CHƯƠNG 35: LANG BẠT CHÂN TRỜI TẠO LÊN CÁI KẾT CÓ HẬU

Màn đêm đen kịt, âm thanh chiêng trống rộn ràng, người qua kẻ lại chen chúc náo nhiệt, huyên náo ầm ĩ cả một vùng. Nơi tế lễ nằm ở trung tâm của thôn làng, xung quanh là bãi cỏ và cây cối ngăn cách, âm khí dày đặc, rất tà môn.

Chính giữa đám đông mọi người tạo ra một vòng tròn, trung tâm là nơi đặt tháp cao dựng bằng gỗ có cầu thang bắc chéo lên. Bốn phía là các chậu lửa xen kẽ. Bộ xương người á trong miếu thờ cũng được mang ra đặt trên đỉnh tháp.

Một đám người đeo mặt nạ mặc trang phục kỳ quái gõ trống, còn có nhiều người nữa đang nhảy quanh tế đàn. Người dân trên đảo tụ tập đông đúc xung quanh, không ai nói nhiều với ai cả, chỉ yên lặng chắp tay cầu nguyện, thành kính bái lạy.

Tình huống như vậy, làm cho lòng Chifuyu có chút không thoải mái. Dù sao đi nữa hình ảnh này nhìn kiểu gì cũng thấy rất quỷ dị.

Izana khuôn mặt lãnh đạm xa cách, cau mày lấy tay che tai lại ngăn bớt tiếng ồn. Ánh mắt thiếu niên tóc trắng bình thản đứng ngắm nghía mấy người đang nhảy múa quanh đống lửa lớn. Kisaki đứng bên cạnh Hanma. Trong lòng suy tư, chưa từng hạ xuống cảnh giác. Căn bản vì cậu vẫn luôn cảm thấy, tên quản lý kia không hề đáng tin.

Thứ âm thanh quỷ dị ban ngày bắt gặp lại âm ỉ vang lên từ nhiều hướng. Mọi người nhìn nhau, sởn tóc gáy, cũng không dám động bừa, chỉ yên lặng theo dõi tình hình tế lễ.

Bóng dáng của dân đảo bị ánh lửa chiếu lên, kéo dài ra trên nền đất. Một đám bốn người nâng ngai diễu hành đủ ba vòng lớn quanh đống lửa mới chịu dừng lại đặt xuống đất. Từ trên ngai bước xuống là một người thân hình mảnh khảnh khoác bộ kimono màu trắng viền đỏ. Trên đầu đội mũ phủ vải trắng che kín mặt, chỉ để lộ một chút chỏm tóc đen dài. Là cô dâu nhân ngư được chọn. Theo chỉ dẫn của già làng mà được dắt lên đứng cạnh bộ xương trên đài tế lễ.

Có mấy trăm ánh nhìn đổ về phía trước, cầu nguyện với đức tin mãnh liệt. Tiếng lầm rầm khấn khứa cầu mong được giải thoát khỏi đau khổ vang lên liền mạch không dứt. Tên quản lý cũng đứng bên kia chắp tay. Thỉnh thoảng lại nhìn ngó sang bên này, không thấy Hiyori trong đoàn bọn họ thì có vẻ yên tâm lại, cúi đầu tiếp tục lẩm bẩm mấy câu kỳ quái không rõ nghĩa.

Tiếng trống ngày một dồn dập, đinh tai nhức óc. Ngọn lửa trong các chậu than xung quanh trở lên cổ quái, giống như có hình thù vặn vẹo, khiến Izana đứng gần nhất mơ hồ có cảm giác không ổn cho lắm.

Đám người kia vẫn đứng im tại chỗ, người xung quanh khua chiêng gõ trống theo tiết tấu mỗi lúc một nhanh. Già làng sau khi đọc xong một đoạn cổ chú dài ngoằng thì cầm lên con dao găm nhọn hoắt, đôi mắt đỏ bừng long sòng sọc nhắm thẳng trái tim cô dâu đâm tới.

Nào ngờ, trong một khắc, con dao đã bị đá văng ra xa. Già làng ôm tay ngã dúi trên mặt đất, lăn lộn không ngừng. Baji chẳng biết từ lúc nào đã đứng ngăn trước mặt cô dâu, đề cao âm lượng: “Lúc các người mượn người từ chỗ chúng tôi, không nói rằng sẽ dùng mạng để tế trận đâu. Các người đang âm mưu thứ gì?”

Gương mặt của dân làng, ai trông cũng ngơ ngác hoảng loạn. Sau khi nắm rõ tình huống, thấy hai người trên tế ngoại trừ già làng vẫn yên bình nguyên vẹn thì như nổi khùng lên cầm dao rựa, giáo mác lao đến, hướng phía tế đàn mà tấn công. Muốn quyết tâm lấy mạng hai kẻ ngoại lai.

Bên phía Chifuyu cũng đã phát hiện bất thường, đã bắt đầu rẽ đám đông muốn lại gần chỗ tế đàn hỗ trợ hai người bên trên. Nhóm dân đảo nhìn qua thì cao to lực lưỡng, thực chất cơ thể đã sớm có vấn đề, cử động cứng nhắc, dễ dàng bị những thanh niên trẻ khoẻ hơn đẩy lại phía sau. Làm cách nào cũng không thể tiến lên bắt lấy bóng hình màu trắng đang được bảo vệ cẩn thận, chỉ có thể vừa vung tay cào cấu loạn xạ vừa la hét. Quả thật không giống con người.

Tình hình bắt đầu mất kiểm soát. Izana đúng lúc này nhìn về hướng rừng cây lên tiếng: “Thứ gì kia?”

Mọi người theo tầm mắt của Izana nhìn qua, liền thấy được một đám đen kịt đang di chuyển sát về đây, số lượng còn rất nhiều.

Kisaki vừa liếc mắt liền nhăn mày : “Bọ?!”

Đủ các chủng loại bọ đông đúc ngùn ngụt bay tới vây lấy những người còn đứng ngoài rìa, giống như ngửi thấy mùi thơm của thức ăn mà chui qua tai, mũi, miệng của họ vào trong người, cắn xé nội tạng đã sớm mục rữa hàng trăm năm. Khiến nạn nhân phát ra tiếng la hét thống khổ.

“Không phải bọ bình thường! Đám đó có thể ăn thịt người” Tay chân Chifuyu không tự chủ được cứng đờ, kịp thời đá xuống một thôn dân cầm xẻng đang xông lại chỗ Baji.

Mùi máu tanh lan tràn trong không khí. Ngọn lửa rực cháy bị đánh đổ xuống đất rồi bừng lên. Dòng người ồ ạt, chen chúc lao đến. Gào thét mà chạy, vừa là để giết chết mục tiêu màu trắng, hoặc cũng là để trốn khỏi đám bọ ăn thịt đang bay khắp nơi.

Một vài con ong vo ve bay đến trước mặt. Hanma thấp giọng quát một tiếng, nắm cổ tay Kisaki kéo ra sau tránh đi dòng người ồ ập như thác lũ. Baji há miệng thở dốc, tức giận bất bình nhặt lấy một thanh gỗ vụt qua đám lửa cháy trên đất, biến nó thành một ngọn đuốc lùa đám bọ bay ra xa.

[adrotate banner=”8″]

Loạn thế rốt cuộc vẫn xảy ra. Tiếng la hét hỗn loạn, toàn bộ hòn đảo đã biến thành chiến trường. Ngẫu nhiên sẽ có một tiếng kêu sắc nhọn, tràn ngập khủng bố và sợ hãi. Sự huỷ diệt ở khắp mọi nơi.

Tên quản lý khách sạn trên đảo sớm đã bị đám bọ cắn xé đến máu thịt bầy nhầy. Hắn đưa hai tay lên cào xé da thịt, lảo đảo lê bước tới gần chỗ họ. Hiện trường không khác gì phim kinh dị.

Âm thanh đối phương ngày càng sắc bén: “Lũ ngu xuẩn tội nghiệp! Chúng mày đừng hòng thoát khỏi đây!”

Hắn lầm rầm khấn khứa một câu gì đó không rõ nghĩa. Nhưng rất nhanh mọi người đã biết được tác dụng của nó. Mỗi khi hắn lầm rầm câu nói kia, những thi thể trên mặt đất sẽ bị kéo ngược trở lại, hút đến dính trên người tên quản lý cùng lũ bọ, kết hợp thành một thể. Cái vật kia ngày một to dần, vươn ra vô số những xúc tu nối từ xương người xuyên thủng những dân đảo đang chạy trốn, hút về bồi đắp cho khối thi thể lúc nhúc kia. Thoát ly hoàn toàn khỏi hình thể của nhân loại, trở thành một con quái vật thật sự.

Sự khởi đầu của kết thúc. Cuộc thanh trừng đã bắt đầu, sự tuyệt diệt trải rộng ra khắp mọi nơi, tàn sát đến mức loạn trí.

Chifuyu nhìn thứ kia càng ngày càng to thì cả kinh, sốt ruột đến mức khuôn mặt nhỏ đều căng cứng. Baji thì tức giận, phi thường kích động mắng. Kisaki che miệng ngăn lại cảm giác buồn nôn: “Phải nhanh chóng rời khỏi đây!”

Thiếu niên tóc trắng không nói gì, chỉ nhìn chằm chằm mấy thi thể trên đất, duỗi tay đánh bay một con bọ lao tới trước mặt. Dẫm lên những thanh gỗ đổ sập xuống tránh đi công kích từ xúc tu xương người của quái vật. Mọi người cũng bị tách nhau ra.

Quái vật từ lúc đầu chậm rì rì đã bắt đầu di chuyển với tốc độ nhanh hơn, hướng mọi người công kích, mục tiêu rõ ràng là cô dâu nhân ngư đang trốn phía sau Baji. Cuộc chiến nổ ra, bất cứ thứ gì cũng có thể dùng làm vũ khí. Hanma, Izana, Chifuyu và thiếu niên tóc trắng từ nhiều hướng tấn công sinh vật đen kịt kia, phối hợp đối chiến nhịp nhàng đến kỳ lạ. Khung cảnh chiến đấu khốc liệt.

Thế trận giằng co không ngừng, ngang dọc đông tây đều là ánh lửa. Mặc dù đã nỗ lực ngăn chặn, nhưng sức mạnh của quái vật so với người bình thường thực sự khác biệt. Roi xương trong lúc mọi người không chú ý đã thành công cuốn lấy cổ chân của người mặc kimono trắng lôi lên cao. Tiếng gầm gừ không rõ nghĩa phát ra từ cái hốc đen sì trông như quả núi: “Tế lễ… Hoàn thành tế lễ…”

 “Đáng tiếc, tao không phải là nữ, nên tế lễ này sớm đã hỏng rồi.” 

Quái vật giống như mờ mịt mà dừng lại động tác. Trong một giây ấy, ‘cô dâu nhân ngư’ lập tức khom người, lưu loát vén tay áo rút ra cây baton gài ở hông quật một nhát mạnh đến nỗi roi xương đang cuốn lấy chân đều bị đánh gãy.

Mái tóc dài màu vàng đen tùy ý buông thả, vạt áo trắng trễ xuống một bên vai. Ran Haitani giẫm lên cơ thể quái vật nhảy lên dùng baton nhắm ngay phần đỉnh đầu của quái vật mà đánh. Khiến nó không kịp phản ứng mà mất phương hướng bị ảnh hưởng. Nhưng cũng không quá nhằm nhò gì đến nó.

Ran cũng thu lại tâm lý khinh địch. Xoay người liền dùng cả tay chân khống chế phần đầu của nó. Hét lên với nhóm Izana: “Mau lên!”

Kisaki chẳng biết lôi từ đâu ra súng, bắn liên tiếp vài phát, cùng với Hanma thu hút sự chú ý của quái vật, khiến nó duỗi những xúc tu xương ra xa. Thiếu niên tóc trắng nhìn Chifuyu. Hai người nhìn sang Izana, ăn ý khom người tạo thành bệ đỡ. Izana không để mất thời gian chạy thẳng về phía trước, bắt lấy cây đao dài sắc bén Baji ném tới, tung người bay lên không trung. Nhằm thẳng phần đầu của thứ quái vật cao lớn kia mà cắt một đường đứt đôi người nó. Chém thành hai nửa, mỗi phần một nơi.

Những xúc tu xương còn chút sự sống gắng gượng lao vụt đến, tất cả đều nhắm thẳng đến lồng ngực Izana, người vừa đáp xuống đất còn chưa kịp hồi thần. Giống như muốn kéo theo một kẻ chết chung.

Trong không khí có âm thanh của vật gì đó bay xẹt qua, chém đứt liền một lúc tất cả xúc tu ghê rợn đang vươn ra của quái vật rồi ghim thẳng vào thân cây đổ rạp cách đó không xa. Là mấy con dao phẫu thuật màu bạc sáng loáng.

 “Bất kể thế nào đi nữa. Vì ân oán thế tục mà coi thường sinh mệnh là không thể chấp nhận được.” Tiếng cười khinh miệt vang lên trong bóng đêm.

Mọi người cùng đồng loạt nhìn qua.

Một bức tường nước cùng với bọt sóng trắng xoá đang tiến lại gần. 

Cưỡi trên ngàn dặm con sóng bạc, mái tóc đen nhánh bị gió thổi tung. Cả người giống như được bao phủ trong vầng hào quang rực rỡ, đập tan toàn bộ bóng tối vây quanh. Là sự hiện diện mạnh mẽ hơn bất cứ ai.

[adrotate banner=”8″]

Link mắt không chớp vẫy vẫy tay với mọi người, thong thả ung dung đợi con sóng hạ dần xuống.

Thân ảnh kia ngược ánh sáng, cả người đều tản ra khí tràng cường đại. Khiến người xung quanh trong lòng đều không nhịn được muốn lui về phía sau.

Ngọn sóng cao ngàn mét vượt qua mọi chướng ngại trên đường đến ngày một gần, cũng mỗi lúc một hạ thấp. Thanh âm lạnh nhạt truyền khắp: “Xin lỗi đã để mọi người đợi.”

“Anh hai!” Gò má phản chiếu tia sáng, thiếu niên tóc vàng đứng cạnh Link dồn lực vào tay chống người nhảy xuống.

Ran ngẩng đầu, vừa thấy thân ảnh quen thuộc thì hét lên một tiếng: “Rindou!”

Gió thổi vi vu, cây rào rạt rơi đầy cành. Thiếu niên đạp trên gió, từ trên trời giáng xuống như một vì sao. Được Ran dùng hai tay bắt lấy, hơi lùi về sau một bước. Ran vội vàng xem xét từ trên đến dưới người đối diện một lượt, thấy vết thương đã kết vảy ở chân của em trai thì quay sang lườm Link một cái.

Link: “…” Rồi. Lỗi mình vậy.

Y cảm thấy uất ức cực kỳ, bĩu môi nhảy xuống theo sau đó. Vượt qua biển người quyết tuyệt lao tới chẳng cần quay đầu nhìn lại. Sóng thần phiêu tán, chân trời nhuốm đỏ ánh lửa.

Ngoảnh lại nhìn Link liền hăng hái, chạy tới hỏi chuyện mọi người, nhắc đến mới biết. Vì Kisaki cảm thấy tên quản lý quá đáng ngờ, nên đã để Ran thế chỗ Hiyori làm ‘cô dâu nhân ngư’ để xem mục đích của buổi tế lễ có thật có thể đem hai người trở về không. Trong khi đó cô phóng viên tranh thủ liên lạc cho thuyền nhỏ đến đón, báo cáo về sự bất thường trên đảo với cảnh sát. Nếu tính không nhầm sáng sớm mai sẽ đến nơi. Link cũng đem những gì mình nghe được khi ở dưới biển chia sẻ cho mọi người. Sau đó là việc y nghĩ ra cách nhờ nhân ngư vương tạo ra con sóng thần giống năm xưa nhưng nhỏ hơn, có thể đem hai người họ quay trở lại đảo.

Còn chưa kịp cảm thán chuyến đi này quá mức quái đản, dị tượng lại đến. Hai nửa bị chém văng ra của quái vật bắt đầu mục nát thành những đám đen sì không nhìn ra hình dạng, tụ lại rồi phồng ra, lơ lửng trên không trung. Đất cát đều bị hút lên thành một cơn bão khổng lồ. Sấm sét xẹt qua ầm ầm, một thứ to lớn che nửa bầu trời bắt đầu hình thành.

Link sợ hãi ôm ngực: “Má ơi! Nó tiến hoá kìa! Chơi đ** đẹp!”

Thanh âm của thứ trên không trung cao lên, chứa đầy âm u phẫn nộ: “Những thứ cặn bã vô giá trị đừng hòng cản tế lễ!”

Vật kia đã bắt đầu hình thành bộ dáng. Giống như một tên khổng lồ với làn da loang lổ thành từng vệt lớn thối rữa bốc mùi. Khí thế nghiền áp đáng sợ khiến mồ hôi lạnh trên người từng tầng từng tầng toát ra.

Rindou ánh mắt kiên định kéo tay Ran: “Đến chỗ cửu tháp!”

Mọi người nhìn nhau, không muốn nghĩ nhiều, tạm thời chạy trốn về hướng khách sạn tìm nơi trú ẩn. Đợi nghĩ cách ứng phó.

Trước cửa nơi vốn là cửu tháp, liền bắt gặp hai thân ảnh khoác áo choàng xám đang đứng đợi. Dung mạo khiến người ta kinh diễm.

Link và Rindou bước lên bắt chuyện, thuận tiện giới thiệu qua với mọi người. Ran vừa nghe xong thì trừng mắt: “Chúng mày là mấy con cá âm mưu bắt em trai tao à? Cái đuôi chết tiệt đi đâu rồi? Có tin tao…”

Chifuyu nhanh chóng đi lên cản lại, đẩy người về phía trước: “Việc đó giải quyết sau được không? Tình hình bây giờ phù hợp nói chuyện này à?”

Mọi người lần lượt nối đuôi chạy vào trong cửu tháp. Theo sau đến gần còn có thứ quái vật to lớn khủng bố kia. Kisaki suy nghĩ một hồi liền thử hỏi nhân ngư vương xem có cách nào ứng phó không?

Nhân ngư vương và nhân ngư mắt vàng dẫn bọn họ lên tầng cao nhất của cửu tháp, mở ra một cánh cửa sổ lớn nhìn ra mọi hướng. Lại mở ra một bàn điều khiển trông như máy móc, còn có cả cần gạt phức tạp. Quay người liền giải thích qua một lượt nhanh với những người khác.

Trong hơn trăm năm qua, rất nhiều nhân ngư đi trước đã từng bí mật tu sửa lại cửu tháp, biến nó thành một cỗ máy chiến đấu khổng lồ. Chính là vì đã dự đoán đến một ngày như này phải dùng đến.

Đối phương biểu tình trầm ổn: “Có điều phải là người lục căn thanh tịnh, đủ thuần khiết trong trái tim mới có thể khởi động được cơ quan mật này.”

Link, thiếu niên tóc trắng, anh em Haitani, cho đến Izana, Kisaki và Hanma đều đồng loạt lùi ra sau. Biểu hiện cực kỳ tự giác tự hiểu lấy mình. 

Đám sương đen của quái vật bên ngoài đã tràn tới. Chifuyu dưới ánh mắt thúc ép của mọi người đặt tay lên tay cầm, trịnh trọng nói: “Tao không nghĩ là mình…”

Toà tháp trăm năm kiên cố như sơn, rốt cuộc rầm rầm rung chuyển. Phá tan mây khói, bay vọt lên giữa muôn sông nghìn núi. Khiến người bên trong ai nấy đều đồng loạt chao đảo giữ vững thân mình. Chifuyu khóe miệng co rút, hoảng hốt nắm chặt hai thanh điều khiển. Nhưng vì động tác còn hơi trúc trắc, lại khiến cả toà tháp liên tục nghiêng ngả trong hư không, chực chờ rớt xuống biển lớn.

Cửu lâu thức tỉnh có sức mạnh vô biên của thiên địa trăm năm tụ lại. Chifuyu ban đầu cực kỳ luống cuống. Nhưng chỉ cần một lát sau, dưới sự hướng dẫn của nhân ngư vương, bắt đầu tập trung tinh thần điều khiển. Miễn cưỡng ổn định được toà tháp bay đang không ngừng chao đảo lắc lư. Đồng thời còn khiến nó mọc ra một cần trục dài có đầu nhọn hoắt giống như mũi kiếm, có thể tuỳ ý điều khiển vung lên hạ xuống hoặc đâm xiên đủ kiểu phong phú.

Nhưng mà nhìn cái tháp bay lòi ra quả kiếm sắt vung vẩy thế này kiểu gì cũng thấy…

Mọi người: “…” Dị hợm quá.

Nhân ngư vương khoanh tay trước ngực, híp híp mắt: “Đừng quan trọng hoá vấn đề ngoại hình như thế. Còn có ý kiến thì cút xuống dưới cho quái vật xé xác đi.”

Nhắc tào tháo tào tháo tới, cái vật khổng lồ hình người màu đen đã tiến lại đây, từ từ đi lên. Duỗi hai tay chậm chạp muốn bắt lấy cửu lâu trên trời. May mắn bắt trượt.

Qua vài lần tránh né trái phải, Chifuyu càng điều khiển càng thuận tay. Bắt đầu có xu hướng đảo khách thành chủ, chuyển sang tấn công.

Cuồng phong dữ dội thổi tung vải thưa, đạp phá thiên không mà xông pha. Chiêu kiếm vung lên tựa thiên nhai tầm mộng, thắp sáng cả bầu trời đêm.

[adrotate banner=”8″]

Mọi người đứng xung quanh rất nhiệt tình hò hét cổ vũ tinh thần. Chifuyu một bộ tư thế bình tĩnh nắm cần điều khiển. Lấy mũi kiếm làm tâm, chém đến thẳng trước mặt quái vật đen ngòm dữ tợn ở đối diện.

Nhưng không đợi bị chém trúng, thứ kia đã nhảy lên tránh đi. Mặc dù động tác rất chậm chạp, nhưng có thế nào cũng không bắt kịp.

Khóe mắt Chifuyu nâng lên, hô hấp kiềm chế nhẹ nhàng, mồ hôi rịn ra trên trán. Chống khuỷu tay vất vả điều khiển đuổi theo con quái đen đằng trước. Bên cạnh có Baji tri kỷ dùng tay áo lau mồ hôi, Kisaki hỗ trợ phân tích tình huống và đám còn lại làm cổ vũ hô đến là nhiệt tình.

Dưới tính toán từ Kisaki, Chifuyu làm động tác giả đánh lừa quái vật, rốt cuộc tìm được sơ hở của nó, thẳng tắp đâm kiếm tới.

Giữa không trung, mũi kiếm và khí đen gặp nhau, âm thanh va chạm chói tai vang vọng khắp nơi, rung động không dứt!

Xung kích đáng sợ thổi tan một đợt mây mù xung quanh, chấn động mang theo hàn ý tận xương, không phân cao thấp.

Đáng tiếc, dám sương đen kia chỉ phân tán ra rất ít, giống như có lớp giáp bao bọc cứng cáp bên ngoài. Không gây quá nhiều tổn hại đến quái vật.

Chifuyu cắn răng: “Để tao đến lần nữa.”

 “Không được, hiện tại nó đã cảnh giác rồi, không thấy được sơ hở nữa!” Kisaki chỉ cho Chifuyu tránh đi cánh tay bằng sương đen quạt tới, chau mày nói.

Nhân ngư vương ở gần đó sắc mặt có chút không tốt: “Nếu còn kéo dài thêm nữa, linh khí sớm muộn cũng cạn kiệt. Cửu tháp sẽ không đủ năng lượng để chống đỡ mà rơi xuống biển.”

Baji như nghĩ đến cái gì: “Nếu xài hết năng lượng vào một kích duy nhất thì sao? Nhất định có thể hạ được nó!”

Ran kéo Rin lùi về sau tránh đi làn sương đen sượt qua sát cửa lớn: “Không được, nếu nó tránh được nữa thì không phải tốn công vô ích à?”

Trong hoàn cảnh kịch liệt như vậy, Link nhìn sang nhân ngư vương: “Điều khiển được sóng thần một lần nữa không?”

Nhân ngư vương do dự gật đầu. Izana lại tiến lên bắt lấy cổ tay của Link, thanh âm khẳng định: “Mày định lên trên đánh lạc hướng nó.”

Hanma nhíu mày càng sâu: “Quá nguy hiểm, không thể được.”

Thần sắc của đối phương trở nên bình tĩnh mà nghiêm túc: “Có thể.”

 “Như vậy tao cũng sẽ đi.” Bằng một giọng nhẹ nhàng, Izana nói.

Thiếu niên tóc trắng tiến lên cầm lấy tay của Link: “Em tin anh làm được.”

Link nhìn sang Chifuyu: “Đợi hiệu lệnh của bọn tao thì tấn công hết hoả lực vào quái vật, được chứ?”

Chifuyu gật đầu tỏ ý đã hiểu. Nhân ngư vương cũng không để mất thời gian, cùng với nhân ngư mắt vàng bên cạnh dùng tay làm một pháp quyết kỳ quái, miệng lẩm bẩm những từ ngữ nối nhau không rõ nghĩa. Thanh âm trong trẻo vang vọng chín tầng lâu.

Trên mặt biển bắt đầu dao động, từ từ dâng lên những đợt sóng nối tiếp nhau, tạo thành một con sóng thần vươn cao đến vừa tầm bên ngoài cửa sổ lớn của cửu tháp đang hạ dần xuống.

Hai dáng người thon dài anh đĩnh đứng trên bậc cửa sổ, ánh mắt nóng như lửa, đồng thời tung người nhảy xuống. Vững vàng đáp trên đỉnh con sóng thần.

Giống như được hiệu lệnh, con sóng lần nữa tiếp tục dâng cao, đến sát nơi đám sương đen của quái vật hạ xuống. Mỗi lần di chuyển đều là lúc gần lúc xa, giống như vờn quanh quái vật, trêu đùa thu hút sự chú ý của nó.

Quả nhiên đám sương đen bị dời đi trong tâm, mới qua một lúc mà đã không thể chịu được hai con ruồi vo ve trước mặt này, liền quay sang muốn bắt lấy hai người đang ngự trên sóng lớn.

Đáng tiếc con sóng kia cứ như có pháp thuật, ẩn hiện xuất nhập trên mặt biển. Lúc thì lên xuống, lúc xa lúc gần. Chọc giận hoàn toàn con thú dữ. 

Quái vật phát ra từng tiếng la hét chói tai, cử động mỗi lúc một nhanh. Ngay thời điểm con sóng lên đến ngay sát trước mặt, tầm nhìn bị vây khốn liền vung tay, thành công đập tan sóng nước tan thành bọt trắng tung toé.

Lồng ngực Link phập phồng, hô hấp hỗn loạn, quay về phía sau hét lên một tiếng lớn: “Bây giờ!”

Sau tiếng hét kia, cả y và Izana cùng lúc rơi khỏi con sóng. Nhân ngư vương và nhân ngư mắt vàng ở gần đó đều đồng thời ngưng thủ quyết, tháo bỏ áo choàng, lao thẳng ra bên ngoài cửa sổ lớn.

Đã đến thời khắc mấu chốt, không thể chùn bước. Baji theo hiệu lệnh mà ấn nút giải phóng toàn lực. Trong mắt Chifuyu nhảy lên ngọn lửa mãnh liệt. Không chần chừ lưỡng lự dồn sức đẩy hai tay cầm cùng lúc.

Lưỡi kiếm vung lên, khí thế rung chuyển trời đất. Tiếng hét thấu trời, tràn đầy mãnh liệt. Một kích toàn lực phá nát lớp vỏ cứng cáp của quái vật, xuyên qua giữa cơ thể, đâm thủng cả áng mây.

Phút chốc, lớp giáp nứt ra, tùy ý phóng thích thứ bị giữ lại bên trong. Là những chấm đen li ti tán loạn, từ từ hoá thành những vệt sáng, giải phóng hoàn toàn trong không trung, bay vụt lên trời như những vì sao. Tựa như lễ siêu độ cho những linh hồn lầm đường lạc lối.

Quái vật bị đánh bại. Nhóm người trong tháp còn đang sung sướng muốn vỗ tay ôm nhau ăn mừng, cửu lâu đã đạt tới giới hạn lại hẫng một cái, thẳng tắp rơi từ trên trời xuống.

Baji hô lên: “Mau nhảy xuống biển!” Theo đó mọi người đều dẫm lên cửa sổ lớn phi người ra ngoài.

Cửu lâu khổng lồ rơi xuống mặt biển, tạo thành sóng nước cực lớn, tiếng vang chấn động cả một vùng.

Mặt biển sau cơn dư chấn dữ dội sau khi kết thúc cuộc chiến cuối cùng cũng trở lên bình lặng như ban đầu. Xanh thẳm dạt dào.

Thoáng trông có vô số bọt biển rất nhỏ nổi lên trên mặt nước, tiếp đó là những mái tóc đủ mọi màu sắc. Vảy cá óng ánh dưới tia nắng ẩn hiện nơi chân trời.

Link ôm cổ nhân ngư vương từ dưới biển vọt lên trong ánh dương đầu tiên của ngày mới. Kế đến là Izana được nhân ngư mắt vàng chở lên trên mặt biển. Theo sau còn có rất nhiều nhân ngư khác đang mang theo người, vọt lên trên mặt biển phi về hướng hòn đảo, tiến về bờ.

Đuôi cá đủ mọi màu sắc diễm lệ sượt qua, ai nấy đều là vẻ mặt kinh ngạc cảm thán không thôi. Còn có ba nhóc nhân ngư từng gặp trên mỏm đá cũng từ đâu tiến lại vây quanh nhân ngư vương bắt tay với Link, rồi lại vòng sang chỗ Rindou, giống như chào hỏi. Khung cảnh huyền ảo đến mức không tin được

Trên trời có tiếng cánh quạt vù vù quay, mọi người theo đó ngẩng đầu lên nhìn thử, liền thấy một chiếc trực thăng đang bay lại đây.

Hiyori đeo tai nghe, từ trên trực thăng ló đầu ra vẫy vẫy tay hét lên với bên dưới: “Mọi người! Tôi dẫn cảnh sát tới rồi!”

Nhưng vừa nhìn kỹ chín người ở lại đang được nhân ngư chở vào bờ, chưa kể xung quanh còn vô số nhân ngư khác đang vây lấy, đi quanh thủ hộ như một đoàn diễu hành thì Hiyori suýt nữa ngã lộn cổ từ trên trực thăng xuống. Kinh ngạc không thôi mà nhảy cẫng lên, bắt lấy vai cảnh sát viên ở bên cạnh cao hứng nhảy cẫng lên: “Nhìn kìa! Nhân ngư! Nhân ngư có thật! Ôi mẹ ơi tôi xúc động quá!”

Cảnh sát viên: “…” Cô vui là được.

Gợn sóng trên biển dao động không ngừng, Link ngẩng đầu nhìn về phía trước, khẽ nhấp môi thành một độ cong.

Lá rụng nương theo gió đáp xuống, khép lại một màn chuyện xưa theo một phương pháp xuất sắc ngoạn mục không ai ngờ tới.

_

Spread the love
Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.