Chương 64: Chuyện phiếm – Dũng giả của Limia

Anh hùng. Level 188

Đây là kỉ lục hiện tại của Otonashi Hibiki. Và cả thế giới nên biết điều này,là điều mà một vị vua nghĩ. Vị dũng giã đã giáng trần tại Limia đã tham gia những trận đánh quy mô vừa chống lại quỷ tộc diễn ra khắp nơi ở vương quốc và các quốc gia lân cận.

Thực tế mà nói, di chuyển từ nước này sang nước khác mất khá nhiều thời gian.

Bằng cách sử dụng công cụ ma thuật được cấp bởi vương quốc để dịch chuyển tức thời và hệ thống dịch chuyển ấy đã được chấp thuận để dùng vô thời hạn bởi các thương nhân và Hội Mạo Hiểm Giả, họ có khả năng cung cấp phương thức dịch chuyển hạng VIP để tạo nên một lịch trình bất khả thi.

Cô gái, ban đầu đã lầm tưởng quỷ tộc là những con quái vật, nhưng lại khá bất ngờ khi thấy chúng có da xanh và vẻ ngoài cực kì giống với con người. Lúc đầu, cô hơi chần chừ khi chiến đấu, nhưng sau khi đã trải qua nhiều trận đánh và chứng kiến đồng đội của mình cũng như quân địch tử vong, cô đã bắt đầu chấp nhận cái cuộc chiến dai dẵng để lấy đi sinh mạng của một người.

Và quỷ thú còn có thể thông thuộc ngôn ngữ của nhân tộc, quỷ tộc và cả hân tộc nữa.

Theo nhận thức của cô về tiêu chuẩn giá trị thì họ đều có level như nhau và nguyên tắc đó vẫn chưa hề thay đổi. Rằng cô vẫn đối mặt với sự tàn khốc này mà thông thường nó đã mâu thuẫn với lí tưởng và niềm tin của cô gái là bởi vì cô đã đi đến một kết luận của riêng mình.

Rằng cô đã chu du đến nhiều quốc gia khác nhau và đã đưa ra kết luận đấy cũng chính là mục đích của vương quốc. Bởi vì không có chỗ nào cho bản thân để thưởng thức phong cảnh của một quốc gia đang là tiền tuyến trong chiến tranh.

Và trên hết, những người đồng đội chiến đấu vai sát vai nhau là vô cùng quan trọng. Trong vô vàn âm thanh, tầm quan trọng của mạng sống họ hơn hẳn so với một người lạ mặt. Nếu họ còn là người bạn đồng hành trong chuyến đi của mình, thì còn hơn thế nữa.

Nếu bạn tham gia chiến tranh và phải chiến đấu liên tục thì …

Điều đã khắc sâu nhất trong lòng của một người lính không phải là lòng quyết tâm, mà là khao khát được sống sót trong trận chiến cùng đồng đội ở ngay sau lưng của mình.

Và thế là, bây giờ…

Hibiki đang ở trong lâu đài hoàng gia. Cô vừa trải qua một trận đánh khắc nghiệt.

Nó không phải đấu với quỷ tộc, như cô lại bị thương đến không ngờ. Cô trở về lâu đài để chữa lành vết thương và đang trong quá trình hồi phục.

Những người bạn đồng hành trong tổ đội cô bị thương hoàn toàn và đang được trị liệu ở một căn phòng riêng biệt. Như bạn có thể nói, một sự hủy diệt hoàn toàn.

Bây giờ, họ đã có thể dịch chuyển về an toàn nhưng tin tức này đã gây ra chấn động không nhỏ. Người anh hùng và nhóm của cô đã trở về trong tình trạng kiệt sức và có vẻ như họ sẽ ngất đi bất cứ lúc nào nên cũng không có gì bất ngờ khi nó quá chấn động.

“Kyun~”

Tiếng kêu lo lắng phát ra từ Ngân Đai Thánh Báu (Trans: bản Eng là silver belt sacred treasure) vắt bên hông cô.

Đó là vị linh thú cư ngụ bên trong Ngân Đai, danh là Ngân Lang. Cũng như cô gái, cậu nhóc cũng bị thương trong trận đấu và phải trở về Ngân Đai để hồi phục.

“Chị ổn mà. Em nên nghỉ ngơi cho khỏe và hồi phục cơ thể đi. Cho dù em có thể chữa trị vết thương của mình bằng phép thuật, nhưng nó không có nghĩa là thể lực của em cũng hồi lại đâu.”

Đó là những gì Hibiki vừa nói. Nghỉ ngơi rất có ích trong việc hồi phục thể lực và ma lực, đồng thời làm cơn mệt mỏi tan biến. May mắn thay, không có thành viên nào của đội nhận một vết thương chí mạng nào trong lần bại trận này.

Nhờ vào chú sói đồng hành với cô.

Thế nhưng, cô gái đang nghĩ đến việc cơ bản nhất.

(Theo kế hoạch của chúng ta, mình đáng lẽ đã có khả năng đối đầu với một trong các quỷ tướng quân trong vòng ba tháng. Mình còn tưởng đó là lần đầu của mình chứ…) Lần đầu của cô kết thúc trong thất bại, hay nó chỉ là một chiến thắng suýt soát đến nỗi gần như là bị đánh bại. Hibiki, người được tôn kính như một vị dũng giã đã sớm lao đầu vào một trận chiến khó nhằn.

Nói chính xác hơn, cô khá là ức chế. Cái cảm giác này, cô chưa hề nói với những đồng đội của mình.

(Kể cả tốc độ của Naval cũng không đấu lại với nó được)

Naval, theo thể loại, thì cũng tương tự Hibiki. Cô là một kiếm sĩ với tốc độ là vũ khí chính yếu. Được thúc đẩy bởi nỗi căm hờn quỷ tộc, cô mới có thể đứng trên chiến trường để trả thù. Nhưng trong khi mắc vào mâu thuẫn với Hibiki, cô bây giờ đã trở thành một người đồng đội cùng vai sát vai ở tiền tuyến.

Nói về tốc độ, cô vượt trội hơn hẳn Hibiki. Cô gái dùng chiến thuật đánh nhanh rút nhanh với hàng loạt combo tấn công để áp đảo đối thủ, một người tràn đầy sự khôn ngoan. Tuổi tác và dáng vẻ của cô ấy cùng tầm với Hibiki. Với kết hợp giữa mái tóc vàng và trắng tro cùng với mái tóc của Hibiki khiến cô nổi bật lên trên chiến trường. (Lớp bảo vệ của Bredda-kun cũng bị phá hủy)

Kĩ năng của Bredda như một hiệp sĩ xông pha chính diện vậy. Lúc đầu, khả năng của anh không phù hợp để tham gia vào tổ đội anh hùng. Nhưng bởi vì một đặc ân bí mật mà Vương Quốc đã ban cho, anh đã bị ép để đồng hành cùng họ. Cả đội không hay biết rằng anh thuộc dòng dõi hoàng gia và anh là người thừa kế hợp pháp cho ngai vàng.

Nhưng anh không hề kém cõi chút nào. Sau khi gia nhập tổ đội, anh quyết định vị trí của mình và cống hiến bản thân mình để cải thiện. Và thế là, anh đã nắm vai trò quan trọng trong cả đội.

Chuyên môn của anh là phòng thủ. Nhiều lúc anh sẽ cắt đứt mọi đòn tấn công nhắm đến phía sau và cũng đi lên phía trước đối đầu với các đòn tiên phong tấn công tốc độ cao mà không thể xử lí hay né tránh được. Có thể gọi anh như một bức tường bảo vệ bên trong trong khi “chăm sóc” bên ngoài. Khi nói về kĩ năng “đỡ đạn” và độ phòng thủ cũng như khả năng ném vũ khí và ma thuật cường hóa tức thời, anh ăn đứt Hibiki. (Phép thuật của Wudi không hề tác dụng gì cả)

Wudi được ví như một pháp sư thiên tài, hay được gọi là pháp sư nòng cốt của team. Anh chuyên về ma pháp công lực cao và trong khi sự thật rằng anh rất hạn chế trong khả năng di chuyển, anh ta đã lập khế ước với một phong tinh linh và sử dụng đặc điểm của nó, nên anh đã nhận được danh hiệu “Limia’s Mobile Battery” (Trans: để tiếng anh cho ngầu). Một danh hiệu có thể khiến người ta tự hỏi là mọi người đang khen hay đang kính sợ anh. Và nhân tiện, bản thân anh ta không cảm thấy vui vì điều này chút nào.

Ma thuật công kích của anh, đối với Hibiki, dù cô chưa hề học được bao nhiêu về phép thuật tấn công, và cả tổ đội đã bao gồm quá nhiều người tấn công vật lý, là sự tồn tại quan trong trong tổ đội Anh hùng. Nhưng ở trường hợp này, nó chỉ đơn thuần là vô hiệu. Trước đây anh đã từng là pháp sư hoàng gia, nhưng với đề xuất của nhà vua, anh được sắp xếp để đồng hành với Hibiki. Dù với dáng vóc thấp với khuôn mặt trẻ con, anh đã 25 tuổi rồi. Người già nhất nhóm. (Chúng ta đã đặt lên vai Chiya-chan quá nhiều gánh nặng)

Chiya là một healer. Với lượng ma lực dồi dào, cô ấy là một pháp sư chuyên về phép thuật chữa trị và hỗ trợ đồng đội. Cũng như Wudi, cô cũng kết thân với một tinh linh. Thông thường, những pháp sư không xem tinh linh thuật như chuyên môn của họ sẽ bị tinh linh ghét bỏ, nên chuyện này hơi hiếm. Cô gái khá thân thiện không chỉ với phong tinh linh mà còn với thủy tinh linh nữa. Lượng ma lực tối đa của cô lại bằng với lượng ma lực của Hibiki đến không ngờ. Cô gái suýt chút nữa thành vật tế nhưng đã được giải cứu bởi Hibiki và những người khác, sau đó, cô đồng hành cùng họ và sau đó nữa cô ấy trở thành một thành viên chính thức của đội. Về phép hồi phục, cô là sensei của Hibiki. Tất nhiên, khi bây giờ toàn đội đã nếm trải thất bại toàn diện, cô là người đã dùng nhiều ma lực nhất để chữa trị và hiện giờ đang chìm trong giấc ngủ sâu. Hibiki, Naval, Bredda, Wudi và Chiya.

Đây là tổ đội của vị dũng giả Limia, và được cấu thành đa số bởi hân tộc. Chỉ mới 1 tháng kể từ khi Hibiki đến với thế giới này. Còn bao nhiêu sự kiện mà cô phải đối mặt nữa đây? Đến một điểm nào đó, người ta có thể gọi đây là những lúc thăng trầm trong cơn bão cuộc đời.

Ngay tại lúc cô đăng kí vào Hội Mạo Hiểm Giả, cô đã đạt level 120. Đó là ngày thứ ba kể từ khi cô đặt chân đến thế giới này.

Trong những trận chiến lê thê và liên tục như vậy, cô đã nâng cao level của mình.

Tuy nhiên, cô gái đã thua trận này.

Và cô đang cắn nhẹ môi mình.

Từ sâu bên trong, cô thấy mình rộn ràng cả lên giống như khi cơn run rẫy đang chạy khắp người cô vậy.

Phong cách chiến đấu mà Hibiki đã chọn khi đến đây là dùng kiếm kết hợp với tốc độ là chủ yếu. Thể lực của cô gái đã được tăng cường khi ở thế giới cũ của cô, nên cô ấy đã có thể sử dụng thanh đại kiếm, nhưng sau khi cân nhắc đến các đồng đội và sự lưu thông vũ khí (Trans: bên eng là weapon circulation) và cuối cùng, cô chọn thanh bastard sword (Trans: mình không rõ kiếm này là kiếm gì nên để nguyên tên)

Không có nhiều người dùng loại vũ khí này cho lắm. Thanh katana không tồn tại ở đây nên cô gặp rắc rối về điều này. Và thế là, cô gái chọn thanh gươm này mà giáo viên Lịch sử của cô ở thế giới trước đã dịch theo nghĩa đen là “Thanh kiếm của đứa con hoang”

Thông thường, cô sử dụng thanh kiếm với một tay, nhưng khi cô muốn tạo ra đòn đánh cực mạnh, cô vung kiếm bằng cả hai tay. Khi cô thử dùng nó, nó thật sự thoải mái và Hibiki đã gắn bó với nó.

Còn thanh kendo mà cô đã học tập trung vào khoảng cách với đối thủ và đón đầu những đòn đánh hơn là thực sự dùng nó. Như là một cách để đối phó, nó hoạt động hiệu quả. Cô gái khá hài lòng kể cả khi cô phải dùng một thanh kiếm ở Tây Âu, nó không có nghĩa là những kĩ năng cô đã học phải lãng phí. Nhưng bây giờ, nó đã bị gãy làm hai nên cô vẫn đang tiếp tục kiếm vũ khí để thay thế. Nhìn cái tay cầm dài với lưỡi kiếm đã bị gãy, cô cảm thấy một chút tiếc nuối.

Ngay từ đầu, Hibiki đã nghĩ đến sử dụng lượng ma lực bá đạo của mình để học các phép công kích, nhưng nghĩ đến độ tập trung mà cô phải bỏ ra trong khi niệm phép giữa chiến trường làm cô phải bác bỏ ý tưởng đó.

Cuối cùng, cô quyết định chỉ học một phép chú để phủ lên vũ khí của cô bằng ma thuật, một màn chắn mà cô có thể niệm nhanh chóng và dễ dùng, và phép tự phục hồi.

Cô đã nghĩ đến tình huống mà cô là người cuối cùng còn sót lại, tính cách của cô còn bao gồm khả năng tự lập mạnh mẽ. Và thực tế, Hibiki vẫn chưa hề đánh mất nó trước đây. Cô nghĩ khả năng mà cô có thể bị đánh bại, nó sẽ là lúc khi cô bị bao vây. Nhưng thực tế lại khác hẳn.

Cô và những người khác đã bị đánh bại bởi một thực thể duy nhất. Và nó đến từ phía trước và ở bên trên.

Không hề có kế hoạch được vạch ra cẩn thận hay những chiến thuật để đọc di chuyển của họ. Không hề.

Nó chỉ bỗng nhiên xuất hiện và làm Hibiki ức chế kinh khủng.

Chỉ là bản năng. Lực tấn công và khả năng phòng thủ kinh dị của nó đã áp đảo hoàn toàn.

Chắc chắn Naval nhanh hơn nó. Cô đã tấn công liên tiếp như cơn bão và lúc con quái ấy phản ứng và phản công, cô đã biến mất từ lâu rồi.

Thế thì, tại sao cô ấy lại thua chứ?

Đơn giản thôi.

Bởi vì những đòn tấn công của Naval không làm đối thủ nao núng. Kiếm của cô nhìn có vẻ yếu hơn so với thanh bastard sword của Hibiki, nhưng nó đã được trang bị phép thuật và khá là sắc bén. Kết hợp với tốc độ của cô và lực chém tăng lên rất nhiều. Nhưng thế vẫn chưa đủ đô để hạ nó. Trong khi nén lại sự mệt mỏi của họ, họ liên tục gây sát thương từng chút từng chút một. Và cuối cùng, họ cũng đã chặt đi một cái chân của nó.

Thấy vậy, mặc dù sau một thời gian dài, họ chắc chắn đã tiến lên một bước và cảm giác đã đạt được điều gì đó tăng lên trong cả tổ đội.

Nhưng ngay lập tức, cái chân đó mọc ra lại và nó tiếp tục hành động như chưa hề có chuyện gì xảy ra.

Vào lúc đó, một vết nứt đã xuất hiện trong tổ đội trong khi đang chiến đấu một cách hoàn hảo.

Naval bị tóm gọn trong sợi tơ màu đen, nó vô hiệu hóa chuyển động của cô và cô nhận đòn dứt điểm. Chiya cố gắng trong tuyệt vọng để cắt đứt tác dụng của sợi tơ đen và hồi phục cô ấy, nhưng họ hoàn toàn hiểu được cô ấy đã bị loại khỏi vòng chiến. Đó là chuyện sẽ xảy ra với một kiếm sĩ nếu cô dính một đòn trực tiếp trong khi đang đứng thẳng lên. Số lần tấn công mà Hibiki phải né đã tăng lên do một thành viên đã bị K.O. và nó cũng tăng thêm gánh nặng cho Bredda. Kể cả nếu chuyên môn của anh là gạt và phản đòn, nó không có nghĩa là anh không dính đòn mọi lúc. Bredda di chuyển chậm chạp hơn và cuối cùng anh cũng đã khuỵu xuống. Sau đó, nó xảy ra….

Bởi vì Chiyu vẫn đang tập trung chữa trị cho một người, kết quả là Wudi không thể nào cắt đứt nó với đòn tấn công của mình chỉ sử dụng ma lực của anh. Bỏ qua chuyện công thuật của anh có hiệu quả hay không, khi thấy nó chẳng hề làm thay đổi cách di chuyển của kẻ thù, điều đó đã tạo ra cảm giác sợ hãi trong họ.

Ngay cả khi Hibiki đứng như một người đàn ông ở chiến tuyến, với khả năng tự phục hồi và màn chắn của cô, nếu một người làm công việc mà ban đầu nó phải được thực hiện bởi ba người, kết quả đã quá rõ ràng dù sớm hay trễ đi chăng nữa. Kể từ khi họ nhận thức những đòn tấn công của họ không hiệu quả, Ngân Lang đã làm việc như một linh thú giám hộ, đã đánh chặn những đòn mà không thể nào bị chặn bởi màn chắn. Vị Sói Bạc bị tấn công tới tấp và sau khi sự cơ động dần trở nên chậm chạp, nó nhận thêm vài cú nữa và gục xuống. Chiya chuyển sang hồi phục cho Hibiki. Nhưng ngay cả như vậy, nó vẫn không theo kịp. Ma thuật hỗ trợ của Wudi bị cắt đứt. Và thứ đó tấn công một cách nhàn nhã, và liên tục bắn ra tơ đen từ phía sau của nó.

Hồi phục và Hỗ trợ đã bị cắt đứt triệt để.

Mồ hôi lạnh và sự thiếu kiên nhẫn tăng lên.

Bị áp đảo chỉ bởi khả năng phòng thủ và tấn công của nó, họ sắp bị ăn hành sml. Đồng đội cô đã gục xuống. Cô còn không biết rằng liệu họ có an toàn hay không.

Một trong những cái chân mà cô đã chém khi dùng cả hai tay sắp sửa đứt rời ra, và không để cơ hội vụt mất, cô cắt đứt nó với lưỡi kiếm khi quay lại.

Và giống như ban nãy, nó phân tán thành những hạt sáng màu đen.

Và…Giống như ban nãy, nó lại tự phục hồi.

“Fufu…fu…”

Thứ đang đè bẹp cô ấy chính là sự tuyệt vọng. Cô không thể thắng. Không còn nghi ngờ gì khi cô sắp thua trận. Không, nó còn không phải là trận đấu nữa. Cô không hiểu tại sao tiếng cười lại phát ra từ chính miệng của cô. Cái ma lực kì diệu mà mọi người đã khen ngợi sắp cạn sạch. Cái nặng nề và mệt mỏi mà cô không cảm nhận được trước đó bắt đầu xâm chiếm cơ thể cô.

Hibiki, với nỗ lực tuyệt vọng, tăng cường sức mạnh cơ thể và một vầng sáng màu đỏ bao bọc lấy cô

Mình có thể thắng.

Mà không mất đi ánh sáng trong mắt cô.

“Mình vẫn có thể chiến đấu! Tới đây!”

Năng lượng để di chuyển đã cạn sạch từ lâu. Cô chỉ có thể phản công.

“Shyagya gya gya gya!”

Khi cô hét lên tiếng hô xung trận hay đại loại vậy với cái giọng kì lạ, tám chân của nó tăng tốc khi nó đến gần Hibiki và với một trong các chân trước cố để ghim cô ấy xuống.

Thứ cô đã làm để phản công là…

Bước lên một bước phía trước và quay vòng cho đòn tấn công từ trên cao.

Không ai biết liệu cô có thật sự nhắm vào nó. Đòn tấn công ấy đi ngang răng nanh của nó và đâm trực tiếp vào mấy cái mắt sáng bóng của nó. Bình thường, Hibiki đã coi nó như là đòn phản công. Nhưng cô không hề nhắm đến nó trong lần phản công này. Bây giờ, cô đã chắc chắn cách duy nhất chính là tạo nên đòn đánh xuống lẫn nhau và nó được xét như một đòn tấn công.

“Gufu”

Cơ quan (của cơ thể) cô bị đâm thủng và cô gái có thể cảm nhận máu đang trào ngược lên cổ họng.

Điều này là tất nhiên. Bởi vì Hibiki, thay vì né tránh đòn công kích nhắm vào bụng của cô, lại tiến lên một bước phía trước và nhận lấy nó.

Mình sẽ chết à?

Trong khi đang suy nghĩ một cách u ám, điều cuối cùng mà Hibiki thấy khi cô ngẩng đầu lên là…

Không phải là chiến trường ác liệt, mà chỉ là một đồng bằng yên bình.

“Làm thế nào…?”

Với câu hỏi của cô, máu đỏ bắt đầu nhỏ giọt từ trên miệng cô gái. Cô không thể giữ được ý thức của mình và bắt đầu trở nên tồi tệ hơn. Vị nữ anh hùng, Otonashi Hibiki, lần đầu tiên nềm trải mùi vị của thất bại. Một cuộc bại trận hoàn toàn mà với cô ấy hiện giờ không thể nào thắng được.

Kẻ thù không phải là quỷ tộc nhưng cũng chẳng phải là quái vật.

Qủa là một tai ương. Con hắc nhện bị căm ghét đến thế này đi vòng quanh thế giới ăn tươi nuốt sống mọi thứ.

Ngay bây giờ, cô không rõ thứ đó là cái quỷ gì. Tất nhiên, cô cũng không biết rằng đòn tấn công cuối cùng của cô vào mắt nó đã tạm thời lấp đầy cơn đói của con nhện và nó bỏ đi.

Nhưng, Hibiki, người đang nhớ lại cuộc chiến, tỉnh giấc trên giường và hít một hơi sâu. Cơ thể cô bao phủ trong sự phấn khích cứ như cô vừa trở về từ chiến trường. Với nhiều lần hít thở sâu như thế, cuối cùng cô cũng bình tĩnh lại.

“Tao sẽ thắng. Chắc chắn. Cảm ơn vì đã đánh bại tao …Mày hãy đợi đấy. Thất bại của cô có thể làm danh tiếng cô tuột dốc, nhưng cô gái không hề quan tâm đến điều như vậy. Mình sẽ điều tra cái thứ đó và đánh bại nó. Cô giá đã dựng cho mình một mục tiêu rõ ràng,

Cuối cùng thế giới này cũng đã cho cô biết cảm giác thất bại và ức chế mà cô không thể có trước đó dù cô rất muốn như vậy. Đó là tại sao cô gái cảm ơn con Hắc Nhện.

Một con Hắc Nhện đã làm 5 người với level gần bằng 200 phải thoái lui.

Danh tiếng của Hibiki, thay vì tuột dốc, thực ra lại tăng cao hơn nữa. Thông thường nếu bạn gặp con hắc nhện, thì bạn sẽ được diễm phúc đi chầu ông bà. Mức độ đe dọa của nó cao đến nỗi mà Hội Mạo Hiểm Gỉa đã tập hợp Mạo Hiểm Gỉa cấp cao kết hợp với đất nước để thành lập sư đoàn pháp thuật và đánh bom nó với các đòn tấn công tầm xa để bắt nó rút lui. Tin tức đã này làm vương quốc ngạc nhiên và nó đẩy tên tuổi của nữ anh hùng Otonashi Hibiki lên cao hơn nữa

Tất cả những chuyện này diễn ra một ngày trước khi Makoto giải phóng con hắc nhện khỏi cơn đói của chính mình.

_______

Ghi chú của tác giả:

Có sự khác biệt về thời gian khi những anh hùng được triệu hồi.

Chính xác hơn, thứ tự là: nam anh hùng, nữ anh hùng và sau đó là Makoto. Tưởng tượng mỗi người cách nhau một tháng vậy.

__________

Số chân tổ đội Hibiki đã chém: 2

Số chân Makoto đã chém: đủ để xây tháp Tokyo.

(Trans: lần này Hibiki bị dìm kinh quá xá….)

ーーーーー

Spread the love
Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.