhưng tôi thì khác. Tôi không cần tiền. Kích thước túi của tôi chứa đầy những đồng tiền vàng mà tôi đã tạo ra kể từ khi tôi biết về giá trị của chúng từ Dora. Tôi không biết chính xác con số mà tôi đã tạo ra, nhưng nó đã vượt quá một triệu.
Vì vậy, tiền là ít lo lắng nhất của tôi.
“Thưa ngài, ngài không cần phải lo lắng. Chỉ cần thanh toán ban đầu 20 đồng bạc là đủ. Bây giờ ngài có thể cho chúng tôi biết chi tiết công việc được không?”
“Tất nhiên là có. Làng của chúng tôi đang bị sói tuyết tấn công. Chúng tôi không biết tại sao nhưng hàng đêm sói tuyết sẽ xông vào làng của chúng tôi và tấn công bất cứ thứ gì thuộc về chúng. Một số dân làng đã bị thương và một số đã chết. Chúng tôi đã tiêu hết tiền tiết kiệm của chúng tôi trong việc mua một lá bùa tạo ra một rào cản để ngăn chặn quái vật. Đó là rào cản hiện đang giữ những con sói tuyết tránh xa ngôi làng, nhưng tác dụng của rào cản sẽ biến mất vào tối nay, đó là lý do tại sao chúng tôi rất cần mạnh mẽ những nhà thám hiểm như hai người”
Nghe ông già mô tả hoàn cảnh của họ khiến tôi càng thêm giận lũ sói tuyết. Nhưng có một điều tôi không hiểu là sói tuyết là những con quái vật yếu cần một nhà thám hiểm hạng D muộn hoặc một nhà thám hiểm hạng C sớm để hạ gục. Vì vậy, làm thế nào họ có thể gây ra vấn đề mà sẽ yêu cầu nhà thám hiểm hạng B?
Dora hằn cũng bối rối vì cô ấy hỏi câu hỏi trong đầu tôi
“Sói tuyết không phải là sinh vật đặc biệt mạnh mẽ và rất dễ bị giết. Có bao nhiêu con đã gây ra nhiều vấn đề cho ngôi làng của bạn?”
“Tôi không biết con số chính xác nhưng dân làng nói với tôi rằng con số của họ vượt quá ba trăm”
Điều đó sẽ giải thích tại sao yêu cầu dành cho các mạo hiểm giả hạng B. Những con sói tuyết thực sự không mạnh đến thế, nhưng con số đó là quá nhiều đối với bất kỳ nhà thám hiểm nào không phải hạng B.
Có được thông tin chúng tôi cần, tôi rời đi cùng Dora để chuẩn bị.
Chẳng bao lâu, trời đã tối. Tôi và Dora đang đứng cạnh nhau ở phía trước cánh đồng làng, nơi lũ sói dữ thường tấn công. Dân làng ở phía sau
chúng tôi một khoảng với những người đàn ông trong số họ cầm một số nông cụ làm vũ khí.
Khi chúng tôi chờ đợi, tôi nghe thấy tiếng sói tru từ xa, báo hiệu rằng lũ sói tuyết đang đến.
“Chuẩn bị đi Dora”
“Tôi luôn sẵn sàng Lili-chan”
Dora vừa nói vừa lấy ra vũ khí của mình là một cặp hai chiếc quạt nữ làm bằng sắt bạc có thiết kế hoa màu hồng. Cặp quạt này là kho báu bí mật, là vũ khí cao nhất được biết đến trên thế giới. Rõ ràng là tôi đã tạo chúng cho cô ấy vì cô ấy yêu cầu tôi làm vậy.
Ồ! Tôi quên đề cập đến, nhưng vũ khí được phân thành bốn loại. Có Vũ khí thông thường, Bảo vật quốc gia, Vũ khí huyền thoại và Bảo vật thiêng liêng .
Vũ khí thông thường là vũ khí phổ biến được tìm thấy và bán ở khắp mọi nơi. Vũ khí này thường được mua bởi các nhà thám hiểm hạng D và C do mức độ phổ biến của nó.
Vũ khí Quốc gia chủ yếu được sử dụng bởi hiệp sĩ vương quốc do sức mạnh của nó. Nó cần một thợ rèn tài năng để chế tạo và sức mạnh có đủ mạnh để quét sạch một khu rừng hay không tùy thuộc vào người sử dụng. Nó cũng có thể được tìm thấy trong ngục tối hạng trung bởi các nhà thám hiểm.
Vũ khí huyền thoại là những vũ khí đã tạo nên tên tuổi trong lịch sử. Vũ khí này đủ mạnh để được gọi là huyền thoại vì tác động của chúng trong lịch sử. Ví dụ như thanh Excalibur đã từng được hàn bởi một người hạng S nổi tiếng trong cuộc chiến với quỷ. Những vũ khí huyền thoại này hầu hết được dùng làm quà tặng cho những người tài năng trong vương quốc, những người đã làm nên tên tuổi cho chính họ.
Và cuối cùng là Thần khí. Đây là vũ khí của các vị thần. Truyền thuyết kể rằng trong một thời gian dài trước khi thế giới được tạo ra, các vị thần đã có một cuộc chiến với nhau và các bảo vật thiêng liêng là vũ khí mà họ sử dụng trong trận chiến của mình. Những báu vật thiêng liêng hiện tại là những thứ từng bị bỏ lại bởi các vị thần trên trái đất và giờ nó đang nằm rải rác với hy vọng được tìm thấy và hàn lại. Những vũ khí này rất hiếm để tìm thấy và bất cứ ai có một cái sẽ được thiết lập cho cuộc sống. Đó là về vũ khí trên thế giới.
Tôi lấy ra thanh kiếm nặng một tay của mình từ bộ sưu tập hàng triệu thanh kiếm trong kích thước túi của mình. Thanh kiếm nặng có màu đỏ và thiết kế của tay cầm có đôi cánh dơi quỷ trên đó. Thành thật mà nói, thanh kiếm nặng trông giống một thanh quỷ kiếm hơn nhưng nó vẫn là một báu vật thiêng liêng mà tôi đã tạo ra bằng phép thuật của mình.
Tôi gọi thanh kiếm là thanh kiếm nặng vì trọng lượng. Tôi làm cho nó nặng như một ngôi nhà nhỏ bằng đá.
Khi tôi nhìn về phía xa, tôi bắt đầu thấy nhiều bóng tối đang tiến đến với tốc độ rất nhanh. Khi bóng tối đến đủ gần, tôi thấy rằng tất cả chỉ là
những con sói tuyết bị khói đen bao phủ. Con số của họ thật ấn tượng.
“Tôi có thể đếm ít nhất năm trăm người trong số họ. Lilia, chúng ta phải làm gì?”
“Số lượng của chúng thực sự không phải là vấn đề đối với tôi. Tôi có thể quét sạch tất cả chúng chỉ bằng một câu thần chú nếu tôi muốn, nhưng vấn đề là nó sẽ gây thiệt hại cho đất canh tác của dân làng nghèo”
“Vậy theo cách cổ điển đi” Dora vào tư thế với hai chiếc quạt trên cả hai tay.
Nhân tiện, Dora đang mặc một bộ kimono nữ ngắn màu trắng với thiết kế hoa chỉ dài đến đầu gối.
“Ừ. Hãy chặt hết chúng đi và không con nào còn sống”
Tôi nhặt thanh kiếm nặng nề của mình và nhảy lên không trung về phía lũ sói tuyết.
Nhanh chóng đến được vị trí của chúng, tôi mang theo thanh kiếm của mình hạ gục một con sói tuyết kém may mắn. Con sói tuyết tội nghiệp thậm chí còn không có cơ hội để hét lên trước khi nó bị thanh kiếm nặng nề của tôi đập tan tành. Tác động làm rung chuyển toàn bộ cánh đồng của họ và ngôi làng nhỏ và sóng xung kích đã giết chết khoảng mười con sói tuyết.
Dora không muốn bị bỏ lại phía sau, lao thẳng đến bầy sói tuyết đang tiến đến. Khi đến gần chúng, cô mở quạt và bắt đầu vẫy chúng, thứ gửi những lưỡi kiếm gió sắc bén tới những con sói tuyết, cắt chúng trong quá trình này.
“Mùa đông lạnh giá là mùa xuyên qua mọi sinh vật. Ice Spike”
Dora đọc câu thần chú của mình trước khi bước xuống đất khiến nhiều mũi bằng mọc ra từ mặt đất và đâm vào nhiều con sói tuyết.
Trong khi đó, tôi đang bận chém trái và phải lũ sói tuyết với tốc độ cực nhanh. Tôi thậm chí còn không chạy được đến cùng tốc độ với con Đại bàng Tia chớp đó, nhưng tôi vẫn khá nhanh.
Tôi chém thanh kiếm của mình, nó giải phóng lưỡi kiếm gió chém nhiều con sói tuyết.
Những con sói tuyết cảm thấy rằng tôi là một mối đe dọa lớn bắt đầu lao vào tôi với ý định giết tôi. Một trong số chúng lao vào tôi với cái miệng há ra sẵn sàng cắn tôi.
Tôi phớt lờ con sói tuyết đó vì nó vừa bị nghiền nát bởi lượng mana dày đặc đang liếm dần ra khỏi cơ thể tôi.
Tôi đâm thanh kiếm nặng xuống đất và xòe cả hai tay ra. Bầu không khí dường như trở nên nặng nề khi gió bắt đầu nổi lên.
Chẳng mấy chốc, một cơn gió lớn đã tạo ra và thổi bay gần như toàn bộ lũ sói tuyết lên bầu trời. Khi những con sói tuyết bị thổi bay lên trời bắt đầu rơi xuống, tôi giơ tay phải lên và phóng ra một tia sét đen bao phủ nửa bầu trời của ngôi làng nhỏ. Những con sói tuyết vẫn đang rơi xuống đã bị bốc hơi ngay lập tức.
Dân làng không thể tin vào những gì họ đang nhìn thấy.
“Đây có phải là sức mạnh của hạng A không? Thực sự họ đều là những sinh vật giống như thần”
“Cô ấy đã làm điều đó chỉ với một câu thần chú? Sức mạnh gì!”
“Tôi gần như tè ra quần khi nhìn thấy cuộc tấn công đó”
“Những con sói tuyết đó đã kết thúc lần này”
Và dân làng bắt đầu nói chuyện với chính họ. Một số người trong số họ tỏ ra sợ hãi khi nhìn thấy mức độ ma thuật mà tôi có thể sử dụng trong khi một số khác thì trông chờ vào những gì tôi sẽ làm tiếp theo.
Những con sói tuyết còn lại đều bị Dora tàn sát ngay lập tức bằng phép thuật băng và lửa của cô ấy.
Trong khi đó, tôi nhặt thanh kiếm nặng nề của mình lên và thấy Dora đang tiến lại gần tôi.
“Đó là một câu thần chú nào đó Lili-chan. Đó là một đòn hạng A đấy em biết không”
“Đó là lý do tại sao tôi sử dụng nó. Nếu tôi định nói mình là một nhà thám hiểm hạng A, tôi cũng có thể giới hạn sức mạnh của mình ở hạng A.”
Dora gật đầu sau khi nghe câu trả lời của tôi “nhiệm vụ đã kết thúc chưa?”
Tôi lắc đầu “Tôi có thể cảm nhận được hai mana tương đương với các nhà thám hiểm hạng A và hạng B đang tiến về phía này với tốc độ nhanh”
Dora ngay lập tức thủ thế chiến đấu “Họ là bạn hay thù?”
“Mana của họ khá ác, nên tôi không nghĩ họ là bạn. Có vẻ như họ đã ở đây rồi”
Tôi nhìn lên khiến Dora cũng làm như vậy.
Chúng tôi nhìn thấy hai người đàn ông có chiều cao trung bình lơ lửng trên bầu trời phía trên chúng tôi. Một trong số chúng đã được đánh bóng và cái còn lại là thiếc. Cả hai đều ăn mặc như những nhà thám hiểm điển hình với người được trang bị bằng rìu cầm chiếc rìu vàng trên tay phải. Điều duy nhất phân biệt hai người này với con người là hai người này có hai chiếc sừng trên đầu và đôi cánh dơi lớn trên lưng.
‘Hai người này trông giống hệt con người chỉ có đôi cánh dơi và sừng khiến họ khác biệt. Vậy ra đây là quỷ hả!
Tôi nghĩ trong khi nhìn chằm chằm vào hai con quỷ phía trên chúng tôi.
“Tệ thật Lilia. Con quỷ cơ bắp đằng kia là một con quỷ cấp Duke. Con còn lại là một con quỷ cấp Bá tước”
Dora với mồ hôi lăn dài trên trán nói với một chút sợ hãi. Tôi đã bối rối trước ý nghĩa của cô ấy đối với Công tước và Bá tước.
“Đó có phải là cách phân loại của quỷ hay gì đó không?”
“Tôi cứ quên rằng bạn sống ở một ngôi làng rất xa. Nghe này, quỷ được xếp thành năm hạng. Hạng Tướng quân, Hạng Công tước, Hạng Bá tước, Hạng Nam tước và Quỷ thường. Các Hạng tướng được so sánh với các nhà thám hiểm hạng S, Công tước có thể so sánh với các nhà thám hiểm hạng A, Bá tước có thể so sánh với các nhà thám hiểm hạng B, Nam tước có thể so sánh với các nhà thám hiểm hạng C và Ác quỷ bình thường có thể so sánh với các nhà thám hiểm hạng D”
Dora giải thích cho tôi hệ thống xếp hạng của quỷ. Điều tôi bối rối là làm thế nào một con quỷ cấp Công tước lại đến được cõi người mà không ai phát hiện ra sự hiện diện của anh ta.
“Không quan trọng cấp bậc của họ là gì. Rõ ràng là họ đến đây với ý định thù địch và nhiệm vụ của chúng ta là ngăn chặn họ”
“Tôi có cảm giác rằng bạn sẽ nói như vậy Lili-chan. Chà, tôi luôn ở bên ban”
Tôi cùng với Dora nhìn chằm chằm vào hai con quỷ đang lơ lửng phía trên chúng tôi. Tôi giữ chặt thanh kiếm nặng nề của mình và chuẩn bị cho mọi thứ mà hai con quỷ có thể thử.
…………………………………………