chap 8: chuyến thăm thế giới cũ

Yo mọi người

Nhớ tui hông

 

Bữa lỡ xoá chap 8 nên giờ viết lại;-;
Mong đừng ai quên tui

 

Vô truyện
__________________________

 

{azathoth,} rimuru

 

Nói rồi một cánh cỗng khác dẫn dến trái đất

 

Nhưng khi vừa bước ra khỏi cổng

 

Rimuru liền cảm thấy choáng váng,

 

“C-có chuyện gì vậy Ciel!” Rimuru

 

“Báo cáo: ta đã vấp phải sự phản kháng của hệ thống thế giới ở đây” Ciel

 

” Cần thời gian để kháng cự lại” Ciel

 

Nhưng trong lúc đó rimuru đã ngất đi từ lúc nào không hay

 

Vài tiếng sau

 

{Huh? Ai vậy?} Satoru

 

{ Nằm giữa đường luôn kìa? Chắc không có nhà đây} satoru

 

{ Thôi đi làm cái, chắc em ấy ngủ một giất thôi} satoru

 

( Mà…sao lại ngủ giữa đường nhỉ) satoru

 

(Hazz, rắc rối quá) satoru

 

 

Tối hôm đó

 

( Hazz, mệt thật) satoru

 

( Hmm.khỏi ăn tối luôn, đi ngủ) satoru

 

Chợt satoru nhìn thấy rimuru vẫn nằm giữa đường

 

( Haizzz, chưa dậy à… Hay là bất tỉnh rồi?) Satoru

 

{Nè, bé ơi, dậy đi} satoru lay nhẹ rimuru

 

{Nè! Ngủ ngoài đường không tốt đâu!} Satoru

 

Rimuru vẫn im ru không có cử động gì

 

{…} Satoru

 

(Vậy là bất tỉnh rồi) satoru

 

(Khổ ghê) satoru

 

Rồi satoru vác rimuru về nhà

 

Sau khi về, cậu nhẹ nhành đặt rimuru lên giường để cậu nghỉ ngơi

 

( Hmm. Ăn tối thôi ) satoru

 

(Vậy… tối nay mình ngủ ở đâu nhỉ?….)satoru nhìn rimuru

 

( Hmm, mua cái sofa về mới được) satoru

 

2 tuần sau

 

( Cô ấy có sao không thế, 2 tuần rồi) satoru

 

(Kiểm tra thấy cô ấy còn thở mà) satoru

 

( Ngày càng thấy lạ) satoru

 

(Mà…còn người có thể sống khi 2 tuần liên tiếp không ăn uống gì à…!) Satoru

 

(…) Satoru

 

(Thôi bỏ đi, suy nghĩ làm chi cho mệt) satoru

 

Tuần sau
Sau gần một tháng cuối cùng cô bé kia cũng tỉnh lại

 

” báo cáo: kháng cự thành công” Ciel

 

” ngài không sao chứ, chủ nhân” Ciel

 

” ờ..ờm ta không sao” rimuru

 

{ ta đang ở đâu vậy, trông….quen quen } rimuru ngó nhìn xung quanh tự hỏi bản thân

 

Nhưng… Có một tiếng nói đáp lại cậu

 

{ Cô bé đang ở nhà tôi, mà lần đầu cô bé tới mà, quen quen cái gì!} Satoru

 

{H-hả?} Rimuru

 

{ Hả cái gì?} Satoru

 

{Satoru-kun?} Rimuru

 

{Huh? Cô bé biết tên tôi à, mà đừng cho chữ kun vào tên tôi được không?} Satoru

 

{…} Rimuru

 

{ Vậy…cậu cũng đừng gọi tôi là cô bé nhé, TÔI LÀ CON TRAI!!!} Rimuru

 

{ Lẽ ra cậu nên biết tôi là con trai chứ} rimuru

 

{Aha, e- cậu là con trai à, sao tôi biết được chứ} satoru

 

{ Nhìn cậu thế kia ai chả xem là con gái} satoru

 

{….} rimuru

 

“em xoá một phần kí ức của satoru rồi thưa chủ nhân” Ciel

 

“Hả! Cô muốn tôi bị hiểu lầm lắm à” rimuru

 

“Ngài không bị hiểu lầm,ngài vô tính” Ciel cười nhẹ

 

{ Thôi bỏ đi, tôi cũng quen rồi} rimuru

 

{Tôi là rimuru, rimuru tempest, hân hạnh được gặp} rimuru

 

{Um, hân hạnh được gặp} satoru

 

{À..mà sao lúc trước cậu nói thấy nơi này quen quen?} Satoru

 

{Còn nũa cậu có thể không ăn uống 3 tuần mà vẫn sống à} satoru

 

{ Và sao cậu lại ngất đi giữa đường thế?} Satoru

 

{ À..ừ..thì….} Rimuru

 

{ Không có gì đâu, đừng quan tâm,} rimuru

 

{ à… Thì cảm ơn đã chăm sóc tôi nhé, tạm biệt} rimuru

 

Khi cậu nói xong thì trong căn phòng đó chỉ còn lại satoru

 

{H-hả đ-đâu rồi } satoru cô nhìn quanh xem rimuru ở đâu

 

{B-biến mất rồi} satoru

 

{ Cậu ta là ma à…sợ quá} satoru

 

{Haizz, thoát được rồi} rimuru

 

Rimuru đi bộ một lúc thì… Cơn cám dỗ ập đến

 

{Mại zô mại zô, takoyaki thơm ngon mua 1 tặng 1 tính tiền 3 đây~} người bán hàng

 

(Hmm. Quảng cáo chất lượng nhỉ) rimuru

 

{Thôi kệ, cũng đang rãnh, ăn một chút xem sao} rimuru tự nói thầm

 

{ Cho một phần ạ} rimuru

 

{ Được, có ngay đây, cô bé chờ chút nhé } người bán hàng

 

{ Ờ…ờm…….} Rimuru

 

{Hi~} Ciel cười khẩy rimuruw

 

{Cô thích lắm nhỉ?} Rimuru

 

{Vâng!) Ciel biến về dạng người khi thời gian bị dừng lại

 

{… } Rimuru

 

{ Em ăn cùng nhá❤️} Ciel

 

{ Ừm được rồi} rimuru

 

{Arigatoo, chủ nhân} Ciel

 

{ Đây, hai phần của quý khách đây} người bân hàng

 

{ …} Rimuru và Ciel

 

{ À… Như quảng cáo nhé… Hehee} người bán hàng

 

{ Vâng~} rimuru và Ciel cười

 

{ Ra chỗ vắng vắng một chút nhỉ Ciel} rimuru

 

{ Vâng} Ciel

 

Khoảng 18 giờ

 

Cả 2 người họ đi đến một cây cầu,

 

< Đang bủi chiều nghen>

 

<Ảnh chỉ mang tính chất minh hoạ>

 

Cây cầu hầu như không có ai đi qua nên rimuru đã tạo một chiết ghế ở trên cầu

 

Cậu và Ciel thản nhiên ngồi xuống, cùng ngắm hoàng hôn tuyệt đẹp và thưởng thức nhưng chiết bánh takoyaki thơm ngon

 

Nhưng… dột nhiên lại cảm thấy có người đang… Theo dõi cậu

 

<Giác gian thứ 6 của rimuru -_->

 

{Ciel, cô cảm thấy gì không?} Rimuru

 

{ Huh? Không ạ, có vấn đề gì vậy?} Ciel

 

{ có gì thì để ăn ăn xong rồi nói, vừa ăn vừa nói thì ăn mất ngon..} Ciel

 

Một lúc sau

 

{ Ờ…ta cứ cảm thấy như có ai đang theo dõi ta… Cô thật sự không cảm thấy gì à?} Rimuru

 

{Không ạ. Tôi nói dối với ngài thì có ích lợi gì chứ} Ciel
*Ciel nói dối đó*

 

{Ừm, cô nói vậy thì chắc là không sao rồi} rimuru nói rồi cười nhẹ một cái

 

Sự yên bình không ở được bao lâu thì …

 

{ Hự! } Ciel nói xong rồi nhập vào rimuru

 

” Có chuyện gì vậy ciel.” Rimuru

 

Một lúc vẫn không thấy trả lời

 

” Ciel! Ciel! Cô không sao chứ” rimuru hốt hoảng khi không thấy ai trả lời

 

“Ciel! ” rimuru dần không giữ được bình tĩng

 

trong khi chính cậu không biết chuyện gì đang sảy ra thì…

 

Một giọng nói cất lên trong đầu cậu

 

“hhaaa, ngươi đừng cố gọi Ciel của ngươi nữa. Cô ấy đã bị ta chi phối hoàn toàn rồi, haaaaaaa” legion

 

” hả!” rimuru

 

“Và..tiếp theo là ngươi đó, haaaaa” legion

 

Đột nhiên rimuru cảm thấy bắt đầu choáng váng, dần mất đi ý thức

 

” không! Không được, Ciel!” rimuru kháng cự lại

 

” Ha~ đầu hàng đi~ ngươi chẳng thể thoát được đâu~” ciel???

 

” càng chống cự thì lại càng khiến ngưoi thêm đau đớn thôi, từ bỏ đi~ haa~” Ciel???

 

” Ciel!…. Không phải ….. Là ai!” rimuru

 

“Tch!… dai thật~” Ciel???
” ngươi chỉ biết trông cậy vào cô ta thôi à… Tên yếu đuối?” Ciel???

 

” đầu hàng đi~ đừng kháng cự~ quyền sỡ hữu linh hồn này….là của ta” Ciel???

 

{Không…đ-}Rimuru

 

Rimuru lại ngất đi

Một lúc sau
Khi rimuru tỉnh lại

 

Rimuru hiện giờ đã hoàn toàn bị bóng tối trong mình chi phối dưới sự điều khiển của legion

 

{Vâng thưa chủ nhân, tôi đợi lệnh người} rimuru dark

 

*Rimuru dark Là rimuru bị bóng tối chi phối nha*

 

{ha, hahahahahaa} legion

 

{ Tốt!} Legion

 

( Chuẩn bị nào, ta đã tìm được cách trả thù ngươi rồi…cứ chờ đi) legion

 

{ hừ… Rimuru chuẩn bị chiến đấu} legion

 

{ Tuân lệnh ngài} rimuru dảk

 

Cùng lúc đó trong tiềm thức
Rimuru đang phát chống chọi lại với ý thức của rimuru dark

 

Còn Ciel đã biến mất từ khi nào

 

” Ha~ vũng vẫy vô ích” Rimuru dảk

 

” ngưoi…quá yếu~” rimuru dark

 

” Tch!” rimuru

 

” Hmm. Thôi được, để thưởng cho sự cố gắng chống trả của 2 ngươi” rimuru dark

 

” ta sẽ cho phép các ngưoi…có thể nhận thức các sự việc bên ngoài.~” rimuru???

 

“Để các ngươi biết được những việc ta sẽ làm” rimuru dark

 

“Ngươi vui lắm nhỉ~” rimuru dark

 

“Nhưng quyền điều khiển cơ thể ..để ta làm thay nhé.~ hahaaa” rimuru??

 

“Tch!” rimuru

 

” tên khốn!” rimuru

 

Tối hôm đó

 

{Tất cả chuẩn bị, đã tới giờ chiến đấu} legion

 

{ Rimuru! Biết việc của ngưoi rồi chứ!} Legion

 

{Ờ} Rimuru dark

 

Tại một nơi nào đó

 

Có một cô gái đang … Ngủ

 

Đột nhiên cảm nhận được một thứ gì đó đang tới

 

{Wa~ phiền quá~} Velreje

 

{Hắn lại tới à, dai thế~} Velreje

 

” bảo giết mịa tên đó đi… Không nghe! Giờ lại than với thở” ivereje

 

” nhưng mà … ” Velreje

 

“hazz… Muốn tha tên đó thì tha 1,2 lần thôi chứ, ngươi tha cả trăm lần rồi, nên giờ tự chịu đi! Ta không biết…” ivereje

 

“…” Velreje

 

“… Thật hết nói nổi…ngưoi muốn làm gì thì làm!” ivereje

 

Velreje đã dịch chuyển tới một chiều không gian khác đễ tránh gây hại tới trái đất

 

Chờ một lúc

 

(tới rồi…) Velreje

 

Cùng lúc đó trên bầu trời xuất hiện rất nhiều quái vật màu xám

 

Nhưng con quái vật chỉ chít trên bầu trời

 

Còn nhỏ nhất cũng to tận 2m

 

(Phiền ghê~) Velreje

 

[ Beelzebub]Velreje

 

Nhiều luồn khói đen liên tiếp xuất hiện Ăn mòn chúng

 

Rất nhiều….

 

Những con quái vật lần lượt biến mất trong mắt Velreje

 

Nhưng dường như đám quá vật chỉ là để che mắt

 

Giữa không gian một bóng người dần hiện ra

 

Trên tay cầm thanh kiếm cấp thần đã sử dụng hằng ngày

 

Người đó trực tiết lao thẳng vào cô

 

Cô đã định đưa cây lưỡi hái của mình ra phản lại

 

Lẽ ra là một đòn đầy sơ hở khiến chính mình có thể chết bất cứ lúc nào

 

Nhưng… Vào khoảng khắc cô đỡ lấy đòn tấn công đó… cô lại không thể phản công lại…

 

{Anh?} Velreje

 

Thanh kiếm đâm thẳng vào linh hồn cô

 

{ Haaaaaa, thấy sao Velreje, ngươi đã thua rồi! Giờ đây… Ta là người mạnh nhất} legion
<Anh gáy khét lắm, hết arc2 anh chết:))>

 

” tên hèn hạ!” rimuru tức giận

 

” hazz cảm nhận ra sao khi thấy chính tay mình giết chết người em của ngưoi hả rimuru~” rimuru???

 

{ Hự!!!!} Velreje dần mất đi ý thức

 

Lình hồn cô đã bị vỡ vì .sức mạnh của thành kiếm đó

 

“Tch!” ivereje cũng không quan tâm gì tới Velreje nữa
Cứ thích vướng vào mấy cái phiền phức thôi

 

Ngày lúc này

 

Toàn thân Velreje hoá thành các hạt ánh sáng nhỏ và dần tan lẫn vào không gian

 

Nhưng Legion…hắn không biết là mục tiêu hắn muốn giết… Lại là một sinh vật BẤT TỬ

 

Velreje đại diện cho bóng tối, cái ác hay sự căm thù từ các sinh vật

 

Vì thế nên… Trừ khi TẤT CẢ mọi sinh vật sống biến mất

 

Tà long thần dù cho linh hồn có bị phá vỡ cũng sẽ tiếp tục TÁI SINH vô hạn

 

Còn rimuru thì vẫn đang bị chi phối bởi legion
____________________
Hết arc 1

 

Các đọc giả cho tui ý kiến về truyện nào
Nó có bị khó hiểu như lúc trước ko

 

Và vote đi:)

Spread the love
Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.