CHAP 17: ĐỊNH NGHĨA CỦA “BẠN BÈ”

Sakura nhìn về mãi đầu vàng đang te tua kia. Chần trừ một lúc, cô bước về phía Naruto và mỉm cười:

– Naruto, cậu bị thương rồi để mình giúp cậu chữa lành.

Sakura vừa đặt tay lên vai cậu để chữa trị thì đã bị Naruto gạt ra. Cậu quay lưng lại và bước đi. Sakura nhìn theo cậu.

– Naruto, làm ơn đi, hãy để mình trị thương cho cậu

Cậu dừng lại và quay người, nhìn Ino, cậu nói:

– Xin lỗi nhưng Haruno-san à! Cô sẽ làm phiền tôi đấy! – Naruto nhướng mày khinh thường nhìn cô gái đối diện. – Lý do duy nhất khiến cô muốn giúp tôi là bởi cảm giác tội lỗi dày vò, tôi không cần sự giúp đỡ của cô, và nhân đây, tôi cũng muốn nói cho cậu biết một điều, với tôi cô đã chết từ lâu rồi.

Sakura đứng chết sững. Cô muốn phải bác lại. Nhưng cô hiểu, ngày từ đâu người sai đã là cô. Lồng ngực cảm thấy như có một lưỡi dao vô hình xuyên qua. Những lời nói của cậu làm cô bị tổn thương, cô họng bỗng chốc khô khốc, nước mắt trực trào ra.

Naruto mỉa mai:

– Những lời nói của tôi làm cô bị tổn thương sao? Tôi rất mừng vì giờ cô đã hiểu cảm giác của tôi lúc đó. Cô thật đáng ghét.

Nước mắt lăn dài trên hai gò má, Sakura nói:

– Naruto, chúng ta là bạn, sao cậu nỡ nói những điều đau đớn như vậy?

[adrotate banner=”8″]

Cậu nói ngay:

– Sakura, hãy để tôi làm rõ một điều, cô và tôi chưa bao giờ là bạn. Tôi có rất ít người có thể gọi là bạn ở cái làng này. Cô luôn đối xử với tôi thật tồi tệ cho dù tôi luôn cố gắng để làm bạn với cô. Và mỗi khi Sasuke và tôi bất đồng, cô luôn đứng về phía cậu ta. Tôi làm mọi thứ để chứng minh tôi xứng đáng làm bạn với cô. Tôi thậm chí đã bảo vệ cô và cái làng này khỏi Garra. Mọi người vẫn căm ghét tôi, nếu không phải là vì tôi – Cậu chỉ phía Tsunade – bà ấy đã không trở thành Hokage của cái làng này và nếu không phải là vì tôi – Naruto chỉ về Kakashi – Ông ta có lẽ đã chết dưới tay Zabuza.

Cậu ngừng lại vài giây:

– Sakura, đừng bao giờ nói chuyện với tôi nữa, lẽ ra ngày đó, tôi nên để Garra giết cô mới phải, bởi cô thật đáng khinh.

Kakashi phản đối thay cho Sakura:

-Naruto, đủ rồi đấy, em đi quá đà rồi đấy.

Naruto nhìn người đàn ông, khuôn mặt ông ta vẫn ẩn sau lớp mặt nạ:

– Có vẻ như là ông đang bảo vệ hai người học trò quý báu của mình. Tôi không thấy điều này liên quan gì đến ông, đừng nhúng tay vào.

Kakashi nghe vậy, ông trở nên tức giận nộ khí tỏa ra không ngừng dù biểu cảm trên gương mặt bí ẩn kia là dửng dưng. Naruto cườu khẩy vì biết cậu đã chọc ông ta tức điên.

– Chuyện gì vậy? Dường gì tôi đã làm tổn thương 2 học trò yêu quý của ông.

– Sao cậu dám gọi bạn của mình như vậy hả Naruto? – Kakashi hỏi. Ông đang cố giữ vẻ điềm tĩnh.

– Ông chẳng phải đã từng nói những kẻ bỏ rơi đồng đội và bạn bè là những kẻ rác rưởi đó sao, như vậy thì tôi chẳng cần phải nói thêm giữ nữa. – Naruto bình tĩnh đáp.

Cậu nhìn những Anbu, thành viên khác, cả những chuunin và jounin là fan của Sasuke.

– Đây là kẻ mà các người ngưỡng mộ sao? Là Rokudaime của các người đó sao? Cậu ta không thể đánh nổi tôi vậy mà mấy người lại hy vọng cậu ta có thể bảo vệ cái làng này à?

Những thành viên Anbu cùng những nữ kunoichi gần đó bắt đầu tức giận.

Cậu quay lại phía Tsunade:

– Kẻ kế vị của bà thật thảm hại. Giờ thì bà đã tin tôi xứng đáng với 100 000 000 ryou rồi chứ, tôi đã hạ gục Rokudaime tương lai của các người mà. Ahahaha!!!

Naruto nhìn tất cả những đám người đang vây quanh Sasuke đã bất tỉnh. Ánh mắt từ bao giờ đã bị một làn sương bao phủ. Cậu biết dù cho cậu có làm gì đi nữa thì lòng kính trọng của họ vẫn dành cho Sasuke. Cậu chứng minh cậu đủ sức mạnh để trở thành Hokage nhưng cậu cũng chẳng bao giờ đạt được danh hiệu đó. Cậu hiểu rõ cho dù bất kỳ chuyện gì xảy ra, ngôi làng này cũng sẽ không bao giờ chấp nhận cậu. Xúc cảm giờ đây của cậu đã khác đi nhiều. Cậu không hề thấy thoải mái hay hả hê khi đã hạ gục Rokudaime của làng Lá. Cậu không hề thấy tức giận khi đám người ngu ngốc kia vẫn phớt lờ những công lao mà bản thân cậu tạo nên. 

Giờ đây! Không có gì ngoài trống rỗng…

Đôi khi cậu cân nhắc việc tự lập cho mình một ngôi làng riêng. Cậu nuôi dưỡng, ấp ủ ý định này, cậu nên làm như vậy chăng?

– Này Kakashi, khi cậu ta tỉnh dậy hãy hỏi cậu ta cảm thấy sao khi thua một kẻ hạng bét như tôi? – Naruto cười.

Nhìn ngưới con trai cao lớn trước mặt, Hinata bất giác cảm thấy tức giận vô cùng. Người này không phải Naruto. Không! Chắc chắn không phải! 

  – Naruto, đừng cư xử như một kẻ ngang ngược vậy chứ, và cậu cũng đừng nên nhỏ nhặt như vậy nữa.  

Naruto nhìn Hinata buồn rầu. Cậu thở dài một tiếng rồi quay người bước đi, bỏ lại Hinata đằng sau trong sự lo lắng.

– Cậu đi đâu vậy, Naruto? – Hinata lo lắng hỏi.

[adrotate banner=”8″]

– Một con quái vật như tôi đi đâu có ánh hưởng gì đến ai cơ chứ! – Cậu cười chua chát.

Bóng lưng cậu thiếu niên chậm rãi rời xa. Không khí bắt đầu trở lại bình thường. Hinata quay lại phía Jiraiya.

– Ngài Jiraiya! Sao cậu ấy lại cư xử như vậy? Tôi chưa bao giờ thấy cậu ấy xem thường ai. Cậu ấy luôn cổ vũ mọi người cố gắng hết sức mình.

Tiên nhân cóc tặc lưỡi chán nản:

– Rất nhiều người trong ngôi làng này căm ghét Naruto. Ta biết là cô cũng hiểu điều đó, nhưng chúng ta sẽ không bàn chuyện đó ở đây. Ngôi làng này đã chẳng làm gì giúp thằng bé tin vào bản thân mình. Sự thật thì thằng bé không muốn nhạo báng bất cứ ai ở ngôi làng này, nhưng để hiểu tại sao Naruto lại cư xử như vậy với phần lớn người ở đây, cô phải hỏi chính bản thân họ, Hinata ạ.

– Chẳng có gì khó hiểu, khi một người làm tất cả vì người khác nhưng cậu ta lại chẳng nhận được gì đáp lại thì người đó sẽ trở nên lạnh lùng, xa cách với những người mà người đó từng sẵn sàng làm mọi thứ vì họ.

Mọi người đều quay lại phía tiếng nói xa lạ phát ra. Đó là một người thanh niên trong bộ trang phục áo đen, quần đen và đôi sandal cùng màu, Shino. Cậu đã thu hút sự chú ý từ phía mọi người.

Tsunade nhìn Sasuke:

– Kakashi, đưa Sasuke về nhà, mọi người nữa, đi làm việc của mình đi.

Và tất cả họ đều tuân lệnh rời đi.

Konohamaru đi về phía Hinata:

– Để em cùng chị đi tìm Naruto – nii-chan sẽ ổn thôi mà.

Hinata nhìn lên và mỉm cười:

– Chị chắc là anh ấy ổn, sẽ ổn thôi

Spread the love
Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.