Rimuru và Diablo đang đứng trước lớp cá biệt, vì không thể chống cự nên cậu quyết định sẽ cho phép Diablo ở ma giới…
” Đây là Diablo, cậu ta là… ừm… bạn của thầy…”
Trong lúc cậu đang giới thiệu Diablo cho lớp cá biệt thì có một người đang toát mồ hôi lạnh- chính là Soy.
Soy từng gặp Diablo tại Tempest, ấn tượng đầu tiên của cậu bé về hắn là RẤT ĐÁNG SỢ… người này luôn mỉm cười nhưng luôn tạo cho cậu thấy cảm giác lạnh gáy… Soy đang cố gắng thu nhỏ sự tồn tại của mình lại… cầu mong cho Diablo đừng nhận ra đã từng gặp cậu…
Ở đằng kia, Diablo đang cười tươi rói tự giới thiệu về bản thân, nhưng mắt lại âm thầm đánh giá tất cả những người hắn cho là được Rimuru ‘ưu ái’, vì bọn họ mà không thèm ngó ngàng đến Tempest và hắn.
Cuối cùng ánh mắt của Diablo dừng lại trên một người…
” Ô… đó chẳng phải là người được Rimuru-sama ĐÍCH THÂN đưa về nhà mấy hôm trước sau?”
Câu nói này như cố ý nói lớn cho cả lớp cá biệt nghe… mọi người kể cả Rimuru đều đứng hình… Cậu lập tức trợn mắt lên trừng Diablo một cái~
Này!! Sao lại nói ra!!!
Lớp cá biệt chầm chậm xoay người lại nhìn về phía sau… cụ thể hơn chính là nhìn về Soy đang chết đứng kia…
” Soy… cậu… từng đến nhà của Rimuru-sensei…?”
“…”
Yên tĩnh trước cơn bão~
“…”
” KẺ TỘI ĐỒ KIA!! SAO CẬU DÁM ĐẾN ĐÓ MỘT MÌNH HẢ??!!!
SAO CẬU LẠI KHÔNG GỌI BỌN TÔI ĐI CÙNG!!!
ÁAAAA!! CẬU TA DÁM CHẠY KÌA!!! MAU BẮT LẤY CẬU TA!!!!”
Hỗn loạn~
Soy bỏ chạy… cả lớp điên cuồng rượt theo, một đám ầm ĩ chạy vòng vòng khắp một vùng đất!
Rimuru chỉ còn thở dài một tiếng:
” cậu trẻ con quá đấy Diablo à!”
Diablo chỉ mỉm cười tủm tỉm~
[adrotate banner=”8″]
………………..
Sau một ngày náo loạn, vấn đề mới đã được đặt ra- Diablo sẽ ở đâu?
Tất nhiên là không thể ở kí túc xá của giáo viên được, vì hắn đâu có làm việc lại Babyls. Cũng không thể để cậu ta ở xa Rimuru- vì cậu sợ Diablo sẽ gây ra rắc rối mất.
Cuối cùng… dưới sự góp ý và hỗ trợ của Sullivan, Rimuru quyết định sẽ xây hẳn một căn nhà riêng, cậu và Diablo sẽ ở cùng nhau trong khoảng thời gian này~
Sullivan cho cậu mượn một vùng đất yên tĩnh gần Babyls, Rimuru dùng sáng tạo vật chất tạo ra hẳn một căn nhà bằng ma lực. Vậy là vấn đề nhà ở coi như ổn cả~
Tiếp theo là chuyện về công việc… Rimuru đang phải đau đầu vì Diablo cứ đòi theo cậu đến trường, dù rất không yên tâm khi để tên này một mình nhưng cậu lại không thể mang theo một người ngoài vào Babyls được… sau khi tham khảo với Ciel xong thì cuối cùng cũng có thể đưa ra một phương án giải quyết.
” Rắn nhỏ ấy ạ?”
” Ừm! Cậu làm được không?”
” để thần thử xem…”
Diablo dùng ma thuật hóa bản thân thành một con rắn nhỏ màu đen tuyền, nó bò vòng quanh cổ tay của Rimuru thành 2 vòng rồi nằm bất động, nhìn giống hệt một cái vòng tay~
( tôi không biết Diablo có thể tự do thay đổi hình dạng cơ thể vật lí hay không nên ghi đại nha! Nếu sai sót thì tôi xin lỗi!)
Rồi! Mọi chuyện đều đã ổn thỏa! Cậu canh chừng được Diablo mà hắn cũng không phản kháng gì hết~
Rimuru sờ nhẹ đầu rắn nhỏ vừa thở dài…
Hi vọng là sẽ không có rắc rối gì trong tương lai…
( Diablo được ở cạnh Rimuru sướng đến run người thì ý kiến gì nữa 😀)
[adrotate banner=”8″]
…………….
Trong buổi học tiếp theo với lớp…
” cho em hỏi…”
Rimuru đang nghiên cứu bài giảng thì ngẩn đầu lên..
” sao thế?”
” cái người hôm trước đâu rồi ạ…”
Rimuru lập tức cười trừ: ” haha… đừng quan tâm tới cậu ta…Chúng ta bắt đầu bài mới thôi…”
Vì Rimuru yêu thích dạy thực hành nên hầu hết các tiết học của cậu đều ở ngoài sân.
” Được rồi! Hôm nay học ma pháp tổng hợp tấn công- phòng thủ nhé!”
” vâng ạ”
” để xem nào… Alice, Sabnock và Gaap… dùng tất cả những gì các em có tấn công tôi đi!”
Cả 3 đứa nhìn nhau một lúc rồi lập tức tản ra các phía để tấn công. Cầu lửa của Alice, Đao của Sabnock và lưỡi kiếm gió của Gaap.
” Màn chắn.”
Lời nói nhẹ bân của Rimuru thốt ra. Xung quanh cậu lập tức xuất hiện một tấm chắn mỏng, chặn lại tất cả những đòn của 3 đứa.
” cô đặc không khí và ra lệnh cho các phân tử ma pháp trong nó thành lập lá chắn. tốn ít ma lực nhưng không vững”
Vừa dứt lời thì nó vỡ ra. Rimuru vừa giảng vừa tránh né các đòn cự ly gần của 3 đứa:
” Gia tốc tư duy nhìn rõ chuyển động của đối phương rồi tránh đòn. Có hiệu quả nhưng khó kiểm soát.”
Alice, Sabnock và Gaap đang cắn răng dùng toàn bộ sức mạnh tung chiêu cuối. Lần này Rimuru không thèm tránh. Lại nhẹ nhàng ra lệnh:
” Màn chắn”
Tất cả những đòn tấn công và vũ khí không những bị chặn lại mà còn hoàn hảo bật lại bọn trẻ.
” Dừng lại.”
Rimuru nhanh chóng thu lại đòn tấn công để không làm chúng bị thương.
” Màn chắn phản xạ. Tốn ma lực nhưng đảm bảo cả tấn công lẫn phòng thủ.”
” Tuy nhiên trong một số trường hợp, tấn công cũng là một giải pháp tốt để phòng thủ.”
Mọi người lập tức ồ lên. Rimuru bật cười:
” Không có gì là tuyệt đối cả, trong trận chiến, mọi người vẫn có thể sáng tạo các loại ma pháp phòng hộ hay vị trí công- thủ trong đội hình để tạo ra các thế mạnh khác nhau. Dùng năng lực sẵn có hay tận dụng môi trường xung quanh đều sẽ rất có ích đấy nhé!”
” Vâng!”