Chương 31 – Mục tiêu của Miyuki được tiết lộ

Miyuki và Rimuru vẫn nhìn chăm chăm vào nhau mà không cử động. Trong khi đó, những người khổng lồ trên mặt đất đều đã ngất đi từ lâu khi Miyuki bước chân vào hạ giới. Không chỉ họ mà mọi sinh vật còn lại ở hạ giới đều đã ngất đi sau khi Miyuki bước vào đó. Điều này bao gồm những người từ thế giới hồng y của hạ giới như rồng, thần tiên, nhân mã, v.v. Không một sinh vật nào trong đa vũ trụ vô tận của hạ giới có thể chống lại việc không ngất đi trước sự hiện diện của Miyuki ở hạ giới. Lý do khiến hạ giới vẫn chưa biến mất là vì sự hiện diện của Rimuru đóng vai trò như một chỗ dựa cho hạ giới.
Quay lại những gì đang xảy ra, Miyuki mỉm cười với Rimuru. Ta nghĩ cậu biết lý do tại sao ta ở đây. Ta không thể để cậu xóa bỏ các vị thần cấp thấp của ta, những người mà tôi đã ban phước lành của tôi cho họ.
Tôi xóa bỏ họ đi là vì họ khiến tôi khó chịu. Họ quá tầm thường để tôi không có bất kỳ cảm xúc nào. Bây giờ, hãy bắt tay vào việc nào, Rimuru nói với Miyuki.
Ta thích cách tiếp cận thẳng thừng đó của cậu đấy. Chúng ta hãy đến một nơi khác để bắt đầu cuộc trò chuyện của ta với cậu chứ. Miyuki sau đó biến mất như thế cô ấy không có ở đó.
Rimuru quay sang Chloe và Lilith, Tôi sẽ quay lại trong giây lát. Hãy trông chừng mọi người Chloe và đảm bảo rằng năm vị thần cấp thấp đó không gây ra bất kỳ thiệt hại nào ở hạ giới.
Sau khi nói xong, Rimuru biến mất và để lại Chloe, Lilith và Yoshino quan sát năm vị thần cấp thấp kia. Họ vẫn đứng ở vị trí củ vì năm vị thần kia từ chối di chuyển khỏi vị trí của họ trên không. Lý do là vì họ biết rằng với tất cả sức mạnh của mình, họ sẽ không thể có cơ hội chống lại các vị thần Tối cao kia. Họ có thể đối đầu với Yoshino vì cô ấy cũng chỉ là một hạ thần như họ, nhưng Chloe và Lilith thì khỏi nói. Nếu họ di chuyển bất cần, họ nghi ngờ rằng Chloe hoặc Lilith có thể xóa sổ cả năm người họ mà không để lại dấu vết.
Rimuru xuất hiện bên trong một khoảng không trống rỗng, nơi không có gì tồn tại, thậm chí không có khái niệm. Cậu dường như đã thay đổi trang phục của mình thành trang phục rồng thực sự của mình với chiếc quốc trắng trên vai.
rimuru1
 
Rimuru nhìn về phía trước của mình và thấy Miyuki đang lơ lửng trong khoảng không cùng cậu. Nói rằng không có gì tồn tại trong khoảng không đó thì hơi sai vì có ba chấm nhỏ bên trong khoảng không. Khi quan sát kỹ hơn, các chấm phát sáng và có kích thước khác nhau và nối theo thứ tự tăng dần gần nhau. Dấu chấm đầu tiên lớn hơn dấu chấm thứ hai và dấu chấm thứ hai lại lớn hơn dấu chấm thứ ba. Những chấm này phát ra một màu sáng, nhưng chúng rất nhỏ theo góc nhìn của Rimuru và Miyuki.
Đẹp phải không. Chỉ có cả hai chúng ta mới đủ mạnh mẽ để tồn tại ở nơi này, Miyuki nói với Rimuru.
Không có gì đáng ngạc nhiên khi xem khoảng trống này là nguồn gốc của mọi thứ đang tồn tại. Họ không còn bị ràng buộc bởi các khái niệm có thể tồn tại ở đây.
Bây giờ cô muốn gì ở tôi?. Rimuru hỏi Miyuki.
Miyuki mỉm cười và bước đi trong khoảng không như thể cô ấy đang đi trên mặt đất vững chắc, nhưng thực sự là đang đi trong một khoảng không cho đến khi chạm đến ba chấm nhỏ đó. Hãy nói cho ta biết Rimuru Tempest, cậu đã bao giờ cảm thấy rằng đây không phải là nơi cậu thuộc về?.
Rimuru quan sát cô ấy để xem cô ấy sẽ làm gì. Ta sẽ không phủ nhận rằng ta đã có những suy nghĩ như vậy trước đây. Rốt cuộc, ta đến không gian này vì ta đang tìm kiếm nơi ta thuộc về.
Và bởi vì ngài đã chán thưa chủ nhân.
Không phải lúc này Ciel. Cô nên đọc tâm trạng một chút chứ.
Ta sẽ không nói ta đổ lỗi cho cậu Rimuru Tempest. Miyuki sau đó đưa tay lên và nhặt một chấm nhỏ đầu tiên và lớn nhất trong số ba chấm.
 
Cá hai chúng tôi đã vượt qua những ranh giới mà ngay cả người đấng sáng tạo đầu tiên Veldanava cũng không thể chạm tới. Người sáng tạo đầu tiên Veldanava với sức mạnh hạn chế của mình đã có thể tạo ra hạ giới và tất cả các chiều vô hạn và thế giới trong đó.
Nhưng anh ta vẫn bị ràng buộc bởi khái niệm mà chính anh ta đưa ra, đó là lý do tại sao anh ta chết. Sau khi thành công thay thế anh ta, ta đã tạo ra cõi trung giới và tầng cao ở cõi khác để kiểm tra sức mạnh của ta. Ta đã tạo ra những sinh vật vượt trội hơn Đấng Tạo hóa Veldanava trước đó về quyền lực và sự tồn tại, những sinh vật đó là những vị thần mà cậu biết ở hiện tại.
Chà, điều đó giải thích tại sao các vị thần đều rất mạnh so với những sinh vật ở hạ giới, Rimuru nói.
Ta đã tạo ra một số vị thần để kiểm tra sức mạnh ở giới hạn . Người sáng tạo đầu tiên Veldanava mạnh mẽ nhưng anh ta không có quyền tạo ra thế giới ở cấp độ thuộc cõi trung giới hoặc cõi cao hơn.
Các vị thần cấp thấp đều có sức mạnh vượt qua cả cõi trung giới và cãi cấp thấp và mỗi người trong số họ có thể dễ dàng tạo ra các thế giới ở cấp độ cõi trung giỏi hoặc cõi cấp thấp. Không nói khoát khi nói rằng một vị thần cấp thấp mạnh hơn nhiều lần so với đấng sáng tạo đầu tiên Veldanava, Miyuki nói khi quan sát các chấm phát sáng trong lòng bàn tay của mình.
Rimuru bước tới hai dấu chấm còn lại.
Những gì cô nói chắc chắn là đúng. Ý tôi là, Veldanava cần một năng lượng bên ngoài từ khoảng không này trước khi anh ta có thể tạo ra hạ giới. Những vị thần thấp hơn từ những gì tôi đã thấy không cần sức mạnh như vậy để tạo ra thế giới.
Thành thật mà nói, ta tạo ra chúng để xem liệu chúng có thể trỗi dậy và chống lại ta không vì mọi thứ gần đây đã trở nên nhàm chán.
Ý ta là hãy nhìn chúng ta, thế giới chẳng là gì ngoài những chấm phát sáng cỡ lòng bàn tay. Chỉ cần tôi khép tay lại là đủ để nghiền nát cõi cao hơn và mọi thứ trong đó, Miyuki nói với Rimuru.
Đúng là cả hai chúng ta đều là những thực thế là nguyên lý cơ bản tạo nên thực tại này, nhưng chúng ta không nên lạm dụng sức mạnh mà chúng ta có. tất cả đều có sự sống trong chúng và chúng ta không nên đùa giỡn với chúng, Rimuru nói với Miyuki.
Ngay cả khi chúng ta là người đã cho họ cuộc sống đó?. Miyuki hỏi Rimuru.
Đúng vậy. Tôi cố gắng hết sức để không nhìn thế giới tầm thường trước mắt, vì nếu làm vậy tôi sẽ đánh mất chính nền tảng tồn tại của mình, Rimuru nói với Miyuki.
Miyuki nhìn Rimuru trong im lặng trước khi cô ấy mỉm cười, Sao cũng được. Dù sao thì ta cũng không thực sự muốn đánh cắp sự sống của những sinh vật dưới quyền chúng ta. Miyuki đưa chấm phát sáng trong lòng bàn tay về vị trí cũ.
Chính xác thì tại sao cô lại gọi tôi đến đây?. Tôi có thể đoán cô là gì nhưng tôi không hiểu tại sao cô lại muốn nói với tôi điều đó, Rimuru bày tỏ sự bối rối của mình.
Miyuki rời khỏi ba dấu chấm và bắt đầu đi sâu vào bên trong khoảng không. Rimuru đi theo cô và đi phía sau cô ấy. Hãy nói cho ta Rimuru Tempest, cậu đã bao giờ cảm thấy bị hạn chế chưa?. Giống như cậu chỉ đơn giản là đang nhảy trong kịch bản của người khác vậy.
Không hẳn. Tôi biết sự thật rằng mọi hành động của tôi đều là do tôi tự làm.
Tôi không phải là con tốt, Rimuru nói với cô ấy.
Miyuki bấm ngón tay và một lâu đài khổng lồ xuất hiện bên trong khoảng không. Cánh cửa khổng lồ của lâu đài mở ra và Miyuki bước vào bên trong nó, theo sau là Rimuru. Cả hai cùng đi bộ cho đến khi bước vào bên trong một căn phòng trải dài và mở rộng đến vô tận và bên trong căn phòng là hàng triệu triệu chiếc kệ chứa đầy sách.
Ở một phần của căn phòng là một ngai vàng được làm bằng vàng rực rỡ. Miyuki đưa tay lên và một cuốn sách từ trên giá bay ra và bay đến tay cô. Cô ấy quay sang Rimuru, người đang đứng phía sau cô .
Người biết căn phòng này là cái gì đúng không?, Miyuki hỏi Rimuru.
 
Rimuru bình tĩnh nhìn xung quanh.
Tôi biết.
Đây là Phòng Hồ sơ, nơi mọi thứ được ghi lại.
Đúng vậy. Chỉ những ai đã phá vỡ ranh giới và giải phóng bản thân khỏi mọi giới hạn hiện có mới có thể xuất hiện trong căn phòng này. Tất cả hàng nghìn tỷ nghìn tỷ cuốn sách trong căn phòng vô tận này là những cuốn sách ghi lại lịch sử của mọi sự tồn tại. Mọi người đang tồn tại có cuốn sách riêng dành riêng cho họ. Lịch sử, hành động, quá khứ, tương lai, hiện tại, v.v. của họ đều được ghi lại trong cuốn sách của riêng họ, kịch bản viết về họ. Miyuki giải thích cho Rimuru.
Tôi hiểu rồi, nhưng điều tôi không hiểu là chuyện này có liên quan gì đến tôi?. Tôi không tạo ra căn phòng này, cô biết đấy, Rimuru nói với Miyuki.
Miyuki cười.
Tất nhiên là không.
Căn phòng này đã tồn tại ngay cả trước khi người sáng tạo đầu tiên Veldanava hình thành. Mỗi sinh vật đều có cuốn sách riêng dành riêng cho họ và những câu chuyện của họ đã được viết cho họ ngay cả trước khi họ được tạo ra. Không ai có thể đi ra ngoài câu chuyện của chính họ, thậm chí là Veldanava. Cuốn sách tôi đang cầm này là cuốn sách của Veldanava và câu chuyện của anh ấy được viết bên trong cuốn sách này đã kết thúc. Cố gắng kéo dài câu chuyện của họ là không thể, nó sẽ kết thúc vào một ngày nào đó. Ngay cả Veldanava cũng không biết về sự tồn tại của nơi này.
 
Rimuru quan sát Miyuki khi cô ấy trả cuốn sách trong tay mình vào kệ sách nơi mà nó ở đó. Và điều này đưa chúng ta đến trường hợp ngoại lệ duy nhất cho hiện tượng này là ta và cậu. Trong quá khứ, ta đã nâng sức mạnh của mình lên mức cao nhất và ta có thể dễ dàng tạo ra không gian cao hơn vô hạn chỉ bằng một cái búng tay. Ta đã cảm thấy mình trên đỉnh thế giới nhưng ta vẫn cảm thấy bị giới hạn bởi những giới hạn của xác thịt và cơ thể. Ta cảm thấy như sự tồn tại của mình đang tuân theo một loại kịch bản nào đó. Bằng chứng cho điều này là ta vẫn bị ràng buộc bởi khái niệm tồn tại ngay cả với tất cả sức mạnh của mình. Ta vẫn có thể bị giết có nghĩa là ta vẫn bị ràng buộc bởi những khái niệm về thế giới.
Tôi đã có thể đoán được cô đã làm gì tiếp theo. Rốt cuộc, nơi này không nên được tiết lộ cho bất kỳ ai bên trong thực thể này, Rimuru nói với cô.
Được nói đến như hình ảnh đại diện thực sự của mình. Sau khi ta cảm nhận được những điều này, ta quyết định giải phóng bản thân khỏi mọi giới hạn và cách duy nhất để làm điều đó là chết. Bằng cách chết, ta tự giải thoát mình khỏi xiềng xích trói buộc ta với câu chuyện của mình cho phép ta vượt qua câu chuyện của chính mình, đó là lý do tại sao ta có thể xuất hiện trong căn phòng này. Sau khi xuất hiện trong căn phòng này, ta trở thành người đầu tiên và duy nhất thoát khỏi câu chuyện được viết về ta. Ta trở thành một thực thể bị truy tìm thoát khỏi mọi giới hạn và không bị ràng buộc bởi bất kỳ khái niệm nào. Với việc ta hiện diện ở đây có nghĩa là ta nắm giữ quyền năng để thay đổi bất kỳ câu chuyện của các sinh vật tùy thích.
Các vị thần tối cao mà ta tạo ra có khả năng thay đổi câu chuyện của những sinh vật bên dưới họ nhưng họ thậm chí không biết rằng họ cũng chỉ là những nhân vật trong một câu chuyện đã được viết sẵn. Sau vô số năm trôi qua, ta bắt đầu tự hỏi về nguồn gốc của căn phòng này và tại sao câu chuyện của mỗi người đã được định trước ngay cả trước khi họ tồn tại. Ta không tạo ra căn phòng này và người sáng tạo đầu tiên Veldanava không biết về sự tồn tại của căn phòng này. Điều đó có nghĩa là một sinh vật cao hơn là người đã tạo ra nó và tất cả những câu chuyện này đều do anh ấy viết ra, Miyuki giải thích cho Rimuru.
Rimuru nhìn Miyuki một cách sắc bén cẩn thận hướng về phía Miyuki. Sự tồn tại của bản thể mà cô đang tìm kiếm nằm ngoài tầm hiểu biết của cô.
Miyuki nhếch mép, Tất nhiên là ta biết điều đó.
Dù sao thì, ta với tư cách là một thực thể có dấu vết vẫn không thể tương tác với sinh vật này. Điều này rõ ràng có nghĩa là có một cảnh giới cao hơn sự tồn tại của ta hiện tại. Mặc dù ta đã cố gắng tiềm kiếm nó.
Nếu một cảnh giới tồn tại cao hơn ta hiện tại, điều đó cũng có nghĩa là ta vẫn ở trong lòng bàn tay của một thực thể cao hơn. Ta muốn đạt đến cảnh giới đó, nhưng ta không biết làm thế nào kể cả với sự toàn trí của mình. Rồi một ngày, ta cảm nhận được điều đó. Có người đã đạt đến cảnh giới đó 
Rimuru bình tĩnh quan sát cô và Miyuki tiếp tục.
Đúng vậy. Cậu đạt đến cảnh giới đó khi sự tồn tại của cậu ở dưới bản thân ta rất nhiều lần. Không có cách nào để cậu đạt đến cảnh giới đó bằng sức mạnh của mình vào thời điểm đó, điều đó có nghĩa là cậu đã được thực thể tối cao ở trong cõi đó ban cho sức mạnh. Tôi tò mò khi thấy cậu vào thời điểm đó, nhưng ta có thể nhân thức được bất cứ điều gì về cậu vào thời điểm đó ngay cả với sức mạnh của mình. Điều này củng cố lý thuyết của ta về một tồn tại cao hơn cai trị tất cả chúng ta. Đó là sau khi cậu trở lại thực tế này mà tôi có thể quan sát cậu bằng trí tuệ toàn năng của mình và khám phá ra cậu là ai.
Hình đại diện của vị thần Toàn năng, Rimuru Tempest. Điều đó giải thích tại sao cậu là thực thể duy nhất không có cuốn sách được đặt trong Phòng ghi chép này.
Tôi không thực sự cố gắng che giấu điều đó với cô.
Vây cậu định làm gì?.
Đừng nói với tôi rằng cô đang ảo tưởng thách thức con người ban đầu của tôi. Nếu đó là kế hoạch của cô, tôi khuyên cô nên xem xét lại.
Bất kể nó là gì, nó không bao giờ có thể tương tác với con người bạn đầu của cô, chứ đừng nói đến việc chiến đấu với nó.
 
Nó không có hình thức và nó chỉ đơn giản bao gồm tất cả mọi thứ. Nó đứng trên tất cả thực tại muôn hình vạn trạng đang tồn tại, đơn giản là một lấm tấm bụi trước mắt. Tôi có thể là người duy nhất đạt đến cảnh giới tồn tại này ngoài bản thân nó, nhưng đó là bởi vì bản thân ban đầu của tôi đã quyết định điều đó. Không có gì đi ngược lại ý muốn của nó. Anh ấy là định nghĩa thực sự của Toàn năng , Rimuru giải thích với cô.
Tất nhiên. Trong khi chờ đợi, ta sẽ nhờ các vị thần của ta giúp các vị thần cấp dưới của cậu giải trí sau khi cậu vào lại cõi trung giới. Điều đó sẽ giúp cậu không cảm thấy buồn chán ít nhất là cho đến lúc đó, Miyuki nói với Rimuru.
Rimuru quay lại và bắt đầu rời khỏi nơi này. Tôi sẽ không can dự vào công việc của các vị thần. Chỉ những người bạn đồng hành và gia đình của tôi sẽ chiến đấu. Tôi sẽ chỉ tham gia nếu các vị thần đi quá đà như đe dọa xóa sổ thực tại hay gì đó. Bên cạnh đó, tôi sẽ ở lại với tư cách là một bên trung lập và quan sát cách các vị thần định thách thức bạn đồng hành của tôi.
Nói xong, Rimuru biến mất khỏi khoảng không. Miyuki đi đến ngai vàng trong phòng và ngồi xuống. Cô ấy mở một cánh cổng trước mặt và một thanh kiếm đen phát sáng được nhìn thấy lơ lửng trong không gian bên trong cánh cổng. Thanh kiếm đang phóng ra một luồng khí đen lấn át bất kỳ thực thế nào có thể chống chọi được, nhưng Miyuki vẫn bình tĩnh quan sát nó. Miyuki nở một nụ cười tà ác khi nhìn thanh kiếm.
miyuki
 
Spread the love
Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.