Next

Chương 0: Lời Mở Đầu

Hai mươi năm đã trôi qua kể từ cuộc chiến Tenma và có rất nhiều điều đã thay đổi trên thế giới. Mọi thứ diễn ra yên bình và tất cả là nhờ vào nỗ lực của Rimuru Tempest, người đã là thần thánh. Anh ấy đã có thể đưa Vương quốc Tempest trở thành quốc gia tốt nhất trên thế giới. Trên khắp thế giới, ai cũng muốn đến thăm Tempest và có cái nhìn thoảng qua về vị thần cư ngụ trong đó. Đúng vậy, sau chiến tranh, một tôn giáo mới đã được thành lập ở quốc gia loài người, tôn giáo này thờ Rimuru như một vị thần thực sự duy nhất của họ. Lúc đầu, Rimuru không thoái mái với điều này, nhưng đã từ bỏ sau khi thấy con người quyết tâm tôn thờ anh ta như thế nào.
Do dó, Rimuru hầu như không tương tác với những người khác, ngoại trừ những người anh đã biết trước đó. Anh ấy ở lại cung điện mới được xây dựng để vinh danh anh ấy. Mọi quái vật dưới quyền của Rimuru đều đảm bảo rằng ngài ấy làm càng ít công việc càng tốt. Họ tin rằng vị thần Rimuru của họ ở trên rất hoạt động và đã làm rõ điều đó để đảm bảo rằng tất cả những gì ngài ấy làm chỉ là thủ tục giấy tờ mà ngài ấy hoàn toàn cần sự chú ý của Rimuru.
Hiện tại, Rimuru đang ngồi tại văn phòng trong cung điện của mình để làm các thủ tục giấy tờ. Rimuru không thể phàn nàn vì đây là công việc duy nhất anh ấy được phép làm. Do đó, Rimuru đã không còn cảm thấy buồn chán kể từ khi chiến tranh kết thúc.
 
rimuru9
 
Rimuru ký vào tờ giấy cuối cùng và thư giãn trên ghế “Cuối cùng thì tôi cũng xong”
<< Chúc anh làm việc tốt >>
Ciel khen ngợi tôi.
“Em biết đẩy, em có thể đã giúp tôi làm công việc này nhanh hơn mà. Em thậm chí còn cấm tôi sử dụng quyền hạn của mình để hoàn thành công việc sớm hơn”
<< Điều đó sẽ đánh bại quan điểm cho phép em làm một số công việc mà không cần quyền hạn của em.
“Tôi đoán đó là sự thật. Tôi ước chúng là một điều gì đó thú vị mà tôi có thể làm”, Rimuru nói.
<< Anh có thể đến thăm thị trấn của mình. Đã năm năm kể từ khi anh rời khỏi cung điện, chắc rằng có rất nhiều thay đổi đã xảy ra kể từ lần cuối cùng anh ghé thăm >>
“Anh biết người của anh như thế nào ‘ Một vị thần chẳng hạn như anh không nên ban ơn cho người phàm, với sự hiện diện của anh.
Họ sẽ nói điều gì đó như vậy” Rimuru nói với một tiếng thở dài.
Ngay sau đó có tiếng gõ cửa và ai đó bước vào văn phòng. Người đó là Shuna, người đang mặc trang phục thiếu nữ trong đền thờ của cô ấy.
“Ngài Rimuru, ngài có một vị khách”
Shuna nói với Rimuru.
“Anh biết rồi. Cho cô ấy vào Rimuru trả lời.
[adrotate banner=”8″]

Sau khi Rimuru trở thành một vị thần, Rimuru có thể xuyên qua hệ thống thế giới được tạo ra bởi Veldanava để dựa vào các kỹ năng như nguồn sức mạnh chính của mọi người. Hiện tại, Rimuru không có bất kỳ kỹ năng nào bởi vì Rimuru đang ở trên khái niệm về kỹ năng. Quyền hạn của Rimuru là tuyệt đối vì Cậu có thể làm bất cứ điều gì cậu muốn mà không cần suy nghĩ gì.

Rimuru đã trở thành Toàn năng, Toàn diện. Cậu hiểu tất cả các hiện tượng tồn tại trong đa vũ trụ và cậu biết điều gì sẽ xảy ra trước khi nó xảy ra nhờ cậu là người toàn trí. Rimuru ghét sức mạnh này của mình vì nó làm hỏng bất kỳ niềm vui nào mà cậu muốn có cho riêng mình. Do đó, Rimuru đã tái tạo Ciel vì cậu đã đánh mất cô khi vượt quá khái niệm về kỹ năng. Cậu trao cho cô sức mạnh Toàn giác của mình và yêu cầu cô tiết lộ những điều cho anh nếu điều đó thực sự quan trọng. Rimuru cũng yêu cầu cô quản lý sức mạnh của mình cho anh vì sự hiện diện của cậu đủ để phá hủy vũ trụ nếu cậu không cẩn thận.
Và đó là cách Rimuru biết ai sẽ đến bởi vì Ciel đã thông báo cho cậu rằng cô ấy đang trên đường đến.
Shuna cúi đầu và rời khỏi phòng cho người đó bước vào. Người vào phòng và đóng cửa lại.
“Lâu rồi không gặp sensei hay bây giờ em nên gọi anh là Rimuru-Sama?” Người hỏi anh với một nụ cười.
Rimuru cười đáp lại “Em có thể gọi tôi bất cứ điều gì em muốn, Chloe. Sau tất cả, chúng ta bây giờ là bình đẳng”.
Chloe bật cười một tiếng “Đúng là như vậy, nhưng chúng ta chỉ là bình đẳng trong mắt người ta. Anh so với em còn mạnh hơn rất nhiều.”
“Đừng nói vậy, Chloe. Em là sinh vật duy nhất tồn tại có tiềm năng đạt đến cấp độ tồn tại của anh. Hãy cho bản thân thêm vài trăm năm nữa và em sẽ đặt được mức sức mạnh như anh ngay lập tức” Rimuru nói với Chloe.
“Nếu anh nói vậy thì Rimuru” Chloe đỏ mặt nói với anh.
Chloe O’Bell là học sinh cũ của Rimuru Tempest. Cô ấy là người hùng đã phong ấn Veldora trong 300 năm trước khi Rimuru đến và giải thoát anh ta. Cô ấy cũng là một trong nhiều phụ nữ có tình cảm với Rimuru và cô ấy là người có khả năng sẽ được chọn để ở bên cạnh cậu. 
Hai năm sau cuộc chiến Tenma, một vị thần thời gian xấu xa đã đến thế giới và tuyên bố rằng hắn sẽ giành lấy thế giới cho chính mình. Sức mạnh của các vị thần nhỏ hơn một chút so với sức mạnh của Veldanava và lớn hơn rất nhiều so với tất cả những con rồng thực sự cộng lại. Sự tồn tại khiến tất cả những người thách thức hắn bất lực trước sức mạnh của hắn. Ngay cả Octagram cũng bất lực trước sức mạnh của hắn.
Quyền năng của vị thần hoàn toàn kiểm soát thời gian. Anh ta có thể bẻ cong thời gian, tạm dừng thời gian, tua lại thời gian, nhìn thấy tương lai hoặc quá khứ của bất cứ điều gì hắn muốn, thay đổi tương lai thành kết quả mong muốn mà anh ta muốn, cưỡng bức lấy đi một người thời gian theo ý muốn, mạnh mẽ tua lại một người thời gian tùy ý, bỏ qua thời gian bất cứ lúc nào anh ta muốn, xóa bỏ khái niệm về thời gian của bất kỳ thứ gì anh ta muốn và nhiều khả năng thời gian hơn nữa. Dù sao thì hắn cũng là thần của thời gian, nên việc hắn có toàn quyền kiểm soát thời gian là điều đương nhiên.
Tất nhiên, Rimuru không bao giờ chiến đấu với hắn vì hắn coi đó là một nỗi đau. Hắn có thể dễ dàng xóa sổ tà thần bằng một ý nghĩ nếu hắn muốn, nhưng hắn muốn xem liệu có ai trên trái đất có thể sánh ngang với sức mạnh của một vị thần trước khi hắn tham gia.
Và đó là khi nó xảy ra, Chloe, người chuyển sang một linh hồn tối cao của thời gian, đã thách thức vị thần này một trận chiến sau thất bại của Octagram. Họ đã chiến đấu suốt một tuần liên tục mà không hề nghỉ ngơi cho đến khi cuối cùng, cô ấy có thể đánh bại vị thần và từ bỏ mọi quyền lực của anh ấy như là của riêng mình. Cô có thể đánh bại hắn vì sức mạnh mà cô liên tục vay mượn từ Rimuru. Sau khi cô ấy thoát khỏi sức mạnh của ác thần, cô ấy tiến hóa thành một vị thần và trở thành nữ thần thời gian mới. 
Khi tiếng nói của thế giới thông báo về sự tiến hóa của cô ấy với thế giới, loài người bắt đầu tôn vinh cô ấy là nữ thần, người sẽ ở bên cạnh Rimuru với tư cách là nữ hoàng của anh ấy. Và không thất bại, mọi người đã xây dựng một người thay thế cho cô ấy bên cạnh Rimuru của riêng mình. Cô ấy buộc phải chuyển đến Tempest vì điều này và cô ấy đang ở trong cung điện được xây dựng cho Rimuru. Nhưng cô được đưa vào một khu vực khác của cung điện, không phải để Rimuru phân tâm khỏi nhiệm vụ của cậu.
Chloe hiện tại mạnh ngang ngửa Veldanava về sức mạnh và chỉ đứng sau Rimuru. Cô ấy cũng đã vượt ra ngoài khái niệm về kỹ năng và hiện có toàn quyền kiểm soát Thời gian.
 
chloe
 
Rimuru rất vui với sự tiến hóa của Chloe. Cậu không nói với ai điều này, nhưng lý do Rimuru từ chối nhận bất kỳ cô gái nào rõ ràng là yêu cậu là vì họ đều là người phàm và Cậu không còn nữa. Không ai trong số họ có thể xử lý dù chỉ một phần nhỏ sức mạnh của cậu. Nếu Rimuru quyết định lấy một cô gái làm người yêu, cô ấy sẽ chết nếu cậu quyết định thân mật với cô ấy vì sức mạnh của cậu. Rimurur có thể đưa họ trở về từ cõi chết hoặc làm cho họ đủ mạnh để xử lý sức mạnh của mình, nhưng cậu không thích làm rối tung dòng chảy bình thường của mọi thứ.
Đó là lý do tại sao Rimuru rất vui khi Chloe biến thành một vị thần. Cô có thể xử lý sức mạnh của cậu một chút, chí ít đó là tất cả những gì Rimuru muốn. Rimuru mới biết rằng Chloe đã yêu anh được một thời gian và anh rất vui khi được đáp lại tình cảm của cô. Anh chỉ chờ xem liệu cô có thừa nhận điều đó với anh hay không.
Bây giờ, trở lại hiện tại.
Chloe đến và ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh Rimuru “Anh đang làm gì vậy Rimuru?”.
“Anh vừa ký xong cái này. Anh đang nghĩ đến việc thư giãn trong phòng của mình” Rimuru nói với Chloe.
“Không phiền nếu em tham gia cùng anh chứ?. Hôm nay em không có việc gì phải làm và em muốn nói chuyện với anh” Chloe nói với vẻ đỏ mặt “
Tôi sẽ nghĩ rằng sau hai mươi năm, cuối cùng Chloe cũng có đủ can đảm để thổ lộ tỉnh yêu của mình với tôi” Rimuru mĩm cười nghĩ.
Ngài luôn có thể thành thao việc di chuyển.
Ciel nói với Rimuru.
” Anh có thể, nhưng thật vui khi thấy cô ấy cố gắng rất nhiều” Rimuru nghĩ.
“Vậy thì đi thôi,”Rimuru đưa tay ra để cô nằm lấy.
Chloe nhìn thấy bàn tay của Rimuru và ngay lập tức nắm lấy nó và đứng lên cùng anh. Cô cố gắng giấu mặt mình khỏi anh vì nó đỏ đến mức nào.
Điều này chỉ khiến Rimuru cười nhiều hơn.
Khi cả hai đến gần cửa phòng của Rimuru, một vòng tròn ma thuật khổng lồ xuất hiện bên dưới chân của cả hai khiến họ vô cùng ngạc nhiên. Rimuru bối rối nhìn vào vòng tròn và hỏi.
“Cái này là cái gì?”
<< Nó dường như là một vòng tròn triệu hồi. Một số người đang cố gắng triệu tập cả Ngài và Chloe. Tôi có nên hủy nó không? >
“Không cần đâu. Tôi không biết tại sao, nhưng tâm trí các nhà thám hiểm của tôi đang ngứa ngáy. Điều này đã được Isekai viết lên tất cả”, Rimuru nói trong sự phấn khích.
“Rimuru, đây có vẻ là một vòng tròn triệu hồi. Chúng ta nên hủy nó trước khi nó triệu hồi chúng ta ở một nơi nào đó kỳ lạ” Chloe nói với Rimuru.
“Không, dừng lo lắng Chloe. Chúng ta nên để nó đi và xem ai có khả năng triệu hồi các vị thần như chúng ta. Và ngoài ra, điều đó có thể dẫn đến một cuộc phiêu lưu hoàn toàn mới chỉ với hai chúng ta. Rốt cuộc, rất nhiều câu chuyện về Isekai. Tôi đã đọc tất cả đều có một cái gì đó như thế này, “Rimuru nói với sự phấn khích.
Chloe thở dài trước sự trẻ con của Rimurd “Nếu anh nói vậy. Dù gì thì chúng ta cũng cần một kỳ nghỉ”.
“Rất vui vì em đã hiểu. Bây giờ, chúng ta hãy tăng tốc độ này một chút”.
Rimuru đã thêm một lượng sức mạnh rất nhỏ vào vòng tròn triệu hồi và nó tỏa sáng rực rõ hơn trước. Vòng tròn ma thuật sau đó được kích hoạt với sức mạnh của Rimuru và cả Rimuru và Chloe đều biến mất khỏi tầm mắt.
Và đó là khởi đầu cho cuộc phiêu lưu mới của hai người ở một thế giới khác.
…………………………
Spread the love
Next
Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.