câu chuyện mới của Rimuru – Chương 19

Tại 1 căng phòng xoa hoa lộng lẫy, nơi có những sắc đỏ và đen huyền ảo quay quanh, với các trụ cột trắng thẳng đứng, hai bên dọc theo những cái trụ được bài trí các bộ giáp toàn thân to lớn gấp 3 lần con người trên tay mỗi bộ giáp được trang bị 1 thanh cự kiếm hạng nặng găm thẳng xuống nền căng phòng, giữa căn phòng là tấm thảm đỏ được thiêu cùng với chỉ vàng tạo cảm giác uy quyền

Phía cuối tấm thảm đó là 1 chiến ghế lớn được phủ 1 lớp vàng mỏng và được sơn màu đỏ máu,, khung cảnh uy nghiêm nhưng không ít phần rùng rợn

 

Ngự trị trên chiếc ngai vàng ống ánh đó là 1 người phụ nữ với nét đẹp kêu sa, mái tốc trắng được chiếu sáng với ánh trăng len lỏi, cặp mặt đỏ vừa uy nghiêm vừa lạnh lùng, trang phục cô đang mặc là 1 chiếc áo 2 lớp với màu trắng là chủ đạo, khoác thêm bên ngoài là 1 chiếc áo trắng mỏng khá mát mẻ

 

Trên tay cô là 1 ly rượu vang màu đỏ, cùng với đó là nụ cười làm say đắm lòng người

 

“Thưa bệ hạ, thần đã đến”

 

Dưới tấm thảm đỏ là 1 cậu trai trẻ với lớp da trắng xoá như tuyết, đôi mắt đỏ rực và thêm chút phiền muộn, mái tóc đen tuyền tạo thêm điểm nhấn cho cái khuôn mặt điển trai ấy

 

Cậu hiện đang quỳ chân trái, tay trái nắm lại để xuống nền căn phòng, tay phải để lên chân phải theo chiều ngang. Khác với cái vẻ bề ngoài tôn kính đó của cậu ta, khuôn mặt lại vó phần chán nản

 

“Không cần phải lễ nghi là chi, ta biết ngươi đang nghĩ gì mà, phiền phức lắm có đúng không”

 

Người phụ nữ được gọi là bệ hạ nói với 1 điệu cười, vẫn không quên hóp 1 ngụm rượu âu khi kết thúc lời thoại của mình

 

“Quả nhiên chỉ có người là hiểu thần, vậy thì xin mạng phép bệ hạ có thể cho thần biết ngài gọi tôi đến đây để làm gì được không, để tôi còn đi ngủ nữa”

 

Mặc dù chân trái vẫn quỳ tỏ vẻ tôn kính nhưng cái giọng điệu đó lại không như vậy

 

“Thôi nào Rian, chỉ cần đợi 1 tí nghe ta nói thôi là được, không cần phải vội vả làm gì”

 

Với nụ cười không bao giờ tắt trên moi từ lúc bắt đầu câu chuyện, vì nữ vương nói 1 cách từ tốn nhưng có lẫn vào sự trêu trọc anh chàng tên Rian kia

 

“Mong người hãy nói cho, valentine bệ hạ”(Rian)

 

“Gọi ta là Ellie đi, ta nói cậu không biết bao nhiêu lần rồi”(Ellie vanlentine)

 

“Thật phiền phức thưa bệ hạ, bọn ‘họ’ lúc nào cũng lãi nhãi kế bên tai tôi mỗi khi tôi gọi ngài như thế”(Rian)

 

“Chà, khổ cho cậu quá, mấy cái địa vị này làm ta cũng thật nhức đầu, chắc ta cũng nhường ngôi lại cho người khác quá”(Ellie)

 

“Mong người đừng làm vậy, như thế sẽ làm mọi chuyện trở nên phiền phức thêm thôi. Giờ thì xin người hãy quay lại chủ đề chính nhanh để tôi còn fdi ngủ nữa, đã quá giờ trưa rồi”(Rian)

 

“A, là về chuyện tham gia cuộc đấu sắp tới, ta muốn ngươi tham gia với tư cách là 1 khách mời vinh dự”(Ellie)

 

Thay thế gương mặt đùa cợt lúc đầu bằng 1 gương mặt nghiêm túc, cô nói với chất giọng vừa vừa

 

“Thần hiểu rồi, nếu người muốn đi theo đến vậy thần không thể cản”(Rian)

 

1 câu trả lời không đi đúng hướng với câu nói của vị nữ hoàng ‘trẻ tuổi’

 

“Sa..sau cậu lại nói như vậy, ta đâ..đâu có ý đ..định đi chứ”(Ellie)

 

Gương mặt bình tỉnh nhưng chất giọng lại rung rung

 

“Hiểu rồi, không những muốn đi xem mà người còn muốn tham gia, tôi nghĩ người nên nói với ‘họ’, việc này hết sức phiền phức”(Rian)

 

“…”(Ellie)

 

Bị nắm thóp 1 cách dể dàng, chàng trai trẻ tên Rian kia có thể nói là người hiểu rõ nữ hoàng Ellie vanlentine nhất, cũng là người duy nhất mà nữ hoàng huyết dạ tộc tin tưởng

 

Cuộc nói chuyện kết thúc với phần thắng trong việc đọc suy nghĩ thuộc về Rian, cậu ta bước khỏi căng phòng với điệu bộ mệt mỏi và 1 tiếng ngáp dài, để lại sau lưng là huyết nữ vương với ly rượu đã uống quá nửa
_____________________

 

Tại Long Thành Trì

 

Hiện cũng đang có 1 cuộc thảo luận cử 1 nhóm người tham gia đại hội, lúc đầu họ khá bất ngờ khi nhân tộc lại đưa ra yêu cầu tổ chức 1 hội xuyên tầm quốc tế như này

 

Mà nói đúng hơn là nữa kia của nhân tộc đề xuất {đoạn cuối tôi sẽ giải thích về tình hình của nhân quốc cho mọi người}

 

Việc sàng lọc cũng chả mất bao nhiêu thời gian khi lượng dân số của tộc long nhân khá ít ỏi so với đa số tộc khác

 

Sau khoản vài giờ trao đổi thì cuối cùng họ ra quyết định cử 1 cô gái với mái tóc trắng cùng đôi mắt bò sát màu vàng, thứ đặc trưng của dòng máu thuần chủng. Tức cô gái này là hậu duệ mang nhiều tế bào rồng nhất, là 1 trong các thành viên trên cả các bô lão của tộc
__________________

 

Các người lùn hiện dang làm việc cật lực hơn bao giờ hết, 1 lượng lớn trang bị được đặt vào mỗi giờ làm cho biết bao nhiêu tiệm phải tạm thời đống cửa do thiếu nguyên liệu mang tính khẩn cấp

 

Các khoáng sản hiếm cũng không thể tùy tiện đem ra bán cho người khác được, đó là vì không phải ai cũng có thể sử dụng được

 

Giáp trụ, đao kiếm, cung nỏ rồi đến cả súng pháo đạn vượt tất cả điều được đặt hàng không những thế các đại gia tài phiệt còn đặt các món hàng cao cấp là các món vũ khí có thể biển đổi tùy thuộc vào từng loại mana của người thi chuyển

 

Golem cũng là thứ được nhiều người đặt mua khi chúng có sức tấn công cao và khá cứng cáp

 

Có người chơi lớn khi dùng 1 lượng lớn adamantine làm toàn bộ trang bị từ vũ khí cho đến giáp trụ và còn cả đồ hỗ trợ nữa

 

Có thể nói các thí sinh tham gia đang rất háo hức cho cuộc thi sắp tới

 

Nhưng với số lượng tối đa chỉ có 1000 người thì việc phí tiền cũng sẽ sảy ra, chỉ là không phải lúc này mà thôi
________________

 

Dòng người vội vàng lướt qua trên con đường nhỏ, trong quán trọ mang tên mèo đen hiện đang tổ chức cuộc ăn mừng lớn khi mà cùng 1 lúc có tận 2 mạo hiểm gia chính thức được thăng hạng S với thành tích, 1 người hạ được con mãng xà hạng S, người còn lại thì giết được lôi long, cả hai con này đều là nổi khiếp sợ của biết bao nhiêu người khi vào rừng, nay chuyện đó sẽ chỉ còn là quá khứ

 

Trong lúc nói chuyện vui vẻ thì có người nói đến cuộc thi sắp tới, vì là cuộc thi người với người nên 2 mạo hiểm giả kia có vẻ có hứng thú, nó không đơn thuần là cuộc đấu mà nó còn là nới đúc kết kinh nghiệm chiến đấu, cũng như tìm ra cách chiến đấu mới hơn, thường thì người ta nói đánh với ma vật thì chúng nó có bản năng, còn đánh với ‘nhân loại’ {tôi sẽ coi đây là cách gọi chung khi nói về nhiều chủng tộc cùng 1 lúc} thì chúng sẽ dùng cái đầu để đánh.

 

Thế nên việc đánh nhau với người sẽ khó hơn nhiều so với quái vật, nó là cách đơn giản nhất để tiến bộ
_________________

 

Qua trở lại với nhân vật chính và anh bạn thân của cô ấy, hiện họ đã ở trước cổng trường, vẫn như mọi khi Rimuru bước vào 1 cách tự nhiên, các lời khen ngợi cũng xuất hiện, nhưng đó là mọi khi, hôm nay mọi người thấy 1 việc rất kì lạ, chỉ là bình thường Rimuru sẽ đi cùng với 1 nhóm người được họ gán với cái mác chỉ là bạn cùng lớp, không thì Rimuru sẽ đi đến trường 1 mình chứ chả đi cùng với ai cả

 

{bình thường sẽ đi cùng Rio nhưng vì từ nhà Amber đi ra cùng đường với Rimuru nên tiện đi chung luôn, sau đó thì thường sẽ gặp 1 số người cùng lớp khác như helen hay là carroll nữa nên khi đến trường sẽ có 1 nhóm người khoảng 7 đến 10 người với trung tâm là cô gái tóc xanh mắt vàng}

 

Nhưng mà động trời thay, hôm nay đi cùng cô là 1 anh chàng điển trai tóc vàng với chiều cao khoảng 2 mét, lướt da ngâm đen cùng với nụ cười toả sáng khi nói chuyện với Rimuru, nó làm cho cả trường có 1 phen lộn xộn khi nghĩ rằng Rimuru đã có bạn trai, có nhiều thanh niên còn khóc xước mước hối tiếc nữa, các cô gái cũng không kém cạnh khi tỏ ra tiếc nuối xâu sắc với Rimuru

 

Nhưng ai mà biết được, cái mối quan hệ của 2 người bọn họ là 1 người làm trâu kẻ kia làm dân cày với phần thưởng cho chú trâu chăm chỉ là 1 quyển manga đâu {khổ thân cho kiếp làm otaku}

 

Tiếng chuông vào lớp vang lên,
Rimuru ngay ngắn vào chỗ ngồi đợ thằng bạn thích làm màu xuất hiện

 

“Các em, hôm nay chúng ta lại có thêm 1 thành viên mới, mời em vào”(Alte)

 

“Yo, ta tên là Veldora Tempest, từ nay sẽ là thành viên của cái lớp, nghe cho kĩ đó”(Vel)

 

“Kĩ cái đầu cậu đó, lúc nãy không phải nói là làm thật bình thường rồi sau, sau cứ thích chào kiểu đó hả”(Rimuru)

 

1 cú quát hướng về phía anh vàng

 

“Hể, không phải ở nhà ta cũng chào như vậy sao, như thế là bình thường đó”(Vel)

 

“Bình cái *****, làm ơn cư sử giống con người dùm tôi đi”(Rimuru)

 

{Hôm nay sau cọc thế}

 

Vừa nói vừa dơ ngón giữa lên

 

“Thôi nào nào, các em đừng cải nhau nữa, có vẻ hai em quen nhau hay là trò Veldora ngồi trước Rimuru đi để dễ dàng trao đổi {ý là vụ học á, chứ không phải để nhiều chuyện đâu à nha}”(Alte)

 

Nhanh chân ngồi xuống chiếc ghế trước mặt Rimuru

 

“Với đôi mắt đó, cậu là long nhân sau, nhưng tôi chưa bao giờ thấy cậu trước đây cả”

 

Người hỏi là Chris, cô vũng là 1 long nhân nhưng cặp mắt bờ sát của cô lại có màu xanh dương khác hoàn toàn với của Veldora

 

“Không đâu thật ra ta là ch…”(Vel)

 

Nhanh tay bịt cái mõm hay nói chuyện thừa thải của vel lại, Rimuru trả lời dùm

 

“Cậu ta là long nhân đó”(Rimuru)

 

“Thật vậy sau, nhưng mình chưa gặp cậu ta bao giờ, chả lẻ là bỏ lành ra đi”(Chris)

 

“Cậu ta không biết đâu, tôi cũng chỉ được người lớn kể lại cậu ta được nhà thờ nhận nuôi khi còn là trẻ sơ sinh, anh chàng này khá ngốc nên mọi người giúp đỡ cậu ta nhé”(Rimuru)

 

Toàn bộ câu thoại nghe có nhiều phần cảm động nhưng thực chất là cảm lạnh vì nó là tác phẩm của Ciel, Rimuru chỉ có việc nói lại những câu mà Ciel đã nói cô còn thêm vào đó 1 chút luyến trong câu nói tạo cảm giác chân thực {quả nhiên là ông hoàng lương lẹo à không bà hoàng lương lẹo mới đúng}

 

Cuộc nói chuyện kết thúc với lời chào của mọi người dành cho Veldora, trong khi đó để xin lỗi vì đã bịch mõm cậu lại, Rimuru đã cho cậu 1 quyển truyện mới nhất của Dragon ball

 

Tiếp sau đó là tiếc học buổi sáng bình thường
———————–

 

Nhân tộc hiện đang có 1 cuộc nội chiến ngầm cực kì gay cấn, bên thì muốn lập chính sách hiện tại, thành phố, quốc gia là của dân, chính phủ sẽ quản lí các vấn đề mà dân phàn nàn tức là chính sách như nước ta hiện nay

 

Bên còn lại thì muốn gây dựng lại quốc gia nhân tộc cổ đại, nơi mà vua là kẻ đứng đầu giống thời phong kiến vậy
——–
Rồng cũng có this có that, có con thì yên sự trong chiếc tổ có con lại đi phá rồi dân lành, cơ mà đó là về mấy con rồng trẻ châu cấp thấp như con loi long kể trên, chứ mấy con rồng cấp cao thì chỉ 1 cái khè thôi cả vương quốc bay màu như chơi chúng vó cấp bậc SSS, gần như không thể đánh bại tuy thế chúng cũng không hứng thú với nhân loại nên là thường sẽ có 1 hợp đông không xâm phạm

 

Hết rồi đấy

 

Mấy huynh hôm nay thấy cách viết chuyện của tôi hay không, hay còn thiếu sót gì chăng nếu có thì góp ý cho đệ với để còn cải thiển kĩ năng chém gió nữa

 

Còn nữa, vote đi, đọc chùa nhiều lắm ó

 
Spread the love
Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.