Quyển 7: Làng Kỹ sư

Chương 103: Ý tưởng về công cụ ma thuật bất ngờ

Chúng tôi đã đến một nơi cách biên giới của các Quốc gia Đồng minh Saint Schull hơn một ngày di chuyển.


“Không có cảm giác kéo xe, ngựa chắc chắn có thể chạy khá nhanh.” (Luciel)

“Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy một chiếc xe ngựa có khả năng giảm trọng lực như thế này.” (Lionel?)

“Thật sao? Tuy nhiên, chúng ta chỉ cách biên giới quốc gia một ngày nhưng đây là lần đầu tiên một năm đối với tôi dài đến vậy.” (Luciel)

“Mọi chuyện sẽ như vậy khi bạn làm điều gì đó mà bạn không quen. Vậy thì chúng ta sẽ đi dọc theo bức tường bên trái sau khi vượt qua biên giới phải không?” (Lionel?)

“Ừ. Tôi đã chắc chắn xác nhận địa điểm và Dolan và Paula cũng đã nói như vậy nên không còn nghi ngờ gì nữa.” (Luciel)

“Sẽ thật tuyệt nếu có những khu định cư như những ngôi làng gần đó…” (?)

“Chà, ngay cả khi không có… đúng hơn, ha~ cũng có rất nhiều quái vật ở đây.” (Lionel?)

Trước mặt chúng tôi là những con thằn lằn lớn và những con rắn khổng lồ đang cản đường tiến về phía trước và đang đe dọa lẫn nhau nhưng tôi có thể nói rằng chúng đã chú ý đến chúng tôi và bắt đầu cảnh giác với chúng tôi.

“Có lẽ họ đến từ thung lũng trải dài về phía bên trái.” (Lionel)

Khi Lionel bình tĩnh phân tích bên cạnh tôi, tôi lấy cây thương rồng thánh từ túi ma thuật của mình ra và sẵn sàng.

“Vậy thì, có lẽ tôi sẽ thử chiến đấu bằng giáo trên lưng ngựa theo bài giảng của bạn. Tôi đang trông cậy vào bạn, Fornoir.” (Luciel)

“Lần này tôi cũng vinh dự được làm người tiên phong.” (Lionel)

Một giọng nói phát ra từ phía tôi cùng với hình dáng một nữ thú mèo lao ra với tốc độ đáng kể.

“Tôi chán nên tôi sẽ tham gia thôi nya.” (Cathy)

Lionel và tôi liếc nhìn nhau trước khi đuổi theo Cathy và tham gia trận chiến.

Nắm chặt dây cương bằng tay trái, tôi chuyển cách cầm giáo sang cả hai tay ngay khi tôi đi ngang qua một con quái vật và cố định chắc chắn mình lên trên con ngựa bằng cách kẹp nó bằng đầu gối.

Vì Fornoir có thể đọc được đòn tấn công của đối thủ nên tôi chỉ tập trung vào một điểm duy nhất của con quái vật và đâm bằng ngọn giáo của mình.

Ngay cả khi căn thời gian tuyệt vời, đúng như dự đoán, nó vẫn khó khăn hơn nhiều so với chiến đấu trên bộ nên tôi đã vượt qua lũ quái vật mà không thể đánh bại nó.

Và khi tôi quay lại, Lionel và Cathy đã tàn sát họ rồi.

“Burururu.”

Tôi vuốt ve Fornoir đang hơi chán nản để xin lỗi trước khi quay lại chỗ cả hai đang đứng.



“Tôi hiểu vì Cathy khoe khoang về tốc độ của mình nhưng tại sao Lionel cũng nhanh đến vậy…” (Luciel)

“Ngay cả như thế này, tôi cũng đã từng là một vị tướng. Tôi bắt đầu đấu ngựa từ năm 10 tuổi nên tôi đã có sự nghiệp (kinh nghiệm) hơn 30 năm.” (Lionel)

Thay vì tỏ ra bẽn lẽn, Lionel tỏ ra hơi tự mãn và bắt đầu cười.

“Lionel-sama chưa bao giờ phạm sai lầm trên lưng ngựa bao giờ nya.” (Cathy)

Cathy, với những chuyển động nhanh nhẹn của mình, đã xuyên thủng não của nhiều con thằn lằn màn hình lớn bằng những đòn tấn công vào các điểm tập trung duy nhất và hiện đang chôn vùi lũ quái vật.



“Tôi hiểu rồi… vậy tại sao cậu lại nhảy khỏi xe ngựa?” (Luciel)

“Tôi chán quá rồi nya. Tôi đã ở đó suốt ngày đầu tiên nên tôi đã xuống xe để xin phép nya.” (Cathy)

” … Hoặc có lẽ bạn đã chán ngấy những cuộc thảo luận về ma thuật rồi?” (Luciel)

” N, không, điều đó… không sai đâu nya. Họ không ngừng niệm chú những câu thần chú kì lạ meo meo. Tôi sẽ bị đánh bại về mặt tinh thần nếu cứ ở đó nya.” (Cathy)

“Vậy thì không phải sẽ ổn nếu cậu đổi chỗ Kefin làm người đánh xe sao?” (Luciel)

“Hãy nhìn Kefin kỹ hơn đi nya. Dù có là người đánh xe đi chăng nữa thì đôi mắt của ông ta cũng luôn nhìn về phía xa nya.” (Cathy)



Nghe vậy, tôi nhìn sang Kefin và đôi mắt anh ấy chắc chắn đang nhìn về phía xa.

“Còn Dolan thì sao?” (Luciel)

“Ông ấy rất vui vì cháu gái của mình đã kết bạn nên ông ấy hoàn toàn trở thành một ông già tốt bụng nya.” (Cathy)

……… Đúng là rất khó tìm được một người bạn để nói về pháp cụ ngay cả khi bạn cố gắng tìm kiếm.

“Tôi sẽ không thay đổi tốc độ của chúng ta, bạn biết không?” (Luciel) (TL: Cathy đang chạy bộ.)

“Không sao đâu nya. Nếu mệt, tôi sẽ quay lại làm người đánh xe hoặc quay lại hang quỷ đó.” (Cathy) (TL: Hang quỷ của cô ấy ám chỉ chiếc xe ngựa)

Sự căng thẳng của Cathy dần giảm bớt nên tôi cho phép cô ấy ở bên ngoài.



Vào khoảng thời gian chúng tôi nhìn thấy đường cao tốc sau khi cưỡi ngựa khoảng một giờ, hẻm núi dần mờ đi và một khu rừng bắt đầu trải rộng phía bên trái của chúng tôi.

“Quái vật sống trong những khu rừng như thế này nên tốt nhất chúng ta nên cảnh giác.” (Luciel)

“Chà, đây đã là một phần của Liên minh Saint Schull nên có lẽ sẽ không có quái vật mạnh nào xuất hiện đâu.” (Lionel?)

“Tôi gặp rắc rối vì điều đó không phải là tuyệt đối…” (Luciel)



Rốt cuộc, quái vật không bị hạn chế ở trên mặt đất.

Thỉnh thoảng chúng tôi gặp phải những cuộc tấn công bất ngờ từ trên trời và có những con quái vật xuất hiện từ dưới lòng đất nên tôi không thể yên tâm.

Đó là lúc tôi có một suy nghĩ.

Nếu chúng ta có một thiết bị phát hiện quái vật có thể phát hiện ra quái vật thì sẽ không cần phải lo lắng như vậy?

Trong giờ nghỉ trưa, tôi hỏi 3 người họ xem nó có thể xây được không và họ đã rất sốc.



“Vậy ra có một phương pháp như vậy!” (Dolan hoặc Rician)

“Thiên tài sáng suốt!” (Paula)

“Nếu điều đó có thể thực hiện được, hy vọng sống không sợ hãi quái vật của người dân có thể trở thành hiện thực.” (Rician hoặc Dolan)

3 người họ đã nói như vậy và rất nhiều thuật ngữ bắt đầu bay đến, tôi hoàn toàn bị đuổi ra ngoài như một người ngoài cuộc.



“… Sẽ không có gì lạ nếu một ngày nào đó các quốc gia sử dụng nó cho mục đích quân sự.”

Lionel thốt ra những lời đó khi anh thở dài.

“Mặc dù vậy, tôi nghĩ nó được hình thành theo nhu cầu của người dân nya.”

Cathy nhìn xa xăm về tương lai.

“Chúng tôi sẽ chứng minh rằng Luciel-sama làm điều đó vì hòa bình.”

Kefin vừa nói vừa siết chặt nắm tay.

Dòng suy nghĩ của Lionel đã khiến tôi chìm trong cát bụi vì tôi hoàn toàn không cân nhắc việc sử dụng quân sự nhưng điều này cuối cùng đã đạt được một sự khởi động lại mới. (TL: Không biết tác giả đang nói đến khởi động lại điều gì, khởi động lại tư duy/bản chất quân phiệt của Lionel? hay bắt đầu một hướng đi mới cho cuộc hành trình của họ?)



“Tuy nhiên, tôi rất ngạc nhiên là Dolan có thể nấu ăn.”

Khi tôi lẩm bẩm điều đó, Dolan, người được cho là đang thảo luận về dụng cụ ma thuật, đã ở bên cạnh tôi mà tôi không nhận ra và anh ấy đã nói cho tôi biết lý do.

“Tôi đã nỗ lực rất nhiều để nuôi dạy Paula đúng cách.”

“Tôi hiểu rồi… vì điều đó mà Paula chưa bao giờ học nấu ăn và mơ ước trở thành kỹ sư công cụ ma thuật nhỉ?”

” ……… Tôi đang suy ngẫm về điều đó nhưng tôi chỉ hơi hối hận.”

Cho nên hắn có chút hối hận.

“… Có thể sẽ phát triển được một dụng cụ ma thuật có thể tự động nấu chín loại rau mà bạn cho vào đó.” (Luciel)

“?! Rốt cuộc thì đó cũng là một thiên tài về sự sáng suốt!” (Paula)

“Tôi chắc chắn sẽ phải làm được điều đó!” (Rician)

Vì Rician thực sự không thể nấu ăn giỏi nên ý tưởng của 2 người họ thậm chí còn được ưa chuộng hơn cả ý tưởng trước đó.



“Bạn có ý tưởng nào về cách thực hiện nó không?”

“Không sao cả nếu đó là điều gì đó không đáng kể.”

“Hở? Hmm~ … Có lẽ nó có thể thực hiện các bước trong công thức theo trình tự sau khi bạn cho nguyên liệu vào?

Ngoài ra, nó hơi khác một chút, nhưng nếu hàm lượng nước trong nấu ăn có thể được chiết xuất bằng áp suất cao sau khi đông lạnh nhanh chóng, chúng ta có thể tạo ra thứ gì đó tương tự như khẩu phần ăn khẩn cấp có thể được hoàn nguyên bằng nước nóng.

Ngay cả bây giờ khi làm thịt khô, chúng vẫn được ngăn không cho bị hỏng bằng cách sử dụng muối và gia vị cũng như dùng cho súp và những thứ tương tự, nhưng nếu công nghệ đó có thể được phát triển thì mọi người có thể nấu ăn ngon chỉ bằng cách thêm nước nóng?” (Luciel)

Tôi đã nói theo lời giải thích về các sản phẩm thực phẩm đông khô mà tôi đã xem trên tivi ở kiếp trước. Tôi không biết liệu nó có thể được tái tạo ở thế giới này hay không nhưng thử cũng chẳng hại gì nên tôi đề nghị với hai người họ.

“Thiết bị phát hiện quái vật và bảo quản thực phẩm… dù sao cũng là một thiên tài… hoặc có lẽ…” (Paula)

“Paula, để thực hiện thành công điều đó, chúng ta không còn lựa chọn nào khác ngoài việc kết hợp các kỹ thuật của mình.” (Rician)

“Được rồi. Ngay cả khi một người không thể nấu ăn, họ có thể nấu ăn chỉ bằng cách thêm nước nóng. Đó là ước mơ của nhân loại.” (Paula)

“Thế giới sẽ thay đổi.” (Rician)

Khi hai người họ ra hiệu bằng tay, họ bắt tay nhau một cách chắc chắn và một lần nữa bắt đầu thảo luận về các công cụ ma thuật.

Khi tôi được giải thoát khỏi đó, Lionel và những người khác đều tỏ ra ngạc nhiên.



” … Cái gì?”

Tất cả họ hiếm khi nhìn chăm chú vào tôi nên tôi thử hỏi.



“Sử dụng ánh sáng thần kỳ ở độ tuổi còn trẻ, nảy ra ý tưởng để con người không bị quái vật phục kích và hình dung ra pháp cụ bảo quản thực phẩm trong thời gian dài…”

Không như mọi khi, giọng Lionel trở nên nhẹ nhàng hơn khi anh ấy đã gần kết thúc câu nói của mình.



“Tôi cũng muốn có chúng sau khi một trong hai cái được hoàn thành nya.”

Cathy phản ứng đúng như tôi tưởng tượng nên tôi vô tình bật cười.



“Tôi muốn biết liệu bạn có ý kiến ​​gì về vũ khí và áo giáp không.”

Dolan đang hy vọng có bất kỳ ý tưởng thú vị nào về nghề rèn.



” …… ”

Cuối cùng, chỉ còn lại Kefin đang nhìn tôi với ánh mắt nhiệt thành.

Có phải nó không? … Khi Kefin và những người khác thất bại trong cuộc tấn công vào Hiệp hội Người chữa lành, chiếc áo lót ma thuật và đồ lót ma thuật mang lại hiệu quả lớn hơn trong một bộ đã bị Dolan và Paula bóc ra và chuyển cho tôi?

“Xin lỗi nhưng tôi không đánh theo cách đó.” (Luciel)

“Hả?” (Kefin)

Anh ấy trả lời với vẻ mặt thẳng thắn nên có vẻ như không phải vì lý do đó.

“ … Tại sao bạn lại nhìn chằm chằm vào tôi như vậy?” (Luciel)

“Ơ… không, đó là vì tôi nhận ra rằng tôi đã đạt được một trong những mục tiêu của mình.” (Kefin)

… Mục tiêu à.

Tôi cảm thấy ớn lạnh sống lưng nên tôi mừng vì mình đã sai.

“Nếu thế thì tốt. Làm việc chăm chỉ.” (Luciel)

“Ừ.” (Kefin)

Kefin vui vẻ gật đầu.



Vì vậy, sau khi kết thúc giờ nghỉ trưa bằng những cuộc trò chuyện nhàn rỗi như vậy, chúng tôi lại tiếp tục hành trình đến thành phố Rockford, nơi tập trung các kỹ sư.

Spread the love
Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.