Ở phần trước, Rimuru xuyên vào một thế giới mới và phát hiện hai người chuyển sinh đến từ Trái Đất – thế giới kiếp trước của cậu. Rimuru thấy hai người họ gặp nguy hiểm nên núp vào gốc cây gần đó và quan sát tình hình.

Từ xa một nam sinh đẹp trai đang bảo vệ một nữ sinh trước một ma thú – một con ngựa cao 3m.

-- Ciel đó là con ngựa gì vậy ? - Tôi thắc mắc hỏi em ấy

— Ciel đó là con ngựa gì vậy ? – Tôi thắc mắc hỏi em ấy.

<< Đó là ngựa Obsidian, sừng của chúng được làm từ Obsidian. Là một ma thú cấp D.>>

— Thế giới này sắp xếp rank ma thú như nào thế Ciel ?

<< Thế giới này ma thú được sắp xếp tương tự như Tensura nhưng nếu so về sức mạnh thì yếu hơn nhiều. Anh không cần phải lo lắng vậy đâu honey à!. >>

Sau khi được Ciel giải thích thì tôi an tâm một phần không phải vì tôi sợ mà vì mạng sống hai người họ.

— Cậu nam sinh đó tên Tachi , còn người con gái kia là Rin hả ?

<< Đúng vậy ạ >>

— Chà đúng là một người dũng cảm, vậy mới đáng mặt đàn ông chứ. Cậu ấy còn đẹp trai nữa, hừ, mặc dù tôi rất ghét những kẻ đẹp trai hơn tôi.

<< Nhưng anh là vô tính. >> – Ciel nói với giọng châm chọc, cô đang cố nhịn cười.

Rimuru cứng họng khi nghe vậy. Tôi không biết phản bác sao nên đành ngậm ngùi im lặng mà quan sát tiếp.

— Eto, sao đẹp trai mà ngu ngốc thế, làm vậy chẳng khác nào tự sát. – Rimuru thở dài ngao ngán.

Tôi thấy Tachi cậu ấy lao đến và nhặt một hòn đá gần đó và ném về phía con ngựa. Sau cú ném đó nó không bị thương mà còn điên hơn trước. Nó lao vào và tấn công Tachi.

{ Tên này đúng là liều ăn nhiều thiệt mà } – Tôi thầm nghĩ về nam sinh này.

Trong gốc cây, tôi thi triển [ Thủy đao], một làn nước được phóng với tốc độ cao tiến tới ma thú, cùng lúc đó một nhát cắt không khí được thi triển bởi một mạo hiểm giả nhưng tôi chả quan tâm.

Thủy đao được thi triển, cứ thế phá hủy cái nhát cắt không khí đó và cắt con ngựa ra làm hai phần rồi tan vỡ ngay sau đó trước sự chứng kiến của 5 người bọn họ đặc biệt là Tachi với mạo hiểm giả kia.

— Hả c..cái gì cái phép nước đó cắt đôi được đòn của tôi với con ngựa chỉ trong vài giây. – Mạo hiểm giả 1 ngạc nhiên.

{ Đó là ai vậy ? Hắn mạnh quá. } – Mạo hiểm giả 2 lo lắng.

— Phù may quá ! Cứ tưởng là đã chết rồi cơ chứ ! – Tachi thở phào nhẹ nhõm, xém tý nữa là chầu ông bà rồi. Nhưng cậu nhanh chóng lấy lại sự cảnh giác vì cảm thấy nguy hiểm.

Sau đó cả 5 người quay sang hướng thủy đao được phóng ra và đề cao cảnh giác. Họ chắc chắn có một thứ gì đó nguy hiểm đang tới gần. 

Thấy họ vậy tôi cũng không cần trốn nữa mà tại sao phải trốn nhỉ tôi là Đại Ma vương kia mà. Tắt ẩn hiện diện và bước ra.

Từ trong gốc cây một cô gái với ngũ quan tinh xảo mang cho mình một nét đẹp phi giới tính cùng với mái tóc xanh bạch kim dài ngang lưng và đôi đồng tử màu hổ phách bước ra với một khí phách không thể nào nói là tệ hơn được.

— Oi, xin lỗi đã làm cho mọi người hoảng sợ.

Khi nhìn thấy cô gái họ bớt cảnh giác chút ít nhưng vẫn phòng thủ bởi họ thắc mắc cô gái này là ai, tại sao ở nơi thảo nguyên hoang vắng, nguy hiểm này lại có cô gái đẹp thế kia. Nhưng họ chắc chắn cô gái trước mặt kia không phải người bình thường.

— Đừng cảnh giác như vậy tôi không phải người xấu đâu. Tên tôi là Rimuru Tempest xin chào mọi người. – Rimuru giới thiệu và nở một nụ cười khiến ai cũng phải đỏ mặt.

— Xin cô thứ lỗi cho tôi. Tôi đoán quý cô không phải là người nơi đây ? Tôi tên là Barada. – Người đàn ông da ngăm cao to, đầu trọc, sau lưng là thanh đại kiếm.

 - Người đàn ông da ngăm cao to, đầu trọc, sau lưng là thanh đại kiếm

     ( Barada)

— À ừ, tôi đến từ thành phố lân cận, trên đường đi không may gặp một số chuyện nên hiện tại tôi hết đồ ăn, giấy tờ cá nhân đã mất nên anh có phiền không khi tôi đi cùng mọi người đến thị trấn Azpire ? – Rimuru thể hiện khả năng diễn xuất của mình, nhưng đó là nhờ Ciel cả đấy.

— Được đi cùng quý cô thì chúng tôi không phiền đâu, phải không Barada ? – Một anh chàng tóc xanh, tay phải cầm một cây cung gỗ từ trong bụi cây đi ra.

— Xin chào, tôi tên là Raquelta, hân hạnh được gặp tiểu thư. – Raquelta cúi đầu chào Rimuru theo kiểu quý tộc.

( Raquelta)

( Raquelta)

— Chào Rimuru nee- chan, em tên Mejilla. Onee- chan kawaii ! – Một cô bé loli với mái tóc tím cùng với hai đóa hoa gắn ở hai bên. Nhìn tổng quan tôi chắc cô ấy là pháp sư, nhưng cô bé này vô cảm à !?

 Nhìn tổng quan tôi chắc cô ấy là pháp sư, nhưng cô bé này vô cảm à !?

   (Mejilla)

— Hân hạnh được làm quen mọi người. – Rimuru nở một nụ cười đã làm cho cả đám chảy máu mũi. Còn Raquelta bị u mê bởi sắc đẹp này rồi.

Mải mê nói chuyện với nhóm mạo hiểm giả mà tôi quên hai người đang ở bên kia. Tôi quay sang nhìn Tachi với Rin.

— Hai cậu có ổn không vậy ? – Tôi đi tới đưa tay đỡ Rin.

— Bọn mình ổn cảm ơn cậu Rimuru. – Rin cảm ơn.

— Mình tên là Rin, Rin Azuma rất vui được làm quen. – Rin cười nhẹ giới thiệu.

(Rin)

(Rin)

— Cảm ơn cậu về chuyện mới nãy, mình tên là Tachi Nishiruma. – Tachi giới thiệu về mình, cậu vẫn suy nghĩ về con người trước mặt này.

(Tachi)

(Tachi)

{ Sức mạnh cậu ta thật đáng sợ, rút cuộc người này là ai ? } – Tachi cảm nhận Rimuru dường như rất mạnh nhưng suy nghĩ đó đã bác bỏ bởi cậu nghĩ chắc do cậu mệt mà thôi.

— Nhân tiện tôi đây là CON TRAI 100% mong mọi người đừng nhầm lẫn lần nữa. – Rimuru nói một cách bình thản.

— Hảảảả!!! – Cả đám ngạc nhiên tuy nhiên tôi đã quen với biểu cảm đó rồi. Còn Raquelta đang bị suy sụp sau khi biết giới tính của tôi.

Sau một hồi chào hỏi thì trời cũng đã sập tối.

— Nào chúng ta đi thôi, trời tối rồi. Chúng ta sẽ tạm nghỉ chân tối nay tại bìa rừng. – Barada lên tiếng.

— Barada anh lấy cái sừng của nó đi anh !. – Majilla nói.

— Chúng ta đi chuẩn bị đồ ăn thôi. – Raquelta.

— Ừm tôi đói lắm rồi đấy hahaha. – Barada trên tay cầm sừng của Obsidian.

_______________

[adrotate banner=”7″]

Sau một đêm, tôi cũng đến thị trấn Azpire do đi nhờ xe ngựa với nhóm Balda – tôi mới biết tên nhóm này vào tối qua. Khi đến cổng thị trấn binh lính hai bên chặn lại hỏi giấy xác nhận.

— Cho chúng tôi xem giấy mạo hiểm giả ? – Binh lính 1.

— Đây. – Nhóm Balda đưa giấy tờ mạo hiểm giả.

— Các anh được thông qua. Nhưng ba người kia là ai vậy ? – Binh lính 2 chỉ tay về phía tôi và nhóm Tachi.

— À lúc trên đường đi đến đây họ bị cướp nên chúng tôi cho họ đi cùng. – Barada lên tiếng giải thích, vừa nói mồ hôi càng tuôn ra nhiều hơn.

— Anou tụi em bị bọn cướp lấy hết thức ăn, hành lý, bị bọn ma thú tấn công nữa nên mất hết giấy tờ rồi. – Rimuru từ trong xe ngựa ló đầu ra lên tiếng giải thích.

— Chắc tụi mình không vào được thị trấn rồi Tachi – san, Rin – san. Đều tại em cả nếu lúc đó …. – Rimuru rưng rưng nước mắt.

Tachi, Rin bất ngờ với tài diễn xuất của Rimuru.

{ Cậu ấy giỏi quá, diễn như thật vậy. } – Cả hai có chung một suy nghĩ.

Hai anh lính nhìn một cô gái tựa như thiên thần giáng trần trong xe ngựa rưng rưng nước mắt. Và hiển nhiên đứa con trai nào gặp con gái khóc cũng đều mủi lòng, hai người lính đó cũng như vậy.

      (https://www

      (https://www.pinterest.com/pin/613615517989672470/ ).

— Các vị có thể đi. – Binh lính 1.

— Được hả, vậy có ổn không ? – Barada.

— Ô không sao đâu, tôi tin các anh mà. – Binh lính 2.

— Haha, vậy tôi cảm ơn. – Barada thờ dài một hơi.

— Em cảm ơn hai anh. – Rimuru nở một nụ cười làm bao con tim tan chảy.

— Đ… đâu có gì chuyện nhỏ mà, hahah. – Binh lính 1 mặt ửng đỏ, nói một cách ngượng ngạo.

— Chào mừng đến thị trấn Azpire. – Hai binh lính chào mừng tụi tôi.

Khi đến Azpire thì nhóm Balda và tụi tôi chia tay nhau, họ đưa cho chúng tôi một túi tiền như quà chia tay. Bây giờ nhóm tôi gồm Tachi, Rin và Rimuru cùng nhau đến guild mạo hiểm giả.

_______Guild______

— Hehe cô em tóc xanh đẹp thật, muốn mần thịt quá đi. – Mạo hiểm giả 1.

— Đúng đấy, cô em tóc nâu cũng ngon đấy, rất đầy đặn hahah. – Mạo hiểm giả 2.

— Hừm rất ngon heheh. Đi với thằng kia tiểu tốt kia thì phí lắm. Đi với anh anh bao em sướng luôn kahahaha. – Một ông mập ngồi bên góc guild lên tiếng.

*Tch.

Từ lúc bước vào đây đã không ít người sầm xì, người thì ngưỡng mộ, người thì ghen tỵ với sắc đẹp của tôi,… Tuy vậy nhưng tôi vẫn mặc kệ đám đó biểu hiện ra sao. Tachi và Rin cũng vậy tuy khó chịu nhưng họ không nói gì. 

Và ” tức nước thì vỡ bờ”, cái gì cũng có giới hạn của nó và sự nhẫn nhịn của Rimuru cũng đạt đến giới hạn.

— Im miệng !!!

Giọng nói đó chính là của Rimuru giờ tôi chỉ muốn tống khứ những thứ rác rưởi kia ra ngoài. Nhưng tôi biết mình vẫn đang ở trong guild hội nên không manh động.

Tôi tỏa ra 0.3% sát khí để đe dọa và tất nhiên tất cả người trong đây đều im bặt. Họ cảm nhận một sức ép khủng khiếp khiến họ cảm thấy khó thở và một số người ngất đi, Tachi và Rin cũng cảm nhận thấy nó làm họ rất ngợp. Guild trở nên yên ắng tự lúc nào.

Cảm thấy mọi chuyện ổn tôi liền thu sát khí lại, bọn họ không dám nhìn tôi, sự sợ hãi e dè bên trong người bọn họ. Không ai lên tiếng hay thở mạnh, họ nghĩ rằng nếu mình làm vậy chắc chầu ông bà sớm. 

— Tôi là CON TRAI. – Giọng nói mang theo chút sát khí, lạnh lẽo.

Cả phòng guild đều ngạc nhiên, tiếng xì xầm to nhỏ:

— Cậu ấy là con trai sao ?

— Không tin được con trai mà đẹp hơn con gái.

Tôi cũng mặc kệ họ mà tiến thẳng đến quầy lễ tân.

— Ch… chào c..các e..em. C..chị tên Ma.. – Nhân viên lễ tân vẫn còn run trước chuyện vừa rồi.

— Chị không cần phải sợ đâu. Bình thường được rồi. – Rimuru trấn an.

— Phù, chị tên là Marie, nhân viên lễ tân của Hiệp hội mạo hiểm giả Azpire. Chào mấy em đến với hiệp hội. – Marie thay đổi 180 độ, trở lại trạng thái chuyên nghiệp như thường ngày.

 - Marie thay đổi 180 độ, trở lại trạng thái chuyên nghiệp như thường ngày

— Để đăng ký hiệp hội các em cần phải có ma pháp. Đây các em đặt tay lên quả cầu này để kiểm tra ma pháp. – Một quả cầu phía trước mặt tôi.

— Vângg !!! – cả ba người đồng thanh và từng người một đặt tay lên.

Đầu tiên là Rin cô đặt tay lên quả cầu nhưng không có gì xảy ra, nhưng vài giây sau quả cầu lóe sáng lên bốn màu rồi tắt liệm.

-- R

— R..Rin- san em là ai vậy?? – Giọng Marie hơi run run.

— Tôi không có sức mạnh sao ? – Rin bối rối.

*Rầm.

— Sao em có thể nói như vậy được!! – Marie đập mạnh bàn và nói lớn.

— Các pháp sư chỉ có thể sử dụng một nguyên tố thôi đấy nhiều lắm là hai nhưng em lại sử dụng được hết tất cả nguyên tố đó.

— Hảả tất cả sao !?

Rin hơi choáng váng với sức mạnh của mình.

Tiếp theo là Tachi cậu ta mới đặt tay lên quả cầu thì nó liền nứt vỡ ra. Marie nhìn thấy cảnh này chân thì run rẩy như muốn khụy xuống, miệng không nói nên lời.

Còn những người trong guild nhìn hai người đó cảm thấy sợ hãi

Còn những người trong guild nhìn hai người đó cảm thấy sợ hãi.

— Tachi- san cũng như vậy ? Hhah. – Chị Marie cũng cạn lời.

— Hihihi. – Tachi cười cho qua chuyện bởi cậu cũng chẳng biết tại sao.

— Rimuru- san để tôi lấy quả cầu khác cho cậu. Cậu đừng làm tôi bất ngờ nữa nhé tôi chịu hết nổi rồi.

— Không sao, không sao. – Tôi cười trừ bởi tôi biết chuyện gì sẽ xảy ra.

Cuối cùng đến lượt tôi khi đặt tay lên quả cầu thì nó phát sáng ngay lập tức, màu đỏ, xanh, nâu, lam lần lượt sáng chói và …

*Bùm. Quả cầu nổ tan nát.

Khỏi nói thì mọi người cũng đều biết kết quả Marie ra làm sao rồi đúng không. Cô ấy đứng như trời trồng, đoán có vẻ là rất sốc, sốc đến cạn lời. Tội nghiệp haizz…

— Anou, chị có sao không vậy ? – Rin thấy chị Marie đờ người ra.

— Ahaha chị không sao. X.. xin đợi chị một chút,

Vài phút sau, một người lùn và một elf đi đến chỗ tụi tôi.

— Hửm là ba người đó sao, Marie- chan ?

— Vâng.

— Ta là Gerard Bogard, chủ hiệp hội này.

-- Về phần đăng ký mạo hiểm giả

— Về phần đăng ký mạo hiểm giả. Tiếc là ta không thể đăng ký mạo hiểm giả cho ba người ngay bây giờ được. – Gerard thẳng thắn nói nhưng mắt vẫn hướng về phía Rimuru.

— Tại sao vậy ? Chẳng nhẽ chúng tôi không làm việc được sao. – Rin và Tachi ngạc nhiên thắc mắc.

— Đừng hoảng khaha. – Ông ấy trấn an.

— Myura.

— Ừm.

— Cô ấy sẽ đưa ba người đến một nơi, nơi đó mà cả ba người sẽ nhận lời khuyên cần thiết.

— Nơi đó là đâu vậy. Chúng tôi đi đến đó mà không có lời giải thích gì hay sao.

— Đừng lo sẽ ổn cả thôi.

— Đúng vậy cứ nghe theo họ đi, đến đó là sẽ hiểu thôi. Tôi giải vây chứ đợi họ nói vậy mất thời gian lắm.

— Ể, tôi không đáng tin đến vậy sao. – Myura hơi buồn.

____Đến một nơi khác_____

Đi theo Myura đến chiều tối chúng tôi đến một nơi hẻo lánh. Ở đó có một căn nhà gỗ cũ kĩ, rong rêu bám đầy quanh nó.

*Cốc cốc.

— Tôi về rồi đây. – Myura gọi người bên trong nhà.

— Ohh, đợi tý. – Giọng một người phụ nữ từ vang lên.

*Cạch..kéétt.

— Không được nhìn. – Rin bịt chặt mắt Tachi, mặt ửng đỏ.

— Một người phụ nữ ăn mặc sexy bước ra tiếp đón tụi tôi.

{ Trời, cô không thấy xấu hổ hay sao hả, bộ cái dây thần kinh xấu hổ bị đứt rồi à

{ Trời, cô không thấy xấu hổ hay sao hả, bộ cái dây thần kinh xấu hổ bị đứt rồi à.} – Tôi nghĩ bụng, mặc ửng đỏ do xấu hổ giùm trước con người trước mặt.

— Cô gái tóc xanh, ngũ quan tuyệt trần.. – Người phụ nữ vừa lẩm bẩm, nhìn tôi.

— Sensei ?? Đúng là người rồi, mấy chục năm nay giờ ngài đã quay trở lại. – Người đó vừa cười nói với giọng vui mừng lẫn kính trọng,

— Hảả !! – Cả ba người kia ngạc nhiên vẫn không hiểu chuyện gì xảy ra.

— E hèm, mọi người vào nhà đi để tôi kể cho mọi người biết về mấy chục năm về trước. – Cô gái tuy nói nhưng mắt vẫn hướng nhìn tôi đang ngáo ngơ.

Tôi liền hỏi vợ tôi – Ciel….

(Đăng tải: 26/11/2021 ).

____________

Chap này không có hay, xin lỗi để cho ảnh hưởng đến trải nghiệm của các bạn

Spread the love
Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.