Chap 15: KISS ME FOR THE LAST TIME (LOID X YOR)

“Choang”

Cốc trà trên tay Yor rơi xuống, vỡ tan tành. “T-thật ạ?” – cô lắp bắp từng chữ, dường như không nói nên lời. Mắt Yor chực trào tầng hơi nước hoe hoe đỏ, cắn chặt môi, ngón tay run rẩy cố giữ lấy chiếc ống nghe điện thoại bàn.

“Có việc gì sao, Thorn Princess?” Đầu dây bên kia ước chừng là giọng nói ồm ồm của gã đàn ông ngoài 50 tuổi, gã có lẽ đã nghe thấy tiếng rơi vỡ nhạy cảm ấy. Yor phủ định, trấn an gã bằng cách bảo rằng mình không sao rồi dập cuộc gọi không báo nửa lời. Đến lúc này, cảm xúc của cô mới được phát tiết. Công chúa gai thường ngày mạnh mẽ, lạnh lùng bao nhiêu lúc này lại yếu đuối, nhỏ bé bấy nhiêu. Gạt hai dòng nước mắt đầm đìa nhuốm khuôn mặt thanh tú, Yor dọn dẹp lại bãi chiến trường thu nhỏ dưới chân, đóng cửa văn phòng lại, xách túi một mực ra về.

“Yor, chị không ổn sao?” – Camilla nhìn cô đầy lo lắng, cũng đúng thôi, mặt Yor đang trưng vẻ lầm lì hết sức, giống như muốn giết cả thế giới vậy. Vẫn câu nói cũ cô chẳng sao, Yor bước đi thật nhanh, quay trở về căn nhà ấm cúng. Con đường Yor tan làm là nơi hẹn hò quen thuộc của các cặp đôi công sở. Nhà hàng, quán cà phê, khách sạn mỗi ngày mọc lên như nấm, tỷ lệ thuận với nhu cầu con người càng tăng. Những đôi trai gái ấy có một cuộc sống bình thường, một công việc bình thường, ngoại hình bình thường và cả tình yêu của họ cũng tầm thường biết bao. Nhưng Yor thì khác, cô thèm khát cái giác cảm bình thường ấy, ao ước cô cũng như bao người. Chết tiệt, sắp 6 giờ rồi, Yor mặc kệ chốn uyên ương kia, nhấc gót.

[adrotate banner=”8″]

“Yor, em ốm hả?” Tiếp tục là một câu hỏi nữa, nhưng là từ phía Loid Forger. Hôm nay ngài được nghỉ phép, Anya cũng vậy, thứ bảy mà. Duy chỉ có Yor vẫn đi làm, Tòa thị chính chẳng bao giờ tồn tại ngày cuối tuần là gì. Yor im lặng, cô chỉ biết dùng đôi đũa thoăn thoắt gắp từng miếng thịt vào mồm, ăn lấy ăn để như chết đói, như là lần cuối được ăn vậy. Thế mà, chẳng ra vị gì cả. Loid lúng túng nhìn vợ mình, anh đã làm điều gì sai chăng. Bỗng, Anya làm rơi bát đĩa, con bé hoảng loạn nhìn Yor, mắt tiết ra nào nước là nước, òa lên khóc ngon lành. Loid luống cuống dỗ Anya, gặng hỏi em có chuyện gì hay không. Anya chỉ biết khóc, em trả lời ngài bằng tiếng gào đau đớn. Em…đọc được suy nghĩ gì từ Yor chăng?

Yor cũng hoảng chẳng kém gì chồng. Có điều, nhìn Anya khóc, cô cũng cảm động theo. Thế là hai mẹ con ôm nhau khóc ngon lành. Loid khó hiểu nhìn hai vật thể lạ đang ngồi trước mặt. anh thở dài vào phòng tắm lấy khăn mặt lau cho Anya lẫn vợ ngài. “Không sao, mọi chuyện sẽ ổn thôi” – đi kèm câu nói an ủi là vòng tay rắn chắc ôm hai con người kia vào lòng…

_________________________

– Yor, mai chúng ta đi chơi chứ?

Loid Forger là một quý ngài tinh tế, tuy sự việc đã xảy ra cách đó tầm 5 tiếng, và hiện tại là 12 giờ đêm, Loid vẫn luôn đau đầu vì cái nguyên nhân chó đẻ nào đã làm cả hai mẹ con khóc. Yor muốn thức đêm, giật phắt mình khi thấy Loid đứng sẵn ở phòng khách ngồi chờ, ngỏ ý cho một buổi hẹn hò vào Chủ Nhật. Cô chỉ biết vò mép áo mình, cúi mặt xuống đất. Loid khó hiểu nhìn Yor, em có điều gì giấu tôi chăng?

– Hôm nay có chuyện gì sao? – ngài gặng hỏi

– Chả sao cả…

– Sao em lại khóc? 

– Thương con bé, thế thôi!

Nói rồi, Yor vào phòng không quên tặng người đàn ông đáng thương kia tiếng “Sầm” từ chiếc cửa gỗ. Loid thở dài, đáng chết. Ngài đi ra ban công, châm cho mình một điếu xì gà. Đêm nay, thật lạ…

……………..

Spread the love
Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.