CHAP 25: SỰ THẬT CỦA KITSUNE

Chuyện này thực sự khó hiểu. Chắc chắn phải có lý do đăng sau tất cả. Kakashi nhìn Sasuke với ánh mắt dò hỏi.

– Sasuke! Chuyện gì đã xảy ra vậy?

Đôi diện với ánh mắt sắc bén của Kakashi, Sasuke không còn cách nào khác ngoài im lặng.

– SASUKE! – Kakashi hằn giọng.

Sakura không thể chịu nổi không khí nặng nề này. Cô là người nắm giữ bí mật, cô sẽ là người nói ra nó.

– Naruto bị chấn thương tinh thần! – Sakura nói đỡ cho Sasuke. 

[adrotate banner=”8″]

Mọi người trong căn phòng quay sang nhìn cô. Chuyện này tốt hơn hết nên được giải thích rõ ràng.

– Trong nhiệm vụ vừa qua, cậu ấy đã chấn thương khá nặng ở đầu và cộng thêm các vết thương trong những lúc luyện tập của cậu ấy nên mới gây ra triệu chứng này. – Nhìn khuôn mặt của mọi người có phần nặng nề hơn, cô liền nói đỡ. – Nhưng, triệu chứng này chỉ là tạm thời thôi!

Cơ mặt tất cả đều giãn ra phần nào. Họ thở phào nhẹ nhóm khi nghe thấy Sakura nói vậy. Bỗng, cánh cửa của phòng bệnh mở ra. Và, người ở ngoài cửa là ngài Kazekage đáng kính của Làng Cát. Gaara đi vào, ánh mắt lo lắng nhìn về phía giường bệnh.

– Kitsune sao rồi!

– Ý cậu là Naruto sao? – Kakashi nhìn Gaara. – Thằng nhóc ổn rồi!

Nhìn tất cả một lượt, Gaara phần nào hiểu tình huống bây giờ.

– Con hồ ly gắt gỏng kia sao không ra đây chưa cho cậu ấy hả? – Gaara vẫn bình thản.

– Kazekage, cậu biết về chuyện của Naruto rồi sao? – Sasuke bất ngờ khi thấy Gaara nói vậy. – Cậu biết cả chuyển của con cáo già đó?

– Đúng! – Gaara tiến lại gần giường bệnh. – Cậu ấy đã cứu tôi sau khi tôi bị rút Sukaku. Cậu ta đã đưa tôi vào trạng thái chết giả khi tôi bị rút Shukaku.

– Gaara! Cậu bị rút Nhất Vĩ rồi ư? – Tsunade giật mình khi nghe đến chuyện của Nhất Vĩ. – Làng Cát đã che giấu chuyện này?

Gaara hiểu thông tin này đối với mọi người bất ngờ như thế nào. Chính cậu cũng bất ngờ về việc đó. Nếu đúng như những gì thế giới đáng diễn ra, thì giờ đây cậu chắc hẳn đang nằm dưới mấy tậc đất mà mục rữa.

– Đó là do Kitsune! Cậu ấy không muốn làm các người hoảng loạn trong trận chiến này. Cậu ta còn nhờ chúng tôi đến làm đồng minh của các vị. – Gaara đặt tay giường bệnh.

Khoan đã! Gaara vừa nói cái gì cơ!? Neji đặt tay lên trán khó hiểu.

– Rốt cuộc, chuyện gì đã xảy ra? 

– Kitsune đã đàm phán với 2 tên Akatsuki để cứu Gaara với điều kiện là sau này, Akatsuki giờ cũng là đồng minh của Làng Cát. – Kankuro bước tới.

Căn phòng lại trở về sự im lặng vốn có. Nhưng không khí thì không năng nề như trước. Có lẽ giờ đây, chỉ còn lại không gì ngoài sự hối hận.

– Thật sự thì cậu ấy luôn nghĩ cho chúng ta! – Sakura thở dài.

Sáng hôm sau là một sáng đẹp trời. Cỏ cây hoa lá đều vui đùa cùng mặt trời đang chiếu sáng. Khung cảnh quá đỗi yên bình cho một cuộc chiến ngoài tiền tuyến. Ánh sáng ấm áp nhảy nhót vui đùa trên khuôn mặt cậu con trai tóc vàng. Gió tinh nghịch thổi những sợi tóc mềm mại rối tung. 

Naruto tỉnh giấc, cậu thấy mình ở trong một căn phòng trắng. Bên cạnh cậu là Hinata đang ngủ. Cậu tỉnh dậy và có một người luôn lo lắng cho cậu ở bên. Khoảnh khắc hạnh phúc này, cậu muốn kéo dài mãi mãi. 

Bất chợt cậu cười. Nụ cười đã biến mất mấy năm nay. Naruto nhẹ nhàng đưa bàn tay to lớn đầy vết chai chạm vào làn da mềm mại của Hinata. Hinata có cảm giác rằng ai đó đang nắm tay cô. Cô giật mình tỉnh giấc.

[adrotate banner=”8″]

– Naruto-kun cậu khỏe lại chưa? – Hinata luống cuống.

Naruto cười cười khi thấy bộ dạng cô lúc này. Thật là đáng yêu. 

Chiều hôm đó, Naruto được xuất viện. Cậu cùng Hinata đến gặp Hokage. Ngay sau đó, Sasuke được triệu tập để tường trình toàn bộ sự việc. Sasuke biết việc triệu tập này có ý nghĩa gì. Nhiệm vụ cấp A cậu vừa chỉ huy vẫn chưa được báo cáo. Và bây giờ chính là lúc phải làm điều đó.

– Trược hết, tôi xin lỗi vì nhiệm vụ không hoàn thành. Tôi sẽ nhận toàn bộ trách nhiệm. – Sasuke cúi đầu xin lỗi.

Nhìn bộ dạng của Sasuke, trong lòng Naruto vô cùng hài lòng mà bật cười ha hả.

– Ai bảo là nhiệm vụ không hoàn thành hả? – Naruto cười khẩy rồi đặt lên bàn làm việc của Tsunade một văn kiện màu cam. – Tôi đã sao chép ra. Lão già gàn dở Tsuchikage đó chưa biết chuyện. Nên, coi như, chúng ta đã đi trước chúng rồi!

Mọi người trong căn phòng vô cùng ngạc nhiên khi thấy Naruto đưa ra cuốn văn kiện. Tsunade vui mừng nhìn cậu nhóc mà bà luôn yêu quý.

– Sasuke! Có vẻ Kitsune của chúng ta cản trọng hơn cậu thì phải! – Bà quay sang phía Naruto và Hinata. – Naruto! Kazekage đang đợi cậu đấy!

– Ý bà là Gaara ư? – Naruto ngỡ ngàng rồi định thần. – ” Vậy ra cậu ấy đã làm đúng như thỏa thuận! Cám ơn cậu! Gaara!”

Naruto và Hinata chào Stunade sau đó đi đến phòng nghỉ của khách. Giữa căn phòng là một cậu con trai có mái tóc đỏ rực cao ráo nhưng hơi gầy, làm da cậu trắng bệch khiến thần sắc có vài phần đáng sợ, hai đôi mắt viền đen màu ngọc lục bảo luôn tạo cảm giác lạnh lùng.

– Vậy là cậu đã đến Gaara! – Naruto bước vào.

– Ừ! Đã đến! – Vị Kazekage trẻ trả lời. – Làng Cát sẽ trở thành đồng minh của Làng Lá trong trận chiến này!

Naruto vui vẻ đi tới khoác vai Gaara. Trời ơi! Gaara cuối cùng cũng có một lần chịu nghe thỉnh cầu của cậu kìa. Thực cảm động quá đi!

Nhưng ngay lập tức, không khí hội ngộ đầy vui vẻ ấy không tồn tại được lâu.

– Kazekage, Kitsune! Chúng ta có tin khẩn cấp! – Shizune hốt hoảng chạy vào.

Biết tin Gaara, Naruto và mọi người khẩn trương đến phòng Hội đồng.

– Chúng ta nhận được tin, Làng Đá đã làm một cuộc tổng tiến công vào biên giới phía Nam của Hỏa quốc. Trong lần phản công này, ta sẽ cùng Kazekage ra tiền tuyến! Ý của cậu thế nào Kazekage?

Tsunade chỉ tay vào tấm bản đồ lớn được dài trên chiếc bàn ở trung tâm căn phòng mà nhanh chóng phân công lực lượng.

Gaara gật đầu đồng ý. Cậu quay sang phía Naruto.

– Kitsune! Tôi muốn cậu tìm cho tôi một đội bao gồm Chuunin và Jounin của Làng Lá để ra tiền tuyến với tôi.

Nhìn ánh mắt của Gaara, Stunade có thể chắc chắn được phần nào về mối quan hệ của hai người. Có vẻ việc chiến đấu cùng nhau khá thường xuyên.

– “Có vẻ, Gaara rất tin tưởng Naruto!” – Tsunade thầm nghĩ.

– Tôi có rồi! – Naruto cười. – Và đội đó sẽ có 7 người.

Kakashi từ khi biết tin về Naruto đã trải qua biết bao nhiêu bất ngờ. Và ông giám chắc rằng, thằng bé sẽ còn đem đến nhiều cái khó tin hơn nữa.

– Oh! Nhanh nhỉ! – Kakashi cười.

– Thành viên trong nhóm? – Tsunade hỏi.

Naruto viết ra giấy những cái tên mà cậu lựa chọn.

– Kakashi, Guy hoặc Lee, Sakura hoặc Ino, Shikamaru hoặc Udon, Hinata hoặc Hanabi, Sasuke hoặc Shino và tôi. – Naruto gật gù.

An tâm nhìn những cái tên mà Naruto nhắc tới. Việc tin tưởng cậu ta quả thực là lựa chọn đúng đắn của Gaara.

– Vậy chúng ta sẽ lấy theo Hokage! – Gaara quay sang Hokage.

– Được thôi! Nhóm của Naruto sẽ gồm: Kakashi, Lee, Sakura, Udon, Hinata, Sasuke và Hanabi. – Hokage viết tên các thành viên vào một tờ giấy khác.

– Sáng mai chúng ta sẽ ra tiền tuyến! – Gaara đứng lên, đi ra phía cửa. – Naruto, lần này, chúng ta sẽ cần nhờ đến một đồng minh nữa đấy!

Naruto hiểu người mà Gaara ám chỉ là ai. Cậu tất nhiên cũng có suy nghĩ giống cậu ấy. Quả đúng là đồng minh. Hiểu nhau cũng không phải là ít đi.

– Tôi sẽ gọi họ! Chiều nay họ sẽ tới. – Naruto vỗ vai Gaara rồi đi ra.

Chiều hôm đó, Akatsuki đã tới Konoha. Hokage sắp xếp cho Naruto và các thành viên trong Akatsuki ở chung một khu nhà. Một đám nam nhân tụ tập lại một chỗ chắc chắn chẳn sẽ có biến cho coi!

– Có vẻ thằng nhóc khá vui vẻ khi gặp họ! – Kakashi cười. – Khác hẳn với lúc nói chuyện với chúng ta!

– Có vẻ, họ cũng không phải là người xấu! – Sakura khoanh tay nhìn đám người trêu chọc nhau rồi bem nhà bem cửa.

Tất cả mọi người đều đang rất căng thẳng. Họ đang phải chuẩn bị cho một trận chiến lớn. Nhưng, cũng không hẳn. Cái đám lớn đầu mà não tưng tửng kia vẫn đang nhởn nhơ phá làng phá xóm kia nhìn chung thoải mái ăn chơi vô cùng.

Spread the love
Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.