Với cái nắng le lỏi qua những chiếc chiếc lá nhỏ là hình bóng của 1 thiếu niên với gương mặt ‘đơ’ theo đúng nghĩa đen, Rio người đang lang thang trong khu rừng đầy sương mù kì ảo
Mặc dù đã được được đến đây hơn 2 giờ nhưng cậu lại không đụng độ bất cứ ai cũng như bất kì con ma vật nàoNhưng cậu lại tỏ vẻ không lo lắng với cái điều bất thường đó
Đi thêm 1 lúc lâu thì cậu gặp 1 hiện tượng lạ mà nãy giờ không để ý tới, không biết cậu đã đi qua cây đại thụ giữa rừng sương này bao nhiêu lần rồi
Để chắc chắn, cậu dùng dao găm kẻ 1 đường dài trên thân cây rồi đi thẳng qua mà không rẽ ở đâu cả
Thêm 5 phút trôi qua. Mặc dù cậu chưa từng gặp 1 ngã rẽ cũng như không quay vòng lại, hoặc là cậu tưởng tượng ra chăng mà cây đại thụ với 1 vết rạch hiện đang đứng sừng sững trước mắt cậu
Cố gắn bình tỉnh hết mức có thể, cậu ngồi xuống dưới cây, mắt nhắm nghiền, suy sư về cái ma pháp gây ảo giác này
Khác với dáng vẻ như 1 kẻ ngốc nghếch hằng ngày của mình, hiện cậu đang tạo hết mọi lập luận logic nhất trong đầu để ra khỏi nơi kì lạ này càng sớm càng tốt
Cậu thử trèo lên cây để nhìn bằng gốc độ khác nhưng khi lên quá 10 mét thì đột nhiên cơ thể lại bị lộn ngược lại
Rơi xuống do không bám sát thân cây, cậu di chuyển cơ thể nhẹ như bông ròi đáp chân 1 cách nhẹ nhàng
Không những không bất ngờ trước cái hiện tượng vô lí kia mà cậu còn hiểu cái cơ chế hoạt động của ma pháp này
Cậu chỉ đơn giản là bị cô lập trong 1 hợp không gian cách ly mà thôi
1 loại ma pháp cấp a dành cho các trường hợp muốn kết liễu kẻ mạnh hơn bản thân và lại có khả năng che dấu điểm yếu của mình
Ma pháp này cực kì hữu hiệu để tạo ra các điểm mù cho đối phương từ đó giết chết đối thủ như 1 assassin chính hiệu
Nhưng đều đáng nói là ma pháp này rất ngốn mana nên ít khi có người làm nó 1 mình, còn nếu làm 1 nhóm thì cần có thời gian thi chuyển, ít nhất là 3 phút
Nhưng cậu đã ở đây từ lúc dịch chuyển tới, có nghĩa là ma pháp được kích hoạt nhờ 1 loại ma vật đặc biệt
Trong các kiến thức của cậu cod hình ảnh về nó
Thứ sinh vật mang hình hài của cây, lớp vỏ như côn trùng, phương thức tấn công là nhốt kẻ thù trong không gian biệt lập đến kiệt sức và ăn thịt kẻ đó như 1 loài thú hoang
Trí tuệ của nó thuộc dạng siêu phàm nên không có hình dáng cây cố định, chúng thay đổi ngoại hình cũng như đặc tính của các loài mà chúng muốn rồi dụ kẻ nào đó xuất hiện bằng ảo ảnh người thân của con mồi
Tuy rất khó nhằn trong việc xác định vị trí của nó nhưng không có nghĩa là không thể
Rio dùng hoả ma pháp cô động tại lòng bàn tay rồi cho nó lan rộng tới tận khuỷu tay rồi đưa lại gần từng cái cây
Quả nhiên có hiệu nghiệm, cây thứ 13 mà cậu soi vào có dấu hiệu động đậy 1 cách kì lạ
Cậu dùng dao găm trực tiếp chém đôi cái cây đó ra, sương mù xung quanh tan biến để lại đó là cái cây với hình thù kì quái, lớp vỏ sằn sùi cùng hàm răng sắt nhọn
Và giờ chỉ còn ‘một mình’ Rio đứng đó với con dao găm được cầm ngược
Đúng thật là 1 mình nếu tính về chủng loài con người, vì bây giờ khi mà làn sương đã trở về với hư không chỉ trơ trọi 1 mình Rio và 1 đàn gấu nâu háo đói lao lại con mồi với toàn bộ sức lực
Không ai chứng kiến khoảng khắc đấy, không ai biết về chàng trai ấy, không ai, không 1 ai
Tại 1 ngọn núi băng lạnh giá có 1 thiết nữ da trắng như tuyết, khuôn mặt lạnh lùng cùng đôi mắt lục bảo nổi bật. Diện 1 bộ trang phục khá mỏng manh so với cái tiết trời giá lạnh giữa ‘mùa hè’
Cô cầm 2 thanh liễu kiếm với hình 1 chiếc cách chim ngay ở trên tay cầm
Xung quanh cô là vài tên đực rựa và 1 vài bà cô khá bao vây trong tư thế kì lạ
“Rồi rồi, mầy xong rồi”{cái này thoại của tác}
“Cô không thể sống ra khỏi đây đâu ‘đứa con của hoả phụng'”
1 kẻ trong số đó la lên với cường độ khá cao
“Đừng gọi ta như thế”
1 biểu cảm lạnh lùng không đổi và 1 lời thoại nhẹ nhàng về phía kẻ vừa kêu ca
Di chuyển 1 cách chậm rãi về phía đối thủ có bất ngờ tung chiêu tất sát về kẻ đó
Cặp liễu kiến di chuyển không ngừng nghỉ cho đến khi kẻ trước mắt chỉ còn là các hạt sáng bay vụt đi
Mọi thứ diễn ra quá nhanh chóng, không ai có thể nhìn rõ được cái thế loại chuyện động đang sợ đó
“Thùng rỗng kêu to”
Nhếc mép cười 1 cách kinh bỉ, cô lần lượt tiễn từng người quay về ô bắt đầu
“Giờ thì, có chỗ nào để ngủ không ta, mình mệt quá rồi”
Lặng lẻ đi về một hướng vô định
Khán đài vô cùng thích thú với điệu múa kiếm đẹp như tranh kia, dù ít ai có thể nhìn rõ chuyện động nhưng có dù thế thì thứ mà khán giả cũng kiến chả khác nào 1 điệu múa nghệ thuật hoa mĩ và đặc sắc cả
Cùng với tiếng reo hò phấn khích là những gương mặt tiếc nuối vì bị loại khỏi cuộc chơi
16:42 cùng ngày
Rimuru đã hợp mặt với Vel thông qua việc liên tục dùng thần giao cách cảm
Tuy cả hai cách nhau gần nữa bản đồ nhưng với tốc độ của cả 2 lại là 1 sự khác biệt với cái khu vực nhỏ bé này
Trên đường đi vel và Ri liên tục đụng chạm với những tên xấu số yếu đuối bỏ trong dấu ngoặc
Tuy nói vậy nhưng cũng có những kẻ mạnh mẽ khi để cho Rimuru dùng tận 2 ngón để đánh
Khác với mọi khi, lúc nào cũng trong tâm thế làm kẻ yếu đuối trước mặt kẻ thù rồi từ từ xem sét thông tin thì lần này, Rimuru đánh 1 cách nhanh gọn để thể hiện sự trên lệch về sức mạnh trước đối thủ cũng như tiếc kiệm thời gian trong 1 trận đấu
Đánh quá lâu sẽ làm lượng mana cũng như thể lực suy giảm
Nhưng biệc đó tạm thời chấm dứt do bộ đôi ‘vô hại’ đang gặp 1 đối thủ khá khó nhằn
1 gã to con với 1 khẩu đại bác trên vai và 1 cặp Rìu Chiến sau lưng thể hiện là 1 tên mạnh mẽ không chỉ ở vẻ ngoài, đôi mắt sắt sảo cùng kiểu đi cẩn thận
“Za warudo, thời gian hãy dừng lại”
Không ai khác là Vel taku, cậu ta đống băng thời gian rồi dùng đống dao trên tay ném liên tục về phía đối phương
“Muda muda muda muda muda muda muda muda muda muda muda muda……..MUDA”
1 đống dao không rõ nguồn gốc sau khi rời khỏi bàn tay của Vel được 10cm thì ngưng lại
“Cuối cùng cũng có chỗ thử nghiệm, cũng may là có đem mấy con dao theo, công nhận mình ngầu vãi beep ra”
Tự mãn
“Thời gian tiếp tục trôi”
Mọi thứ quay trở lại tốc độ vốn có của nó, thời gian trôi đi, những con dao cũng bay tới đối phương 1 cách bất chợt
Trong mắt mọi người trừ Rimuru và Chika thì mọi thứ diễn ra quá đột ngột, kể cả kẻ mang cảm giác mạnh mẽ kia
Quả nhiên mạnh mẽ, là những gì Rimuru nghĩ sau khi thấy hắn ta 1 tay hất tất cả dao ra 1 bên, sau đó bóp cò
1 viên tên lửa bay đến chỗ Vel
*Bùm*
Vụ nổ phá hủy cả 1 khu rộng lớn, vel và Rimuru bay ra xa, vì có cơ thể bán vật lí nên vel không xây xát gì nhưng Ri thì lại lăng dài trên nền đất vài vòng, bụi bẩm bám khắp nơi, vài chỗ bị trầy xướt, cũng chỉ thế, vết thương biến mất ngay sau đó khi có thảo ma pháp, thứ chuyên dụng trong hồi phục
“Ấy, sao uriel lại không kích hoạt nhỉ”(Rimuru)
<<Đáp, xác nhận đòn tấn công vừa rồi không gây tổn hại gì nên uriel mới không hoạt động>>
” –_–”
“Oto, quái vật gì đây, ăn nguyên quả không si nhê gì luôn, nạp 400 củ à”
Gã to con nói như kiểu rất bất ngờ nhưng khuôn mặt hắn thì lại ngược lại, giống như đã lường trước kết quả
Hắn ném khẩu pháo sang 1 bên rồi cầm 2 chiếc rìu ra vào tư thế thủ
Xác định kẻ yếu hơn là Rimuru {???} Hắn lao nhanh tới cô chém cùng lúc 2 chiếc theo chiều ngang
Nhưng khi gần chạm Rimuru thì nó dừng lại, 1 vòng hào quang đa sắc hiện lên bao phủ khắp người Rimuru
“Giờ thì nó kích hoạt, cảm giác không thoải mái lắm nhề, tắt uriel đi, thế mới vui chứ”
Lẩm bẩm 1 vài câu trong khi đó bơ luôn trên to con làm hắn ta có phần hơi cáu
Hắn nhận ra sai lầm của mình khi đánh tên mà hắn cho là ‘yếu đuối’ này
Lùi ra sau, tụ ma lực vào rìu và bao phủ 1 lớp ma lực xung quanh cơ thể, hắn chuyển đối tượng cần tiêu diệt sang Vel taku
“Chết dùm cái đê”
Thì thầm trước 2 con ‘quái vật’ lần đầu gặp hắn tiếp tục vung rìu 1 cách điệu nghệ
Cú chém đó đã trúng Veldora, cú chém đi sâu vào bả vai anh chàng làm anh đứt làm đôi
Hoặc là hắn ta nghĩ thế
Không biết tại sau và từ lúc nào, hắn đã bị treo trên thánh giáo, trước mắt hắn, người mà đáng lẻ hắn đã chém làm đôi nay lại sừng sững đứng đó
Cắp mắt đổi từ xanh dương sang màu đỏ từ lúc nào, trên cặp mắt đó có 1 dấu chấm nhỏ cùng 3 hoạ tiết dấu phẩy xung quanh
“Này này, khổ cực lắm ta mới làm sharingan hoàn hảo như vậy đấy, nhờ kết hợp với nhà tù thời gian cũng như ảo ảnh ma pháp ta đã tạo ra chỗ này, sau tuyệt lắm đúng không, ta biết Veldora Tempest tuyệt vời lắm mà, wahaha haha hahahaha”
*Cốc*
1 cái u to trên đầu Vel
“Tuyệt cái đầu cậu, coi manga ít thôi”
“Sao..sao ngươi lại ở đây”(Vel) {tôi thấy kiểu xưng hô này hợp hơn là bạn với tôi nên để ngươi và ta nghe ok, 400 củ hơn}
“Sao trăng gì ở đây, nhà tù thời gian của tôi mà, ông quên rồi à”(Rimuru)
Nói trong bất lực.
“Đây là chỗ quái nào đây”
Tên nãy giờ ăn bơ đã ngán nên hỏi 1 câu không hướng về ai cả
“Như ngươi nghe nãy giờ rồi đó, đây là nơi được gọi với cái tên nhà tù thời gian, đáng lí ra cả triệu năm ở đây chỉ bằng 1 giây bên ngoài như anh bạn của tôi đã chỉnh lại 3 ngày bằng 1 giây nên cứ tận hưởng cảm giác ở đây nhé, không chết đâu”(Rimuru)
Nụ cười như 1 thiên thần trong khi giọng điệu chả khác gì ác ma, Rimuru biến mất trong hư vô bỉ lại 1 con rồng sharingan và kẻ bị thí nghiệm
Ngay khi Rimuru bước ra ngoài thì Vel cũng chui ra với tên to con miệng sủi bọt mép nằm thoi thóp
“T ôi….đ ầu…hà ng”
Miệng lẩm ba lẩm bẩm vừa đủ để miếng phù hiệu đưa trở về
Hắn được bao phủ bởi 1 lớp ánh sáng tím rồi được đưa đi
“Nãy giờ ông làm gì hắn ta vậy”(Ri)
Thắc mắc
“Không có gì đâu, ta chỉ dùng kim to chừng này đâm hắn, rồi rút ra rồi hồi phục sau đó lại đâm hắn rồi rút ra rồi hồi phục”(Vel)
Vừa nói vừa dang cánh tay ra chỉ độ dài cây kim, nó khoảng 1 mét
“Khi chán rồi ra dùng bữa trưa đã mang theo trong kho không gian, ăn xong ra lấy 1 cái thánh giá đập hắn vài cái, thấy không vui lắm nên ta chuyển sang rasengan làm bụng hắn bị xoáy 1 lổ sâu, sau đó chữa trị rồi dùng chidori đâm hắn cái nữa, mà mấy cách tra tấn này Diablo không chỉ ta chi tiếc lắm nên có lẻ ta làm sai ở đâu rồi sau đó ta”(Vel)
Chưa kịp nói hết câu đã bị Rimuru cắt ngang
“Dừng lại, tôi biết rồi, biết rồi”(Ri)
“Thật tình cái tên Diablo đó làm cái quái gì không biết”(Ri)
{Dia đang có cảm giác lạnh sống lưng}
“Thôi thì cũng trưa rồi, ta đi ăn 1 tí, Akiko có làm cho tôi 1 phàn cơm nè, ăn không”(Ri)
“Sau lại không”(Vel)
2 người ngồi giữa chiến trường trong lúc thưởng thức bữa ăn ngon lành trong không khí ‘náo nhiệt’ theo đúng nghĩa
Phạm vi cũng đã bị thu hẹp đi 1 nữa, số người không kịp đi ra mà rơi xuống là 0
Tất cả đều thận trọng
‘Hết 1 chap tương đối ‘nhẹ nhàng’ tôi chỉ mong mấy anh chị vote cho tôi để tôi có động lực viết chứ đọc chùa không buồn quá trời’
Tôi nghĩ mình sẽ nói vậy, mấy ông rãnh thù chỉ cần share cho mấy người khác để có người đọc truyện tôi là được, vote hay không giờ không quang trọng nữa, có người đọc là vui rồi