Hiện tại cả nhóm đang rời khỏi Guryen Volcano.
Họ vừa có phép thuật không gian và cũng có bằng chứng về Hầm ngục
Ma thuật không gian có thể được sử dụng theo nhiều cách, nhưng cách chính là cổng thông tin. Một cổng thông tin rút ngắn khoảng cách và có thể rất hữu ích. Như thường lệ Hajime và Shia không có năng khiếu với phép thuật này, nhưng Hajime có thể tạo tác với nó.
Bằng chứng Chinh phục trong ngục tối là một chiếc nhẫn màu đen và đỏ, chiếc nhẫn có thể được sử dụng để mở một lối tắt giúp thoát khỏi Ngục tối Guryen dễ dàng hơn và ngoài ra cần phải mở Hầm ngục biển cây Haltina .
Họ sử dụng bằng chứng của sự chinh phục và một cánh cửa mở ra trên trần nhà. Tio sau đó biến thành một con rồng một lần nữa và mọi người cưỡi trên cô. Các nhóm bay ra khỏi Núi lửa và ra khỏi những cơn bão cát bao quanh hầm ngực.
Này Tio, cô có thể hạ cánh ngay bây giờ rồi. Chúng ta sẽ lái xe từ bây giờ.
Hm?. Được rồi.
Hajime yêu cầu Tio hạ cánh. Đó là vì không muốn thu hút sự chú ý khi có quá nhiều người biết rằng Tio là một Ryujin. Họ hạ cánh và lên xe.
Rimuru đang lái xe, Chloe và Sakura cùng ngồi với cậu ở ghế trước và những người khác ở phía sau.
Tio san, Tôi có chuyện muốn hỏi.
Vâng?. Gì vậy Shia?.
Tại sao bạn lại biến thành một con rồng trong trận chiến?. Không cần điều đó, và bây giờ lũ quỷ biết rằng Ryujin vẫn tồn tại. Chúng tôi không thể để Gia tộc của cô gặp rắc rối vì điều đó?.
Hmmm, về điều đó .. Tôi có thể đã mất kiểm soát khi nghĩ rằng chủ nhân đã chết và thậm chí không suy nghĩ thẳng thắn.
Đó là sai lầm của tôi
Những người khác cũng tò mò về câu hỏi của Shia và vẫn không hiểu khi Tio trả lời.
Sau đó Yue đưa ra nhận xét
Đó là điều bình thường nếu đó là với người bạn yêu.
Uh?.
Mọi người đều ngạc nhiên khi Yue cho biết Tio yêu Hajime. Ai cũng nghĩ cô chỉ là một kẻ hư hỏng.
Hajime nhìn cô ấy đầy thắt mắt và hỏi.
Có thật không Tio?.
Vâng, tôi yêu Goushin – Sama.
………
Mọi người im lặng một lúc, họ ngạc nhiên về việc Tio lại thản nhiên tiết lộ điều này. Hajime phá vỡ sự im lặng và nói.
Chà, Tôi không yêu cô, nhưng điều đó không có nghĩa là tôi sẽ ngăn cản cô đi cùng chúng ta, cô vẫn là bạn đồng hành của chúng ta.
Vâng, Tio san là bạn của chúng ta.
Mhm, chúng ta đừng bỏ cô ấy.
Đúng.
Vâng, đúng vậy.
Mọi người đều đồng ý và Tio trông rất vui. Cô ấy tiếp cận Hajime người được Yue ôm và hỏi.
Goushin sama … Tôi có thể đến gần hơn không? .
Thông thường Hajime sẽ la mắn lung tung, nhưng hiện tại cậu ấy gật đầu. Tio ôm lấy cánh tay của Hajime và tỏ ra hạnh phúc. Trông cô ngoan ngoãn đến mức khiến bất cứ ai cũng phải nghĩ, biến thái đi đâu mất rồi?. Yue cũng đang ôm Hajime trong khi Chloe và Sakura đang ôm Rimuru, và Shia hơi bực bội rằng cô ấy là người duy nhất không ôm một ai cả.
Sau một thời gian đi du lịch Rimuru đã nói ..
Chloe, Sakura, tôi … có chuyện muốn nói với hai người.
Hả…
Gì vậy Rimuru – san…
Chỉ là….
Rimuru nói với họ điều gì đó, cậu muốn làm khi họ đến Ancadi. Hai người không có sự chống đối và Rimuru rất vui.
Cảm ơn, tôi thề tôi sẽ tiếp tục dành cho cả hai sự quan tâm như nhau.
Chúng tôi đã biết điều đó.
Ehehe, tôi không nghi ngờ gì nữa.
Cả ba trông rất vui và cả nhóm tiếp tục cuộc hành trình của mình.
Tại công quốc Ancadi.
Hai ngày đã trôi qua kể từ khi Kaori, Ciel và Myu ở lại và những người còn lại trong nhóm đi chinh phục hầm ngực.
Kaori và Ciel đã dành vài ngày cuối cùng để ổn định bệnh nhân trong khi họ chờ cả nhóm trở về. Cả hai đang nghỉ ngơi và lấy lại sức mạnh phép thuật thì Kaori hỏi …
Ciel-san, chuyện gì vậy?.
Hả?.
[adrotate banner=”9″] |
Ciel đang ăn kem que và bối rối trước câu hỏi của Kaori. Cô nhìn vào nơi Kaori chỉ và hiểu ra. Kaori đang chỉ vào chiếc áo sang trọng màu xanh trên vai Ciel.
Đó, Đó là một cách để giết chết nỗi nhớ của chủ nhân. Anh ấy thường mặc lại bộ dạng này vào ban ngày và bất cứ khi nào tôi thấy cô đơn.
Ciel đan ôm một con Slime sang trọng, màu xanh lam với hai mắt nhìn thẳng.
Kaori đã nghe câu chuyện về Rimuru là một Ma vương nên cô ấy hiểu lý do tại sao lại là sang trọng.
Ciel rất gắn bó với Rimuru và không việc gì cô muốn xa cậu, nhưng Rimuru đã đề nghị cô ở lại đây và cô sẽ không từ chối. Đó là lý do tại sao cô ấy đã trang điểm sang trọng để không cảm thấy cô đơn.
Ciel-san, tôi hiểu … Tôi cũng nhớ Hajime-kun.
Kaori nhìn lên bầu trời khi nhớ về người mình yêu. Tại thời điểm này…
Cô Kaori-san, Cô Ciel-san.
Một người lính gác gọi họ.
Tôi nhận được một thông báo từ Bá tước. Ông ấy nói.
Họ đã về.
“”!!!”
Nghe những lời của người bảo vệ, Kaori và Ciel đi nhanh nhất có thể đến lối vào của thành phố.
Khi đến nơi, họ thấy Bá tước Randzi đang nói chuyện với Hajime. Xếp sau Hajime là Rimuru, Chloe, Sakura, Yue và Tio.
Hajime mệt mỏi về tinh thần sau cuộc họp và hoàn toàn không tập trung vào những nguy hiểm xung quanh mình. Hajime đã phát hiện ra sự hiện diện và đang ở trong một thành phố yên bình không có thù địch với anh, vì vậy anh không lo lắng về các cuộc tấn công.
May mắn cho anh ấy là Hajime có phản xạ tuyệt vời vì môi trường và quá trình huấn luyện địa ngục mà anh ấy đã trải qua …. Nếu không, anh ấy có thể đã chết trong hai giây nữa.
TCHIN
“Kh!?”
Hajime nhìn thấy một thanh katana đang hướng về phía sau lưng mình với tốc độ cực nhanh. Theo phản xạ tuyệt đối, Hajime rút vũ khí của mình và cố gắng chống đỡ cuộc tấn công. Anh bị sốc bởi tốc độ của thanh katana và khi anh ta nhìn vào kẻ tấn công, anh ta thấy một người có chiều cao trung bình mặc một chiếc áo choàng đen che kín mặt.
Chà, tôi đoán những ngày này tôi dễ bị tấn công bất ngờ.
Hajime đưa ra một nhận xét khá dí dỏm, nhưng anh thực sự cảnh giác với kẻ đã cố gắng ám sát mình. Người này có tốc độ mà Hajime khó có thể theo kịp. Trên thực tế, Hajime phải kích hoạt Limit break để có thể rút vũ khí của mình trước khi bị đánh.
Sự hiện diện phát hiện của anh không ghét người này và nó khiến anh sợ hãi một chút. Ngoài ra, một điều anh thấy lạ là kẻ tấn công dường như muốn tạo một vết cắt nông trên người anh, vì vậy có lẽ lười kiếm của anh ta đã bị nhiễm độc.
Người mặc áo choàng có vẻ thất vọng vì cuộc tấn công bất ngờ của anh ta không hiệu quả, người này sau đó nói.
Tôi là Akame. Tôi được gửi đến để giết anh.
Akame cởi mũ trùm đầu và rút thanh katana của mình một lần nữa. Cô ấy đã được gửi đến để giết Hajime và muốn trò chuyện nên cô ấy chỉ nói vậy.
Không ai trong số họ di chuyển một chút nào. Cả hai nhìn nhau chằm chằm khi cát thổi vào quần áo của họ.
Hajime không cử động bởi vì cậu ấy thực sự không biết phải làm gì. Hajime không thể nhìn thấy chính mình đánh bại cô gái trước mặt này cho dù anh ta có cố gắng thế nào đi chăng nữa.
Akame không di chuyển vì cô ấy nghĩ rằng Hajime phải có thứ gì đó trong tay áo. Cô ấy không nghĩ đó là giới hạn của Hajime.
Hajime nhận ra rằng nếu anh không tấn công thì thời gian ‘Limit break’ sẽ hết và kéo Donner và Schlag. Cùng lúc đó Akame rút thanh katana của mình ra và lao vào anh.
TCHIN TCHIN TCHIN
DOPAN DOPAN DOPAN DOPAN
“Chết tiệt…”
Hajime rên rỉ bất mãn. Akame đang tấn công an toàn, nhưng ngay cả những đòn tấn công đó Hajime cũng gặp khó khăn trong việc né tránh. Họ trao đổi vài đòn và …
“ực…”
Sau vài đòn nữa, Akame tăng tốc độ và chém vào tay Hajime. Hajime nhận ra rằng thanh kiếm đã bị nhiễm độc, nhưng cậu không lo lắng về điều đó vì Hajime có khả năng chống lại chất độc cao. Tuy nhiên…
“Cái gì…”
Hajime ngạc nhiên khi tĩnh mạch của cậu bắt đầu chuyển sang màu đen và cánh tay cậu bắt đầu đau. Chất độc đã hoạt động.
“Nó sẽ sớm kết thúc. Tôi xin lỗi. Tôi không có gì chống lại bạn, nhưng tôi đã phải làm điều này…”
– Akame nói rồi quay lưng bỏ đi. Chất độc của cô ấy gây chết người và Hajime sẽ sớm chết, hoặc cô ấy nghĩ vậy…
DOPAN DOPAN
“Hugh !?”
Akame đã bị bất ngờ bởi hai phát sáng đến từ Hajime. Cô tránh né và ngạc nhiên nhìn Hajime. Hajime không có bất kỳ triệu chứng nào của chất độc. Mạch của anh không bị đen, anh đi lại bình thường và anh không chết.
“Làm sao có thể…”
Akame ngạc nhiên và nhìn kỹ hơn. Cô nhìn thấy một lọ rỗng không có nắp bên cạnh Hajime. Cô nhận ra rằng Hajime phải có một số loại thuốc giải độc cho chất độc của mình và điều đó càng khiến cô ngạc nhiên hơn.
Hajime đã sử dụng ambrosia của mình. Trước khi chất độc giết chết anh, Hajime đã lấy một lọ trong rương và uống.
“Cô có một thứ chất độc khá thú vị trong đó, nhưng điều đó sẽ không đủ để đánh bại tội.
Hajime nói và bắt đầu tấn công.
Akame cũng tiếp tục cuộc chiến.
Hajime và Akame đã chiến đấu được 3 phút. Trong thời gian này, Hajime phải sử dụng thêm hai chai ambrosia và không thể tấn công Akame.
Sau đó, một vấn đề nảy sinh. Thời gian của Hajime đã hết, “điểm giới hạn” vốn là thứ duy nhất giúp anh kết nối với Akame giờ không thể sử dụng được nữa. Anh ngã xuống đất không thể di chuyển và Akame đã lao tới để tung đòn cuối cùng. Cô ấy tấn công bằng thanh katana đỏ của mình.
[adrotate banner=”8″] |
TCHIN
Tia lửa bắn ra trong không khí. Cuộc tấn công của Akame đã bị chặn lại bởi một thanh kiếm khác. Akame nhìn thấy một cô gái với mái tóc đen, mắt xanh và quần áo trắng giữa cô và Hajime.
“Hugh … Chloe?”
Như Hajime nói đó là Chloe.
Chloe đã để quên chiếc áo choàng của mình trong phòng ăn của bá tước và đã đi lấy nó. Đó là khi cô ấy nghe thấy tiếng súng và đi về phía họ. Sau đó, cô nhìn thấy Hajime đang nằm trên mặt đất sắp bị giết và ngăn cuộc chiến lại.
Chloe cũng nhận ra rằng cô gái với thanh katana đỏ này rất mạnh mẽ. Đó là bởi vì Chloe đã cố gắng sử dụng kỹ năng toán học’ của mình với Akame, nhưng nó không hiệu quả.
Kỹ năng này phân tích các kỹ năng của kẻ thù. Tuy nhiên kỹ năng này không hoạt động trên Akame.
Đây là một vấn đề lớn vì khả năng của Chloe có tác dụng với cả những người mạnh hơn và yếu hơn cô ấy. Những người duy nhất có thể chặn khả năng này là những người có năng lực vượt trội như Rimuru, người có “Void God Azatoth”
Nói cách khác, Akame có một khả năng siêu việt. Điều duy nhất mà Chloe thấy lạ là Akame dường như không mạnh bằng Rimuru hay Guy có khả năng này. Nếu cô ấy đau đớn và như vậy cô ấy sẽ giết Hajime nhanh chóng.
Chloe sau đó đã chuẩn bị tinh thần để chiến đấu.
Akame đã gặp rắc rối.
Akame được lệnh giết một người. Cô có thể chọn giữa ba người và giết người cô muốn. Tên của các cá nhân là Chloe, Hajime và Sakura.
Akame muốn có nhiều thông tin để cô ấy được cho biết tại sao đây là mục tiêu của cô ấy.
Những người gửi cô đi ám sát, các vị thần’ muốn những người này chết để đánh bật kẻ thù của họ là Rimuru. Họ không cử Akame đến giết Rimuru vì họ biết cô ấy sẽ không có cơ hội. Vì vậy, họ đã đề Akame giết một trong ba người rất quan trọng đối với Rimuru.
Akame không được cho biết lý do tại sao họ muốn bắt giữ Rimurụ này, nhưng cô ấy cũng không hứng thú lắm vì cô ấy chỉ đang làm công việc của mình.
Sau đó Akame đuổi theo các mục tiêu trong bóng tối và phân tích từng mục tiêu.
Hoa anh đào. Cô ấy có vẻ là người yếu nhất trong ba người, nhưng sẽ rất khó để Akame tấn công cô ấy vì Sakura luôn ở gần Rimuru và Akame đã được cảnh báo là phải cẩn thận.
Chloe dường như cực kỳ mạnh mẽ và Akame nghĩ rằng cô ấy sẽ khó bị giết hơn.
Hajime. Sự lựa chọn tốt nhất. Anh ta không mạnh bằng Chloe và nhiều lúc khác xa với Rimuru. Vì vậy, Akame đã đi theo Hajime trong bóng tối và khi cô nhìn thấy anh một mình trên đường Ancadi, cô nghĩ đó sẽ là cơ hội tốt nhất để tấn công.
Tuy nhiên khi bây giờ Chloe ở trước mặt, cô ấy đã sẵn sàng chiến đấu. Akame không muốn giết nhiều người hơn mức cần thiết để chữa khỏi lời nguyền của mình nên cô không biết nên chiến đấu hay bỏ chạy. Ngoài ra Akame không biết sức mạnh thực sự của Chloe.
Mình sẽ phải chiến đấu, Akame nghĩ. Cô đã bỏ lỡ cuộc tấn công bất ngờ và sẽ có vấn đề nếu tấn công chúng từ bây giờ. Vì vậy, cô ấy rút thanh katana của mình ra và chuẩn bị cho trận chiến.
Akame tung ra một đòn thẳng đứng bằng thanh katana của mình vào Chloe.
Đó là điều cuối cùng Akame nhớ được từ đêm nay.
…
Akame đang dần tỉnh lại.
“Rimuru, cô ấy tỉnh rồi.”
Akame nghe thấy một giọng nữ và sau đó nghe thấy tiếng bước chân, cảm thấy rằng cô đang nằm trên một chiếc giường. Akame bắt đầu lấy lại ký ức về đêm qua và nhớ rằng mình đã thua trong trận chiến với cô gái mặc đồ trắng.
Akame từ từ mở mắt.
“Cái gì…”
Cô thấy cô đang ở trong một căn phòng đang nằm và bên cạnh giường của cô là một cậu bé tóc xanh đang ngồi. Anh ta có một khuôn mặt thực sự đẹp và Akame đã nhận ra anh ta là kẻ thù của các vị thần. Và vì Akame đang làm việc cho các vị thần, cô cũng là kẻ thù của họ
“Huh!?”
Akame nhảy ra khỏi giường và đứng trong tư thế chiến đấu. Cô không hiểu tình huống mình đang gặp phải.
Này, khoan đã. Tôi sẽ không làm tổn thương bạn!.
Rimuru cố gắng trấn an cô nhưng Akame dường như không tin rằng anh không muốn gây tổn hại cho cô.
Hãy nghe tôi, hãy bình tĩnh. Tôi chỉ muốn nói chuyện. Tôi muốn biết tại sao bạn lại tấn công chúng tôi và bạn là ai.
Rimuru muốn xác nhận sự nghi ngờ của cô rằng đó là các vị thần đã gửi đến cô và cũng muốn biết thêm về khả năng mà Ciel đã phân tích về cô gái này.
Nữ thần thối rữa Áclis, một năng lực siêu việt.
Tôi biết bạn có thể phân tích ký ức. Vậy tại sao bạn không làm điều đó thay vì chất vấn tội?.
Akame đã cảnh giác vì các vị thần không cung cấp nhiều thông tin chính xác vì khả năng này.
Đó là bởi vì tôi sẽ phải giết anh vì điều đó, Phương pháp đó làm tổn thương linh hồn quá nhiều và tôi không muốn làm điều đó.
[adrotate banner=”8″] |
Tại sao?.
Huh?.
Tại sao không muốn giết ta?.
Akame đã cố giết anh trai của Rimuru nên cô không hiểu tại sao anh ta lại không giết cô. Rimuru thấy câu hỏi của cô ấy dễ hiểu và nói.
Đó là bởi vì tôi đã được nói rằng bạn đang do dự trong trận chiến. Vì vậy, tôi muốn biết động cơ của bạn trước khi tôi coi bạn như một kẻ thù.
Chloe nói với Rimuru rằng Akame do dự trong trận chiến chống lại cô ấy. Akame đã phòng ngự rất chặt chẽ và tấn công rất tệ. Như thể cô ấy đang mâu thuẫn.
TÔI…
Akame vẫn còn do dự khi tin Rimuru. Theo lời nói của anh, Akame vẫn còn sống bởi vì Rimuru không coi cô là kẻ thù, nhưng cô không hiểu làm thể nào anh có thể nghĩ như vậy.
Được rồi, tôi sẽ nói chuyện.
Cô ấy không hỏi gì để đáp lại và nói. Bây giờ Akame nghĩ rằng ít nhất cô ấy nên đền đáp lòng tốt của Rimuru bằng cách lắng nghe cô ấy trước khi giết cô ấy.
Akame sau đó nói với Rimuru những gì anh ta muốn biết. Cô nói với Rimuru về việc cô được các vị thần thuê để giết những người thân cận với cậu và cũng nói về khả năng của cô.
Khả năng của Akame có thể quấn một chất độc trong một thanh kiếm, nhưng chất độc đó không đủ mạnh để giết một ai đó. Vì vậy, Akame đã sử dụng thanh kiếm ‘Murasame’ của mình để khuếch đại sức mạnh của chất độc.
“Hmm, như Ciel-san đã nói …”
Rimuru khẽ lẩm bẩm. Khi Ciel phân tích khả năng của Akame, cô ấy nói rằng với khả năng của mình thì Akame có thể mạnh như Guy hoặc Chloe nên không thể nào Chloe có thể đánh bại Akame dễ dàng như vậy được.
Giả thuyết của Ciel là Akame đến từ một thế giới không sử dụng nhiều phép thuật và vì vậy nồng độ phép thuật trong không khí của thế giới này sẽ thấp. Một thế giới với nồng độ ma thuật thấp khiến người sử dụng các khả năng không thể kiểm soát chúng đúng cách và đây có lẽ là trường hợp của Akame.
Theo kỷ lục, không khí trong thế giới của Rimuru có 100% nồng độ ma thuật ngay cả trước khi cậu tái sinh thành Slime. Phần lớn điều này là do ‘Những con rồng đích thực’ sống ở đó. Cũng như những sinh vật khác toát ra rất nhiều ma thuật như các Ma vương.
Không khí của Tortus có nồng độ ma thuật là 50% nên đây cũng không phải là thế giới tốt nhất để luyện tập. Trái đất có nồng độ 4% và thế là đủ vì Rimuru không biết có ai sử dụng phép thuật ở đó.
Akame-san, tại sao cô lại chấp nhận lời đề nghị của các vị thần?.
Rimuru đã nghe một chút về xuất thân của Akame và không nghĩ rằng cô ấy là loại người giết người khác chỉ vì những thứ tầm thường như tiền bạc. Cô ấy dường như có một quy tắc đạo đức mạnh mẽ.
“….. Vì lý do đó.”
Akame suy nghĩ một lúc rồi tháo găng tay ra. Đôi tay của Akame đang giải phóng một năng lượng kỳ lạ. Năng lượng này dường như có màu tím, nhưng nó vẫn trong suốt.
Akame định giải thích cho Rimuru về lời nguyền của mình, nhưng trước khi anh có thể …
Tôi hiểu rồi, cô đã mất kiểm soát khả năng của mình, phải không?. Có thể là một lời nguyền hay gì đó…
…Làm sao cậu biết điều đó?.
Cô hỏi một cách ngờ vực. Rimuru cười và giải thích …
Có một thứ gì đó trong linh hồn của cô. Cô có thể không thể cảm hóa Linh hồn, nhưng với tôi nó giống như một năng lượng xấu tập trung trong tay cô.
Akame đã không nói bất cứ điều gì cho lời nói của cô ấy. Trông cô ấy hơi bối rối.
“Được rồi, để tôi hóa giải cái này.”
“Dừng lại!”
Akame cố gắng ngăn Rimuru chạm vào tay mình vì nó sẽ giết cậu. Akame cũng không biết tại sao cô lại cố gắng làm chệch hướng tay Rimuru, vì nếu cô giết Rimuru, các vị thần chắc chắn sẽ chữa lành cho tay cô. Tuy nhiên, Rimuru đã không giết cô và vẫn đang nghe lời cô, vì vậy cô không nghĩ rằng việc giết cậu một cách hèn nhát như vậy là công bång.
Nhưng Akame đã không thể kịp thời làm chệch hướng tay cô.
“Hừm? Làm sao vậy?”
Rimuru không hiểu phản ứng của Akame. Cậu nghĩ rằng cô ấy sẽ muốn thoát khỏi lời nguyền, nhưng khi Rimuru chạm vào tay cô và gỡ bỏ lời nguyền, Akame chỉ nhìn chằm chằm vào đôi tay của Rimuru. Đôi mắt cô ấy mở to và miệng cô ấy đang há hốc.
Akame đã rất ngạc nhiên khi tất cả những ai chạm vào tay cô đều chết trong vòng vài giây, nhưng Rimuru không những chưa chết mà còn xóa bỏ được nó.
Rimuru định buông tay nhưng Akame không cho, cô cứ nắm chặt tay Rimuru.
Rimuru nhận ra rằng có lẽ Akame đã phải chịu lời nguyền này lâu hơn cậu nghĩ. Nếu đã nhiều tháng hoặc nhiều năm mà không chạm vào ai đó mà không giết họ thì điều đó hẳn là khá kinh khủng, vì vậy Rimuru đã không rút tay ra.
Akame chỉ đơn giản là cảm nhận sự đau khổ khi không thể chạm vào người khác. Cô đã không cảm thấy nó trong một thời gian dài. Cảm giác thực sự tuyệt vời khi không giết ai đó bằng cách chạm vào họ, cô ấy mất một lúc để ngừng khóc và nói.
[adrotate banner=”8″] |
“….. Cảm ơn. Thực sự cảm ơn rất nhiều, tôi sẽ không bao giờ quên điều đó.”
“Chà, không có gì đâu. Cô không cần phải lo lắng về điều đó.”
Rimuru đỏ mặt khi Akame đang siết chặt tay cậu như thể cậu không muốn ngừng cảm giác chạm vào ai đó. Rimuru buông tay khi cậu nghĩ rằng lời nguyền này chắc hẳn rất kinh khủng đối với Akame.
“Tôi hiểu rồi … Vì vậy, cô không thực sự muốn giết chúng tôi. Cô chỉ muốn thoát khỏi lời nguyền này. Vì vậy, bcô sẽ không tấn công chúng tôi nữa, phải không?”
“Rõ ràng. Cậu không cần phải lo lắng về điều đó. Tôi nợ cậu rất nhiều và sẽ không bao giờ gây tổn hại cho cậu hoặc những người thân của cậu nữa.”
Akame chân thành nói. Bây giờ cô không có lý do gì để làm.
“Được rồi, ta chỉ muốn thêm một phần thông tin về các vị thần, người có biết thủ lĩnh của bọn họ là ai không?”
Tôi không được giới thiệu với họ, nhưng tôi đã được thông báo rằng họ sẽ là người chữa lành cho tôi. Điều duy nhất tôi biết là tên của người ấy. Tôi nghĩ đó là …. Velda.
“GI!”
Rimuru đã bị sốc với cái tên mà cậu nghe thấy. Người đó chắc đã chết. Yuuki đã tiêu diệt Velda ngay sau khi lấy sức mạnh của Velda. Vậy làm thế nào để Velda còn sống?. Rimuru trở nên trầm ngâm.
Cậu biết ông ta không?.
Đúng vậy, ông ta là kẻ thù cũ. Điều đó có thể là vấn đề.
Nếu Velda vẫn còn sức mạnh của mình, ông ta sẽ là một kẻ thù mạnh mẽ và nguy hiểm. Rimuru muốn cảnh báo những người khác về điều đó.
“Được rồi, cảm ơn về thông tin Akame-san. Điều đó rất hữu ích.”
“Đừng nói như vậy sau những gì cậu đã làm cho tôi thì nó chẳng là gì cả.
Chà … Và cô định làm gì bây giờ?. Cô đã được chữa lành nên con đường của cô là gì?.
Akame đã trầm ngâm khi nghe câu hỏi của Rimuru. Sau đó cô ấy nói.
Tôi sẽ trở lại thế giới của mình. Tôi muốn quay lại phục vụ đất nước của mình.
Akame không còn nơi nào khác để đi. Điều duy nhất cô còn lại là lòng trung thành với đất nước của mình.
Tôi hiểu… Nhưng làm thế nào cô sẽ quay trở lại?.
Akame không nghĩ đến điều đó. Các vị thần sẽ đưa cô ấy trở lại, nhưng chắc chắn không phải bây giờ. Rimuru nhận ra rằng cô ấy đang mâu thuẫn và nói điều gì đó.
cÔ biết đấy… Chúng tôi cũng đang tìm kiếm một lối thoát khỏi thế giới này. Nếu cô muốn …
Cái gì?. Cậu đang nói rằng tôi có thể… đi với cậu?.
Vâng, với sức mạnh của cô, chúng tôi sẽ được giúp đỡ rất nhiều.
Nhưng tôi đã tấn công một trong những người của cậu. Không đời nào họ chấp nhận tôi sau đó…
Đừng lo lắng, tôi biết tôi có thể thuyết phục họ.
Rimuru nói một cách tự tin và Akame bị bỏ lại với những suy nghĩ trái ngược nhau. Đây sẽ là cơ hội tốt nhất để rời khỏi thế giới này, nhưng Akame không muốn có những người bạn đồng hành mới.
Cô suy nghĩ một lúc rồi trả lời Rimuru.
…………………