câu chuyện mới của Rimuru – chương 29

Pov Rimuru

Nhâm nhi đôi chút ly rượu Whisky thơm lừng trên đôi môi mỏng, tôi cảm thấy mình chả có mấy đất diễn ở cái hội thi đấu này cả

 

Cái cơ thể con người này chả tốt chút nào, nó làm cho lượng mana mà tôi cất trữ được ít kinh khủng, chẳng bằng 1 phần của Gobuta nữa

 

“Hezz”

 

Thở dài 1 cách đầy nặng nhọc, tôi nhấp môi 1 lần nữa trước thứ đồ uống có cồn ngọt ngào này

 

Cũng ngon quá ấy chứ

 

Hiện tôi đang ở 1 căn phòng khá là sang trọng với đồ nội thất thiết kế có vẻ cung phu và 1 vài chai rượu với trái cây ở bên bàn tròn nhỏ

 

Đây là phòng đặc biệt cho người trụ vững trong đợt thi đấu, họ nói tôi được phép sử dụng căn phòng này cho đến khi phần thi tranh quán quân bắt đầu

 

Còn khoản 5 ngày nữa để nghĩ ngơi, tôi nghĩ mình nên dành thời gian cho việc ngủ

 

Nói sao nhỉ, nhờ việc thi đấu mà tôi đã có thể dùng cơ thể này 1 cách thành thạo, nói đúng hơn là quay trở về cảm giác được điều khiển cơ thể máu thịt

 

Việc làm quen cơ thể rất quan trọng, nó sẽ giúp tôi gia tăng lượng mana chứa được, mà sao nó tăng ít thế

 

Để nhớ coi, trước đó số ep mà tôi sở hữu là 250.000 hiện giờ tăng lên 1 ít 289.000

 

Nó ít thật sự, tôi cứ nghĩ là nó phải tầm 300.000 hoặc hơn cơ, hèn gì uriel uống mana như uống nước vậy

 

Quay lại với cái vụ đánh đấm đi, cái ông chú vàng khè đó mạnh kinh khủng, khi tôi đánh với ông ta cảm giác như lần đầu đánh với ông anh Gazel vậy, áp lực

 

Cái cảm giác đã lâu không nếm qua, mà tôi nghĩ mình không muốn nếm qua nữa đâu, ai mà lại thích nó được cơ chứ, cái cảm giác trên lệch sức mạnh ấy

 

Uống rượu mà không ăn gì làm tôi đau bụng quá, chắc tôi cần 1 vài món ăn lót dạ vậy

 

Có vài quả táo đã được chuẩn bị sẵn, 1 chùm nho tươi thêm vài quả dâu căng mộng, tuyệt, tôi nên cảm ơn sự chu đáo này của ban tổ chức chứ nhỉ

 

“Cảm ơn mấy trái táo”

 

Tôi đi hơi sai rồi nhỉ, mà kệ đi
__________________

 

*Bấm bấm*

 

“Ăn này tên kia”

 

“Ora”

 

“Hahaha, biết sự lợi hại của Veldora này chưa”

 

Tại 1 căn phòng khác, Veldora đang say xưa với cái máy chơi game được cấp sẵn, chơi thêm con game street fighter huyền thoại mà cậu ta yêu thích khi ở trong dạ dày của Rimuru

 

Tay cầm máy điều khiển, tay lấy miếng snack khoai tây chiên giòn rụm mà bỏ vào mồm, cậu ta chơi mà bỏ bê luôn trời đất

 

Xung quanh chả khác gì một bãi chiến trường của truyện tranh với truyện tranh, đủ các thể loại liên quan đến đấm đá

 

Nó chắc chắn là nguồn cảm hứng chính cho mấy skills mà cu cậu ưa thể hiện

 

Khá giống với phòng của Rimuru, nơi đây có 1 vài chai rượu thêm 1 ít trái cây tươi, căn phòng trắng xoá được trang trí với 1 vài bức tranh nghệ thuật trù tượng và 1 vài bình hoa có vẻ màu mè, à phải nói là nghệ thuật điêu khắc mới đúng

 

Nói chung chả có mấy đặc sắc tại đây, mọi thứ dường như rất bình thường, miễn đó là Veldora
______________________

 

Tham quan nơi ở của 1 vài người khác, không có ai ở trong phòng cả, có vẻ họ đang đi giải khuây tại nơi nào đó, nhìn chung các căn phòng đều giống nhau nên cũng chả có mấy vấn đề đáng được nói

 

Tác băng băng qua dãy hành lang mênh mong của cái ‘khách sạn’ này, bổng chóc cảm giác 1 sự thú vị tại căn phòng nọ

 

Tác bước vào và trời ơi

 

Cái quái gì thế này

 

Tại đó, 1 cảnh tượng kinh hoàng

 

Rian đang ôm cái gối của mình mà mơ tưởng về hình bóng 1 cô gái xinh đẹp với mái tóc xanh biếc cùng cặp mắt vàng hổ phách lọng lẫy

 

Thằng này simp

 

Kế bên anh chàng ma cà rồng đang mộng tưởng là Ellie, nữ hoàng của cậu

 

“Này nhá, Rian, chỉ là 1 cô gái thôi mà có cần phải làm quá như thế không”(Ellie)

 

Cô nói với giọng điệu nhẹ nhàng và có đôi phần chọc ghẹo

 

“Em vẫn chưa biết thế nào là tình yêu sét đánh đâu Ellie à, cái khoản khắc anh nhìn thấy cô ấy, ôi thật đẹp làm sau, nếu không được bên cổ chắc anh chết mất”(Rian)

 

Vừa nói vừa ôm chật chiếc gối đã vậy còn đung đưa người theo nhịp, giờ nhìn cậu rất giống zenitsu

 

“Ôi trời, lại là tình yêu sét đánh, không phải mẹ cũng có tình yêu sét đánh rồi sau đó vẫn bỏ cha hay sau, anh lại mơ tưởng nữa rồi”(Ellie)

 

Lần này cô nói với 1 tiếng thở dài

 

“Mẹ là trường hợp đặc biệt, không tính, nói chung đây là chuyện của anh, là em thì chỉ cần nhìn là được rồi đừng bận tâm tới nó nữa”(Rian)

 

“Thế à, vậy dưới tư cách nữ hoàng, em cứ thích quan tâm tới nó đấy, liu”(Ellie)

 

“Ai lại chơi dùng quyền lực chứ, chả công bằng tí nào, thôi không nói chuyện với nữ hoàng nữa, đi ngủ đây”(Rian)

 

Kéo tấm chăn lên tới tận đầu, cậu đi vào giấc ngủ, bơ luôn cô em gái kiêm nữ hoàng của mình
____________________

 

Những ngày nghỉ ngơi êm điềm đã trôi qua rất nhanh chóng, hôm nay, ngay tại đấu trường đặc biệt các đấu sĩ thiện chiến đã sẵn sàng chiến đấu

 

Đấu trường tương đối rộng lớn với khu vực chỉ định được thiết kế hình tròn, xung quanh là các khán đài với chật kín người xem

 

Mặc dù khán đài khá lớn có thể chứa hơn 10 vạn người nhưng vẫn có 1 lượng lớn người đứng tại lang can để xem bằng 1 cảm xúc hào hứng

 

“Kính thưa quý ông và quý bà, sau bao ngày vất vả trong đảo bay sinh tồn thì chúng tôi đã chọn được 16 người ưu tú nhất trong trận chiến, hôm nay sẽ là ngày thi đấu của họ để chúng ta biết ai mới là người mạnh nhất, nào chúng ta hãy đếm ngược trước khi trận đấu bắt đầu”

 

Vị MC thiện cảm bắn 1 loạt thông tin cho các khán giả, mọi người hào hứng với âm thanh “ôh~” ngay câu kết thúc của vị MC

 

“5”

 

“4”

 

“3”

 

“2”

 

“1”

 

Tất cả đều đếm 1 cách đồng thanh như được tập vợt từ trước, bạn có thể thấy mọi người đang hào hứng quá khích, đến độ bạn có thể sẽ choáng ngợp nếu đứng giữa dòng người này

 

“Trận đấu bắt đầu”

 

Vị MC hét lớn báo hiệu bắt đầu trận 1

 

“Trận đầu tiên, Rian valentine đấu với Rimuru Tempest”

 

{Đầu Rian giờ- cái wtf, mày đùa bố mày à}

 

Rimuru từng bước dõng dạc đi lên đấu trường, cô biết mình khá yếu nên bị hạ chỉ là chuyện sớm muộn

 

Nhưng ít nhất cô muốn thể hiện 1 ít khả năng để có thể xứng với cái danh kẻ sống sót, không lại dây vào mấy tên phiền phức tổ hại cái thân có thêm việc

 

Trái lại với khuôn mặt tỉnh như ruồi của Rimuru là khuôn mặt *éo thể tin được* của Rian, chỉ mới trận đầu cậu đã phải làm đau Rimuru, rõ là mấy ông bên tổ chức cố ý làm suy sụp tinh thần của cậu

 

Nếu là bình thường cậu khá chắc mình sẽ không dễ để thua ai và sẽ đánh bại kẻ thù 1 cách không nhân nhượng, nhưng bây giờ trước mắt cậu là Crush Rimuru, không thể tổn thương Crush được, nhưng như thế thì khán giả lại chê Crush có hậu thuẫn, như thế sẽ mất hình tượng nên cũng không được nương tay

 

Mấy cái suy nghĩ mong lung ấy cứ quanh quẩn xung quanh đầu cậu

 

Đến gần giữa sân khấu, cả hai đối mặt nhau, à mà chỉ có Rimuru đang nhìn Rian trong khi cậu cúi mặt xuống, cơ thể có phần hơi rung

 

Từ điệu bộ của cậu nếu ta nhìn vào sẽ có 2 lối suy nghĩ thông thường

 

Chỉ là do cậu rung sợ trước đối thủ hoặc là do phấn khích đến rung người, cách nghĩ ấy đến với hầu hết các khác giả đang theo dõi nếu không nói là toàn bộ, với chỉ 1 người biết chính sát tình trạng của Rian hiện giờ là Ellie mà thôi

 

[Dại gái hết nói nổi](Ellie)

 

Dưới khán đài, khi nhìn thấy đối phương có vẻ kì lạ, Rimuru cũng chả quan tâm mấy mà lao lên sau tiếng súng báo hiệu bắt đầu

 

Tiến lên với vũ khí là thanh katana cấp độc nhất, cô lao tới chém vào người của Rian, trong tích tắc Rian đã né người sang 1 bên rồi thuận thế đấm 1 đấm về bên hông của cô với 1 điệu bộ khá gượng ép

 

Rimuru dùng kiếm đỡ đi cú đấm đó nhưng xung kích đủ là cô bị đẩy 1 đoạn ngắn, cô thở dài 1 hơi rồi phàn nàn với đối thủ của mình

 

“Này, cậu có đang nghiêm túc không thế, nếu mạnh như vậy thì hạ tôi nhanh đi, không phải chỉ cần đẩy ra khỏi sàn đấu là thắng sau”(Rimuru)

 

Nghe câu nói Rian như bừng tỉnh

 

[Ờ hen, chỉ cần đưa cô ấy ra khỏi sàn đấu là được rồi sau, như thế thì cổ cũng chả bị thương gì](Rian)

 

Giục lại tinh thần, cậu tập chung vào việc đẩy Rimuru ra khỏi sàn đấu với tinh thần ‘không thể để Crush bị thương dù là chuyện gì đi nữa’

 

Với suy nghĩ như vậy cậu lao tới Rimuru, 1 đấm đẩy lùi Rimuru 1 đoạn xa  làm cô mém tí nữa là rơi xuống

 

Định lại thế đứng, Rimuru tung ma pháp về phía đối thủ, mặc dù ma pháp bay bị cấm nhưng tất nhiên mấy ma pháp được quyền sử dụng, sau cùng thì kẻ thắng là kẻ còn ở trong cái vòng tròn có phần hơi to này mà

 

“/Death Storm/ phiên bản mini”(Rimuru)

 

1 cơn bão đen cuống đến cảm giác của cái chết xuất hiện ngay tâm của sàn đấu, nó kéo theo 1 vài đám mây đen kịt và chúng đang bắt đầu tạo ra những tia điện nho nhỏ

 

*Bùm* âm thanh của cái chết vang lên, 1 tia sét mang 1 màu đen tuyền phóng về phía của Rian, nó phá nát cả sàn đấu và tạo 1 cái lỗ to được khắc thêm vài hoạ tiết hình sấm sét và 1 đám lửa đen bóng cháy dữ dội

 

Bên cạnh vừa khít nơi an toàn là Rian, cậu ta đã kịp thời né tránh đường tất sát đó mà không bám lấy 1 vết bụi

 

[Mình chắc sẽ không sống nổi nếu cứ đứng đó chịu trận, cái thứ kì lạ đó quá nguy hiểm](Rian)

 

Dù suy nghĩ như thế nhưng sắc mặt cậu vẫn không thay đổi

 

Không để phí 1 phút giây nào, Rimuru lao lên dùng kiếm chém vào đối phương 1 lần nữa

 

Đường kiếm đi nhanh hơn lúc nãy gấp nhiều lần không những thế còn được bọc bởi hoắc hoả ‘kinh dị’ thứ không tồn tại tại thế giới này

 

Rian bị bất ngờ bởi đòn tấn công nên đã dùng tay trực tiếp đỡ trọn cú chém, ngọn lửa bùng lên trên cánh tay cậu nhưng cậu lại không thấy nóng 1 chút nào

 

Cây kiếm đã chém trúng lòng bàn tay cậu và để lại 1 vết chém khá sâu, ngọn lửa được quanh thanh kiếm mau chóng đi chuyển sang vết thương hở kia rồi bùng phát lên

 

Chỉ sau vài giây Rian liền cảm thấy có gì đó nhói nhói bên trong cậu, thứ lửa ấy vẫn cháy 1 cách từ từ, nó khá phiền hà nên Rian dùng thủy ma pháp để dập nó nhưng dù có đổ bao nhiêu nước vào đi chăn nữa nó cũng không tắt, dù có khả năng hồi phục cao cường do cùng huyết thống với ‘Chân Tổ’ đi nữa thì vết thương cũng không thể lành lại được

 

Tiếp đến vài giấy khi định hình thế đứng, Rimuru lại tiếp tục lao lên, lần này Rian đã chọn cách né tránh, ấy vậy Rimuru vẫn kịp để lại 1 vết chém lên áo cậu

 

*Phùng*

 

Ngọn lửa lần này thay vì cháy 1 cách nhã nhặn như ở bàn tay, thì nó lại cháy 1 cách dữ dội ở cái áo

 

Sức nóng đã thay đổi, nó không nguội như đòn đầu mà nóng như mặt trời, không phải, là nóng hơn cả mặt trời

 

Vội vã cởi chiếc áo ra rồi ném về 1 phía thật xa, cậu nhẹ nhõm vì nó không bám vào người mình nhưng ngực cậu lại nhói đau, để ý lại ngọn lửa trên tay vẫn đang bùng cháy

 

[Nếu nó không thể dập, vậy thì chỉ cần bỏ phần bị cháy](Rian)

 

Nghĩ vậy cậu chặt bỏ bàn tay của mình, vài giây sau bàn tay khôi phục lại như chưa có chuyện gì sảy ra, còn bàn tay bị cháy vẫn còn nguyện đó, cháy 1 cách từ từ nhưng không có vẻ mất 1 chút da thịt nào, trong khi chiếc áo đã bị đốt thành tro và ngọn lữa đã tắt

 

“Lựa chọn thông minh đấy”(Rimuru)

 

Cô nói với vẻ không mấy bất ngờ

 

Cũng chả phải bí mật gì nên cô cũng nói ra cái kĩ năng của mình, coi như là nhá hàng

 

“Cái thứ đó là hắc hoả, lần đầu tiên ta chém vào linh hồn cậu, nó sẽ đốt linh hồn cậu cho tới khi nào nó ngưng cháy, à mà hắc hoả sẽ không bao giờ tắt cho đến giết mục tiêu, lần thứ hai là chém cậu ta đã cho nó đốt thân sát cậu, nó nóng hơn 10000 độ, còn hơn cả bề mặt mặt trời đó”(Rimuru)

 

Mặc dù nó rất mạnh nhưng cũng đi cùng với nhiều rủi ro không kém

 

Bằng chứng là thanh katana cấp độ độc nhất giờ đã cháy thành tro dưới nhiệt độ kinh khủng kia

 

“Yare yare”(Rimuru)

 

Lôi 1 thanh kiếm khác có cùng cấp độ ra để tiếp tục trận đấu nhưng Rian đã nhanh hơn, 1 cú đấm trực diện với chữ nương tay khắc sâu vào đấy và *vụt* Rimuru văng ra khỏi sàn đấu đâm vào bức tường chắn rồi làm 1 cái lỗ to ở đấy trước sự ngỡ ngàng của mọi người

 

Ấm thanh *wa* thêm *ôh~* cứ thế vang lên to dần, trận đấu với phần thắng thuộc về vị thiếu niên tóc trắng với cơ thể nhìn ốm yếu

 

Trong khi cậu đang nhìn đôi tay mình 1 cách hối lỗi
-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-

 

Hazz, học nhiều mệt mỏi quá, giờ thêm cái phụ đạo nữa chứ, đáng lí tôi đăng từ hôm qua nhưng học mệt quá ngủ thiếp đi luôn, hôm nay đọc lại thấy kha khá chỗ cần sửa với lại tôi cũng cho vô phần đánh luôn, tôi định chap sau mới cho vô cơ
Spread the love
Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.