Chap 3 – Khởi hành

-Báo cáo, cơ thể đang rơi với vận tốc 1376km/h về phía trái đất.
-Cáo quái gì vậy trời?
Đang xác nhận quá trình đảo triều trọng lực để giảm tốc độ rơi(có hoặc không)
-Ngay và luôn!!!
Đã xác nhận, thực hiện đảo triều.
Cơ thể tôi rơi như một quả thiên thạch xuống trái đất từ khí quyển xuống trái đất với vận tốc âm thanh, và đang cố gắng để cản nó lại.

Và Boommmm……Và tôi ngất đi sau pha tiếp đất không thể hoành tráng hơn
-Ủa, đây là nơi nào vậy? Tôi tỉnh dậy, thấy mình đang ở trong một căn phòng nhỏ mà đáng ra mình đang phải nằm dưới đất rồi.
-Ôi, anh tỉnh rồi à?
-Tôi chưa hiểu truyện gì đã xảy nên hỏi lại:
-Cô là ai, mà đây là nơi nào vậy?
-Tôi là Sineta. Tối qua, tôi nhìn thấy một thấy một quả cầu lửa bay về phía phía vườn, khi tôi chạy đến thì thấy anh nằm ở đó nên đưa anh về đây.
-Là như vậy à, cảm ơn cô nhé.
-Mà anh tên gì vậy?mà anh làm cách nào để bay từ trên trời xuống vậy?
-Tôi là Akata, tôi cũng chẳng rõ tại sao mình lại rơi xuống đây nữa.
-Hể~, nhưng mà anh phá hết vườn của tôi rồi đấy.
-Vậy sao, tôi xin lỗi nhé, cô có thể dẫn tôi đến nơi tôi rơi xuống được không?
-Được chứ, chỗ đó dù sao cũng cần sửa lại mà.
-Ồ, cậu trai đó tỉnh rồi hả con?
-Vâng ạ.
-Nhìn cũng được phết đấy chứ, chào cậu trai, ta tên là chakirov.
-Cháu chào chú, cháu là Akata, cháu rất xin lỗi vì truyện về khu vườn ạ.
-Cũng không có gì to tác đâu, chỉ cần sửa lại một chút là xong thôi mà, đã tỉnh rồi thì cùng ra ăn sáng nào
-VVâânngg.
Về căn bản thì bữa ăn chỉ có những món cơ bản là cơm, một ít rau và một ít thịt đủ ăn.
-Cháu đã làm cách nào để đến được nơi này vậy.
-Cháu cũng chẳng biết nữa, chỉ vừa chợp mắt dậy cháu đã thấy mình ở nơi này rồi.
-Vậy sao, đúng là kì lạ thật đấy.
-Chú có biết, cháu rơi xuống như thế nào không?
-Lạ thật đấy, cháu tự rơi xuống thì cháu phải biết nó chứ. Đó là cảnh tượng đẹp nhất mà ta từng thấy. Trên đường về nhà, ta thấy một quả cầu lửa rơi xuống vườn và nghe thấy một vụ nổ lớn, ta nhanh chóng chạy vể để xem thế nào thì thấy con gái ta đang ở đó, ta chạy vào thì thấy cậu nằm dưới đấy nên đưa vào nhà.
-Là như vậy à, (có vẻ nó an toàn hơn tưởng tượng, khi tôi bay với vận tốc âm thanh như thế thì tôi đã phá huỷ cả một ngôi làng rồi, khi tôi nhớ lại thì có lẽ là do đảo triều trọng lực đã giúp cản lực khi rơi, nếu không hậu quả sẽ vô cùng khủng khiếp)
Sau khi ăn xong thì tôi và Sineta cùng ra ngoài vườn xem, đó là một cái hố có đường kính 3,69m với độ sâu 0,432m, khi sờ tay vào nền thì nó vẫn còn ấm nóng vàng láng mịn như cái bát ăn cơm vậy.
-Có lẽ tôi không nên nhớ tới nó nữa.(Tôi khôi phục lại đất bằng cách phá đi nền của nó, nhưng bất lực vì nó cứng như một cục sắt vậy dù là cách nào thì nó cũng không vỡ.)
-Nó cứng tới vậy à?
-Quả thật, dù tôi dùng hết sức thì nó cũng không chịu nhận lấy một vết xước.
-Cái hố này nằm giữa vườn nên nếu không lấy đi thì khó mà trồng cây được
Tôi lại phải về lục trong Akashic xem có cách nào hay không thì tìm thấy:
Những máy cơ đơn giản
Cái đầu tiên là đòn bẩy Archimedes: Đòn bẩy là một trong các loại máy cơ đơn giản được sử dụng nhiều trong đời sống để biến đổi lực tác dụng lên vật theo hướng có lợi cho con người. Đòn bẩy là một vật rắn được sử dụng với một điểm tựa hay là điểm quay để làm biến đổi lực tác dụng của một vật lên một vật khác.
Archimedes đã từng nói: “Hãy cho tôi một điểm tựa, tôi sẽ nâng bổng cả Trái đất”. Đòn bẩy và nguyên tắc đòn bẩy được sử dụng nhiều trong các máy móc, thiết bị cũng như các vật dụng thông thường trong đời sống hằng ngày. Công thức moment của đòn bẩy: Khoảng cách đến tâm của vật thể này x Trọng lượng của vật thể này = Khoảng cách đến tâm của vật kia x Trọng lượng của vật thể kia.(Wikipedia x Akashic record).
Với cơ chế này, giờ tôi đã biết cách bật cái chảo làm bằng đất này lên rồi, vì thậm chí có người còn muốn nhấc bổng cả hành tinh cơ mà.
-Này, cậu bị làm sao mà tự nhiên đứng đơ người ra vậy?
-À không có gì, mình đang nghĩ cách để lấy cái này ra ấy mà, giờ cậu tìm hộ tớ một ván gỗ cứng và một hòn đá về đây, mình sẽ lấy được cái này lên.
-Đợi mình một chút. Sineta chạy đi kiếm đồ.
Trong khi đó, tôi lấy xẻng đào xung quanh cái hố tìm điểm bẩy.
Sau vài phút cô ấy lấy về một ván gỗ dài và một hòn đá nhỏ về tôi bắt đầu lấy sức bật mạnh, vừa đẩy vừa nói:
⁃ Hãy cho tôi một điểm tựa, tôi sẽ nâng bổng cả Trái đất!!!
Tôi bật mạnh đến mức, ván gỗ cong đến mức nghe thấy tiếng ván gỗ bắt đầu phát ra những tiếng kêu lộp bộp như sắp gãy.

[adrotate banner=”8″]
Haaa!
Lúc ván gỗ gãy cũng là lúc cái hố bật ra.
Tôi thở hồng hộc như chó sau pha bật vừa rồi vì thực tế, tuy cái hố không lớn nhưng lại rất dày nên cũng nặng không tưởng. Nhưng đến cùng cũng xong và việc còn lại xới lại phần đất bên dưới nữa là xong.
-Cậu không sao chứ Akata?
-Tôi không sao đâu, chỉ hơi mệt thôi.
Sau khi bật cái chảo đất kia ra thì tôi và Sieta bắt đầu quốc trồng rau. Cô ấy có vẻ am hiểu về nhiều loại rau củ khác nhau như su hào, cà rốt bắp cải…. Sau khi trời đã lên giữa đầu thì công việc cũng đã xong. Chú Chakirov cũng đã về, mọi người lại cùng nhau làm cơm, vì tôi chưa nấu ăn bao giờ nên được Sineta chỉ bảo rất tận tình từ những chi tiết nhỏ nhặt nhất cùng với công thức có sẵn trong Akashic tôi đã biết cách nấu ra những món ăn ngon, tuy thực đơn không nhiều nhưng cũng đủ hấp dẫn với tôi.
Đến buổi chiều, tôi lại được chú Chakirov dẫn vào rừng lấy củi, chú bảo:
-Nếu bây giờ không lấy nhanh thì đến mùa đông có nguy cơ chết rét cả lũ, rừng tuy không quá rậm rạp nhưng lại có nhiều loài động vật nguy hiểm như rết antan hay sói xám. Nên phải vô cùng cẩn thận khi di chuyển hay trong lúc chặt cây. Đến lúc về, tôi cảm nhận được nhiều chuyển động kỳ lạ ở quanh đây nên cảnh giác cao độ. Bỗng nhiên một bầy sói đã lao ra chặn đường về, nhưng chú Chaikirov đã chuẩn bị theo vũ khí cho cả hai nên không quá lo lắng, đàn sói có tổng cộng 6 con, chúng lao lên tấn công nhưng đều bị chú chaikirov và tôi chặn lại. Sau một lúc, biết không ăn được nên đàn sói đã bỏ đi nhưng vẫn kịp giết một con về làm áo khoác. Những bộ áo kiểu này rất đắt vì độ hiếm và chất lượng nên có thể làm được một chiếc áo khoác kiểu này thôi cũng là một điều may mắn. Về đến nhà, là khung cảnh quen thuộc của Sineta đang nấu ăn.
-Mừng cậu và bố đã về. Sineta đã hân hoan ra mở cửa.
Tôi đang vác trên lưng con sói bắt được chiều nay và mang vao nhà kho để, còn chú Chaikirov thì đem củi vào nhà xếp từng khúc củi vào gác bếp, Sineta đã nấu xong các món ăn ra. Tôi và chú Chaikirov sau khi tắm xong thì cùng ngồi vào bàn ăn với Sineta đã chuẩn bị, và bắt đầu ăn tối. Món ăn ngon nhất tối nay là món canh cà chua, cô ấy đã cho lượng gia vị và nước vừa đủ ngọt, những miếng cà chùa mềm và rất ngọt, món này chộn cùng cơm và ăn tối quả thực là một kết hợp tuyệt vời.
Sau khi ăn xong thì cũng là lúc đi ngủ, nhà chỉ có hai giường cho chú kov và sineta nên tôi đã định ngủ cạnh bếp, nhưng Sineta và tôi đến cùng vẫn chung một giường, tuy khá trật nhưng ít nhất cũng đủ để có được một giấc ngủ ấm áp, khi ngoài trời đã đổ xuống những cơn mưa chuyển mùa đã đến báo hiệu một mùa đông đày giá lạnh.
Trong lúc ngủ, tôi nhận được liên kết từ Akashic về nhiệm vụ chính nói rằng:
Sẽ có một cuộc chiến với quy mô trên toàn thế giới nổ ra, nhiệm vụ: Tiêu diệt đế quốc Satania và bảo vệ Wikian bằng mọi giá.
Sáng hôm sau, tôi tỉnh dậy mà đầu đau nhức, có lẽ là tôi đã liên kết khá lâu do phải tìm hiểu thông tin nhiệm vụ sắp tới.
-Cậu dậy rồi à Akata, mau ra ăn sáng nào.
-Tôi ra ngay đây.
Tôi nhanh chóng đi rửa mặt rồi ăn sáng.
-Mà này Sineta, chú Chaikirov đi đâu rồi.
– Bố mình hôm nào cũng vào làng nhận nhiệm vụ cả.
-Nhiệm vụ gì vậy?
-Bố mình là mạo hiểm giả bậc B đi tiên phong dẫn đầu nên không được nghỉ ngày nào cả.
Và có lẽ, đó cũng là lí do khi thấy tôi vác con sói xám về mà không cảm thấy ngạc nhiên, vì cổ cũng quen với điều này rồi.
-Vậy sao, chú Chikarov là mạo hiểm giả à, khẻo nào khi nhìn thấy đàn sói xám chặn đường mà vẫn bình tĩnh đối đầu từng con một.
-Đàn sói đó đông không vậy?
-Tầm khoảng 6 con.
-Vậy à, quả thật con người đã tiêu diệt rất nhiều sói trong những năm vừa qua,. Lúc trước, một đàn sói thông thường có thể lên tới 20 con nên bố mình đã phải gọi thêm người mỗi khi đi đốn củi. Nhưng điều đó cũng tốt, vì như vậy khi đi lấy củi sẽ an toàn hơn.
Tôi nghe điều này thì cũng an tâm phần nào, mong chú có thể sống xót trong cuộc chiến sắp tới.
-Mà hôm nay, chúng ta sẽ làm gì?
-Hôm nay mình sẽ đi xem đồng, cậu có muốn đi cùng không.
-Đi chứ, ở nhà một mình thì cũng chẳng làm được gì.
-Vậy à, thế ta cùng đi nhé. Trông cô ấy có vẻ rất vui khi tôi đồng ý.
Quãng đường từ nhà đến đường khá dài, sau 20 phút đi bộ thì bon tôi đã tới nơi. Đập vào mắt tôi là một vùng thảo nguyên rộng lớn và trồng 2 loại cây nhìn chẳng khác nhau là bao là lúa mì và lúa gạo.
Tuy đi xa như vậy nhưng trông cô ấy chẳng ra vẻ mệt mỏi chạy tung tăng khắp đồng và vẫy gọi tôi đang đi phía sau cô ấy.
Cô ấy cũng hướng dẫn tôi khá tỉ mỉ về hai loại cây này nhưng tôi chẳng nhớ rõ cho lắm, chỉ biết rằng lúa gạo dùng để lấy gạo làm cơm và lúa mì dùng để làm bánh thôi.
Sau một khoảng thời gian dạo đồng tôi bỗng nhìn thấy từ phía chân núi có một đám mây đen khổng lồ, nhưng khi nhìn kĩ thì đó là một loại côn trùng đang tiến về đây, khi nói cho Sineta biết thì cô ấy vô cùng hoảng sợ và chạy về phía làng, cô vừa chạy vừa la lớn:
Mọi người ơi!!! Châu chấu đến rồi, giúp cháu với!!!
Biết có truyện không hay, tôi liền đề phòng giác cao độ, nhưng bọn chúng không tấn công tôi mà lại sà xuống cánh đồng gặm từng bông lúa, từng ngọn cỏ đã sắp đến mùa thu hoạch. Biết rằng, đây là kế tiêu thổ đánh giặc trong truyền thuyết tôi nhanh chóng cách li phần còn lại của ruộng rồi phóng hoả nhằm tiêu diệt địch với tổn thất thấp nhất. Cuộc chiến giữa tôi và châu chấu kéo giài 20 phút thì Sineta và dân làng đã đến, họ cũng dùng lửa, vợt để đuổi châu chấu đi chỗ khác. Thêm nửa tiếng nữa trôi qua, đã có 28 ha trên 8 thửa ruộng, trong đó có ruộng của Sineta nên cô ấy rất buồn, khi cô và mọi người đã rất cố gắng để có một mùa thu hoạch bội thu thì lại là năm châu chấu đến. Tôi và Sineta khen thưởng vì có công trong việc bảo vệ đồng ruộng khỏi châu chấu pha hoại mùa màng, nhưng cô ấy rất buồn khi một nửa phần ruộng của Sineta mà chủ yếu là lúa mì đem lại thu nhập chính cho gia đình cô đã bị mất. Được mọi người động viên, an ủi và được bồi thường thiệt hại 6 bao mỗi bao nặng 50kg nên nỗi buồn của cô cũng giảm bớt được phần nào.
Và cuộc sống của tôi lại trở về như cũ, cho đến 6 tháng sau. Thì cuộc chiến bắt đầu.
Hể!!! Tại sao tiền thuế lần này đắt vậy, mọi lần chỉ có 20R thôi mà sao lại lên tới 60R được.
Cai lệ: Sirudia đã tham chiến chống lại quân Satania xâm lược nên phải thu thêm thuế để bù vào chi phí chiến tranh rồi.
Chiến tranh sao??? Sineta đứng thẫn thờ ra đấy với hai dòng nước mắt.
Này cai lệ, 60R của anh đây, hãy cầm về mà đừng nói thêm gì nữa.
Tôi biết rồi. Cai lệ rời đi không nói gì nữa.
-Triến tranh sao, chiến tranh tức là bố và mọi người sẽ phải đi lính sẽ phải ra chiến trường mà chiến đấu có mà có thể bị giết bất cứ lúc nào. Không, không chịu đâu!!!! Cô ấy hoảng loạn chạy vào nhà, lên giường trùm chăn khóc trong đấy.
Có lẽ lúc này, tôi cũng chẳng thể làm gì khác ngoài việc an ủi cô ấy vì chính tôi cũng sẽ phài ra tiến đánh giặc mà.
-Thôi, cô đừng buồn nữa, mọi truyện sẽ ổn cả thôi. Tôi cũng chỉ đang nói dối khi chẳng có gì ổn ở đây cả, một mình Satania đánh tới 12 quốc gia mà lực lượng vẫn đông hơn gấp 3 lần.

[adrotate banner=”8″]
-Nói dối, chiến tranh thì có gì mà ổn được cơ chứ. Mẹ mình đã chết trong chiến tranh rồi, giờ bố cũng phải ra tiền tuyến một lần nữa thì còn ổn ở chỗ nào!!!
Tôi không biết rằng trước đây cũng có một trận chiến nữa, điều này như con dao cắm thẳng vào tim tôi khi tưởng mình đã biết mọi thứ về quốc gia này trong 6 tháng tìm hiểu của tôi. Chắc có lẽ đã đến lúc tôi phải nói ra sự thật rồi.
-Này Sineta, có lẽ đã đến lúc nói cho cô biết tin này rồi.
-Gì vậy?
– Tôi đến đây là để bảo vệ cho cô, đến đây để bảo vệ mọi người khỏi quộc chiến này.
⁃ La sao, anh định ra tiền tuyến luôn à.
⁃ Cô nhớ lại xem, tại sao tôi lại rơi xuống nơi này mà không phải nơi nào khác vậy? Tất cả là để bảo vệ cô đấy, đáng ra tôi hoàn toàn có thể đến cung điện của hoàng gia để để chơi cung với những người khác mà, tại sao lại phải ở đay cơ chứ? Tất cả để bảo vệ cô đấy?
⁃ Tôi không cần ai bảo vệ tôi cả, tôi chỉ muốn một cuộc sống binh yên ở nơi xa xôi, hẻo lánh này thôi. Sineta vẫn ở đó cô vừa khóc vừa nòi truyện với tôi.
⁃ Tôi biết, nhưng điêu đó đã xảy ra rồi, chiến tranh là thứ chúng ta không thể biết trước được điều gì đâu. Nên nghe lời tôi đi, ở đây không còn an toàn được lâu đâu. Hãy cùng tôi về thành đô, ở nơ đó cô sẽ được bảo vệ.
⁃ Còn anh thì sao, cả bố nữa. Mọi người đi hết rồi thì tôi lên đấy là gì chứ.
⁃ Tôi và bố cô định sẽ sống thôi, tôi xin hứa.
⁃ Có thật không? Móc ngoéo đi, thề rằng cậu sẽ không bỏ mạng đấy.
Tôi móc ngoéo với cô ấy
– Tất nhiên, tôi nhất định sẽ sống mà.
Vậy là, hai người bắt đầu chuẩn bị đồ đạc hành quân về thủ đô Moskian.
Hai bọn tôi đã đón xe đến làng. Ở đó, tôi đã gặp thiếu uý Sinako một trong những nữ chỉ huy hiếm hoi và sau này cũng là cấp trên của tôi.
⁃ Xin chào, mọi truyện ổn cả chứ? Tôi hỏi cô ấy trong điệu giọng thân quen.
⁃ Ai vậy? Cô ấy ngơ ngác nhìn tôi trong lúc chuẩn bị làm lễ tuyển quân.
⁃ Tôi là A
⁃ Tôi là Akata, rất vui khi được gặp cô. Tôi cúi đầu chào cô ấy, sau lưng lại là balo nên trông rất ngố.
⁃ Cậu gọi tôi làm gì vậy?
⁃ Để tôi nói thẳng luôn, tôi muốn làm cấp dưới của cô.
⁃ Hưm, miệng còn hôi sữa mà đòi đi lính đấy hả.
Quả thật, tôi đang trong hình hài của một học sinh trung học, nhưng thực tế tôi đã 200 năm sống ở tàng thư Akashic rồi.
⁃ Nhìn tôi nhỏ con vậy thôi chứ cũng trưởng thành rồi đấy.
⁃ Vậy sao? Nếu cậu đánh thắng tôi thì tôi sẽ để cậu làm cấp trên của tôi, còn nếu cậu thua thì hãy về nhà mà học bài đi.
Tuy nói như vậy thôi nhưng thực ra cô ấy đang cứu mạng tôi chí ít là giúp tôi có cơ hội sống sót trong cuộc chiến, phải cấp bách lắm thì cũng chỉ lấy từ 16 tuổi trở lên mà thôi. Quả thực cô ấy không phải là kẻ ngông cuông, hiếu chiến như những chỉ huy khác. Cô ấy thông minh, tài giỏi và thận trọng trong mọi tình huống, nên tôi muốn làm cấp dưới của cô ấy.
⁃ Được thôi, tôi sẽ cho cô biết thế nào là trẻ con.
⁃ Gì vậy trời? Chưa ra tiền tuyến đã đòi đánh nhau cả rồi. Sineta vô cùng khõ hiểu trước lời tuyên chiến của thiếu uý Sinako.
⁃ Cô im đi, nó sẽ kết thúc ngay thôi. Sinako nói với vẻ ngông cuồng.
Hai người ra giữa sân với lời hò reo của quân lính.
⁃ Bắt đầu!!!
Sau lời khai đấu của trọng tài Sineka lao lên tấn công tôi như vũ bão, còn tôi thì chỉ đỡ và né những đòn tấn công đó, hai bên giằng co nhau trong suốt 5 phút liên tục.
Thêm 2 phút nữa trôi qua, thấy không thể đánh được bằng cách này, Sikano quyết định tung toàn lực để tấn công.
⁃ Cố gắng đứng vững sau đòn tấn công này nhé nhóc!
Cô ấy thuộc trường phái kiếm thuật yashino hệ phong nên có khả năng tác chiến linh hoạt giữa công và thủ trên chiến trường, cô tập trung ma pháp vào đầu kiếm để tung ra đòn bão táp tấn công tôi. Thực tế, bão táp là một ma pháp thiên về hỗ trợ hơn tấn công vì nó gây mù mắt kẻ địch trong thời gian ngắn để đồng đội có cơ hội tấn công hoặc tháo lui nhưng khi được dồn thêm hội tụ để tập trung vào một mục tiêu duy nhất nên có thể thổi bay một người lính có khối lượng ~70kg ra xa 2m còn với một người chỉ nặng 45kg như thôi thì quả là vấn đề lơn.

[adrotate banner=”8″]
Sikano hướng mũi kiêm về phía tôi hét lớn:
⁃ Bão hội tụ!!!
Tôi vẫn đứng đó, chịu những cơn bão với vận tốc 763km/h đã thổi bay một nửa khán đài mà không nhúc nhích dù chỉ một bước bằng cách dùng khiên lan toả và thu hẹp kích thước ở mức tối đa nên không chịu bất cứ ảnh hưởng gì cả.
⁃ Không thể nào. Sikano đã vô cùng bất ngờ trước sức chịu đựng vượt quá giới hạn của cơ thể như vậy. Cô quỳ xuống, bất lực và tuyệt vọng khi để thua một đứa trẻ.
Tôi tiến đến gần cô ấy chĩa múi kiếm về phía trước.
⁃ Tôi thua rồi.
⁃ Người thắng quộc là Akata!!! Tiếng trọng tài vang lên kết thúc trận đấu.
⁃ Thật không thể chấp nhận được!!!
⁃ Cậu ta đã gian lận!!!
⁃ Đúng vậy! đấu lại đi!!
Tiếng trọng tài cất lên một lần nữa khẳng định chiến thắng của tôi:
⁃ Akata đã chiến thắng công bằng, cậu ấy sử dụng khiên ảo ảnh để đỡ lại đòn tấn công của thiếu tướng Sikano và trong luật số 32:” Khi đối thủ sử dụng đòn tấn công bằng ma pháp mà đã báo trước thì người còn lại có thể dùng khiên để đỡ lại”. Tôi xin hết.
⁃ Cậu làm được rồi Akata! Cậu đã dành chiến thắng! Sineta ôm trầm lấy tôi trong vui mừng.
⁃ Còn cô thì sao? Sikano cô chấp nhận để tôi nhập ngũ rồi chứ?
⁃ Tôi sẽ từ chức. Sikano lật đật đứng dậy đi về phòng chỉ huy.
⁃ Không thể được, nếu cô không chỉ huy quân đoàn, tất cả chúng ta sẽ chết!
⁃ Vậy sao? Tôi chỉ là một thiếu uý thôi mà chứ có phải cấp tướng đâu mà chẳng chết. Dù thế nào đi chăng nữa tất cả chúng ta sẽ chết.
⁃ Đừng tuyệt vọng như vậy, cho dù tôi có là cấp tướng đi chăng nữa thì cũng đừng nản, cô là chìa khoá để giúp chúng ta chiến thắng! Nếu cô đi rồi thì ai chỉ huy nghĩa quân đánh giặc đây? Cô chỉ nói rằng khi tôi thắng, cô sẽ làm cấp dưới của tôi mà chứ đã nói sẽ từ chức đâu.
⁃ Chắc là như vậy rồi nhỉ, tôi không còn lựa chọn nào khác rồi. Tôi sẽ chở thành-
⁃ Cô vẫn là thiếu uý, còn tôi sẽ là tiểu đoàn trưởng tiên phong. Chỉ vậy thôi, vì dù có muốn thì tôi cũng chẳng thể lên cấp thiếu tướng được đâu. Hãy vững tin vào bản thân mình, cô không được phép từ bỏ điều đó. Đây là mệnh lệnh của tôi cho cô.
⁃ Tôi hiểu rồi, chuẩn bị làm tuyển quân nào nào.
Sau khi đã sếp đội hình hoàn tất, buổi lễ tuyển quân bắt đầu.
Thiếu tướng Sikano bước lên khán đài, phát biểu:
– Quân Sâtnia sang xâm lấn nước ta, hiện ở Marikovan, các ngươi đã biết chưa? Trong khoảng vũ trụ, đất nào sao ấy, đều đã phân biệt rõ ràng, phương Tây phương Đông chia nhau mà cai trị. Người phương Tây không phải nòi giống nước ta, bụng dạ ắt khác. Ở các thời ấy, Tây, Đông riêng phận, bờ cõi lặng yên, các vua truyền ngôi lâu dài. Vì vậy ta phải kéo quân ra đánh đuổi chúng. Các ngươi đều là những kẻ có lương tri, lương năng, hãy nên cùng ta đồng tâm hiệp lực, để dựng nên công lớn. Chớ có quen theo thói cũ, ăn ở hai lòng, nếu như việc phát giác ra, sẽ bị giết chết ngay tức khắc, không tha một ai, chớ bảo là ta không nói trước!
Các quân lính đều nói: “Xin vâng lệnh, không dám hai lòng!”
Ngày hôm sau, Thiếu uý Sikano hạ lệnh tiến quân.
Còn Sineta thì Lên thủ đô lánh nạn, do có thư viết tay và chữ kí của Thiếu uý Sikano về hạ viện nên cô ấy sẽ an toàn.
Tôi đã lên chức trung đội trưởng chỉ huy lực lượng tiên phong của tiểu đoàn quân cozack chính thức tham chiên.
Và như vậy, tôi đã sẵn sàng triến đấu.

 

Spread the love
Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.